Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Thức tỉnh nghề nghiệp ( 4)
Kiến Hải nhận được một số thông tin là ma nhân đang có hoạt động gom tiền mặt của các quốc gia, dù không biết chúng định làm gì nhưng chính phủ các nước vẫn phải đề phòng.
Lão nhìn con rồng vàng bao quanh nữ nhân, đây không phải là kỹ năng của Lý Vũ hay sao?
nữ nhân kia thở phào một hơi trong lòng, nhưng vẫn sợ hải nắm áo của Lý Vũ.
Tại sao lão không cho nàng thành nữ nhân của ai khác ngoài Lý Vũ.
‘Ngài muốn tự đeo hay để tôi đeo giúp ạ’ – Yến My hỏi
Nhưng làm gì có chuyện như vậy một người phụ nữ xinh đẹp bình thường sẽ đón nhận c·ái c·hết đơn giản trong ngục tù, lúc này địa ngục mới hiện ra.
Nàng không van xin, không làm gì hết, nàng biết điều đó là không thể.
Thì Lý Vũ cũng trùng hợp là người thích hợp nhất để cứu giúp nàng ta, Lý Vũ không cứu thì ít ai cứu được.
Kiến Hải : 'Tôi nghe phong phanh là vì chúng được thần trong tòa tháp….'
Con rồng vàng bất ngờ mở miệng, tiếng nói của Lý Vũ vang lên:
Kiến Hải đi đến nữ nhân, cánh tay phải hóa thành bộ vuốt sắt bén, lão nói:
Lý Vũ biết mình bị hố, liền triệt tiêu kỹ năng, tức giận ra về.
Kiến Hải : 'Vì cô ta là người bình thường, trong mắt tôi là kẻ yếu, không có tư cách đó, nhưng nếu cô ta là nữ nhân của cậu thì bây giờ đã khác, nam nhân đem bí mật của bản thân nói cho nữ nhân của mình, điều đó không có gì là sai, huống hồ tên nam nhân đó rất mạnh, haha'.
Nữ nhân kia chính là thử thách cuối cùng, nếu Lý Vũ ‘test’ nữ nhân này thì Kiến Hải sẽ bỏ qua mọi nghi ngờ trước kia.
Lúc này một luồng áp lực khác từ Lý Vũ tỏa ra chống lại áp lực của Kiến Hải. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chưa kịp nói hết câu Kiến Hải đã bị con rồng vàng quất đuôi đập dính vào tường.
chúng có thực lực rất mạnh, nhưng lại hay che dấu và không có cách nào để phân biệt chúng.
Lão có thể nhắm mắt làm ngơ xem nàng không biết sự thật này, nhưng trên đời không có gì là bí mật mãi mãi.
‘Ngài Lý Vũ, tôi đã đem lên huy hiệu của ngài rồi ạ’
Lý Vũ : 'Thật ra phân biệt được ma nhân rất dễ, bên phía trên của tai trái cách khoảng 5cm lên hướng tóc của ma nhân sẽ có một cọng tóc bạc rất ngắn nhưng khá cứng, đó là thứ sót lại khi chúng nhận sức mạnh của thần. Tuy nhiên cách này chỉ phân biệt được đám ma nhân cấp thấp, còn đám cấp cao thì tôi chịu'.
nữ nhân khuôn mặt trắng bệch, cảm thấy cực độ khó chịu.
Biết trước kết cục của mình, nữ nhân đến bàn trang điểm lấy ra một cái lượt, xỏa tóc mình ra, bắt đầu chải nhẹ.
Dù sao lão và Lý Vũ chắc chắn sẽ không có vấn đề.
Kiến Hải giật mình, ý thức được lời không nên nói, nhìn Lý Vũ cực độ sát khí.
Bất ngờ một con rồng vàng từ người nữ nhân xuất hiện ngậm lấy cánh tay của Kiến Hải.
Một luồn áp lực lớn từ người Kiến Hải tỏa ra mặc kệ nữ nhân đang ngồi trong lòng Lý Vũ mà đè xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rồng vàng ngớ người, Lý Vũ đang uống ly nước do Yến My đưa đến cũng sặc.
Yến My đứng khụy thấp xuống giúp Lý Vũ đeo huy hiệu, nhưng đeo huy hiệu có cần lâu với áp sát ngực tới vậy không?
