Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 63: Băng Quan Pháp.
"Người của Kiếm Tông cũng đang trên đường tới rồi. Ta chỉ cần giữ ngươi lại thêm vài tiếng, là sẽ có viện quân."
Hắn là Ngự Quỷ Sư, cho dù bản nguyên bị hao tổn một chút, cũng không phải chuyện gì to tát.
Vù vù.
Ngũ Bạt: "..."
Mắt thấy thế cục sắp bị nghịch chuyển, Băng Ngữ Yên hơi đắn đo một lát, vẫn là cắn răng quyết định thi triển.
Ngược lại, tu vi càng thấp, thời gian kích hoạt càng dài, gánh chịu hậu quả sẽ càng to lớn, thậm chí là ảnh hưởng tới căn cơ sau này.
Sau khi bị ăn mấy trăm đòn vào mặt.
"Khốn kh·iếp!"
"Dù sao cũng không có nguy hiểm gì. Thần Thông cảnh không tới, ta liền đứng ở thế bất bại. Nhưng nếu như để Tuyết Nhi có mệnh hệ gì, ta không biết phải ăn nói sao với cung chủ cùng bệ hạ nữa."
Ngũ Bạt hùng hùng hổ hổ mắng chửi, sau đó xông lên càng điên cuồng hơn:
Chúc các bạn có nhưng giây phút đọc truyện vui vẻ.
Kích hoạt thời gian càng ngắn, tu vi càng cao, hậu quả sẽ càng nhỏ bé.
Oanh!!!
Mức độ phản phệ của mỗi người phân biệt, là khác nhau, tùy theo thời gian thi triển cùng tu vi.
"Nếu như đã sắp xếp nhiệm vụ chi nhánh, vậy ta liền hoàn thành luôn một lượt đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng Băng Ngữ Yên lại cảm thấy có chút không đáng.
Ngũ Bạt gào to như lên cơn điên dại, cả người đột nhiên b·ốc c·háy hừng hực: "Đây là ngươi ép ta đó!"
Phanh! Phanh! Rầm!
Hắn dùng bí pháp thiêu đốt bản nguyên, muốn cưỡng ép phá vây.
Vốn là Ngũ Bạt cũng không muốn tiếp nó, nhưng Băng Ngữ Yên cứ dây dưa mãi không bỏ. Đã như vậy, hắn liền một là không làm, đã làm thì làm cho xong.
"Không tốt! Tên này đang muốn lao về phía Tuyết Nhi, để cho ta ném chuột sợ vỡ đồ, không thể ra tay toàn lực được."
Cha của Sùng Tuyết, Sùng Viêm chính là như vậy.
Bí thuật loại đồ vật này, hoặc ít hoặc nhiều đều sẽ mang lại tai hại.
Nhưng cũng không thể l·ạm d·ụng điều này, bởi vì huyết mạch sau khi thiêu đốt cũng cần có thời gian phục hồi, nếu không sẽ tổn hại đến bản nguyên, được không bù mất.
Cảm ơn vì đã ủng hộ!
Phanh! Rầm!
Lại là một quyền vào mặt.
Chỉ cần thu được trong giáo thưởng cho một viên Thiên Quỷ Châu, lại bế quan cái trăm năm là khôi phục hoàn toàn, thậm chí còn có khả năng tiến thêm ấy chứ.
"Tào Khanh tên phế vật này, ngay cả nửa canh giờ cũng không chịu nổi."
Mặc dù hắn không cảm thấy đau đớn chút nào, nhưng nữ nhân này xuất chưởng chuyên đánh vào mặt.
"Hôm nay, Ngũ Bạt ngươi liền lưu lại đây đi thôi."
Cứ tưởng rằng mọi việc sẽ được quyết định như vậy, nhưng mà đương thời khắc kinh hiểm này, dị biến nảy sinh.
Khi kích hoạt Huyết Mạch Thần Thông, người sở hữu sẽ tạm thời phản tổ, thu được lực lượng to lớn gia trì.
Lại nhắc đến trường hợp của Sùng Tuyết.
Băng Ngữ Yên chỉ im lặng đón đỡ. Thi thoảng lại b·ị đ·ánh trúng mấy quyền, nhưng đại thành Băng Cơ Ngọc Cốt, cũng không phải chỉ để trưng bày cho đẹp mắt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Băng Ngữ Yên, ngươi đừng khinh người quá đáng. Ta đã nói, mau thả ta rời đi. Nếu không thì đừng trách ta đồng quy vu tận cùng các ngươi."
Song, cũng phải tiếp nhận nó phản phệ.
Trái lại, nếu buông thả bản thân, mặc cho thiên tính phát tác, không chỉ giúp nàng bài trừ phản phệ, hơn nữa còn có tác dụng tăng cao độ thân hòa huyết mạch, có lợi cho con đường tu luyện.
Người không biết còn tưởng là, hắn vừa học được tuyệt chiêu Lấy Mặt Đỡ Đòn đâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 63: Băng Quan Pháp.
Mặc dù thiếu nữ chỉ thi triển Chân Long Biến trong khoảng thời gian ngắn, hậu quả cũng không nghiêm trọng lắm, nhưng vẫn cần được nghiêm túc đối đãi.
Tại chiến trường của hai vị Thánh - Tôn cường giả.
"A!!!"
