Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Mua Kiều.
Lý Đại Ngưu trở về với đại địa ôm ấp. Hắn cảm thấy, sinh mệnh của mình đang từng chút từng chút một trôi đi, trong lòng vô cùng hối hận tại sao phải chọc tên sát tinh này...
Trong đó một nam tử trẻ tuổi bị mũi tên đâm thấu tim, lập tức gục xuống tại chỗ.
Nếu để Vương Thúy Kiều ở lại Hợp Hoan Các tiếp khách, nàng thà t·ự s·át còn hơn. Cho nên, dù chủ nhân có yêu cầu gì quá đáng đi nữa, nàng nhất định sẽ cố hết sức thỏa mãn.
Chỉ một lát sau, giao dịch hoàn thành, hai bên đều nhận được thứ mình muốn. Tú bà nhận lấy bạc, Chân Lý dẫn người rời đi.
"Ch-sếp, ta tìm được."
Vương Thúy Kiều cười tít mắt, mang ngân lượng còn dính máu đến trước mặt Chân Lý.
Thượng bất chính thì hạ tắc loạn, Hắc Hổ Bang cũng không phải bọn tốt lành gì. Khi nam phách nữ, khắp ngoại thành thu phí bảo kê.
Cũng thật để cho nàng tìm được gần trăm lượng, vui vẻ đến quên cả sợ hãi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chân Lý làm sao có thể cho hắn cơ hội? Nháy mắt lại ngưng tụ năm mũi Thủy Tiễn, bắn ra, phong tỏa mọi con đường rút lui.
Chỉ gặp, tại con hẻm đằng sau, có hai nam nhân.
Vương Thúy Kiều đã có chút phục hồi lại, khom người bái: "Đa tạ chủ nhân chuộc thân cho nô tì."
Theo giá thị trường, chỉ dùng 100 lạng bạc là có thể mua được mấy cặp nha hoàn. Không phải hắn không trả được nhiều hơn, mà là rất ghét cảm giác bị người coi là dê làm thịt.
...
Lý Đại Ngưu khuôn mặt tràn ngập tuyệt vọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
A! Phịch!
Nghĩ đến đây, hai gò má Vương Thúy Kiều trở nên hồng nhuận phơn phớt, nhìn thật câu nhân.
Chương 28: Mua Kiều.
Oanh.
Hưu...Phập, phập!
Đinh, đinh, keng.
"Có chủ nhân ở đây, nô tì không sợ."
Vương Thúy Kiều là nàng tốn 100 lượng bạc mới đoạt tới tay, bây giờ lại trực tiếp bán đi giá gốc, trái tim Tú bà đang tích tích nhỏ từng giọt máu. Nhưng nàng không quản được nhiều như vậy rồi.
Tán tu muốn trở thành Ngự Quỷ Sư, trước hết cần có năng lực thu hoạch được quỷ châu đã. Dù tự tay đánh g·iết hay là bỏ tiền ra mua, bọn hắn cũng không dễ chọc.
Vương Thúy Kiều khuôn mặt cứng ngắc, yếu ớt trả lời. Thân thể lại bắt đầu run rẩy lợi hại, nhưng nàng cố gắng khắc chế sợ hãi, tiến đến cạnh hai t·hi t·hể lục soát.
Chân Lý thu lại sát khí, tản đi Thần Thuật nói: "Mau đưa khế ước bán mình đây."
Theo Thủy Tiễn dần hòa tan, máu tươi cũng bắt đầu không khống chế được chảy ra, nhuộm đỏ quần áo của hắn.
"Là bao nhiêu? Nói thẳng ra xem." Chân Lý cố ý tỏ ra không kiên nhẫn.
Đợi kẻ địch đều c·hết thấu, Chân Lý mới trong lòng khinh bỉ: "Hắc Hổ Bang đúng không? Đợi ta tấn thăng liền tới cửa bái phỏng một phen."
