Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 177: Chân Võ Lệnh. (Cầu hoa tươi!)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 177: Chân Võ Lệnh. (Cầu hoa tươi!)


Trên thực tế, hắn đang đọc sách trong thư viện, không, phải nói là du ngoạn trong hải dương tri thức mới đúng.

Nếu như hắn khư khư cố chấp thôi diễn, rất có thể sẽ bị hút khô tích xúc, ảnh hưởng đến kế hoạch thăng cấp sắp tới.

Sau khi ăn xong, liền lập tức kết bạn với mấy vị Tiên Thiên trẻ tuổi, cùng đi tỉnh thành tham dự đại hội tỉ võ.

Chân Lý tò mò, thử mở ra giám định, bỗng nhiên con ngươi co rụt lại.

Nhưng mà Linh Nhi lại tin tưởng Chân Lý đến vậy, trực tiếp đưa cho hắn xem.

Cô bé nũng nịu tựa như một con mèo nhỏ, ngồi xuống bên cạnh Chân Lý, sau đó ngả đầu lên đùi của hắn.

Chân Lý không lo lắng chút nào, bởi vì bão sẽ mang cơ duyên đến, còn quỷ vật bây giờ vẫn còn yếu, lại nhiều hơn nữa cũng chỉ là tới đưa kinh nghiệm.

Cô bé tiếp tục: "Linh Nhi nhìn mai rùa có vẻ bất phàm, hơn nữa cũng không cảm thấy ác ý từ bọn hắn, liền đem về cho sư phụ xem thử."

Từ đó tốc độ tu luyện sẽ càng nhanh, căn cơ tự nhiên cũng hoàn mỹ hơn, tựa như mấy lão quái vật trùng tu trong tiểu thuyết vậy."

Khổng Linh Nhi từ trong nhẫn trữ vật móc ra một cái mai rùa màu đen, kích thước chỉ tương đương với lòng bàn tay của người lớn.

Trên thực tế, Chân Lý cũng không biết là suy nghĩ của Linh Nhi rất đơn giản. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chân Lý cầm lấy mai rùa, lật qua lật lại, thấy được dưới phần bụng của nó có khắc một chữ "Chân" bằng cổ tự.

"Đây là đại cơ duyên, hay là đại âm mưu?"

Còn như cơn bão sắp tới gây cản trở, hay bọn hắn đi lại ngoài hoang dã vào ban đêm, sẽ có nguy hiểm hay không?

Tại trong phòng khách nhà Chân Lý, một đạo hóa thân đang ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền như cao tăng nhập định.

Lạch cạnh... lạch cạch...

"Tỉnh rồi?"

Người giữ lệnh bài này chỉ cần đạt đủ điều kiện, liền có tư cách gia nhập vào Chân Võ Tiên Tông.

Chân Lý hiện tại chính là Giáo Chủ Chi Cảnh, mạnh như thác đổ xuống dưới, dự toán chỉ vài hôm nữa liền có thể nhập môn Kim Cốt.

Chỉ là không ngờ kế hoạch lần này lại xảy ra biến hóa, Thiết Trụ cần xuất phát sớm hơn dự định mà thôi.

"Linh Nhi nhìn ra tên nhóc đạo đồng kia không đơn giản, rất có khả năng là lão quái vật nào đó cải trang thành.

Mặc dù tư chất võ đạo của Chân Lý chỉ thuộc mức tru·ng t·hượng, hơn nữa bắt đầu luyện võ khá muộn.

Đến lúc đó lấy bản thể làm gốc, có thể bồi dưỡng ra Huyết Nhục Hóa Thân cũng là Kim Cốt.

"Sư phụ, hôm nay Linh Nhi thấy một nhân vật khả nghi ở ngoài chợ..."

Sau khi trói chặt bằng tinh thần lực hoặc nhỏ máu, lệnh bài có thể được dùng như một pháp khí hộ thân...]

Thiết Trụ đi rồi.

"Từ Kim Cốt bắt đầu... Căn cơ như vậy đủ để chống đỡ ta tu luyện tới Tông Sư bằng tốc độ nhanh nhất.

