Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 138: Lão Hạc.
Bởi vậy mới thấy được, thời gian là một thứ rất thần kỳ, trong lúc vô tình trôi qua cũng sẽ làm con người ta thay đổi.
Lấy ví dụ đơn giản như việc hết năng lượng, võ giả chỉ cần phục dụng đan dược hoặc đả tọa hấp thu thiên địa nguyên khí khôi phục.
Vương Thúy Kiều: "Vâng, thưa sếp."
A? Linh Nhi cũng mau ăn đi kẻo nguội."
Người được gọi là tiên sinh theo ngón tay trông lại, lập tức hiểu được vấn đề, "Cái này....đây là Vàng đi vào nhà người ta, bị linh thú hộ gia bắt lại?"
Chắc hẳn nó nghe thấy mùi cháo thơm ngon, cảm thấy là cơ duyên tiến hóa của mình, cho nên không kìm chế được bị hấp dẫn tới. Dù sao bản năng của yêu thú nhạy bén hơn nhân loại, tự biết cái gì là tốt cho mình.
"Hì hì..."
Thêm nữa là, khi cấp độ mà cao đến một mức nhất định, dấu ấn liên quan đến Chân Lý càng sẽ phát ra mạnh mẽ. Nếu như người sư dụng tâm trí không đủ cường đại, sẽ bị cơ giáp đồng hóa thành một bộ phận của hệ thống.
Bởi vì sống gần hết một đời người, cho nên lão cũng không phải không biết gì. Con thỏ này sở hữu bộ lông bóng mượt, thân hình nhỏ như vậy liền có thể đem cậu Vàng đè xuống đất ma sát, rõ ràng là yêu thú, không, là linh thú.
Vương Thúy Kiều múc cho mỗi người một bát, sau đó cười doanh doanh giới thiệu, hai đầu lông mày ẩn hàm mong chờ.
Có thể ngon như vậy, chứng tỏ đầu bếp đã bỏ nhiều tâm huyết vào đây, không ngờ nàng lại còn có tay nghề như vậy, ai lấy được về thì thật đúng là có phúc."
Nguyên liệu nấu ăn chính là một chút rau, củ, quả, mà Chân Lý trồng ở trong Thần Cách Không Gian, qua bàn tay ma thuật cùng nhiều chút tình cảm của Vương Thúy Kiều, lắc mình biến thành món ăn ngon lành và bổ dưỡng.
Tại trong yêu tộc, huyết mạch chính là tất cả. Thỏ Ngọc mang trong mình Vương Giả huyết mạch, bình thường gặp Chân Lý liền rụt cổ lại, hoảng sợ một nhóm. Nhưng hiện tại đem so sánh với phàm khuyển, quả thật như thái tử gặp ăn mày.
Các tín đồ chỉ là bị khuyết thiếu về mặt tâm cảnh, hoàn toàn có thể thông qua rèn luyện, kinh lịch chiến đấu, trải qua tuế nguyệt thăng trầm mà tăng lên.
Chẳng qua, con c·h·ó cỏ này rõ ràng chỉ là phàm khuyển, nhưng linh tính có vẻ không thấp, bất cứ lúc nào cũng có thể đạp phá cánh cửa siêu phàm, trở thành yêu thú. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"..."
Nhìn chung, sự so sánh trên không chính xác 100% nhưng đại khái là như vậy. Chỉ cần Chân Lý không thu về Ngụy Thần Cách, vậy nó không khác gì với các hệ thống sức mạnh khác.
"Xem ra về sau phải hỏi Sùng Tuyết mới được, có người để hỏi, không dùng thì phí."
[Cháo sen bát bảo, gạo tẻ, gạo nếp, hạt sen, bột vừng đen, mật ong, nấm hương, cà rốt, bông cải xanh...]
Hắn gật đầu cho ra khẳng định, khiến Vương Thúy Kiều vui mừng khôn siết, nở nụ cười tươi như nở hoa: "Sếp thích là tốt rồi, trong nồi vẫn còn có rất nhiều.
Chân Lý dám chắc chắn, trong này có bí quyết gì đó, tỉ như phương pháp rèn luyện ý chí chẳng hạn.
Nhưng điều mà Chân Lý lo lắng ở đây, chính là trong khoảng thời gian "lý tính quá mức" ấy, hắn sẽ đưa ra những quyết định, làm mình hối hận trong tương lai.
