Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 147: Câu hỏi.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 147: Câu hỏi.


Mà thôi kệ con quỷ này hiểu nhầm, đằng nào nó cũng c·h·ế·t, giải thích chi cho mệt người.

Thánh Lực là ánh sáng cao cấp, có tác dụng thanh tẩy, nhưng bản thân hắn vừa là Môn Đồ Ánh Sáng, vừa có Chân Quang.

Trong lúc chờ con quỷ này thức giấc, hắn đã thử kết hợp thêm Năng Lượng Tối cho kỹ năng.

Con quỷ nghe vậy thì thích chí, nhưng chợt nó cảm thấy gì đó không đúng.

Nó suy yếu mở miệng, nói: ‘Con người, món nợ này ta sẽ nhớ kỹ, lần sau gặp lại là ngày c·h·ế·t của ngươi’.

Nhưng trời phụ lòng quỷ, năng lượng vừa chuyển hóa xong thì liền tan biến, tiếp tục thấm vào trận.

‘Bạn đã kích hoạt Năng Lượng Tối’.

Sau đó, nó dùng chính năng lượng này để tạo trận dịch chuyển.

Giọng của Lý Vũ vang lên trong không gian: ‘Ngươi nghĩ hơi sớm đó, chạy được đi rồi nói đã’.

….

Con quỷ nhìn những cổ tự thì ngờ vực, ngay lập tức từ trong bóng tối bay đến vài tờ giấy.

Con quỷ cảm nhận được ánh sáng này thì sự sợ hãi bắt nguồn từ bản năng xuất hiện cực mạnh.

‘Ngươi thì cứ tùy tiện hỏi, câu nào ta có thể trả lời được thì sẽ trả lời, câu nào không được thì không trả lời. Còn ngươi thì sao, nhân loại?’

Bằng chứng là hai con mắt của nó đã lơ đơ đi rất nhiều.

Hủy đi hai cánh tay đã làm con quỷ suy yếu hẳn, nó xụi trên mặt đất, nói:

Năng lượng từ linh hồn tạo ra là một loại năng lượng hơi ‘cá nhân’ một tý, thế nên kỹ năng của Lý Vũ không xử lý được.

Nó tự xé cánh tay trái của mình xuống, ý đồ dùng nó để tạo trận dịch chuyển.

Đối với một con quỷ, c·h·ế·t thì bình thường, nhưng c·h·ế·t bởi Thánh Lực thì là địa ngục của địa ngục.

Từ trong bóng tối, Lý Vũ lại tiếp tục bước ra, nhìn con quỷ cười nói:

Thánh Lực g·i·ế·t chúng rất nhanh, nhưng đó là với thời gian bên ngoài, còn đối với chúng thì như bị ngàn năm tra tấn, tuyệt đối là địa ngục.

Lý Vũ phun tiếp ra ngụm máu thứ hai, tự giễu nói: ‘Đúng là không nên xem thường tụi mày, tao hối hận rồi’.

Lý Vũ chưa kịp dứt lời, phần cẳng chân trái của con quỷ nổ tung.

‘Con người….ngươi làm sao có những kỹ năng ….quái dị…như thế này?’

Trận Cấm Ma Lực kết hợp với Cấm Ma Bàn đã triệt tiêu tất cả ma lực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xui cho nó, Lý Vũ ngay lập tức kích hoạt Cấm Ma Lực và Cấm Ma Bàn, làm pháp trận mới hình thành hơn phân nữa của nó tan vỡ.

Lý Vũ: ‘Như mày’.

Con quỷ thấy hắn thu Thánh Lực lại thì thở phào, rồi nói:

Con quỷ gào lên: ‘Xin ngươi, nhân loại, đừng g·i·ế·t ta bằng Thánh Lực, ta không thể nói cho ngươi tất cả, nhưng ta với ngươi có thể giao dịch câu hỏi, chỉ cần ngươi đừng g·i·ế·t ta bằng Thánh Lực, xin ngươi…’

Lý Vũ nghe nó nhận giao dịch câu hỏi thì thu Chân Quang lại, đồng ý với nó.

Con quỷ: ‘Vậy bây giờ bắt đầu, ta hỏi trước’.

Tay Lý Vũ nổi lên một loại ánh sáng thánh khiết và chói lóa.