Lý Vũ : 'Cô đeo giúp tôi đi'.
Nhưng nhìn Lý Vũ trầm mặt và ánh mắt không kiên nhẫn của Kiến Hải, nữ nhân cắn răng, thả áo Lý Vũ ra, thất thểu đi ra ngoài.
Kiến Hải thở dài một hơi, đưa tay chém xuống.
Mặt của Yến My đỏ dần lên, hô hấp tăng dần, ngực phập phồng.
Kiến Hải: 'Cậu không cần cản tôi, bí mật thì không nên có nhiều người biết, cậu muốn bảo vệ cô ta trừ khi cậu thắng tôi, vì kẻ yếu không có tư cách nắm giữ bí mật'.
Thế nên chúng không nghi ngại mà làm những việc phản bội nhân loại.
Con rồng vàng tức giận : 'Lão già ngoan cố này, bây giờ nhá, tôi nhận cô ta, không phải ông đã nói tôi muốn nữ nhân gì cũng được sao, cô ấy tôi thu, bây giờ cô ấy là người của tôi, có tôi chống lưng, nam nhân của cô ấy ông đánh còn không lại thì sao có thế nói cô ấy là kẻ yếu, ông có chi…'
Cấp trên của nàng, đồng thời là một người thầy nàng rất quý.
Ma nhân là tên gọi dành cho những người thức tỉnh hắc ám, hay nói dễ hiểu hơn thì chúng là những người thức tỉnh phản bội nhân loại.
Thấy mặt Lý Vũ càng ngày càng gần, Yến My nhắm mắt lại, kết quả là bị Lý Vũ ký một cái vào đầu, sau đó cười ha hả bước đi.
Chuyện hôm nay cũng sẽ có ngày bị lộ ra, lúc đó người không sống sót được chính là nàng.
Con rồng vàng : 'Tôi đã thắng ông, tha mạng cô gái đó đi'.
Nữ nhân trong lòng cực kỳ lo sợ, với những gì nàng nghe được nãy giờ thì nàng đủ hiểu kết cục của mình là gì.
Lý Vũ gật đầu : 'Biết chứ'.
Sau khi Lý Vũ rời khỏi phòng, Kiến Hải đánh điện thoại cho một người ở khu trại giam.
Kiến Hải lắc đầu: 'Không có khả năng, tôi đã nói kẻ yếu không có tư cách nắm giữ bí mật'.
Kiến Hải cũng cho nữ nhân thời gian, dù Lý Vũ bảo hắn không cần phải g·iết nữ nhân này.
Lý Vũ quan sát thì ngoại trừ chữ S làm bằng vàng ra thì nó không khác gì lắm so với huy hiệu Rank khác.
Người bình thường như nàng không có chỗ dựa, thì sống c·hết không phải do mình nắm giữ.
Kiến Hải : 'Nếu Lý Vũ không có phòng bị đó thì bây giờ, cô đ·ã c·hết, tôi sẽ không nương tay. Cô phải hiểu, người bình thường, nhất là nữ nhân bình thường mà không có hậu thuẫn phía sau thì chỉ là đồ chơi, là một món hàng mà thôi, nữ nhân xinh đẹp thì được tiêu thụ nhiều hơn. Thế nên, cơ hội tôi tranh thủ cho cô thì cô phải nắm lấy, Lý Vũ tên kia tôi cảm nhận hắn là một người đáng tin cậy, vậy thôi'.
Kiến Hải nhìn Lý Vũ : 'Ma nhân vốn là tin mật cấp thế giới, người như cậu làm sao biết được ?'
Thấy Lý Vũ ra nàng đưa ra huy hiệu của hắn, huy hiệu nằm trong lòng bàn tay Yến My.
Kiến Hải ngồi xuống nhìn Lý Vũ : 'Bây giờ cậu có thế nói'.
Lý Vũ liền đẩy sát nàng ta vô tường, ngực hai người áp sát vào nhau.
Nhưng bí mật mãi là bí mật vì nó không thể công bố ra ngoài, Kiến Hải với cương vị là hội phó của Công hội Trung Ương 1 thì càng không thể để xảy ra chút sơ xót.
Nhưng Lý Vũ không ‘test’ thế nên lão mới nghĩ rằng Lý Vũ là ma nhân.
