Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 142: Âm hiểm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Âm hiểm


Đại khái là phải kể từ tám tháng trước, khi đó Thượng Thanh Tông phát hiện một khu vực toạ hoá của cường giả Nguyên Anh Cảnh. Sau đó bên trong ngôi mộ xuất hiện một tên trộm, hắn c·ướp đi bảo vật tốt nhất bên trong đó.

Cao Lãng điên cuồng lắc đầu. Không được không được, Bình Dao Thành nếu cả ba thế lực đều bị tiêu diệt, chắc chắn sẽ loạn, ảnh hưởng đến kế hoạch về sau của hắn.

" Còn một chuyện nữa. Chiều tối nay có một tên đệ tử Hắc Dao Tông bí mật đi vào Bình Dao Thành muốn mời Chu Gia gia chủ bí mật đi đến Hắc Dao Tông. Ta vì chuyện đó cảm thấy nghi ngờ, vậy nên trước khi hắn kịp vào Chu Gia, đã bị ta bí mật xử lý rồi."

Lạch cạch. . .

Bên trong phòng của mình. Cao Lãng lạnh nhạt ngồi trên ghế nhấp nhẹ chén trà trên tay.

Bất chợt Cao Lãng hai mắt trợn lớn, bàn tay nhẹ vỗ lên đầu mình.

Vân Hi đang điều tra một mình về Chu Gia, sẽ không có vấn đề gì đi?

" Thì ra là vậy. Thất lễ, thất lễ. Là ta quá nóng vội."

(ー_ー゛)

Không tự soi gương vào mặt mình mà nhìn xem? Một cái vị trí Tông chủ tương lai cỏn con mà đòi giữ chân ta sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tông chủ Thượng Thanh Tông trầm giọng nói ra.

Tông chủ Hắc Dao Tông vô cùng nhiệt tình tiễn hai người rời đi.

" Vạn Tông chủ ngài đừng lo, chỉ cần kế hoạch không thay đổi, mọi chuyện sẽ được êm đẹp xử lý thôi." Cao Lãng cười nói.

" Phải rồi Vạn Tông chủ, lúc trước ngài nói Chu Gia gia chủ g·iết c·hết Đại Trưởng Lão Thượng Thanh Tông, chuyện rốt cuộc là sao?" Cao Lãng bất chợt nhẹ giọng hỏi.

Chương 142: Âm hiểm (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trên tay Cao Lãng còn cất giữ một bình độc dược có thể gây t·ê l·iệt cả Nguyên Anh Cảnh cường giả. Độc tính của nó đủ để g·iết c·hết cường giả dưới Nguyên Anh Cảnh.

" Hơn nữa nếu hắn có thực lực đối phó với cả Hai vị Linh Đan Cảnh tam trọng mà g·iết được một người, vậy thì việc gì phải chạy? Ở đấy tàn sát tất cả mọi người có phải hơn không?"

Chính là một tháng trước, Gia Chủ chu gia liên hợp với Tông chủ Hắc Dao Tông đánh lén Tông chủ Thượng Thanh Tông. Vì để khiến hắn phân tâm, Chu Gia gia chủ đã nói tất cả sự thật. Sau cùng Tông chủ Thượng Thanh Tông phải ôm thương thế trên người mà đóng cửa nhốt mình trong sơn môn.

Hôm qua thức đêm ôn, trưa thi về ngủ 1 giấc mới viết chương mới đăng lên.

" Không có gì? Ngươi làm rất tốt." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cao Lãng hàm răng cắn chặt, toàn thân run rẩy, nắm tay siết chặt lại tì lên bàn.

Cao Lãng âm thầm suy nghĩ, không hiểu sao hắn cảm thấy những cái tên này rất quen thuộc, chỉ là nhất thời lại không thể nhớ ra.

" Sau khi nghe được suy luận của ngươi ban nãy, ta nghĩ hắn rất có thể chính là tên cường giả trong bóng tối mà Chu Gia gia chủ mời đến để đối phó bọn ta. Một kẻ núp trong bóng tối."

Hoá ra là chính bản thân hắn cho người tự đi phá kế hoạch của mình a.

" Ha ha, điều đó sao có thể coi là thật. Chúng ta bị giả bộ đồng ý để Tông chủ Hắc Dao Tông yên lòng mà thôi." Cao Lãng cười lạnh nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Đại Trưởng Lão sau khi c·hết liền bị hủy thi diệt tích nhằm tìm không ra một mối sơ hở nào. Lúc trước Sơn Nhi đã từng nói với ta, khi đó Chu Gia gia chủ và Đại Trưởng Lão đi chung với nhau, nếu Đại Trưởng Lão c·hết, ít ra hắn phải đem được t·hi t·hể trở về a. Sao có thể tay không quay về được?"

" Xin lỗi, nếu không có sự cho phép, ta không thể tiết lộ thân phận của mình." Cao Lãng cười nói, trong lòng cảnh giác.

