Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 35: Thiên Cơ Lão Nhân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Thiên Cơ Lão Nhân


"Thiên Địa Vô Cực - Càn Khôn Tá Pháp."

"Nói hắn không phải người của tà giáo, thuộc hạ đều không tin."

Thiếu nữ trên mặt vẫn là biểu cảm lạnh lùng, nhưng trong lòng không khỏi có chút kích động.

Bộp...

Trên thân có một chút vết thương lưu lại sau quá trình tra hỏi.

Nàng muốn gặp tác giả của Khai Thiên Kinh, không ngờ lại tìm được manh mối ở đây.

Hắn đang bị giam lỏng trong đại lao, đột nhiên trời đất xoay chuyển, ngũ giác toàn bộ mất linh, giống như vừa mù, vừa điếc, vừa câm, lại vừa bại liệt vậy.

...

Thiếu nữ trên người tản ra khí thế của thượng vị giả, xen lẫn một chút sát phạt, nhưng Hoàng Hữu Tài gương mặt vô cùng kiên định, ánh mắt không nhượng bộ chút nào.

Hoàng Hữu Tài bị thả xuống đất, mở mắt đánh giá hoàn cảnh chung quanh.

Tông môn thế gia luôn là như vậy, bất cứ động tác gì liên quan đến tà giáo, dù khả năng rất nhỏ, lập tức đều bị tiến hành điều tra cặn kẽ, g·i·ế·t nhầm còn hơn bỏ sót.

"Nếu nhiều người đọc kinh văn...oán khí không sinh ra, trực tiếp chặt đứt quỷ vật đầu nguồn...quỷ vật giảm mạnh...Bách Quỷ Dạ Hành thu nhỏ quy mô..."

Đây đã không biết là lần thứ bao nhiêu nàng nghe được câu trả lời này rồi. Nghe nhiều khiến nàng đều kém chút tin là thật. Bọn tà giáo này thủ đoạn tẩy não quá đáng sợ.

Nếu quả thực chỉ cần lan rộng kinh văn, liền giảm thiểu được quy mô của Bách Quỷ Dạ Hành như Hoàng Hữu Tài nói, tất nhiên là gián tiếp cứu phụ hoàng, cứu Sùng gia, cứu luôn cả chúng sinh của Kim Quy Đại Lục.

Nhưng cho dù là Tông Sư cường giả, muốn lấy được một cây cũng phải xuất huyết một trận.

Theo Thiên Cơ quát lên một tiếng, mai rùa bay lên không trung, xoay tròn mấy vòng, rồi hạ xuống đất.

Càng nghĩ càng cảm thấy khả năng rất cao là vậy.

Không đến nửa canh giờ, tin tức đã thông qua phương thức đặc biệt, vượt qua một nửa cái Đại Việt, đạt đến tổng bộ ở kinh thành.

"..." Lan đứng yên lặng đứng một bên không lời.

"Như vậy à?"

Thiên Cơ do dự một chút, lấy ra một cái mai rùa màu hoàng kim, đặt ở trước mặt.

Xong việc, Thiếu nữ lại đi một chuyến Trân Bảo Các, truyền tin cho Thiên Cơ Lão Nhân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Trong các kẻ đầu têu, bắt được thuyết thư Hoàng Hữu Tài, hắn nói đang giải cứu thiên hạ khỏi Bách Quỷ Dạ Hành. Bắt được kỹ nữ trong Hợp Hoan Các, họ nói muốn độ qua vô lượng kiếp, tu thành chính quả, thoát ly khổ hải, đăng lâm bỉ ngạn,...]

Điều này không khỏi làm cho nàng cũng có chút kinh ngạc, tiếp tục đặt câu hỏi: "Ngươi nhận được Khai Thiên Kinh ở đâu?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù chục năm gần đây do quan lại thối nát có điều buông lỏng, nhưng trong thời gian Bách Quỷ Dạ Hành sắp đến, tất cả sẽ bị lần lượt chỉnh đốn một lần.

Nhưng nếu như có người biết hàng ở đây sẽ nhận ra, những thứ đồ gỗ này toàn bộ là linh mộc ngàn năm trở lên.

Ở giữa căn phòng, một đạo thân ảnh đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, trước mặt là lư hương tỏa khói nghi ngút.

Hắn vô cùng bình tĩnh, đã là phúc thì không phải họa, đã là họa thì không tránh khỏi.

"Phải, chính là tại hạ." Hoàng Hữu Tài nhìn thẳng vào Sùng Tuyết trả lời.

Ánh mắt hắn dừng lại ở nữ nhân che mặt, trong lòng tự hỏi: "Người này là ai? Tại sao lại mang mình ra khỏi ngục giam? Liệu có ý đồ xấu gì không?"

Trong một gian phòng được trang trí giản dị, toàn bộ đồ vật, từ bàn, ghế, tủ, giá sách đều được làm bằng gỗ.

Từ một tên nhát gan, Hoàng Hữu Tài lắc mình biến thành một người trong lòng mang tín ngưỡng, sẵn sàng c·h·ế·t để thực hiện lý tưởng của mình.

"Việc này cần phải hỏi Thiên Cơ tiền bối xem đã, còn vấn đề lan rộng kinh văn, trước tiên có thể lấy Tùng Lâm huyện làm thí điểm, chờ không phát hiện vấn đề sau mới truyền ra khắp cả nhân tộc lãnh thổ." Sùng Tuyết trong lòng đánh nhịp quyết định.

