Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 148 : Huyết Nhục Tình Thâm.
Khi trận pháp hoàn thành, từ trung tâm trận pháp, một bóng đen khổng lồ bắt đầu hiện ra, Bàn Cổ Ma Thần. Huyễn ảnh của vị thần khai thiên lập địa này khổng lồ và vĩ đại đến mức che khuất cả bầu trời.
Y cúi người xuống, đưa tay vào giữa ngực của Thái Nhất, nơi trái tim từng đập mạnh mẽ nhưng giờ đây đã tan vỡ. Bàn tay hắn xuyên qua cơ thể em trai một cách dễ dàng, rồi từ trong đó, hắn rút ra Đông Hoàng Chung, nó phát ra ánh sáng vàng nhạt, nhẹ nhàng rung lên trong tay Đế Tuấn, nhưng không thể giấu nổi nỗi u ám bao trùm xung quanh.
Tất cả trở nên tĩnh lặng.
[ Lý tiểu tử, ngươi ổn chứ? ]
Trong đôi mắt hắn, hình ảnh huynh trưởng Đế Tuấn đang thiêu đốt nguyên thần hiện lên như một cơn ác mộng. Hắn không thể để điều đó xảy ra.
Với một cú vung búa từ Bàn Cổ, không gian bích lũy rơi vỡ, năng lượng khủng khiếp từ huyễn ảnh không chỉ đối cứng Chu Thiên Tinh Đấu đại trận của Đế Tuấn mà còn làm cho cả thiên địa trở mình.
Cả cơ thể Thái Nhất nguyên tác bị xé nát. Máu bắn ra từ vô số vết thương, cơn đau nhức xuyên thấu tim gan ập tới, ánh mắt ngỡ ngàng và đau đớn của hắn nhìn về phía trước, người mà hắn nghĩ đang tự thiêu đốt nguyên thần.
Núi sông rung chuyển, biển cả gào thét, vạn vật chìm trong sự kinh hoàng và hỗn loạn. Từng đợt năng lượng hủy diệt phóng ra, như thể muốn kết thúc tất cả.
Trước thân xác lạnh ngắt của đệ đệ ruột, ánh mắt của yêu hoàng Đế Tuấn bình thản như thể mọi chuyện xảy ra chỉ là một phần trong kế hoạch đã được định sẵn từ lâu.
Ngọn lửa thiêu đốt nguyên thần chỉ là một màn kịch được dàn dựng tỉ mỉ, một cạm bẫy tinh vi để đánh lừa hắn.
Nhận thấy sự nguy cấp, mười một vu tổ và cả Xi Vưu kết thành một vòng tròn, sức mạnh nguyên thủy từ cơ thể họ hòa quyện vào nhau, tạo nên Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát, sự kết hợp của mười hai vu tổ với sức mạnh thiên địa, mở ra một thế giới khác, nơi cả không gian như bị bẻ cong, và thời gian dường như ngừng lại.
Đế Giang cùng các vị tổ vu khác nếu không nhìn thấy tận mắt thật là bọn họ cũng khó mà tưởng tượng nổi.
Bàn Cổ đứng đó, cao lớn tựa ngọn núi, ánh mắt lạnh lùng và đầy uy lực. Trên tay cầm theo chiếc búa khổng lồ, biểu tượng của sự sáng tạo và hủy diệt. Mỗi cử động của huyễn ảnh Bàn Cổ làm cho thiên địa rung chuyển, không gian nứt toác, và cả vũ trụ như phải cúi mình trước sức mạnh cổ đại này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nam chính đứng hình tại chỗ, cả Lý Băng Thu vừa tới kịp cũng nhìn thấy toàn cảnh.
"Tại sao..." - Giọng của Thái Nhất yếu ớt vang lên, nhưng trước khi hắn có thể hoàn thành câu hỏi, cơn đau từ các vết thương dồn dập nhấn chìm hắn vào sự mệt mỏi vô tận.
Nhưng ngay lúc đó, nguyên tác nhận ra sự thật khủng khiếp. Đế Tuấn đã giả vờ.
Cả Đế Tuấn, Thái Nhất và vu tộc đều dốc toàn lực, trận chiến được xem là tàn bạo nhất từ sau Long Hán sơ kiếp tới nay, sức mạnh khổng lồ của nó tàn phá tất cả những gì hai tộc vu yêu chạm vào.
Nằm ở tâm hai cái đại trận, cả tam giới trở nên thật nhỏ bé, cảnh tượng này mãi về sau khắc sâu trong tâm trí mọi sinh linh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 148 : Huyết Nhục Tình Thâm.