Chợt trận Cấm Ma Lực đang bao bọc nó chuyển hóa sang màu đen.

Lý Vũ lấy Luyện Hồn Bình từ trong kho chứa, ném đến chỗ Lý Vũ.

Dù tên trước mặt phun ra máu, biểu cảm giọng nói không có gì khác thường, nhưng nó vẫn cảm thấy có gì lạ.

Hắn phun ra một ngụm máu, khuôn mặt không thể tin được chuyện vừa mới xảy ra.

Là một loại năng lượng cao cấp nên tốc độ tạo trận của con quỷ rất nhanh.

Như để chứng tỏ sự suy đoán của nó, cơ thể con mồi chợt mất màu dần, trở thành một màu nâu của đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

‘Làm…làm…sao…mày có thể thoát được?’

Chương 147: Câu hỏi.

Con quỷ nghe hắn nói thì lông tóc dựng đứng lên, dù cảm giác này của con người mới mẻ nhưng đối với nó thì không tốt một chút nào.

Không nói lời nào, con quỷ nhanh chóng mở ra một pháp trận đỏ rực dưới chân, ý đồ dùng nó để bỏ chạy.

Từ trong lồng xuất hiện những sợi xích năng lượng, nhắm đến con quỷ mà trói lại.

Nói rồi nó nhít người, chân phải càng xỏ qua cơ thể Lý Vũ thêm một khúc.

Lý Vũ ngồi xuống trước mặt nó, gõ gõ đầu ngón tay lên thành pháp trận.

Lý Vũ bắt được, mở nắp Luyện Hồn Bình đặt trong kết giới Phong Quan.

‘Con người, ta công nhân ngươi có rất nhiều thứ lạ, nhưng bọn ta sống ở tầng trên, những thứ ngươi không biết còn nhiều lắm’.

Từ đó có thêm khả năng triệt tiêu luôn loại năng lượng đen của đám quỷ.

(Quỷ là một tộc, nhưng lại có nhiều chỗ sinh trưởng khác nhau, có quỷ ở địa ngục, có quỷ như trong các bộ anime của nhật bản, con quỷ này xuất thân từ hoàn cảnh anime).

‘Khôn hồn thì nôn hết kiến thức về tầng….trê….trê…n..n’.

‘Này, chúng ta gặp lại rồi này, sao tao chưa c·h·ế·t nữa ?’

Con quỷ thầm hô một tiếng, chưa kịp làm gì thì trận Cấm Ma Lực đã chuyển dời qua chỗ này.

Nhưng bây giờ nó chỉ có một chút sức mạnh, nói không sợ là không thể nào.

Tả thì lâu nhưng mọi chuyển diễn ra rất nhanh, đến khi Lý Vũ định thần lại thì chỗ tim của hắn đã bị mũi chân xỏ xuyên qua mất rồi.

‘Haha, kỹ năng của tao, bọn quỷ như tụi mày kiến thức nông cạn làm sao biết được’.

Hắn đứng dậy, nói tiếp: ‘Bây giờ mày đã bị giam trong đó rồi, chạy không được đâu, haha’. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng g·i·ế·t được tên này, đáng giá.

Phập.

Luyện Hồn Bình rất nhạy cảm với năng lượng linh hồn, con quỷ mà chỉ cần có chút dị động thì hắn sẽ biết.

Hắn bước đến gần pháp trận, nhìn con quỷ đang hoảng sợ kia, lắc đầu ngán ngẫm.

Thế nên thứ ánh sáng trên tay này của hắn còn kinh khủng hơn cả Thánh Lực rất nhiều.

Chân phải của nó đang cắm ngập vào trong cơ thể tên này, nhưng tuyệt nhiên không cảm nhận được chút nhiệt độ nào mà chỉ là một cảm giác lạnh băng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu nó có đủ sức mạnh thì tên mặt nạ này nó không xem ra một cái thá gì.

‘Thánh Lực, sao ngươi lại có Thánh Lực thuần khiết như vậy? Tránh xa ta ra, tránh xa ta ra’.

Nó ngay lập tức biến mất rồi xuất hiện phía sau lưng của Lý Vũ.

