Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53: Xuất phát.
Chân Lý Hóa Thân gật đầu tự tin nói, đồng thời đưa tay phải lên: "Điện hạ yên tâm đi, chúng ta đều có thủ đoạn khắc chế Ngự Quỷ Sư."
Chân Lý thì không biết nên nói gì, còn Sùng Tuyết vốn là thích sự yên lặng, cũng không thích nhiều lời.
"Điện hạ?"
Hắn không thèm để ý đến Chân Lý ở bên cạnh, mỉm cười nhìn Sùng Tuyết dịu dàng nói:
"Các ngươi chỉ có chừng này người sao?"
"Tên đà chủ Tiết Thập Thất hiện tại đang ở trong đó, ngoài ra có lẽ còn có những chấp sự khác."
Mấy ngày gần đây, hoang dã ban đêm rất nguy hiểm, thường hay có quỷ vật lảng vảng.
Chẳng qua vào ban ngày, lũ quỷ đều sẽ tìm một nơi trốn đi, thành ra Chân Lý vốn đang muốn vén tay áo lên cày kinh nghiệm một phen, cũng buồn bực không tìm được cơ hội.
"Bái kiến công chúa điện hạ, ta là Tào Khanh, chủ nhân tương lai của ngươi."
Bởi vì hiện tại, Thần Cách chỉ có thể phụ trợ Chân Lý thực hiện năm công việc cùng một lúc, lại cao hơn nữa liền sẽ bị cứng ngắc, giống như một đám khôi lỗi vậy.
Bởi vì hư hư thực thực là Trung Phẩm Ngự Quỷ Sư gây án, cho nên Hạo Vô Cực buộc phải tự mình dẫn đội.
Xẹt xẹt.
Sóng xung kích lan tỏa khắp phương viên trăm dặm, kèm theo đó là nhiệt độ không khí lúc nóng lúc lạnh, khiến người ta đặc biệt nôn nao khó chịu.
"Bọn hắn là ai, các ngươi không cần biết, chỉ cần phối hợp cho tốt là được." Sùng Tuyết mặt không biểu tình trả lời.
Cả đám người đồng thanh la, "G·i·ế·t!" sau đó liền nhảy xuống nước, vọt vào trong hang.
Làm trong nghề này, bình thường trí nhớ của hắn thật tốt, nhưng vậy mà lại nhất thời không nhớ ra.
"Tuân lệnh."
"Cái gì?"
Nửa canh giờ sau, hồ sen.
Sau đó, nàng chỉ vào đám hóa thân của Chân Lý: "Lát nữa, các ngươi phối hợp cùng bọn hắn, đem dọn sạch chỗ này đi, ta sẽ ở một bên lược trận."
Nghe được tiếng động, Hạo huyện úy cùng đội quan binh cảnh giác quay lại nhìn, thì bắt gặp Sùng Tuyết dẫn theo năm người tiến đến.
"Thật cẩn thận, lại không đi vào trong động."
Một Võ Thánh cường giả, làm sao lại cùng người khác đánh lên rồi?
"Ta ở ngoài cũng xem như trạm tiếp tế, cứ bên trong c·h·ế·t một cái, ta liền phân ra một cái, quá tuyệt." Trong lòng hắn thầm đắc ý.
Oanh!!! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thực ra thì cả năm người này, toàn bộ đều là hóa thân của hắn, chỉ là thay hình đổi dạng một chút, có già, có trẻ, có nam, có nữ.
Hơn nữa, không biết có phải hay không là ảo giác, năm người này khí tức lại không khác nhau chút nào, tựa như là cùng một người vậy.
"Theo tình báo điều tra được, nơi đây đúng là hang ổ của lũ tà giáo."
"Ừm, chắc là đúng rồi."
Hạo huyện úy gật đầu, dư quang liếc nhìn Sùng Tuyết như muốn tố khổ: "Giấu ở sâu như vậy, thảo nào nhiều năm qua đều không tìm tới."
"Hô...Thành công qua cửa." Chân Lý trong lòng ám thở phào, đồng thời lại có chút buồn cười.
