Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 14 Hồ Gia cố sự
Tô Ánh Tuyết nhìn con trai rất là bất đắc dĩ:
Đông Phương Uyển Nhi thấy nàng như vậy thì vẻ mặt vui mừng trong lòng lại âm thầm thở ra 1 hơi, nàng thân thiết kéo tay Vương Linh Nhi:
"Làm sao có thể, ta là loại người này sao?"
Ba người trừ Tô Ánh Tuyết ra nhìn hắn với ánh mắt như muốn nói' ngươi chính là loại người như vậy' Tô Ánh Tuyết thấy không khí có chút kì lạ nên lại bẻ chủ đề về Vương Linh Nhi, nàng cười ôn hoà tiến tới kéo cánh tay Vương Linh Nhi:
" Hồ Nam có chừng mực"
" Vẫn chưa, ám thương năm đó đễ lại quá sâu gia gia ngươi tu vi liên tục thụt lùi, nãi nãi ngươi cũng theo bồi gia gia ngươi a"
Tô Ánh Tuyết không chú ý dị dạng của 2 người mà là nhìn Vương Linh Nhi hỏi:
Hồ Nam nghiêm túc nhìn nàng nói:
" Mẫu thân yên tâm cuộc sống như vậy sẽ không lâu nữa đâu"
" Còn nữa, ta tên Uyển Nhi sau này gọi ta Uyển Nhi muội muội là được rồi, ta không phải thê tử hắn tỷ đừng gọi linh tinh"
Vương Linh Nhi âm thầm gật đầu, tiểu cô nương xem ra không ngốc a.
" Cha ngươi thiên phú của hắn...aiz"
Hồ Nam quay đầu đi trong đôi mắt loé lên sát khí, nắm tay nắm chặt, ít ai biết 1 cự đầu của Thanh Dương thành như Hồ gia hằng ngày phải trải qua những chuyện gì, nhưng hắn nhìn thấy đôi mắt cô đơn của mẫu thân, nhìn thấy phụ thân tu luyện quên mình, lại nhìn gia gia tu vi càng ngày càng sụt giảm mà điều này là do 1 đạo sát lệnh của 3 trong 4 đại cự đầu của Huyền Thiên đại lục ban ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vương Linh Nhi không đễ ý tới Hồ Nam mà lau lau nước mắt nàng nói tiếp:
Hồ Nam vẻ mặt không quan trọng nói:
" Vì gia đình nghèo, chỉ có 2 cha con ta nương tựa lẫn nhau mà sống, ta không đành lòng cha mình phải phơi thây ngoài biên hoang đành nghĩ ra hạ sách này nhưng có rất nhiều người muốn bắt ta về mà không đáp ứng chôn cất cha ta nên cự tuyệt bọn s·ú·c sinh đó muốn cưỡng ép ta về nhưng nhờ có Hồ Nam công tử tốt bụng giúp đỡ a, đánh nhau với bọn xấu, còn giúp ta chôn phụ cất phụ thân nên ta quyết định đi theo công tử làm nô tỳ của công tử, ta mặc dù tu vi không cao báo nhiêu nhưng ta có thể giặt đồ, còn có thể nấu cơm a"
" Cái kia Linh Nhi tỷ tỷ ta đưa ngươi về nhà ta thay y phục a"
" Được rồi Uyển Nhi muội muội, ta sao này sẽ chú ý"
" Làm sao nhìn ngươi thê thảm như vậy? Có phải hay không là lại đùa nghịch lưu manh, bị người đánh"
" Ừm, mẫu thân tín tưởng ngươi" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Ta là người ở ngoại thành vì gia đình nghèo nên cha ta thường xuyên đi vào biên hoang săn man thú, cha ta tu vi không cao nên chỉ bắt được mấy con yêu thú cấp thấp đổi chút linh thạch đủ sống qua ngày nào ngờ.. nào ngờ hôm nay cha ta gặp phải yêu thú cấp cao bị yêu thú đánh c·h·ế·t ô ô ô,"
"Không phải là không có nói qua"
Chương 14 Hồ Gia cố sự
"Ân, đi thôi"
" Sắc lang"
Càng nói càng kích động càng nói càng nhập vai, nói một lúc thì trực tiếp khóc lên, Hồ Nam một bên xem trợn to hai mắt cmn cái diễn kĩ này cũng quá kinh khủng a, không hổ là con ngươi a nghĩa phụ.
" Ân, đa tạ Uyển Nhi muội muội"
" Linh Nhi phải không, tiểu cô nương thật đáng thương"
" Haizz ai có ngờ một thường thường không có gì là lạ Hồ Gia khi xưa lại là Hàn gia tiếng tâm lừng lẫy ở trung châu chứ"
" Haizz thôi được rồi ta đi tắm rửa trước, lát nữa ta còn phải đi biên hoang tìm vài thứ"
" Ừm, chuyện năm đó gia gia ngươi nói, với cha ngươi đã kích quá lớn"
"Vâng, mẫu thân yên tâm sẽ không có nguy hiểm gì"
Hồ Nam đen mặt, ngươi biết nói chuyện không a ngươi cái gì mà' ta sau này sẽ chú ý'? Ta là loại người như vậy sao?
