Ta Gả Cho Một Vị Trừ Yêu Sư
Mèo Thủy Tinh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11: Chương 11
“Dạ, đã ghi nhớ.”
Trong bóng đêm, ta khẽ mím môi, cười nhạt không thành tiếng.
Ấy vậy mà mấy hôm trước lại có một nha hoàn ngã xuống đó c.h.ế.t đuối.”
16.
“Sợi dây này có hai đầu, một trên tay ta.”
Tựa như chuông nhỏ, nhưng lắc tay thì không phát ra tiếng.
Ta vội vàng đáp lại, chạy ra, thấy một phụ nhân mập mạp, nhăn mày bịt mũi như chê nơi này bẩn thỉu lắm vậy.
Thấy ta đã chuẩn bị đâu vào đấy, bà ta liền tươi cười xách đồ đi mất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở cái tiểu thế giới này, chuyện ăn uống chẳng mấy phong phú.
Thì ra hắn giả làm tú tài du học, kết giao với thiếu gia nhà họ Lưu ở thi hội, rồi được mời ở lại.
“Hơn nữa chỗ đó vắng vẻ, không ai qua lại.
Trước khi rời đi, hắn bỗng nói:
Cũng tốt thôi.
“Có phát hiện gì không?”
“Ừ, đúng với những gì ta điều tra được.”
Chỉ còn cách dùng chút tiểu xảo này hỗ trợ.
Ta vâng dạ rối rít.
“Ngươi nấu ngon vậy, thật khiến ta áy náy vì đã để ngươi ăn canh gà ta nấu hôm nọ.”
Trong bóng tối không rõ mặt hắn ra sao.
Hắn có thể nhìn rõ trong đêm tối, lặng lẽ ngồi xuống cạnh ta.
“Tiên Nhi, Tiên Nhi!”
Ở khoảng cách gần, truyền âm sẽ không sinh ra d.a.o động pháp lực, tránh bị yêu tà gần đó nghi ngờ.
Hắn đưa tay lại gần, ta chạm vào được sợi tơ mảnh ấm nóng quấn quanh cổ tay hắn.
Nguyên do là khách thấy món ăn có phần mới mẻ, khen ngợi vài câu, thiếu gia được thể hãnh diện nên gọi ta đến diện kiến.
Vì thiếu gia là kẻ háu ăn, nên đối xử với đầu bếp như ta cũng khá tử tế, cho hẳn một gian phòng riêng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Phủ này chẳng có người làm lâu năm, trừ v.ú nuôi của thiếu gia và các cô nương, số còn lại đều mới đến độ một, hai năm đổ lại.”
Vậy lúc nào ngươi mới yêu ta đây?”
“Tối nay ta sẽ đến tìm ngươi.”
Lúc quay người, Quý Thành Ngọc truyền âm đến:
Ta liệt kê vài nguyên liệu thông thường, rồi được thiếu gia cho lui.
Chính vì ta lang bạt nhiều năm, tìm được kha khá nguyên liệu đặc biệt, nên món ăn mới có vị riêng như thế.
“Giếng ấy chẳng ai dùng, cả phủ đều chỉ lấy nước từ giếng trước viện.
Đợi bóng bà ta khuất sau khúc quanh, ta mới duỗi thẳng lưng.
“Ngụy biện. Thế chẳng phải đầu bếp thiên hạ đều được người người say mê rồi sao?”
Ta mỉm cười, chỉ cần nghe giọng cũng biết người kia chính là… Quý Thành Ngọc.
Ta đã hối lộ bà mối để trà trộn vào đám người, được phủ Lưu mua về làm tỳ nữ.
Bởi ta biết…
Nghĩa là nếu để mặc, hắn vốn không thể yêu ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Ta cúi đầu cung kính, phụ nhân đó khẽ gật đầu, còn dặn thêm một câu: “Phải làm nhanh lên.”
Ta còn muốn hoàn thành nhiệm vụ để ước nguyện một điều nữa kìa.
Chỉ mới giở chút thủ đoạn, đã được thiếu gia triệu đến bếp nhỏ chuyên trách nấu nướng.
Hơi ngẩng đầu nhìn, quả nhiên thấy hắn giả dạng một tú tài thư sinh, làm như chẳng hề quen biết ta.
Thiếu gia cùng khách đang uống rượu trong đình giữa sân.
Nhưng lạ một điều — tại sao chỉ có ông cháu kia tìm đến cửa?
Thịt nướng cũng chẳng có lấy chút gia vị như hồi ta còn sống ở thế giới trước.
“Người ta nói, muốn nắm được tim đàn ông, phải nắm chắc cái bao tử.
Chắc Quý Thành Ngọc cũng đã tìm được thân phận mới, sắp sửa hội ngộ với ta rồi.
Quý Thành Ngọc suy nghĩ một lúc, hỏi ta có dò xét kỹ chưa.
Ta ngẫm một chút, nói thêm:
Dù ở thế giới nào đi nữa, cũng sẽ không có ai thật lòng yêu ta.
Yêu ta đi, nhanh lên chút.
Vừa đặt thức ăn vào hộp, bà Trương tới ăn sáng hồi sáng đã quay lại hối thúc.
Chỗ này là phủ của Tú tài họ Lưu.
Vốn dĩ ta chẳng còn điều gì vướng bận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói đến bản lĩnh thật sự của ta, chẳng gì qua nổi chuyện… nấu ăn.
Trong phòng không đốt đèn, sợ bị kẻ thức đêm ngoài viện nhìn thấy ánh sáng.
“Sợi tơ này là râu dài của hồ ly, chuông vàng bên trong có ẩn thuật mê hoặc.
Mỗi lần ngươi lắc, sẽ làm động đến… tình cảm của ta.”
Hắn cũng đáp lại bằng giọng đùa giỡn.
Nhưng ta đoán, chắc là đang cười.
Nói rồi, không biết từ đâu móc ra một vật, đeo vào tay ta.
Khi tiếng canh ba vang lên, Quý Thành Ngọc lặng lẽ đẩy cửa bước vào.
Hắn khẽ gật đầu, ý bảo ta nói tiếp.
Vừa thấy ta, có người cất tiếng hỏi: “Chân giò nướng này nêm thêm gia vị gì mà đậm đà thế?”
Hắn lấy thân phận kẻ du học hỏi thăm tin tức trong trấn, từng nghe bóng gió rằng phủ họ Lưu thường xuyên thay người làm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hôm nay thiếu gia mở tiệc chiêu đãi bằng hữu ở Nhã viện, ngươi chuẩn bị vài món nhắm rượu cho ra hồn.”
Một lát sau, nha hoàn trong phòng thiếu gia đến, nói thiếu gia muốn gặp ta.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
Chương 11: Chương 11
Ta đá văng cái xương gà bị giấu lén dưới đất, ngoan ngoãn theo nha hoàn đi vào nội viện.
Tính đến nay cũng đã mười ngày trôi qua.
“Có đến xem rồi, nước trong vắt, nhưng ta không dám dùng thần thức dò sâu.”
Không lý giải được, hắn nói ngày mai sẽ đích thân ra giếng xem thử.
Tiếng gọi dồn dập vang lên từ ngoài bếp.
Ta dùng truyền âm thuật nói với hắn.
“Hậu viện Lưu phủ có một cái giếng.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.