“Còn không bằng cả cầm thú.” - Chúc Dung, một trong mười một tổ vu nhìn cảnh tượng trước mắt mà lắc đầu đầy khinh bỉ.
Khoảnh khắc đó Lý Băng Thu tam quan sự sụp đổ, bị người mà mình hết lòng tin tưởng giăng bẫy là loại cảm giác gì.
Vu tổ Chúc Dung không phải là kẻ nhân từ nhưng trong thế giới của gã, tình thân vẫn là điều thiêng liêng và bất khả xâm phạm.
Đế Tuấn đứng đó, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn gục ngã, không một chút cảm xúc hay xót xa.
Lý Băng Thu lắc đầu, không ổn chút nào, đổi lại rất có thể hôm nay người bị g·i·ế·t là hắn chứ không phải nguyên tác, một vạn câu hỏi vì sao nhảy múa trong đầu câu thiếu niên.
Nhưng ngay khi Đông Hoàng Thái Nhất vừa tiếp cận Đế Tuấn, không gian đột ngột thay đổi. Bầu trời tối sầm lại, và trong khoảnh khắc đó, từ hư không xuất hiện hàng mảnh vẫn tinh chứa uy lực kinh khủng và c·h·ế·t chóc bắn ra như những mũi tên bạc, xuyên qua cơ thể nguyên tác.
Ánh mắt lạnh lùng và sắc bén của Đế Tuấn không hề tỏ ra đau đớn hay kiệt sức như hắn tưởng, mà thay vào đó là sự tàn nhẫn và vô tình. Đây không phải là một hành động hy sinh, mà là một kế hoạch c·h·ế·t chóc được thực hiện không chút do dự.
Hệ thống lúc này xuất hiện cạnh Lý Băng Thu, chính nó cũng không nghĩ phát sinh loại tình huống này.
Không chút do dự, Đông Hoàng Thái Nhất lao thẳng về phía Đế Tuấn. Đôi cánh bạc lấp lánh mở rộng, băng qua không gian chỉ trong tích tắc.
Chúc Dung chưa từng ưa Đông Hoàng Thái Nhất trong vô số cuộc đối đầu giữa hai tộc, Thái Nhất luôn là kẻ gã căm ghét nhất nhưng giờ đây, khi tận mắt chứng kiến Đế Tuấn nhẫn tâm g·i·ế·t c·h·ế·t em trai mình chỉ để đoạt bảo vật và nuốt lấy nguyên thần, lòng gã không khỏi dâng lên một sự khinh bỉ sâu sắc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khi trận chiến bước vào giai đoạn quyết định, Đế Tuấn biết rằng với sức của y không thể chống đỡ lâu trước sức mạnh cổ xưa của Bàn Cổ Ma Thần và đại trận Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngay cả một tên tiểu Vu cũng không làm điều đó với máu thịt của mình..." - Chúc Cửu Âm lẩm bẩm trong lòng, rồi quay mặt đi, không muốn tiếp tục chứng kiến thêm hành động kinh khủng này nữa.
Trong ánh mắt hiện lên một tia kiên định. Không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hy sinh tất cả, bao gồm cả chính bản thân hắn và toàn bộ yêu tộc.
Đế Tuấn ngước mắt nhìn Đông Hoàng Chung, không một chút xúc động, không tiếc nuối, không xót xa. Ánh sáng từ chuông phản chiếu lên gương mặt hắn, nhưng không thể che lấp sự trống rỗng vô hồn.
Gương mặt gã giãn ra, đôi mắt rực lửa quen thuộc giờ ánh lên một sự chán ghét rõ rệt.
Đế Tuấn triệu hồi toàn bộ sức mạnh, thiêu đốt nguyên thần của bản thân, ngọn lửa màu xám bùng lên bao trùm lấy toàn bộ thân hình to lớn của hắn.
"Không!" - Tiếng hét xé lòng của Đông Hoàng Thái Nhất vang vọng khắp không gian.
Cơn cuồng phong thổi bay mọi thứ trên đường đi, bầu trời như bị xé toạc bởi sức mạnh thuần khiết và ý chí mãnh liệt muốn cứu lấy người thân. Trái tim của Thái Nhất rực cháy trong sự quyết tâm, không cho phép cái c·h·ế·t đến với huynh trưởng của mình.
Cơn sóng chấn động kinh hoàng lan tỏa vạn dặm.
Đông Hoàng Thái Nhất nguyên tác nhìn chằm chằm vào huynh trưởng mình. Hắn không thể tin nổi ca ca có thể làm điều tàn nhẫn như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.