Trong thời gian chờ đợi, Kiến Hải đi xuống một căn phòng ở lầu 3, mở cửa ra thì bên trong là nữ nhân váy đen nọ.
Kiến Hải đứng dậy, lúc đầu là kích động nhưng bù lại là sự có chút không đáng tin.
Lão chưa kịp định thần thì con rồng đã ném đến tường, lão lộn mình, lấy hai chân tiếp điểm điểm vào tường, rồi tiếp xuống đất.
‘Ông già không giữ chữ tín a, đã bảo không cần làm gì nữ nhân này mà, hên mà ta có chuẩn bị trước, nếu không một đóa hoa đẹp đã tàn rồi’
Thế là lại không có ai cứu được nàng ta, cũng giống như sự trùng hợp giống ma nhân của Lý Vũ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này hắn sẽ chối bỏ không liên quan đến nữ nhân kia.
Quá mạnh, Lý Vũ thật sự quá mạnh, Kiến Hải còn chưa làm gì đã bị rồng của Lý Vũ đánh bay dù hắn đã trong trạng thái phòng bị trước đó.
Đám người kia còn không biết cách phân biệt ma nhân thì làm sao Lý Vũ biết được?
Vì đơn giản, Lý Vũ đang nắm được bí mật, nếu làm nữ nhân của người thức tỉnh khác thì lúc bị tra ra tên kia sẽ liên lụy, bị tra hỏi, rất mất thời gian.
Nhưng nữ nhân vẫn mở mắt, thẩn thờ nhìn mình trong gương.
Kiến Hải: 'Vì ma nhân không gọi chúng là ma nhân, chúng xưng mình là Hầu cận của thần'.
Lý Vũ : 'Cô chờ ở ngoài đi, tôi ra liền'.
Nữ nhân cầm chặt áo của Lý Vũ, hy vọng hắn có thể nói một lời.
Lý Vũ đưa tay lên vỗ vai trấn an nữ nhân, da của nàng ta thật mát a.
Kiến Hải bất ngờ nhìn Lý Vũ : 'Sao cậu biết?'
Yến My : 'Vâng ạ'.
Lúc đó chờ đợi nàng ta là ngục tù, là t·ử v·ong.
Nàng vẫn bình tĩnh đứng đó, thấy hắn đến gần thì thẫn thờ ngồi xuống, không biết mình bây giờ nên giành cảm xúc gì cho Kiến Hải.
Lý Vũ nhìn xuống có thể thấy như ẩn như hiện áo ngực của nàng ta, có màu đen với ren quyến rũ.
Lý Vũ : 'Tại sao ông không nghi ngờ tôi là ma nhân nữa?'
Hắn cảm thấy bị lão này chơi sỏ.
‘Hay lắm nhóc, nhưng cậu bây giờ đã nghe được tin không cần thiết, xin lỗi, tôi đành phải bắt cậu lại thôi’
Nhưng nhìn vẻ mặt tự tin của Lý Vũ, Kiến Hải thử tin hắn một lần.
Yến My cực kỳ ủy khuất, nhưng vẫn nhanh chóng đuổi theo Lý Vũ.
Kiến Hải ho ra một ngụm máu, lấy trong túi ra một lọ thuốc hồi phục uống vào.
Theo những hoạt động của ma nhân mà các nước trên thế giới phân tích được, thì những ma nhân vì hay có những hành động gây hại âm thầm.
Khi tòa tháp chiến thắng, thần cũng ban cho chúng những sức mạnh siêu phàm.
Thời gian của người thức tỉnh nhất là cấp cao rất quý giá, ai sẽ vì một nữ nhân bình thường mà làm vậy.
Kiến Hải : 'Điều này tôi không làm chủ được, nhưng chỉ cần bí mật cậu nói đủ hấp dẫn thì tôi có thể đảm bảo như cậu mong muốn'.
‘Nhắm mắt lại, sẽ không có đau đớn gì đâu’
Lý Vũ : 'Ông không cần quan tâm, tôi cũng không ngờ là ma nhân xuất hiện sớm đến vậy. Tôi cho ông biết một bí mật, đổi lại, ông phải tặng tôi một căn biệt thự ở khu kế bên tòa landmart, phía trước biệt thự là sông Sài Gòn'.
