Ta Là Hàn Vũ Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 81: Tiên quân hùng mạnh.
"Nếu ngươi không tin thì hãy cho người tới kiểm tra, còn đây là lão tặc mà ta bắt được trong lúc tách khỏi đội quân tiên tộc của hắn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trực Thuận nhướng mày sau đó lại cau mày nói:
Cuộc chiến đẫm máu nhưng tiên quân đang chiếm lợi thế, Bắc Quan cũng đang dần dần rút quân vào trong thành. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tây Quan thấy 3 bóng người bay tới liền có cao thủ Vũ Cảnh gác cổng bay tới, hắn lễ nghi đầy đủ nói:
"Còn Tây Quan thành và cung điện của ngươi và ta thì sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hàn Vũ Thiên thản nhiên đáp:
"Bắc Quan thành đang bị Tiên giới vây công, hiện tại đang vào thế yếu không thể lơ là."
"Họ không gọi ngươi là thánh chủ?"
"Mẹ nó!"
"Tiên giới làm gì xuất hiện vào thời điểm này, chẳng phải còn 20 năm nữa sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngươi là kẻ nào?"
"Các vị thông cảm, Trực Thuận đại nhân không muốn phủ đệ của mình rộng lớn và xa hoa, chỉ cần đơn giản là được."
"Tập hợp liên minh chống lại Tiên giới."
Hàn Vũ Thiên vẻ mặt lại có chút thay đổi nói:
Cảnh tượng hiện ra chính Nam Quan thành hoang tàn, nhìn thảm hại đến làm người khác rùng mình.
Lão già nhỏ giọng giải thích, Hàn Vũ Thiên cũng nhẹ gật đầu rất thích phong thái của tên thánh chủ Tây Quan thành này.
Trực Thuận sắc mặt đại biến lập tức run giọng quát, Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
"Ăn bậy nói bạ."
Hàn Vũ Thiên cười nói:
"3 Hóa Thần, một đội quân Nguyên Anh trăm người."
Hàn Vũ Thiên nhẹ gật đầu theo sau lưng một ông lão dẫn đường, hai người kia mà Trực Thuận nói chính là thánh chủ Bắc Quan và thánh chủ Đông Quan.
Hắn tới được phủ thành chủ lại có chút kinh ngạc, thành chủ lại chỉ là một cái phủ đệ nhỏ.
Một tướng lĩnh phẫn nộ đập bàn, hắn vừa giận vừa sợ trước một đại quân áp đảo như vậy.
"Ngươi vào trong thành trước, ta sẽ thông báo cho 2 người kia biết."
"Chúng ta tới Bắc Quan trợ chiến."
"Các vị..."
Hàn Vũ Thiên cau mày thật không nghĩ tới Tiên giới lại vây công vào lúc này, hắn hiện tại chính là muốn ngăn tiên tộc tràn vào Tô Lăng giới.
Trực Thuận mỉm cười nói:
Hắn liền leo lên truyền tống trận lóe lên rồi biến mất, một canh giờ sau đã xuất hiện ở Thanh Hoa lâu Bắc Quan thành.
"Bọn chúng có bao nhiêu tên?"
Chưa nói được chữ tiếp theo liền bị Hàn Vũ Thiên bẻ cổ c·hết, thân thể bị hút cạn chỉ còn lại tấm da, Hàn Vũ Thiên vung tay lên liền có cự trảo hạ xuống.
Hàn Vũ Thiên thấy được bên ngoài liên tục có t·iếng n·ổ do pháp lực v·a c·hạm, hắn bay ra ngoài híp mắt nhìn thấy tiên quân chục vạn bao vây lấy Bắc Quan thành.
"Đề nghị gì?"
Trực Thuận lộ vẻ hứng thú hỏi:
"Thánh chủ gì chứ, đối với ta chúng sinh là bình đẳng."
Hàn Vũ Thiên quay đầu gấp giọng nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bởi vì nếu tiên giới tràn vào sẽ tiêu diệt toàn bộ tu sĩ Tô Lăng giới, mặc kệ là già hay trẻ cũng sẽ bị g·iết cũng chỉ vì 2 từ tài nguyên mà ra.
Hàn Vũ Thiên dẫn theo Giao lão và Kiều Nguyệt Nga tới Thanh Hoa lâu, Trực Thuận gấp giọng hỏi:
Hàn Vũ Thiên nhướng mày cười nói:
"Làm sao có thể!"
Trực Thuận cau mày hừ lạnh nói:
Hàn Vũ Thiên cau mày lại có chút suy nghĩ sâu xa, hắn bước ra khỏi phủ để phẩy tay một cái liền có 3 khối ngọc trắng rơi vào tay.
Trực Thuận trầm mặt hỏi:
Không lâu sau Trực Thuận từ trong Thanh Hoa lâu trở về, sắc mặt của hắn lại nghiêm nghị hơn vài phần nói:
"Ngươi ở lại Tây Quan đi, Vạn Niên cung thì không cần lo, bọn họ tự lo liệu được."
"Vậy nếu như ta ra một đề nghị với ngươi thì sao?"
Từng cái đều là tu sĩ Kim Đan dẫn quân tiến công, Nguyên Anh làm tướng, Hóa Thần làm thống soái.
Không đợi bọn họ kịp phản ứng liền thấy pháp tắc nổ vang, một cái cự chưởng từ phía dưới v·a c·hạm vào ma trảo, ầm ầm vỡ vụn.
Hàn Vũ Thiên vung tay lên lấy ra một khối Huyền Ảnh thạch, tiếp sau đó chính là bắt lão già nguyên anh lúc trước tới.
"20 năm nữa chính là Tiên giới giáng xuống một vị Đại Thừa, cũng chính cảnh giới Thánh Tông."
Không sớm thì muộn Bắc Quan thành cũng sẽ thất thủ, dù cho trận pháp hộ thành có trụ cũng chỉ là vài tháng.
Một vị trung niên toàn thân khoác hồng y, dáng vẻ mi thanh mục tú rất được lòng dân.
Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
Trực Thuận trầm mặc xuống lại căng thẳng rất nhiều, hắn đã biết vì sao Nam Quan thành lại bị diệt dễ dàng như vậy, 3 vị Hóa Thần liên thủ thì Thánh Nhân còn chạy không thoát nói gì tới những tu sĩ thấp bé trong Nam Quan.
"Là Trực Thuận đại nhân."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.