Nếu là chức Chưởng môn tương lai Linh Hải Tông hay chức vị Diêm Vương tương lai của Địa Cung, may ra ta còn phải xem xét.

Như vậy tương lai sau này Cao Lãng đưa người của hắn vào đây, sẽ ít lực cản hơn.

Đại trưởng lão Thượng Thanh Tông chính là đi truy đuổi tên tặc tử đó, đáng tiếc bị hắn đả thương mà quay về. Sau cùng bị Chu Gia gia chủ ám hại, đổ mọi tội lỗi lên đầu tên tặc tử đó, khiến Thượng Thanh Tông vì điều tra chuyện này mà bị hắn lợi dụng xoay vòng vòng.

Cao Lãng trán nổi gân xanh, hai mắt nhắm lại chậm chạp nói.

" Ngài nói quá lời." Cao Lãng cười nhạt lắc đầu.

" Tiểu tử, ngươi có hay không hứng thú gia nhập Hắc Dao Tông, với trí tuệ của ngươi, ta sẽ có thể toàn lực bồi dưỡng ngươi sau này ngồi lên vị trí của ta."

Nghe nói thế, Cao Lãng nhẹ gật đầu, nói.

" A a a. Chuyện đó kể ra khá dài dòng. . ." Tông chủ Thượng Thanh Tông nhất thời cười lạnh một tiếng, trầm giọng nói ra.

" Tiểu hữu nói phải." Tông chủ Thượng Thanh Tông cười bồi nói.

Nói đùa đâu? Ta thèm vào cái ghế rách của ngươi?

Một tiếng động ở ngoài cửa khẽ vang lên, Vân Hi từ bên ngoài nhanh chóng đi vào trong phòng, ngồi phía đối diện hắn.

" Chu Ban Mai. Tám tháng trước bỏ trốn cùng Hồng Đoàn Hội lên phía bắc, về sau bị người Chu Gia tìm được lôi về. Hắc, ta còn phát hiện được có người của Hồng Đoàn Hội theo dõi ở bên ngoài Chu Gia cơ, may sao bị ta tránh được."

Chỉ là không thành công.

" Hội trưởng của Hồng Đoàn Hội, có phải hay không tên là Hàn Quý?" Cao Lãng khoé miệng co giật, ánh mắt quái dị hỏi.

" Ngoài ra còn có thông tin gì nữa không?" Cao Lãng giữ lại bình tĩnh, tiếp tục hỏi.

______

Tâm tình có chút vi diệu, nếu bây giờ Tông chủ Thượng Thanh Tông biết được, tên tặc tử mà hắn nói là Cao Lãng, không biết mọi chuyện sẽ diễn biến như thế nào?

" May mắn lần này gặp mặt chỉ có một mình hắn, ta mới có thể dễ dàng thay đổi hắn như vậy. Nếu như lúc đấy bên cạnh hắn có thêm Chu Gia gia chủ, mọi chuyện đã không còn dễ dàng rồi."

" Tất nhiên, ngươi nghĩ ta là ai?" Vân Hi nở một nụ cười tự tin nói ra.

Tông chủ Thượng Thanh Tông nghiêm túc suy đoán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Không biết vị đây xưng hô thế nào? Sư thừa ở đâu?" Tông chủ Hắc Dao Tông lập tức chuyển giọng, nhẹ giọng dò hỏi.

. . . . . .

" Ta nghi ngờ tặc tử đó và Chu Gia gia chủ liên kết với nhau g·iết c·hết Đại Trưởng Lão. Ngươi thử nghĩ xem, nếu lúc đấy hắn g·iết được Đại Trưởng Lão, thì tại sao lại không g·iết được cả Chu Gia gia chủ nữa cơ chứ."

Sau khi nghe xong toàn bộ nội dung kế hoạch của Cao Lãng, Tông chủ Hắc Dao Tông có chút cảm khái nói ra:

" Nữ nhi hắn tên gì?"

Nhìn thấy bộ dạng không quan tâm của Cao Lãng, Tông chủ Hắc Dao Tông sao có thể không biết Cao Lãng nghĩ gì, lập tức trầm giọng nói ra.

Sau khi tận mắt nhìn thấy bóng lưng hai người biến mất, hắn mới chậm rãi thu lại nụ cười, bình tĩnh đi vào sơn môn.

" Tại sao người lại có thể tin chắc như vậy, nếu lúc đó Chu Gia gia chủ là đang nói dối đâu?" Cao Lãng cẩn thận hỏi.

Cao Lãng thở ra một hơi, nở một nụ cười khổ.

Bộp. . .

" Ngươi chê nó sao? Tên Vạn Quý đấy thì có thể cho ngươi chỗ tốt gì cơ chứ? Đi theo hắn còn không bằng đi theo ta?"