Lại là một tiếng nổ, sau đó tất cả lâm vào yên lặng.
Thấy vậy, sắc mặt của Sùng Tuyết mới dễ nhìn hơn một chút.
Sùng Tuyết thấy bọn hắn đều theo kịp, liền không chờ đợi nữa, tăng nhanh tốc độ lên.
Cũng may, điều này không làm khó được Chân Lý, hắn có Đạp Không Thuật, phi diêm tẩu bích đối với hắn chỉ là thao tác cơ bản.
Chương 53: Xuất phát.
Từng tia hồ quang điện xuất hiện trên lòng bàn tay của hắn, mỗi một tia đều có thể tùy tiện diệt sát một con Oán Linh cấp quỷ vật.
Cảnh vật xung quanh chợt thay đổi, Chân Lý cùng Sùng Tuyết giống như rơi vào thế giới cực lạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Phó cung chủ..." Sùng Tuyết chợt quay đầu nhìn về hướng đó, khuôn mặt hơi biến sắc.
Người này nhìn vào nam không ra nam, nữ không ra nữ, nhưng lại mang một vẻ đẹp phi giới tính.
Đây là muốn dự phòng, không thể đem tất cả trứng vào cùng một giỏ.
Một giọng nói trung tính cất lên, thân ảnh kia dần lộ rõ.
Tích...tịch...tình...tang...
Sùng Tuyết im lặng, làm như không nghe tiếng.
"Nếu như đã chuẩn bị xong, vậy liền đi thôi."
Đó là hộ đạo cường giả của nàng, Băng Thần Cung phó cung chủ.
Ở dưới đáy hồ, có một cái cửa động đủ nhét vừa hai người song hành, còn được bố trí trận pháp cách thủy, cho nên nhìn vào rất khô ráo.
Không khí lộ ra có chút cổ quái.
Trên mặt hồ bỗng nhiên xuất hiện thật nhiều cánh hoa sen bay múa, tiếng tiên nhạc trầm bổng vang lên khiến người ta mê say.
Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ. Cảm ơn vì đã ủng hộ!
Thực ra hắn cũng không muốn đi, nhưng ai bảo trong huyện đang ở lấy một tôn đại phật đâu?
Tại sao lại là năm bộ mà không phải nhiều hơn? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chân Lý định hỏi điều gì đó đánh vỡ sự yên lặng, dù sao công chúa một nước hẳn là biết thật nhiều, có khả năng sẽ đạt được chút thông tin hữu ích.
Nàng cảm nhận được năm người này vẫn ở nhị giai. Như vậy liền đòi đi g·iết Trung Phẩm Ngự Quỷ Sư?
Đây là Chân Lý ở trong lòng nhổ nước bọt, còn hắn thì nghiêm túc nói bừa: "Bốn người bọn họ là đủ rồi, ta liền ở bên ngoài tiếp ứng đi."
Nếu không phải Chân Lý thông qua chức năng thôi diễn, thật đúng là nhất thời không tìm ra được.
"May mà ta còn có kế hoạch dự phòng, ở trên mặt hồ cũng bày một tòa trận pháp."
Thiếu nữ vẫn một bộ khuôn mặt lạnh lùng nói: "Thế còn ngươi? Tại sao ngươi cũng không vào?"
Hạo huyện úy gặp điện hạ có chút không cao hứng, lập tức chắp tay lĩnh mệnh. Những bộ đầu kia cũng đồng loạt theo sau hành lễ.
"Một tên Khai Khiếu giáo chúng, mười lạng bạc. Một tên Hạ Phẩm chấp sự, trăm lạng bạc."
"A? Điện hạ không vào sao?"
Hạo huyện úy trong lòng cười khổ, sau đó quay ra quát lớn: "Tất cả nghe lệnh, lập tức xông vào g·i·ế·t sạch toàn bộ, không được bỏ sót tên nào."
Thế là, lãnh đạo tối cao Chân Lý Chi Thần phải tự thân xuất mã, một người phân ra năm bộ hóa thân đi hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Sùng Tuyết gật đầu một cái nói: "Lần này ta cũng đi."