Tín đồ thăng cấp cũng giống như đang nâng cấp một đài máy cơ giáp, có thể cài đặt các chức năng t·ấn c·ông, chiến đấu cận chiến, chiến đấu tầm xa, phòng ngự, chữa trị, quét hình 3 chiều...mà không liên quan gì đến bản thể.
Lão Hạc xoay người qua, gặp đó là tiên sinh dạy học nhà bên, liền như vớ được cây cỏ cứu mạng: "Tiên sinh, ngài mau nghĩ cách cứu ta với, Cậu Vàng sắp không xong rồi."
Còn Thần Quan không may dùng hết sạch năng lượng, tại trường hợp không có quỷ vật để săn g·iết, thì phải cầu nguyện không biết bao nhiêu lần, mới có thể khôi phục như ban đầu.
Vương Thúy Kiều: "Nhất định, nhất định."
Sau đó, lão giả phát hiện c·h·ó của mình bị một con thỏ ngồi chễm chệ trên người, đang dùng ánh mắt như muốn cầu xin tha thứ.
Nó không hề gây tổn hại tới một cọng lông nào của Chân Lý, chỉ cần cho hắn đầy đủ thời gian, luôn có một ngày có thể hoàn toàn nắm giữ.
Vừa nói, lão vừa chỉ vào hiện trường "thỏ trên c·h·ó dưới" trước cổng nhà Chân Lý.
Linh Nhi vội vàng nuốt thức ăn xuống, phun ra đầu lưỡi phấn nộn biểu thị ngượng ngùng, sau đó quay sang nhìn Thúy Kiều:
Thứ ba, Ngụy Thần Cách còn có "siêu cấp khoang ngủ đông" có thể trì hoãn quá trình già yếu của nhân loại bên trong, mà vẫn giữ được ý thức của bọn họ.
Người thiếu niên khinh cuồng năm xưa, trải qua ba mươi năm Hà Đông - Hà Tây, rồi sẽ trưởng thành, học được cách thu liễm phong mang của bản thân, để mỗi khi bảo kiếm ra khỏi vỏ, tất thấy máu.
Tại lúc đầu c·h·ó cỏ kêu van inh ỏi, một chất giọng già nua vọng lại.
Người sống vài trăm năm, mấy ngàn năm, đương nhiên tâm cảnh sẽ cao hơn người mới chỉ sống mấy chục năm. Chỉ cần sống đủ lâu, trải qua đủ nhiều, tâm cảnh tất nhiên sẽ thăng hoa thành tồn tại ở tầng thứ cao hơn.
Quỷ vật vốn là tồn tại được cấu thành từ từng tia oán niệm và oán khí.
Chân Lý đem lực chú ý chuyển tới, chỉ gặp một ông cụ có làn da nhăn nheo, dáng vẻ nghèo khổ, dường như đang tìm kiếm gì đó ở ven đường. Có vẻ như đây là chủ nhân của con c·h·ó kia.
Không nói việc lão là phàm nhân, chưa chắc đã đánh lại nó, linh thú có thể xuất hiện tại trong thành, tất nhiên đều có một vị chủ nhân vô cùng ghê gớm, không phải là mình có thể chọc vào.
Vừa nghĩ tới đây, lão hoảng sợ vô cùng: "Trời ơi, cậu Vàng là con trai ta mua về, đợi lúc làm đám cưới thì g·iết thịt. Bây giờ mà gãy ở chỗ này, ta biết phải làm sao?"
Thứ hai, nó sở hữu "trí não phụ trợ" có thể giúp người dùng gia tăng năng lực suy tính logic.
Ở trước cổng, hắn thấy được Thỏ Ngọc đang ngồi chễm chệ tại trên thân một con c·h·ó cỏ màu vàng, cái sau đang không ngừng kêu ăng ẳng, một bộ thần sắc sợ hãi.
Nếu như tính toán thật kỹ lại, tín đồ thăng cấp so với Chân Lý khó khăn vô số lần. Bọn hắn vừa phải đi chém g·iết, lại vừa phải chia lãi cho Chân Lý, trong quá trình này sẽ sinh ra đủ các loại khúc chiết.
Lát nữa, lão cứ đứng ở phía sau, ta ăn nói tốt hơn, để ta câu thông với bọn họ giúp cho...."
Nhược điểm là trí não phụ trợ sẽ kết nối với não trái, thành ra khi lên cấp độ càng cao, các hành động của người sử dụng sẽ bị thiên về lý tính.
