Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 74 : Mùa Xuân Năm Ấy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74 : Mùa Xuân Năm Ấy


Sau đó bọn họ nói những gì cũng chỉ có bọn họ và một người khác biết thôi .

Khi đã có tiền, hai mẹ con chỉ thiếu thân phận, đến khi một vị thúc thúc chìa tay ra nói “để ta giúp các ngươi” .

Đứng trước mặt nàng, hắn một mình đánh mười mấy người, dù bị đạp ngã xuống mặt đất bao nhiêu lần vẫn đứng lên chắn trước mặt nàng .

Lý Nhã Kỳ biết nếu mình yếu đuối không chỉ hại bản thân, người thân cũng vì nàng phải trả giá . Ngày hôm sau nàng lại đi học như bình thường, đây là lần đầu tiên khi b·ị b·ắt nạt mà nàng không nghỉ học .

Nàng mặc kệ nước mưa xối vào người nhìn gương mặt đầy thương tích của hắn :

“Không phải không được buồn, nhưng những người kia giống như cuộc đời vậy, ta nếu khóc trước mặt họ chắc chắn chúng sẽ không tha cho muội .”

Tiếng than khóc vang lên, học sinh trong trường sợ đến tái cả mặt, tên cầm đầu hai đầu gối bị nàng bắn đứt đoạn, bàn tay cầm kiếm bị nàng bắn đứt ba ngón tay . Nòng s·ú·n·g chĩa vào đầu từng người, trong ánh mắt nàng hiện lên vẻ hung ác đến cùng cực . (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cha mẹ những người kia kiện, con bọn họ còn trực tiếp bị đuổi học, lý do vì bắt nạt nhiều lần dẫn đến việc nàng có tâm lý uất ức bất ổn .

Nàng ấy rõ trong ánh mắt hắn có vẻ bối rối, nhưng vẫn chào đón hai mẹ con bọn họ, những ngày sau sự ngại người lạ của hắn thể hiện ra rõ ràng hơn, có điều hắn chắc chắn không chán ghét bọn họ .

Thiên Tiếu từ chợ trở về thấy người tuyết trước sân nhà mình trông hơi kỳ lạ .

Dạ Nguyệt rất bình tĩnh :

“Oành…..oành….oành”

“Các người cút, nếu không đừng trách ta ác độc .” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay khoảnh khắc ấy Thiên Tiếu trên đầu còn quấn khăn tang, đôi mắt đỏ hoe vì c·ái c·hết của cha lại xuất hiện trước mặt nàng .

Tuy khổ cực nhưng với nàng mẹ vẫn coi nàng như công chúa, không tự nhiên mà thói quen của hai mẹ con giống nhau .

Nàng vẫn nhớ như in hình bóng tràn đầy hào sảng của Tạ Long, một người bình dị lại mở ra con đường về cuộc sống mới cho hai mẹ con các nàng .

Thiên Tiếu trong lòng có quỷ hơi lúng túng :

Những ngày khổ cực khiến mẹ nàng nhiều lần rơi nước mắt, vì người cha vô dụng kia mà hai người phải cực khổ, mang theo tủi nhục, xấu hổ rời xa quê hương .

Tới tận lúc hắn đồng ý với lời tỏ tình của nàng, lúc đó không cần phải nói nàng cảm thấy giống như hắn đương nhiên phải thuộc về mình .

Hóa ra nàng ra vẫn luôn quỳ ở đây từ ngày hắn đi tới tận bây giờ, nếu không phải tu vi nàng là Hồn Hoàng lúc này đã có án mạng .

“Thế muội thấy huynh ấy kém ở điểm nào ?”

Trước vẻ mặt cầu xin của Thiên Tiếu, Lý Nhã Lan cuối cùng cũng mềm lòng, nàng chỉ biết tự trách bản thân qua mềm yếu mà thuận theo hắn . Bỗng nhiên Thiên Tiếu nhận được gọi điện từ con gái khiến nàng phải lánh mặt, còn hắn nhanh chóng bắt máy .