Kiến Hải kích động nhìn Lý Vũ : 'Chỉ cần cậu nói là thật thì cậu đã làm một việc lớn cho thế giới, lúc đó cậu sẽ được vinh danh, cậu sẽ…' (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 23: Thức tỉnh nghề nghiệp ( 4)
'Ông nghĩ thế nào, tất nhiên là không có thứ gọi là giá·m s·át'.
Thấy người đến là Kiến Hải, nữ nhân cực kỳ tuyệt vọng.
À mà nghề của hắn được đánh giá là Ma Pháp Sư có biểu tượng cây gậy.
Lý Vũ buồn cười nhìn Kiến Hải : 'Lời là do ông nói ra, tại sao ông lại bắt tôi, huống hồ ông chả cần nghi ngờ tin tức đó, bọn chúng đúng là được thần của chúng bảo vệ khi tòa tháp chiến thắng'.
Lý Vũ : 'Dừng, được rồi, tôi không cần vinh danh gì hết, chỉ cần anh đáp ứng tôi căn biệt thự kia, nếu được thì cho tôi thêm vài đầu bếp nấu ăn ngon. Còn người ta hỏi thông tin này anh ấy từ đâu thì anh cứ nói là ở một động đá phía nam tầng 3 tình cờ phát hiện, người ta sẽ tin tưởng anh, không có tra hỏi gì đâu'.
Lý Vũ đứng dậy, ném một tờ giấy về Kiến Hải, Kiến Hải đưa tay nắm lấy.
Lý Vũ : 'Thế bí mật để nhận biết đâu là ma nhân thì có đủ hấp dẫn không?'
Kiến Hải bước ra khỏi phòng, điều lão nói là sự thật, dù nữ nhân kia là một tay lão đào tạo, là học trò của hắn.
Theo ký ức Dred thì ma nhân phản bội nhân loại vì chúng nhận được lời mời từ một số vị thần sinh sống ở các tầng của tòa tháp.
Thế nên, Kiến Hải hoặc là tự mình giải thoát cho nàng, hoặc là bắt Lý Vũ phải nhận nàng ta.
Yến My đeo xong thì đứng thẳng người lên, hai mắt mị hoặc nhìn Lý Vũ.
Lý Vũ: 'Thế ông có biết tại sao ma nhân phản bội nhân loại không, nếu nhân loại tuyệt diệt không phải ma nhân sẽ c·hết sao ?'
Nơi đây đang bị nhốt vài tên ma nhân, hắn nhờ người kiểm tra xem Lý Vũ nói có đúng không.
Chỉ cần chúng cống hiến, làm việc cho thần thì thần sẽ đảm bảo chúng không c·hết, thậm chí là trường sinh với thần.
Kiến Hải thu lại áp lực, nghi ngờ hỏi : 'Cậu biết ma nhân?'
Kiến Hải chỉ nữ nhân kia : 'Cô, đi ra ngoài'.
Nhưng lão đứng ở cương vị quốc gia, nếu chuyện này phát hiện thì hắn chắc chắn sẽ không thể bảo vệ được nàng ta.
Con rồng vàng : 'Thật sao?'
Bùm.
Từ lúc Lý Vũ nói chuyện với Kiến Hải, do sự quá trùng hợp mà Kiến Hải nghĩ rằng Lý Vũ là ma nhân.
Kiến Hải : 'Vậy thì được, haha'.
Lúc chinh phạt tầng 3, một Công hội hơn ngàn người đã t·hiệt m·ạng vì lọt vào hang ổ của quái, mà người do thám của Công hội đó là một ma nhân.
Lý Vũ bước ra khỏi phòng, Yến My đứng chờ ở một bên.
Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, tiếng của Yến My vọng vào:
Nên chúng không thích bị giá·m s·át, không thích nữ nhân/ nam nhân, chỉ thích tiền, quyền lực, tất nhiên không thể thiếu những vật phẩm trong tòa tháp.
Kiến Hải đi đến chỗ nữ nhân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sự gây hại của ma nhân, Kiến Hải trực tiếp chứng kiến.
Lý Vũ : 'Ông già à, dù nghi ngờ tôi là ma nhân thì cũng phải thương hương tiếc ngọc một chút, chờ nữ nhân này tránh xa chứ'.
Kiến Hải mặc kệ, tận lực chú ý từng động tác của Lý Vũ.
Kiến Hải: 'Thâ….'
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.