Đúng lúc này, Vương Thúy Kiều hoàn thành bữa trưa, bắt đầu bưng lên tới. Chân Lý liếc nhìn nồi cháo kia, chỉ thấy nó tựa như đang tỏa ra vầng sáng bảy màu, rất thơm và đẹp mắt.
Cháo vào miệng vừa nóng vừa ngon, khiến cô bé không khỏi líu lưỡi, cảm thán một câu.
Chương 138: Lão Hạc.
Đang lúc lão gấp đến độ xoay quanh, có người đi ngang qua hỏi: "Sao thế Lão Hạc?"
Mặc dù hắn là chủ hệ thống Thần Đạo này, sẽ không phải chịu hậu quả nghiêm trọng như bị đồng hóa, nhưng trường hợp "lý tính quá mức" vẫn là sẽ xuất hiện ảnh hưởng.
Chân Lý: "Ngươi cũng ăn đi kẻo nguội, ta xem cháo vẫn còn nhiều, thừa sức ba người chúng ta ăn thoải mái." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chân Lý hơi hồi tưởng lại một chút liền chợt nhớ ra, những Ngự Quỷ Sư đi theo con đường giữ lại nhân tính, dường như có chút môn đạo.
"Đây là cháo sen bát bảo, th·iếp thân học được từ mẹ. Lâu rồi không nấu món này, không biết tay nghề có bị mai một đi không? Mời hai người nếm thử." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù sao logic chỉ có đúng và sai, còn nhân loại thì sở hữu tình cảm, cảm xúc.
...
"Linh Nhi, nuốt cháo đi rồi hãy nói chuyện chứ?" Chân Lý dở khóc dở cười.
Cầu đánh giá, cầu comment, cầu hoa tươi, cầu gạch đá!
Tiếng c·h·ó sủa lập tức biến thành tiếng kêu đau, Chân Lý lông mày khẽ vẩy một cái, Thần Cách hình chiếu quét qua: "A?"
Thứ nhất, Ngụy Thần Cách bản chất chỉ là ngoại vật.
Hắn không nhịn được nuốt vào một ngụm nước bọt, bên cạnh Linh Nhi thì càng là hai mắt lấp lánh, một tấc không rời.
Chân Lý tự nhủ trong lòng: "Nếu không được, vẫn có thể tu luyện võ đạo như thường, chẳng qua là tốc độ chắc hẳn là sẽ không quá nhanh."
Tức là cơ thể thì ngủ, mà ý thức thì tỉnh bơ điều khiển cơ giáp. Tuổi thọ tăng lên trong quá trình thăng cấp, chính là tuổi thọ của cơ giáp, chỉ cần cơ giáp không hỏng, khoang ngủ đông còn duy trì vận hành, vậy người dùng bên trong còn sống.
Ba người vừa ăn vừa nói chuyện, khung cảnh ấm áp như một gia đình vậy. Cho đến khi gần xong bữa, một tiếng c·h·ó sủa đánh vỡ bức tranh yên bình này.
Hắn khuôn mặt có chút nghiêm nghị, sau đó nhắm mắt thở dài: "Haiz....cũng chỉ đành hết sức cầu khẩn người ta thôi. Hi vọng chủ nhà không quá khó tính.
Đây là bị cảnh giới áp chế, càng nhiều hơn chính là huyết mạch áp chế.
"Cậu Vàng ơi, cậu Vàng!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vâng, vâng, đội ơn tiên sinh." Lão Hạc vội vàng nói cảm tạ.
"Gâu gâu, gâu gâu....ẳng ẳng ẳng...."
Giống như gã nhà giàu mới nổi, qua nhiều thế hệ hun đúc, sẽ biết được cách điệu thấp mà xa hoa, trở thành hào môn vọng tộc, thậm chí ngàn năm thế gia.
Vậy, có cách nào nhanh chóng rèn luyện tâm cảnh không?
Chân Lý không nói gì, trực tiếp múc một thìa nhỏ, kèm với hạt sen rồi ăn thử, "Ừm, rất ngọt ngào, gia vị nêm vừa đủ, ăn cực kỳ vừa miệng.
Khổng Linh Nhi gặp sư phụ đã nếm qua, lúc này mới bắt đầu ăn, "Oa...Nhon quớ i ngất!" (Ngon quá đi mất!)
"Kiều tỷ tỷ, về sau ngài nhất định phải dạy cho Linh Nhi nấu món này đấy."
"Cái gì mà không xong?"
Có lẽ thay vì lo lắng cho đám tín đồ, Chân Lý nên tập trung vào bản thân mình thì hơn.
"Là tiên sinh à?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.