Việc Chân Lý đang làm, tựa như tu luyện đến sức chịu đựng cực hạn của thân thể, lại ăn một viên đan dược trị thương, sau đó tiếp tục tu luyện, chỉ là cao minh hơn rất nhiều.

...

Chân Lý vừa ăn xong một đống đồ vật bồi bổ khí huyết, lại uống không ít rượu, đúng lúc bắt gặp cảnh đẹp ý vui như vậy, thân thể nhất thời có chút khô nóng.

So với một người thần bí vừa mới gặp ở ngoài chợ, cô bé càng tin tưởng sư phụ của mình hơn.

Hắn hơi nheo cặp mắt lại, cảm thấy việc này rất không đơn giản: "Ba năm sau...

Tiệc chia tay đã tàn, mọi thứ cũng nên trở về với quỹ đạo vốn có của chúng.

"Hút... hô..."

Đúng vào lúc Linh Nhi vừa tròn 10 tuổi, là lứa tuổi có thể bắt đầu luyện võ.

...

"Nhà bao việc... Bây giờ không phải lúc nghĩ những chuyện như vậy."

Đây là đồ vật mà bọn hắn đưa cho Linh Nhi, nghiêm túc dặn dò đi, dặn dò lại một câu đừng làm mất, cũng đừng nói cho người khác.

Mà Chân Lý đương nhiên cũng sẽ không làm những việc rét lạnh tâm của đồ nhi, lúc này thử bói một quẻ cát hung cho nàng.

"Bản Mệnh Pháp Khí Phôi Thai... Là pháp khí có thể mạnh lên theo chủ nhân?"

Chương 177: Chân Võ Lệnh. (Cầu hoa tươi!)

"Đợi đến khi ta quen thuộc cảnh giới, kinh nghiệm đã tích lũy được cũng không hề mất đi, mà sẽ phản hồi lại bản thể.

"Đây là cái gì?"

Chân Lý lúc này hoang mang vô cùng, đồng thời cũng cảm động nhìn lấy đồ nhi.

"Sư phụ, chẳng phải từng nói với Linh Nhi, hành tẩu giang hồ nên đề phòng người già, trẻ nhỏ cùng tuấn nam, mỹ nữ sao?"

Linh Nhi từ trong phòng ngủ bước ra ngoài, hai gò má ửng hồng, lắc lư tiến lại gần: "Sư phụ~"

Chân Lý nghe được tiếng động, liền quay đầu sang nhìn, bắt gặp Vương Thúy Kiều đang dùng Khống Thủy Thuật thu thập bát đũa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đây là sự trùng hợp? Hay đã được người tính toán từ trước?"

Phương thức tu hành như vậy trước giờ chưa ai dám thử qua, ngay cả đám Thần Tử thức tỉnh thể chất đặc thù cũng không dám.

Hai gò núi trước ngực run rẩy không ngừng, lướt xuống phía dưới là vòng eo thon nắm chặt, bờ mông cong v·út không biết là vô tình hay cố ý lắc qua lắc lại.

"Hì hì... Sư phụ, ngài biết đây là gì sao?"

"Chân Võ Tiên Tông là thế lực gì? Tại sao trong sách chưa từng nhắc đến qua?"

Chỉ cần vừa bước vào Thông Huyền, Dưỡng Đao Chi Pháp chính là vật trong tầm tay."

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

Cầu hoa tươi!

"Vẫn là dạng Yes/No questions tiết kiệm."

Bản thể cần tiếp tục đi Đoán Cốt, hóa thân lại phân ra nhiều tia ý thức đi học tập, đi nghiên cứu, đi khai cương thác thổ, mở rộng phạm vi ảnh hưởng của Thần Miếu...

Khổng Linh Nhi gặp sư phụ nhìn mình, cười khúc khích nói: "Linh Nhi cảm thấy đây có thể là đồ tốt."