Vương Linh Nhi đôi mắt đẹp ngậm nước nói:
Hồ Nam hỏi.
Không biết vì cái gì nhìn vào đôi mắt con trai Tô Ánh Tuyết bất giác gật đầu:
PS: cảm ơn các bạn đã đọc, mình có rất nhiều ý tưởng nhưng cách hành văn lại không hay mình sẽ tham khảo các tác phẩm khác và lắng nghe ý kiến của mọi người để cải thiện hơn và xin lắng nghe ý kiến của mọi người nếu có chổ nào mình làm chưa tốt mong các bạn đóng góp ý kiên ạ, mình sẽ cố gắng đễ các chương sao này sẽ càng ngày càng tốt hơn...
Tô Ánh Tuyết vẻ mặt lo lắng:
Tô Ánh Tuyết gật gật đầu tỏ ra đã hiểu còn Đông Phương Uyển Nhi thật sự là nghệ không được nàng hừ một tiếng:
" Được rồi ngươi vui vẻ là được"
Nói xong hắn nhìn thẳng vào đôi mắt mẹ mình kiên định nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Ngươi người ở đâu vì sao lại ra nông nổi này"
" Các nàng có phải hay không có cái gì hiểu lầm?"
Chương 14 Hồ gia cố sự
Hồ Nam thì đã không nhịn được muốn phản bác thì Vương Linh Nhi đã lên tiếng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Ta thấy tỷ hiểu lầm đừng nhìn tên này dạng c·h·ó hình người a, hắn làm việc gì cũng có mục đích, tên này lấy lòng nữ nhân là rất có trình độ a"
Nói xong nàng trốn sau lưng Tô Ánh Tuyết chỉ Hồ Nam tố cáo:
Tô Ánh Tuyết mặt liền đen, tiểu cô nương này cái gì cũng tốt chỉ là nói chuyện không che đậy miệng, có ai có thể trực tiếp trước mặt mẹ người ta mắng người ta như vậy a.
" Mẹ gia gia đã xuất quan chưa?"
Lời này Tô Ánh Tuyết nói ra cũng không thấy có gì nhưng Hồ Nam thì vẻ mặt cổ quái nhưng không lên tiếng Vương Linh Nhi thì âm thầm nhếch miệng' tiểu cô nương? nếu ta muốn thì cháu ta bây giờ chắc cũng bằng tuổi ngươi a' nhổ nước bọt về nhổ nước bọt nhưng nàng vẫn vẻ mặt khổ sở mím mím môi. Hồ Nam nhìn nàng như đang cố tìm ra điểm giống nhau giữa vị lạnh lùng tỷ tỷ và điềm đạm đáng yêu cô nương trước mắt.
Ngây thơ? Ta ngây thơ cái quỷ, Vương Linh Nhi âm thầm nhổ nước bọt, vẫn phối hợp với Đông Phương Uyển Nhi:
Tô Ánh Tuyết bắc đắt dĩ lắc đầu thở dài:
Đông Phương Uyển Nhi khó khăn lắm mới thoát ra được ma trảo của Hồ Nam, nàng thở phì phò:
" Không có hiểu lầm a, ta bình thường vẫn như vậy a"
" Adi người xem hắn"
Đông Phương Uyển Nhi cười lạnh, trong lòng bổ sung thêm một câu ' giống như ta a'
Tô Ánh Tuyết gương mặt rầu rĩ nói:
Một lần nữa xin cảm ơn các bạn
" Mẹ, ngài nói với cha chuyện lấy lại bình quang của gia tộc cứ giao lại cho ta"
"Còn cha thế nào, vẫn miệt mài tu luyện à" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Ngươi lại muốn ra ngoài sao?"
Hồ Nam rất phối hợp gật đầu xưng phải, nãy giờ mọi người chỉ lo chú ý tới Vương Linh Nhi bây giờ mới phát hiện dị thường của hắn, khuôn mặt anh tuân đầy bùn đất, đôi mắt tím 1 bên, y phục phía trước cũng dơ dáy, Đông Phương Uyển Nhi nhìn hắn nháy nháy mắt hiếu kì hỏi:
Hồ Nam mạnh miệng.
Nàng xoay người chào hỏi Tô Ánh Tuyết rồi lôi kéo Vương Linh Nhi cả quá trình không cho Hồ Nam chén miệng vào, nhìn 2 người rời đi Tô Ánh Tuyết xoay người nhìn con trai mình hỏi:
" Thiếu phu nhân hiểu lầm, ta thấy công tử là người tốt a"
Tô Ánh Tuyết sẳng giọng:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.