Nếu như nàng không thỏa mãn thiên tính, mà đem nó trấn áp xuống, thì không khác gì với việc nàng đang chối bỏ huyết mạch, khinh nhờn tổ tiên cả.
"Nếu như không phải tình trạng của Tuyết Nhi đang khẩn cấp, trong vòng trăm dặm lại không có nam nhân nào ra hồn, làm gì đến lượt nhà ngươi?"
Nghĩ như vậy, Ngũ Bạt lại càng hăng hái ra đòn.
Băng Ngữ Yên nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Một khi phun ra, liền trực tiếp đem địch nhân đông cứng thành khối băng. Hơn nữa, hậu quả lại chỉ là bản thân cũng bị đóng băng, tự phong ấn một đoạn thời gian mà thôi.
"..."
Ngũ Bạt phảng phất như một tên nam nhân vừa lấy lại được sự tôn nghiêm, ra quyền liên miên bất tuyệt, một chiêu tiếp lấy một chiêu, đánh cho Băng Ngữ Yên liên tục bại lui.
Ngũ Bạt phẫn nộ gào thét, khiến mặt đất xung quanh nhấc lên một cơn địa chấn.
Đã như vậy, liền trực tiếp nói cho đối phương biết, đả kích tinh thần của hắn.
Pháp này có thể hội tụ toàn thân công lực, hình thành một ngụm Tiên Thiên Hàn Khí.
"Công chúa Đại Việt, đệ nhất mỹ nhân dâng lên trước mặt, hắn lại còn ra vẻ miễn cưỡng."
Nàng hít thở thật sâu, tự an ủi bản thân.
Nó vừa có thể g·iết địch, lại vừa có thể phòng ngự bảo mệnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Liệu có nên sử dụng nó hay không?" Trong lòng nàng do dự.
Oanh!!!
Băng Ngữ Yên cũng khinh thường đi che giấu điều này. Hoặc là nói, muốn che giấu cũng không được.
Vực chiến bắt đầu xảy ra biến hóa, nhiệt độ dần cất cao lên, áp chế hàn khí lại.
Bách Quỷ Dạ Hành còn chưa chính thức bắt đầu đâu. Nếu như nàng không thể cử động, không làm được gì cả, như vậy tương lai sẽ rất bị động.
"Hô...cuối cùng..."
Trong đó, có một môn thường xuyên được sử dụng nhất, đó là Băng Quan Pháp.
Nếu như tua chậm gấp mấy nghìn lần, sẽ thấy Băng Ngữ Yên đang rơi vào thế hạ phong. Dù sao nàng vẫn chỉ là trạng thái bình thường, còn tên kia thì đã triển khai thủ đoạn liều mạng.
Nếu như bên phía kẻ địch, không có ai mạnh hơn thi pháp giả một đại cảnh giới, vậy thì cũng đừng hòng phá vỡ lớp tự phong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu như tu vi của Huyết Mạch Sở Hữu Giả cao đến một mức độ nhất định, thậm chí sẽ không cần phải tiếp nhận phản phệ nữa, mà có thể xem Huyết Mạch Thần Thông như một thủ đoạn thông thường.
...
Nàng sở hữu thiên phú khủng bố như vậy, nếu đã không thể thuộc về giáo ta, vậy liền dứt khoát hủy diệt đi.
Phó cung chủ khinh thường nói: "Muốn đánh thì đánh, muốn dừng thì dừng. Ngươi cho rằng đây là tà giáo tổng bộ sao?
Phanh!
"Chỉ bằng ngươi?"
Tiếng quyền đối chưởng oanh minh vang vọng mấy trăm dặm, hai người hóa thành từng đạo tàn ảnh kéo dài.
Lạc Long Quân chính là một ví dụ điển hình.
"Ta năm nay đã hơn trăm tuổi, nhưng chưa có tên tiểu bối nào dám nói chuyện với ta như vậy cả."
"Mặc dù tác phong của ta trước giờ luôn là điệu thấp tu hành, nhưng càng ở những thời khắc thế này, càng phải ra tay dứt khoát."
Giao Vực của hai ngươi đang chậm rãi tiến gần đến hồ sen.
Nhưng vì Sùng Viêm là Hoàng Đế, lại có Băng Thần Cung Chủ cùng một đám cường giả chống lưng, nên không có người tìm c·hết mà dám gọi như vậy.
Cái gọi là nhiệm vụ chi nhánh, chính là trong trường hợp nhiệm vụ nô dịch đã thất bại, liền trực tiếp chuyển qua mục tiêu g·iết c·hết Sùng Tuyết, trừ đi mối hiểm họa trong tương lai.
Nàng đem cảm xúc chuyển hóa thành lực lượng, chưởng pháp cùng quyền pháp trong tay trở nên càng thêm bá đạo.
Tại lúc còn nhỏ yếu, Sùng Viêm cũng bị người của tà giáo bày cục hãm hại, cho nên hiện tại, người ta mệnh danh hắn là "phế vật của Sùng gia".
Ầm...ầm...
"Sao nào? Vừa rồi ngươi ngông cuồng lắm cơ mà? Nói tiếp đi, tại sao lại không nói nữa?"
Khuôn mặt b·iểu t·ình ngàn năm không đổi, đột nhiên chuyển sang phẫn nộ: "Mẹ nhà hắn! Tên kia có bệnh sao?"
Băng Ngữ Yên lông mày nhấc lên một cái, nháy mắt chặn lại trước người Ngũ Bạt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.