Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 344: Ngoại truyện P15 +16

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 344: Ngoại truyện P15 +16


“ Mùi quần áo anh thơm quá, chẳng lẽ em nên tịch thu toàn bộ quần áo đang mặc của anh. Thật sự chúng khiến em “hứng” quá đi mà!!!”

“ Để khích lệ, ký chủ được quyền sử dụng ẩn thân trong vòng ba giây. Lưu ý: Chỉ được sử dụng một lần.”

Chứng kiến toàn bộ hành động của Linh Nhi, cả cơ thể cậu rét lạnh, bởi vì hành động của Linh Nhi không khác một chút nào so với Tuyết Ngọc cả. Và đương nhiên, hình ảnh Lâm Thần khi đó cũng không khác cậu khi bị Tuyết Ngọc “ăn” là mấy.

Ai cũng nói là càng xinh đẹp thì các cô gái đó càng nguy hiểm, đúng thật là như vậy. Hơn nữa, ai bảo là nam nhân có bạn gái xinh đẹp là sẽ sung sướng. Nhìn Lâm Thần hiện tại mà xem, cậu ngoảnh mặt lên ló nhìn thì chỉ thấy mảnh áo khoác của cậu ấy bị xé toạc khắp nơi.

“ LÀ AI!!! LÀ AI DÁM B·Ắ·T· ·C·Ó·C ANH ẤY!” Một câu nói giống như đến từ địa ngục phát ra.

( Để tìm hiểu chi tiết, mời độc giả có thể đọc chương 5 6 7 8 bộ thứ hai của tác. Xin chân thành cảm ơn.)

Chưa hết, sau khi hôn cổ xong, Linh Nhi dường như còn chưa thỏa mãn, mặc kệ Lâm Thần đang b·ất t·ỉnh, cô ấy từ từ đặt nhẹ cậu ta lên chiếc ghế, sau đó bắt đầu làm những hành động biến thái chẳng khác gì khi Nguyệt Sương làm với cậu cả.

Không biết có phải vì những lời trên hay không, thế nhưng cậu lại nghe được những điều vô cùng rùng rợn đến từ cô nàng Linh Nhi: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thời gian: Năm phút (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“ Hà...hà... mùi cơ thể anh thật là thơm!!!”

Lăng Thần lúc này mới nhận ra mình bất cẩn, thế nhưng đã quá muộn. Linh Nhi đã đi đến trước tủ của cậu, trên tay cầm con dao sắc bén. Có vẻ, cô ấy cũng không hề ngần ngại bản thân là tiểu thư, thậm chí còn chẳng nghĩ đến hậu quả việc mình sắp làm.

Tuy nhiên, vì không giữ được bình tĩnh mà cậu đã vô tình va phải cánh tủ, khiến cho Linh Nhi thay đổi sắc mặt, vẻ mặt lạnh băng ngoảnh ra đằng sau, hô lớn:

Không biết tình cảnh trên sẽ khiến cho bao nhiêu người phải mơ ước, bao nhiêu chàng trai phải khóc thét ghen tỵ. Thế nhưng, người hốt hoảng nhất ngoài Lâm Thần ra lại chính là Lăng Thần.

“ Không được rồi, môi anh chảy máu rồi sao!!! Em xin lỗi vì em đã làm quá mạnh, em sẽ “bù đắp” lại cho anh...”

Thật không hổ danh là hệ thống keo kiệt, cậu thề khi hoàn thành xong, nhất định sẽ chửi cho cái hệ thống c·hết tiệt này một trận nhớ đời.

Trước khi mất đi ý thức, cậu chỉ cảm thấy có lỗi với Lăng Thần. Cậu không hề nghĩ cho bản thân mình, cả tâm trí cậu khi này chỉ cầu mong Lăng Thần sẽ thoát khỏi tình cảnh trên và có một cuộc sống yên ổn. Có lẽ, từ nay về sau, cậu sẽ chẳng thể nào có thể ra ngoài được nữa...

Tuy nhiên, đã quá muộn, cậu chỉ cảm giác một dòng điện mạnh chạy ngang qua cơ thể. Mắt cậu tối sầm lại, đổ dần về hướng Linh Nhi.

Thế nhưng....