Nhưng Lý Đại Ngưu dù sao cũng là Khí Huyết cảnh võ giả, sinh mệnh lực đủ ương ngạnh. Hắn nhanh tay bịt lại v·ết t·hương, vùng vẫy bộ pháp muốn chạy trốn.
"Theo dõi nghiệp dư như vậy, chính là đang xúc phạm nghề nghiệp của ta."
Đồng thời, hơi nước xung quanh ngưng tụ thành hình đao, búa, kiếm, kích,...lơ lửng sau lưng Chân Lý.
"Ta muốn mang nàng về, cho một cái giá đi." Chân Lý chỉ vào Vương Thúy Kiều, thản nhiên nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cũng không biết con bé này rơi vào tay Ngự Quỷ Sư sẽ có kết cục gì?" Tú bà đột nhiên nhớ ra một chuyện.
Chúng tỏa ra thần quang lấp lánh, chĩa vào người Tú bà, một bộ chỉ cần ngươi nói sai liền lao lên chặt ngươi.
Hưu, hưu, hưu.
Cho nên bọn hắn không dễ chọc, hoặc nói thế lực sau lưng bọn hắn không dễ chọc.
Bình thường Ngự Quỷ Sư đều có môn phái, gia tộc hoặc tổ chức đứng sau, nếu không bọn hắn làm thế nào thu được quỷ châu để khế ước?
Trên đường.
Một người khác là trung niên nam tử, nhờ phản ứng nhanh nên tránh được t·ấn c·ông trí mạng, nhưng vẫn b·ị đ·âm vào bụng, trọng thương.
"Nô gia nói nhầm, là 100 lượng bạc." Tú bà tỏ ra ngượng ngùng trả lời.
Phịch.
Hắn cũng có chút chột dạ, dù sao vừa đến thanh lâu đã thành công "khuyên" một đám kỹ nữ hoàn lương. Nếu để Tú bà biết được việc này, chắc chắn sẽ liều mạng với hắn mất.
Tóm lại, Ngự Quỷ Sư đồng nghĩa với cụm từ không dễ chọc.
"Có ngay, công tử~." Tú bà nở nụ cười tươi như hoa, lắc mông ưỡn ẹo rời đi lấy đồ vật.
Lần này mũi tên như mọc mắt, rõ ràng đã tránh được nhưng lại đột nhiên chuyển hướng. Hai mũi đóng vào hai chân, hai mũi xuyên vào bụng và ngực, một mũi đâm vào cổ.
Hai tên này gặp hắn nhiều tiền, lại trông có vẻ không có bối cảnh gì, liền xem như dê béo làm thịt, động ý đồ xấu.
Đối phương ánh mắt sắc bén, kinh nghiệm chiến đấu lão luyện, chắc chắn là dân liều mạng. Người ta không cho hắn rút lui, thậm chí còn không cho hắn cơ hội đồng quy vu tận.
Chân Lý có chút không nói, hắn dường như có phát hiện, Vương Thúy Kiều vừa mở khóa thuộc tính kỳ lạ nào đó. Chân Lý phất tay, xấp ngân phiếu cùng bạc lập tức hư không tiêu thất.
"..."
Hắn xoay người nói: "Đi thôi."
"1000 lượng bạc." Tú bà mỉm cười báo ra cái giá.
Chúc các đạo hữu Trung Thu vui vẻ.
"Cái này." Tú bà cặp mắt đảo quanh, giơ lên một ngón tay.
Phập! Phập! Phập!
Người sau còn đang muốn lý sự nâng giá một phen, bỗng nhiên gặp biến cố, lập tức há to miệng kinh hô: "Ngự Quỷ Sư?!!"
Do bọn chúng đút lót đầy đủ, quan trên cũng mặc kệ, đúng là một lũ c·h·ó thì không đổi được ăn phân.
"Ừm, nếu đã không sợ, liền lục soát xem trên người bọn chúng có đồ tốt gì không đi."
Vương Thúy Kiều trừng lớn đôi mắt đẹp, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy, khuôn mặt trắng bệch do hoảng sợ.
"R-rõ."