Cô bé khoa tay phân tích, gương mặt non nớt lại một bộ nghiêm túc, hết sức đáng yêu:

Chỉ gặp kho năng lượng của Chân Lý Chi Thư trong nháy mắt tiêu hao mất hơn 8 vạn linh năng, sau đó trả lại kết quả:

"Ai nha!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chân Lý cũng không có tiễn bọn hắn, trước đây hai người đã từng trò chuyện qua, Thiết Trụ muốn đi ngao du thiên hạ.

Sau đó hai người liền đi thẳng, chẳng hiểu sao Linh Nhi xem bóng lưng bọn hắn có vẻ cô đơn."

Nàng kể lại đầu đuôi câu chuyện gặp phải Thiên Cơ Tử cho Chân Lý nghe, người sau rơi vào trầm tư.

Biết sai ở đâu chưa? Lần sau còn dám vụng trộm uống nữa không?"

Chân Võ Tiên Tông chỉ sợ có tồn tại vượt xa xa phía trên Thần Cảnh, vì sao bọn hắn lại để mắt tới Linh Nhi?"

Hắn hít thở thật sâu, phun ra từng ngụm bạch khí, tiếp đó lại niệm mấy lần Khai Thiên Kinh để lấy lại bình tĩnh, trong lòng tự nhủ:

Buổi chiều, bầu trời càng ngày càng trở nên âm trầm.

Bên trong lệnh bài có ẩn giấu một truyền thừa cùng nhiều thông tin khác, đã bị đại năng phong ấn lại, chờ 3 năm sau tự động mở ra.

[Bản Mệnh Pháp Khí Phôi Thai - Chân Võ Lệnh (Hắc Thiết) có thể mạnh lên theo chủ nhân.

"Cái gì?" Chân Lý giả vờ như chưa nghe rõ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khổng Linh Nhi đưa tay ôm lấy cái trán, miệng nhỏ chu lên thì thầm: "Nhưng mà rượu này rất ngọt nha."

Hắn vừa lẩm bẩm vừa nhập yêu cầu vào Chân Lý Chi Thư, chờ đợi trong chốc lát, lại tốn mất khoảng 1 vạn linh năng, cuối cùng cũng ra được kết quả.

Nhưng những ngày qua liều mạng Đoán Cốt mà không sợ tổn thương, tiến độ của hắn cũng không kém hơn một chút Thiên Kiêu.

Chỉ thấy trên trang sách ghi lại một dòng chữ lớn: [Đại Cát Đại Lợi!]

Không kịp đau lòng do mất nhiều năng lượng tích xúc, Chân Lý bị một đống danh từ lạ hoắc đập đến mơ hồ.

Thứ này rất có thể là đại cơ duyên, nếu như hắn là Linh Nhi, hẳn là sẽ nghĩ biện pháp ẩn giấu cho riêng mình, đánh cược tiền đồ một phen. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn vò đầu bứt tai, bắt đầu suy luận: "Chỉ mới giám định một đồ vật thôi, vậy mà tốn mất hơn 1/4 kho năng lượng của Chân Lý Chi Thư.

Bởi vì ăn nhiều đan dược trị thương là có kháng tính, thể chất đặc thù sở hữu công năng khôi phục nhanh cũng là có cực hạn, còn Trì Dũ Thuật của hắn thì không.

Chân Lý âm thầm tự cổ vũ mình, tiếp tục ra phía sau nhà mở auto.

Chân Lý hồi thần, đưa tay búng nhẹ lấy cái trán của nàng, một bộ nghiêm sư trách mắng: "Cả chủ và tớ đều là hai con tiểu sâu rượu!

"Ồ? Bảo bối gì?" Chân Lý cười híp mắt nhìn nàng.

Gặp sư phụ b·ị đ·ánh lạc hướng, trong lòng Khổng Linh Nhi đắc ý vô cùng, một mặt thần thần bí bí:

Khổng Linh Nhi vội vàng bật dậy, nói lảng sang chuyện khác: "Hì hì... Linh Nhi là muốn đưa cho sư phụ xem một bảo bối."

"Không không."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 177: Chân Võ Lệnh. (Cầu hoa tươi!)