“ Ting ting, cảm nhận được ký chủ có tình thương người mãnh liệt. Hệ thống ra nhiệm vụ đột xuất như sau:

Bao nhiêu những lời đường mật, Linh Nhi đều nói ra, chỉ đến khi này, Lăng Thần mới biết cô gái xinh đẹp trên cuồng Lâm Thần đến mức nào. Mức độ điên cuồng có thể sánh ngang với Tuyết Ngọc. Chẳng lẽ hai người này là hai chị em? Tại sao các cô ấy lại có thể vô liêm sỉ đến mức này.

Căn phòng tối tăm, hai tay bị trói, cả cơ thể mệt mỏi bị Tuyết Ngọc ôm chặt, miệng cô ấy luôn luôn lẩm bẩm:

Nhiệm vụ: Đưa Lâm Thần đến nơi an toàn.

Không hề có chút do dự, cô đẩy nhanh cửa, tay còn lại không chần chừ đâm thẳng con dao vào trong....

Có lẽ, Lăng Thần cũng không biết được tình yêu mà Linh Nhi dành cho Lâm Thần khủng kh·iếp đến nhường nào. Vì Lâm Thần, Linh Nhi sẵn sàng chống lại cả thế giới. Vì tình yêu, cô sẵn sàng trừ khử bất kỳ ai, sẵn sàng làm bất cứ điều gì miễn để bảo vệ chúng. Hơn nữa, vì để chứng minh tình yêu của mình, Linh Nhi không giao tiếp với bất kỳ ai ngoại trừ cậu ấy. Toàn bộ con người trên trái đất đối với cô ấy ngoài Lâm Thần chỉ là cỏ rác, không đáng quan tâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giọng nói đầy mùi ghen tuông, ấm ức cùng với vẻ mặt ghét bỏ tột độ đã khiến cho Lâm Thần nổi da gà, dáng vẻ run rẩy muốn cố gắng làm điều gì đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 344: Ngoại truyện P15 +16

“ Cả thân thể này, linh hồn này của anh đều thuộc về em. Em thật sự rất yêu anh...yêu anh!!!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“ Aha...Anh vừa uống trà sao, vị ngọt từ trà vẫn còn đọng lại ở lưỡi anh nè!!!”

Từ đầu gặp mặt, cô nàng Linh Nhi đó đã biểu hiện rõ sự chán ghét đến cùng cực đối với cậu. Ánh mắt chán ghét đó, nó rất giống với ánh mắt của Tiểu Linh. Cậu vẫn nhớ lúc nàng nắm chặt tay cậu, đôi mắt nhìn nam nhân khác chẳng khác gì so với Linh Nhi cả, ánh mắt khinh thường, coi tất cả chỉ là sâu bọ.

“ Ai đó? Mau ra đây!!!”

“ Tối đêm đó, anh khóa chặt cửa làm em buồn lắm đó. Thế nhưng như vậy thì đã sao, em vẫn có chìa dự phòng mà. Cả cơ thể của anh khi đó run rẩy như thế nào khi được em “liếm” anh chắc không biết đâu nhỉ?”

...

Âm thanh càng ngày càng mờ ám, cậu không dám nhìn tiếp, chỉ có thể ngồi xuống, bịt tai lại chờ cơn bão qua. Mặc dù vậy, những âm thanh điên cuồng từ Linh Nhi vẫn còn vang vọng trong căn phòng.

Cậu chỉ nhớ khi đó, bàn tay cô ấy vẫn còn dính mùi máu tanh, nếu không phải cậu có ý chí sắt đá thì chắc chắn đã nổi điên rồi. Đến hiện tại, trong tâm trí cậu tự quyết định phải cứu lấy Lâm Thần, dù cho phải trả giá đắt như thế nào.

“ Không có ai cả!!!” Con dao đâm vào tủ, Linh Nhi nghi hoặc nhìn bên trong trống rỗng không có ai.

“ Anh yêu... thế giới ngoài này thật đáng sợ. Em nhất định sẽ bảo vệ anh mọi lúc mọi nơi!!!”

Những âm thanh mờ ám vang vọng, cả cơ thể cậu nóng lên. Trong đầu cậu bây giờ chỉ muốn nghĩ cách cứu lấy “người anh em” này của mình. Cứ theo đà này, Lâm Thần sẽ chẳng có cơ hội được gặp mặt cậu mất. Nhất là khi cậu càng ngày càng nghe được những lời “biến thái” của Linh Nhi.