Hắn nhìn con quỷ đứng như trời trồng trong pháp trận, giọng mỉa mai:

Lý Vũ nhìn nó, tiếp tục yêu cầu cũ: ‘Bây giờ hãy nói cho tao biết tất cả kiến thức của mày về tòa tháp’.

Từ trong bóng tối, Lý Vũ đeo mặt nạ Unknow bước ra.

Không ngờ đám quỷ này lại có năng lực này, Lý Vũ lại có thể một biện pháp đề phòng với chúng rồi.

Ngẫm một chút, nó chợt biết chỗ nào không đúng.

Nó không tin tưởng, tự hủy cánh tay phải, chuyển hóa tiếp tục.

‘Đốt linh hồn, dùng năng lượng đó để kích hoạt kỹ năng a, cảm ơn mày đã chỉ, tao sẽ lưu ý chuyện này hà hà’.

Nó cựa quậy điên cuồng trong đám dây xích, kinh hoàng nói:

Chờ đợi ở đây cũng nhàm chán rồi, hắn dứt khoát g·i·ế·t con quỷ, kiếm chút kinh nghiệm cho rồi.

Việc đến nước này, con quỷ biết tên mặt nạ kia đã không thể ngăn cản nó được nữa.

‘Kiến thức của tao về bọn mày không có nhiều, nên tao không ngu đến mức để mặt ra cho tụi mày đánh được’.

Cánh tay trái nó hóa thành năng lượng đen, loại năng lượng khác ma lực mà kỹ năng của Lý Vũ không thể cầm cố, triệt tiêu được.

Nó là một con thượng quỷ nên khả năng này cao cấp hơn đám Quỷ Nhân nhiều.

Sau đó, cơ thể đó bắt đầu đổ xuống, chỉ còn là một đống đất vàng.

Nó dùng phần đùi trái còn lại làm chân chống, chân phải được bọc trong năng lượng đen, như một mũi thương nhắm ngay tim của Lý Vũ.

Lý Vũ biết chắc con quỷ này cũng chả nói, hắn cũng không ép nó được, cùng lắm nó tự hủy linh hồn rồi c·h·ế·t thôi.

Ngay lập tức, trận dịch chuyển của con quỷ vỡ tan, bị đồng hóa thành Năng Lượng Tối gia cường cho trận.

Nhưng việc thiêu đốt linh hồn ảnh hưởng rất lớn đến cá thể đó, chưa kể, hiếm có ai có thể chuyển hóa năng lượng đó để sử dụng cho kỹ năng cả.

Rất nhanh nó đã bị siết như một cái kén nhện.

‘Mày phải quỷ ở tầng cao không vậy? Mới có chút xíu đã hoảng sợ như thế rồi?’

Bây giờ nó triệt để c·h·ế·t tâm, không ngờ tên nhân loại này lại quá ‘kinh khủng’.

Chúng bao quanh con quỷ rồi phát sáng, hình thành một cái lồng hộp vuông.

Con quỷ nhìn đám cổ tự, rồi nhìn sang cái bình kỳ lạ kia, chỉ cần nó nhìn vào miệng bình thì linh hồn của nó đã run lên rồi.

Con quỷ hình như đã dùng tới bài tủ của mình, nó càng suy yếu hơn, nhất là về tâm trí.

Nhưng làm cách nào mà con quỷ này có thể thoát ra được?

Nó vốn ở tầng cao, kiến thức về tòa tháp cũng ở mức khá, nhưng trong suốt cuộc đời làm quỷ nó chưa bao giờ gặp qua thứ kỹ năng quái dị như thế này bao giờ.

‘Không xong’.

Con quỷ cực độ hoảng sợ: ‘Không,….. không thể nào’.

Con quỷ nở một nụ cười đúng nghĩa đen là tới mang tai, nó hào hứng nhìn kẻ hại nó bây giờ đã sắp c·h·ế·t, nói:

Con quỷ lắc đầu: ‘Ta tưởng ngươi cũng thông minh, không ngờ lại có yêu cầu ấu trĩ như vậy’.

Nhưng không vì thế mà con quỷ từ bỏ việc trốn chạy.

Con quỷ cực độ kinh hoàng.

Lần này còn kinh khủng hơn, trên thành pháp trận còn xuất hiện những cổ tự gia cường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 147: Câu hỏi.