Những chuyện ở trường học nàng rất muốn nói với mẹ mình, nhưng khi đó nàng còn quá nhỏ, khi chuyện này xảy ra khi mẹ nàng cực kỳ căng thẳng trong công việc nên ít nói chuyện với nàng, từ khi sinh ra đó chính là lúc nàng bất lực nhất .

Dắt nàng đến cổng hắn ngã lăn ra đất vì mất máu, chuyện lần đó khiến cho nàng hoàn toàn thay đổi .

“Lúc các ngươi rời đi cô bé này một mực quỳ ở đây, tuyết rơi vẫn quỳ ở đấy, hôm qua tính bảo người ra nói chuyện với nàng mà ta quên mất .”

“Con về, đi nghỉ trước đi, chút nữa Thiên Tiếu về là có ăn .”

Điều này không có nghĩa với những người khác hắn không có chút sức hấp dẫn nào, chuyện đó đã khiến nàng thức trắng cả đêm để suy nghĩ .

Thậm chí nàng đã nghĩ thông suốt, chuẩn bị tinh thần chấp nhận chuyện hắn thích người khác .

Vì phải di chuyển nhiều nên nàng không có bạn bè gì cả, tới được đây nàng càng không có quen biết ai, người như thế đương nhiên sẽ trở thành mục tiêu để bắt nạt .

Nghe xong hắn ta hết hồn vội vàng xóa hết tuyết đi, bên trong là Cầm Vân Ca vẫn đang giữ tư thế quỳ . Hắn kiểm tra thấy nàng vẫn sống, vội vàng mang bế nàng đi vào trong nhà, lúc này hắn ta sợ muốn c·hết luôn .

...

“Khi nãy ta gần về đến nhà muốn tạo bất ngờ nên có kích hoạt Khí Hồn để xem tình hình trong nhà .”

Nàng khi lấy lại bình tĩnh mới hỏi :

Nàng vẫn nhớ như in thiếu niên mạnh mẽ kia lại khóc thành tiếng ngay khi đám người kia bỏ đi, hắn nhớ cha mẹ của mình .

Câu hỏi ngược lại của Dạ Nguyệt khiến cho nàng suy nghĩ cả đêm, tuy nàng thích hắn rất thuần túy, đơn giản chỉ vì những chuyện trong quá khứ .

Giống như một cỗ máy, điên cuồng đến mức những người kia cảm giác sợ hãi mà bỏ đi .

“Bên trong đó là người sống đấy Tiếu ca, mau mang nàng ta ra .”

Đám nhóc con đó đương nhiên không làm gì được Thiên Tiếu, nhưng chúng gọi thêm anh của mình, nàng thậm chí còn chẳng dám chạy vì sợ hãi .

Hắn cúi xuống nhẹ giọng :

“Ta biết hết mọi chuyện, mẹ không cần phải lo lắng, ngài nuôi ta từ bé đến tận bây giờ, một cái nam nhân thôi mà . Ngài đã thích Tiếu ca ta chia một nửa huynh ấy cho ngài .”

Từ sau chuyện đó nàng chưa từng b·ị b·ắt nạt một lần nào, càng lúc nàng càng trở nên điêu ngoa, dữ dằn .

“Ta tính mời Dạ Nguyệt tỷ tỷ và Dạ Yến ca ca sang ăn một bữa, huynh đi chợ mua đồ chuẩn bị nhé, nhớ là phải tự đi mua để đảm bảo tươi ngon . Trên mạng bây giờ hay bán đồ kém chất lượng lắm, đã mời khách mất công đi chợ một chút làm bữa ăn ngon .”

“Nếu tỷ thích Thiên Tiếu ngươi có đồng ý chia sẻ hắn không ?”Tối hôm qua Dạ Nguyệt đã hỏi nàng như thế, nàng hoàn toàn câm lặng không biết nói gì cho phải .

Một ngày nàng cảm giác tuyệt vọng khi bị một đám người vây quanh, những người này là bạn học của nàng, nhưng trong mắt nàng bọn họ như đám ác ma .

Tuy còn rất nhỏ nhưng nàng cũng rất đau lòng mỗi khi thấy mẹ khóc vì nhớ nhà, nhớ người cha đã mất của mình, càng lớn nàng càng hiểu rõ gánh nặng trên vai của mẹ .