Trong lòng cảm thấy vô cùng im lặng, đang không hiểu tại sao Chu Gia gia chủ lúc đấy lại không có mặt phá hỏng kế hoạch của hắn đâu.

" Chu Ban Mai. . . Hồng Đoàn Hội. . . Chu Gia. . . Bình Dao Thành. . ." Cao Lãng nhẹ giọng lẩm bẩm, hắn cảm giác những cái tên này quá quen thuộc.

Vân Hi cười mỉm nói, vì hành động của mình mà cảm thấy vui vẻ.

" Ta từ chối." Cao Lãng không chút do dự nói ra.

" Sao ngươi biết? Không sai, Hội trưởng của Hồng Đoàn Hội tên là Hàn Quý." Vân Hi ngạc nhiên hỏi lại, sau đó gật đầu nói ra.

Nhìn thấy Tông chủ Hắc Dao Tông chuyển biến sắc mặt nhanh như vậy, Cao Lãng bình tĩnh khách sáo nói ra.

" Đi thong thả."

Hai người thong thả đi trở về Thượng Thanh Tông, Tông chủ Thượng Thanh Tông một mặt cảm khái nói ra:

Thượng Thanh Tông.

Tự rót cho mình một chén trà uống vào, Vân Hi bình tĩnh nói ra.

Nếu khi đó Chu Gia gia chủ mà xuất hiện, Cao Lãng sẽ không chút do dự thả độc c·hết hai người. Mọi chuyện nó sẽ đơn giản hơn hiện tại rất nhiều.

Trong lòng hắn âm thầm quái lạ, khi nhờ Tông chủ Thượng Thanh Tông đi gặp mặt Tông chủ Hắc Dao Tông, hắn không hề ẩn giấu.

" Nếu mọi chuyện đã bàn giao xong xuôi, vậy chúng ta xin phép ra về." Cao Lãng đầu hơi cúi, cười nói.

Mất đi một bình độc dược dùng để bảo vệ tính mạng chỉ dùng một lần, đối lấy là tài nguyên giúp hắn có thể tu luyện tới cảnh giới cao hơn.

Tuy so về thực lực, hiện tại hắn không thể đánh lại cường giả Linh Đan Cảnh. Nhưng không có nghĩa là Cao Lãng không làm gì được bọn hắn.

' Không. Nếu hắn xuất hiện, mọi việc sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều.'

Hắn hiện tại có xúc động muốn mặc kệ để Thượng Thanh Tông đi c·hết.

" Tiểu hữu, chuyện ban nãy ngươi bảo ta đồng ý dời đi Bình Dao Thành. . . ." Chần chừ một lúc, Tông chủ Thượng Thanh Tông cẩn thận hỏi.

" Không sao. Chỉ là hiểu lầm nhỏ mà thôi."

Đối với câu hỏi bất chợt của Cao Lãng, Vân Hi không chút do dự nhanh chóng nói ra.

" Hừ. Nếu lúc đấy Chu Gia gia chủ xuất hiện, ta chính là không nói hai lời dắt ngươi chạy đi đào mệnh." Tông chủ Thượng Thanh Tông mở miệng cười vui nói.

Nếu là bình thường gia chủ Chu Gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này. Là có gì sai sót sao?

" Ngài hiểu lầm, ta vốn không phải là người của Thượng Thanh Tông, là Tông chủ Thượng Thanh Tông đây có nhờ ta giúp hắn giải quyết chút ít khó khăn mà thôi." Cao Lãng cười nói.

" Mọi chuyện như thế nào?" Nhìn thấy Vân Hi, Cao Lãng sắc mặt hơi hoà hoãn lại, nhẹ giọng nói.

Cao Lãng chính là cảm thấy rất đáng.

" Nghe bảo một tuần trước, Chu Gia gia chủ tìm được nữ nhi đã m·ất t·ích bao lâu trở về, thế nên hắn ra lệnh tạm hoãn mọi hoạt động gần đây lại, án binh bất động, xử lý việc nữ nhi của hắn trước."

Có nên hay không cải biến một chút kế hoạch, đưa Thượng Thanh Tông đi c·hết cùng không?

Muốn dò hỏi thế lực sau lưng ta sao? Ngươi không có cửa đâu.

Trong lòng âm thầm cảnh giác, Cao Lãng quá âm hiểm. Sau này nếu Vạn Thanh Sơn đi vào thế lực này, phải dặn hắn tuyệt đối không được đắc tội Cao Lãng.

" Ngài đoán tặc tử đó có thực lực như thế nào?"

" Lãng đệ, ngươi sao vậy?" Vân Hi lấy làm kỳ lạ hỏi.

" Tiểu hữu đúng là trí tuệ siêu phàm, chỉ cần một vài lời nói đơn giản, đã có thể khiến cho Tông chủ Hắc Dao Tông phải thay đổi thái độ đối với ngươi."

Cao Lãng thầm nói trong đầu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Âm hiểm