Hai người đột nhiên lâm vào trầm mặc.
...
Cả đám người mặc dù có chút kỳ quái, nhưng cũng lập tức theo tới.
Không phải Tào chân nhân thì còn ai?
"Nơi này!!!"
Dựa theo tín hiệu từ Tử Mẫu Thông Tấn Phù, Sùng Tuyết rất nhanh liền tìm được vị trí của Chân Lý.
Trên đường đi, thỉnh thoảng cũng bắt gặp từng đàn dã thú, nhưng khi thấy bọn Chân Lý xẹt qua trên đầu liền cúp đuôi hoảng sợ, nằm im tại chỗ run lẩy bẩy.
"..."
"Được." Chân Lý sảng khoái đáp.
...
Chẳng qua, Sùng Tuyết cũng không hiểu biết về đặc thù của hệ thống tu luyện này, chỉ cho là một loại đồng tu chi thuật nào đó.
Lỡ như hóa thân đều c·h·ế·t thì sao?
Cách nơi đây khoảng mười dặm phát sinh một vụ nổ rung trời.
Năm cái hóa thân cũng đóng vai ít nói chuyện, yên lặng gật đầu.
Đám người cùng nhau tiến về hồ sen...
"Đúng vậy, chúng ta chỉ cần năm người là có thể hoàn thành nhiệm vụ."
Khi đến nơi, thiếu nữ nhíu mày nhìn xem năm người trước mặt, b·iểu t·ình một bộ: "Có phải các ngươi đang đùa ta?"
"Điện hạ, bọn hắn là?" Hạo huyện úy tò mò, lắm miệng hỏi một câu.
Cũng không thể trách hắn làm như vậy.
Đột nhiên.
Oanh!!!
Chân Lý ngoi lên mặt nước hô lớn: "Lối vào tại đây."
Mọi người nghe vậy đều biểu lộ kinh ngạc, Sùng Tuyết cùng Hạo huyện úy càng là lập tức bay tới xem xét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đột nhiên, Chân Lý nhận ra Sùng Tuyết không có đi theo vào, mà đến bên cạnh hắn ngồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ai lấy được đầu Tiết Thập Thất, ta liền thưởng hắn một bình Tụ Khí Đan, có thể gia tăng thật lớn xác suất đột phá Tiên Thiên..."
Đường đường một cái tổ chức thần bí, chẳng lẽ lại không bỏ ra nổi nhân thủ, chỉ cử một người đi?
Tổng cộng có khoảng 10 bộ đầu Khí Huyết cảnh, cùng hơn 50 bộ khoái Đoán Thể cảnh.
Thật quá mất mặt!
Chân Lý thấy vậy cũng để tứ đại hóa thân đi theo, còn mình thì xếp bằng trên mặt nước, ngồi đợi ở bên ngoài.
"Chẳng phải ta vừa vào đó sao?"
Sùng Tuyết gật đầu lạnh lùng nói: "Đường đi chỉ có hai mươi dặm, không cần cưỡi ngựa tránh gây ra động tĩnh lớn, chúng ta chạy bộ đi qua."
Nói là đi bộ, nhưng thật ra bọn hắn lại dùng khinh công hành tẩu trên từng tán cây.
"Ừm, ta ở bên ngoài lược trận, cũng đề phòng có kẻ phá vây trốn thoát."
Mặc dù đều không mạnh, chỉ loanh quanh ở Oán Linh Cô Hồn cấp độ, nhưng bọn chúng lại rất đông và nguy hiểm.
"..."
Mặc dù chỉ là hứa hẹn suông, nhưng vẫn làm cho các bộ đầu, bộ khoái nhiệt tình hẳn lên, sẵn sàng rút đao liều mạng.
Vào lúc gần đến nơi, Sùng Tuyết bất ngờ nhìn thấy Hạo huyện úy đang dẫn một đội nhân mã trên đường đến hồ sen.
Ở trong đội, Đường Trung Trực nhìn Chân Lý thật quen mặt, luôn có cảm giác đã gặp ở nơi nào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.