[Gần đây có một đoạn kinh văn bị người cố ý lan truyền ra, tên là Khai Thiên Kinh, dụng tâm không biết, nghi ngờ là của tà giáo tổ chức.]

Trên mai rùa đường vân thay đổi, còn kèm theo một chút vết nứt, biến thành giống như loạn mã, nhìn hoa hết cả mắt.

Không thể không nói, tín ngưỡng có thể thay đổi con người một cách vô tri vô giác, hiệu quả thật đáng sợ.

Kẻ sĩ ba ngày không gặp đã phải nhìn với mắt khác.

Thiên Cơ nhìn lại, lông mày nhíu càng sâu, trong đôi mắt ẩn chứa hoang mang: "Cơ duyên bị người cướp mất, biến số xuất hiện, cũng không biết là tốt hay xấu."

"Lại là kết quả này?"

Hắn đã sống cúi đầu nửa đời, không muốn sợ này sợ kia nữa. Hắn muốn dùng cả sinh mệnh này dâng hiến cho sứ mệnh cao cả, cứu vớt thương sinh, lạc tử vô hối.

"Ta là người của Tuần Bộ Ti, giám sát bách quan cùng tà giáo."

Lan cũng không hỏi lý do, lập tức nói, "tuân lệnh" liền quay người biến mất. Chỉ một lát sau, nàng trở lại, trên tay nhẹ nhàng xách theo một nam tử trung niên, tựa như nắm cổ một con gà.

"..."

"Ngươi là Hoàng Hữu Tài?" Sùng Tuyết nghiêm giọng hỏi, ánh mắt cũng đang đánh giá người này.

Dáng người cao gầy, rắn chắc, có luyện qua võ nhưng cảnh giới chỉ có Đoán Thể.

"Đi."

"..."

Hoàng Hữu Tài bắt đầu thao thao bất tuyệt nói, nếu như để Chân Lý nhìn thấy, còn tưởng rằng tên này đang muốn thông não cho mệnh quan triều đình đâu.

...

Phịch.

"Khai Thiên Kinh?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sùng Tuyết như có điều suy nghĩ: "Khai Thiên Kinh, sẽ không phải là vật hữu duyên ở trong miệng Thiên Cơ tiền bối đi?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu người bình thường ở đây lâu sẽ bách bệnh không sinh, tăng cường một chút thọ nguyên, dù là võ giả cũng sẽ nhận được lợi ích không nhỏ.

Thân ảnh hiển lộ rõ ràng, đây là một đạo đồng bề ngoài chưa đầy năm tuổi, bàn tay mũm mĩm của nó đang cầm lấy một phong thư truyền tin, trên khuôn mặt lông mày hơi nhíu lại, biểu tình không hề phù hợp với độ tuổi nên có.

"Đưa hắn đến gặp ta." Sùng Tuyết mặt không biểu tình ra lệnh.

"Bẩm đại nhân, tại hạ được một vị lão tiền bối, tự xưng Chân Lý Chi Thần đưa tặng, đồng thời nhận trách nhiệm truyền thụ kinh văn."

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ. Cảm ơn vì đã ủng hộ!

Không thể không nói, ở trong cái thời đại phong kiến này, Trân Bảo Các hiệu suất làm việc quá khủng bố.

Nó phấn điêu ngọc trác, môi hồng răng trắng, bất cứ ai nhìn đều muốn bắt về nuôi. Nhưng không người biết được, đây lại là Thiên Cơ Lão Nhân trong miệng giang hồ thường nói.

Thế nhưng Hoàng Hữu Tài không hề hoảng sợ, chỉ cần trong lòng niệm Khai Thiên Kinh, hắn liền có thể đối mặt với mọi gian khổ trên đời.

Bỗng nhiên, hắn chợt nhớ ra cái gì: "Cái này sẽ không phải là chuẩn bị sau của ngài đi, Long Quân?"

Đọc đến đây, Sùng Tuyết quay ra hỏi Lan: "Người tên Hoàng Hữu Tài này, ngươi còn giữ không?"

[Trong những người nhận được kinh văn, có người nói được một ông lão hiền lành đưa, có người nói được một vị công tử đẹp trai đưa, có người nói được thuyết thư tiên sinh dạy, có người là đi Hợp Hoan Các, được các nữ bồ tát ở đó dạy,...]

Lan khuôn mặt ngưng trọng báo cáo: "Người này cũng mười phần cứng đầu, hắn dường như không biết đau là gì, chỉ mở miệng lẩm bẩm đọc kinh văn, còn nói Chân Lý Chi Thần vĩ đại." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sùng Tuyết cũng không tiện nói gì.

Chương 35: Thiên Cơ Lão Nhân

Tuổi tác ở độ tứ tuần, má hóp, trên mặt để ria mép.

Nó lẩm bẩm thần bí chú ngữ, hai tay kết ấn.

Thanh âm nghi hoặc vang lên, trong giọng nói ẩn chứa tang thương, giống như đã vượt qua vô tận tuế nguyệt: "Bần đạo nhắc đến cơ duyên là ở Trấn Ma Tháp, cũng không phải cái này."

Nàng phân phó để Lan thả người, cho phép Hoàng Hữu Tài tiếp tục đi truyền kinh, nhưng chỉ giới hạn trong huyện thành, đồng thời phải nhận sát sao giám sát.

Hương là Linh Mộc Trầm Hồn Hương, có tác dụng an thần, áp chế tâm ma, hồi phục tinh thần lực cùng lâm thời gia tăng ngộ tính.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Thiên Cơ Lão Nhân