Lăng Thần có thể nghe thấy rõ tiếng hít hà cùng với nụ cười nham hiểm của Linh Nhi, không biết tại sao, cậu càng ngày lại càng cảm thấy Lâm Thần sẽ gặp nguy hiểm. Mặc dù cậu thừa biết Linh Nhi chính là bạn gái của cậu ta.

“ Bàn tay này của anh đã động chạm vào thứ “dơ bẩn”. Hãy để em rửa sạch chúng...”

Có vẻ như để khích lệ thêm cho cậu, hệ thống đã giúp cậu đào một cái hố rất to:

Nói xong, cô nhẹ nhàng hôn nhẹ lên cổ của Lâm Thần, tạo ra một vệt dâu tây như muốn chứng minh cho lời nói của mình.

Hình phạt nếu không hoàn thành: Toàn bộ tiến trình nhiệm vụ đều sẽ thất bại, cưỡng ép ký chủ quay trở về.”

Lâm Thần mất dần ý thức, cả thân thể dựa vào cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ. Tuy nhiên, thay vì tránh né, Linh Nhi lại nhẹ nhàng ôm chặt Lâm Thần, vẻ mặt dần dần thay đổi, nói một cách chắc nịch:

Giống như Tuyết Ngọc, Linh Nhi cũng cho cậu cảm giác vô cùng nguy hiểm. Bình thường, những người có sát khí nồng đậm như vậy là những sát thủ chuyên nghiệp, một kẻ máu lạnh coi mạng người là cỏ rác... Vậy nên, đừng nhìn vẻ ngoài cô ấy xinh đẹp mà đánh giá thấp. Bằng chứng chính là Tuyết Ngọc, cô ấy xinh đẹp, là nữ nhân trong mộng của không biết bao nhiêu nam sinh, ấy vậy mà cô ấy sẵn sàng tiễn hàng chục kẻ ra đi, chỉ vì bọn họ ngày xưa có ý định bắt nạt cậu. Rồi còn lúc cô ấy truy lùng cậu chạy trốn, đó chính là một ký ức kinh hoàng đối với cậu.

Nghe được h·ình p·hạt nhưng không có phần thưởng, Lăng Thần tức muốn chửi điên lên. Cũng may, có vẻ như biết thiếu sai xót, hệ thống nhanh chóng nhắc nhở:

“ Anh có biết món khoai tây nghiền mà anh ăn hôm qua không? Nó được chính “miệng” em nghiền ra đó. Nhìn thấy anh ăn ngon lành như vậy, em thích lắm đó!”

Càng nghe những lời đáng sợ đó, cậu lại càng liên tưởng về khung cảnh đen tối khi bị Tuyết Ngọc giam giữ.

“ Những tên sâu bọ dám động vào anh đều đã bị em tiễn sang thế giới bên kia rồi. Anh chỉ cần ở bên em, em sẽ bảo vệ anh trọn đời...”

“ Anh là của em...em sẽ không để bất kỳ ai có được anh đâu!!!”

...

Lăng Thần cảm giác đại não như bị t·ấn c·ông. Không thể tin được, đằng sau khuôn mặt ngây thơ xinh đẹp tuyệt trần lại là một con người ác độc, man rợn và điên rồ như vậy.

Nghĩ thì nghĩ như vậy, cậu vẫn chẳng thể nói thêm được điều gì. Đơn giản là vì chính cậu cũng đã trải qua, chỉ khác là cô nàng Tuyết Ngọc đó không hề giấu giếm như vậy mà thôi.

“ À mà mấy đứa nói xấu anh sau lưng, anh đừng tưởng em không biết. Chồng của em tốt bụng thật nha, dám giấu em chuyện này. Tuy nhiên, như vậy cũng tốt, em thủ tiêu bọn chúng thì chắc anh cũng không biết đâu nhỉ? Em vẫn nhớ khuôn mặt tuyệt vọng của lũ kiến bẩn thỉu đó, thật đáng kinh tởm. Em suýt chút nữa là muốn nôn ra đó.”

“ Anh yêu...xin lỗi vì...”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 344: Ngoại truyện P15 +16