Lúc này nàng cảm thấy mình thật vô dụng, yếu ớt đến mức để một người đủ thảm như Thiên Tiếu phải đứng ra trước mặt .

Đám bắt nạt nàng bị đòn đương nhiên không thể buông tha nàng dễ dàng như thế .

“Thích huynh ấy ? Ở điểm nào ?”

Ký ức về những ngày xưa cũ tràn ngập trong đầu của Lý Nhã Kỳ, từ khi nàng nhận biết thế giới này đã cùng mẹ rong ruổi khắp nơi .

“Thế sao huynh lại khóc .”

Vạn Biến lên tiếng :

Lý Nhã Kỳ mỉm cười hỏi :

“Chào muội, ta là Thiên Tiếu .”

Nàng đặt một ít đồ trên bàn, vốn là những thứ để tặng mẹ khi trở về, Lý Nhã Lan sợ đến tái mặt, Ánh mắt tràn ngập lo sợ nhìn con gái của mình, nàng rất sợ bởi biết rõ con gái mình khi kích hoạt Khí Hồn lên có năng lực như thế nào .

Hai cô gái thấy hắn bế Cầm Vân Ca vào tỏ ra ngạc nhiên, nhưng rất nhanh Lý Nhã Lan nhớ ra rằng mình có chuyện quên nói .

Thế nhưng cảm giác hai người đối với nhau có chút khác biệt, khi mà hắn vẫn chỉ coi nàng là em gái nàng khác biệt rất nhiều .

Với vẻ ngoài và thiên phú của Thiên Tiếu người để ý không ít, cách đây ba năm khi chỉ là một cô nhóc mười ba tuổi nàng liền biết ghen, nhưng nàng chỉ biết âm thầm phá đám .

Đợi hắn đi ra khỏi nhà cũng là lúc Lý Nhã Kỳ về đến nhà, nàng ta lặng im đi vào bên trong, ngồi ở ngoài phòng khách Lý Nhã Lan không khỏi giật mình .

Nở một nụ cười nàng khẽ giọng :

Chương 74 : Mùa Xuân Năm Ấy (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lý Nhã Kỳ thản nhiên :

Nhưng có vẻ muốn độc chiếm hắn không đơn giản như nàng nghĩ, bỗng nhiên nàng cảm giác xung quanh Thiên Tiếu có rất nhiều cô gái cực kỳ quan tâm đến hắn .

“Ta biết, muội cứ yên tâm, ta đi ngay lập tức .”

Ngày hai mẹ con chuyển vào căn nhà kia Thiên Tiếu xoa đầu nàng chào lần đầu tiên, lúc đó trong đầu nàng chỉ nghĩ ai mà đẹp thế, nam nhân đẹp nhất nàng từng thấy từ khi sinh ra .

“Ta đi chợ, tỷ ở nhà ngồi yên một chỗ không đi viết sách đi, đừng đụng vào cái gì nếu không đổ vỡ ta không dọn kịp đâu .”

Hình ảnh giả lập biến mất hắn hôn Lý Nhã Lan một cái :

Chỉ là có nằm mơ, nàng cũng không tưởng tượng ra người đó lại là mẹ của mình, chuyện này bình thường chỉ có hai cách, một là im lặng, hai là phanh phui nhưng nàng có cách khác của riêng mình .

Cùng ngày hôm đó đám người đánh Thiên Tiếu bị một đám người khác đánh cho tàn phế, đây cũng là lần đầu tiên nàng sử dụng số tài sản khổng lồ của mẹ mình .

Tất cả nhờ có Thiên Tiếu mới có một thiên tài mạnh mẽ như ngày hôm nay, đối với nàng hắn cũng là một người không thể thiếu trong cuộc sống . (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Này Nhã Kỳ, muội phải nhớ thật kỹ rằng bất cứ khi nào cũng phải thật mạnh mẽ, khi ngã không phải lúc nào cũng luôn có người bảo vệ muội . Dù ngã xuống cũng phải tự đứng lên, đau đến đâu cũng không được khóc trước mặt người khác .”

Trong nhà

Nàng vỗ đầu mình một cái : (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74 : Mùa Xuân Năm Ấy