[Linh năng +19]
Nàng thích ứng thân phận rất nhanh, người này không chỉ cứu nàng ra khỏi vực sâu, hơn nữa còn khai sáng tư tưởng cho nàng. Đây chính là ơn tái tạo, xứng đáng được gọi một tiếng "Chủ".
... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chân Lý tính tình cẩn thận, lại ném ra hai viên Thủy Cầu trộn lẫn Thánh Lực, đề phòng hai tên này nhiễm oán khí, biến thành quỷ vật hại người. Xong việc, hắn mới quay sang nhìn Vương Thúy Kiều dịu dàng hỏi: "Sợ không?"
Chân Lý nghe vậy liền trực tiếp phân phó, tiếp đó lại bổ sung một câu: "Lần sau không cần gọi ta là chủ nhân, kêu bằng sếp, rõ chưa?"
Đinh, đinh, keng.
Cũng không phải vì hắn ham mê sắc đẹp hay gì, chỉ là gặp cảnh ngộ của Vương Thúy Kiều có chút đáng thương, muốn tiện tay cứu giúp tại lúc nàng chưa rơi vào vực sâu. Hơn nữa Chân Lý trông nàng rất có Thần Tính, muốn mang về bồi dưỡng làm thuộc hạ thử xem.
Đây cũng xem như một khảo nghiệm dành cho nàng. Nếu ngay cả như vậy cũng không làm được thì rất khó tự sống sót, chứ đừng nói trở thành cánh tay đắc lực của hắn.
"Ửm?" Chân Lý híp mắt lại hỏi: "Nhìn mặt ta dễ bắt nạt vậy sao? Một phàm nhân nữ tử, ngươi muốn bán 1000 lượng bạc?"
Cũng không phải Chân Lý phát bệnh thần kinh gì muốn h·ành h·ạ phụ nữ.
[Linh năng +6]
Mấy năm hành nghề, g·iết chóc không biết bao nhiêu t·ội p·hạm tích lũy được sát khí, đột nhiên bộc phát.
Nhập gia thì tùy tục, Lam Tinh cấm buôn người, nhưng ở đây thì không. Chân Lý muốn mang đi nàng, tốt nhất vẫn là đi theo cách chính quy thì hơn.
Hắn lập tức ngưng tụ hai mũi Thủy Tiễn, tại Vương Thúy Kiều còn chưa kịp phản ứng, nháy mắt bắn ra.
Rào, rào.
[Lý Đại Ngưu, 44 tuổi, Khí Huyết sơ kỳ, đường chủ Hắc Hổ Bang, tham tài, háo sắc.]
"..." Chân Lý yên lặng không trả lời, đôi mắt băng lãnh.
Là tiếng vật nhọn đâm vào thịt, một mũi đâm vào tim, còn một mũi chỉ đâm trúng bụng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người sau nghe tiếng giật mình trả lời, trong lòng tràn ngập ấm áp: "Chủ nhân vừa đẹp trai lại vừa ôn nhuận."
Thiên hạ sắp đại loạn, về sau sẽ còn xảy ra những việc kinh tởm gấp trăm ngàn lần. Hắn chỉ muốn cho Vương Thúy Kiều tập quen dần với điều này thôi.
Mặc dù Tú bà là người của Hợp Hoan Môn, cũng có thế lực đằng sau chống lưng, nhưng không cần thiết vì một phàm nhân nữ tử, đắc tội với một Ngự Quỷ Sư không rõ lai lịch.
Nghe nói nhiều Ngự Quỷ Sư có sở thích biến thái, hay mang nữ tử xinh đẹp về, h·ành h·ạ t·ra t·ấn, để cho oán khí tích tụ, rồi luyện nó thành quỷ vật...Nghĩ đến đây, Tú bà chỉ có thể thay Vương Thúy Kiều mặc niệm.
[Lý Nhị Đản, 23 tuổi, Đoán Cốt kỳ, đầu mục Hắc Hổ Bang, tiểu nhân, nịnh bợ.]
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.