Ta Chém Gió Thành Thần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 94: Luyện Chế
Ba người mỗi người một ý, không gian lâm vào tĩnh lặng
" Đan dược không phân cao thấp....." Ân Hoàng lẩm nhẩm lại những gì Bạch Võ Nam vừa nói.
Cũng không thể nói ta luyện khỏng 30 phút là xong được.
Bạch Võ Nam có nói thời thượng cổ con hổ cũng chỉ để giữ nhà hắn cũng tin không thắc mắc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu là thật thì việc này cũng đủ chấn động toàn bộ tu tiên giới.
Ân Hoàng cũng biết loại đan dược này bảo Bạch Võ Nam cho hắn quả thật khó hơn lên trời.
Mà căn bản người ta luyện đan chứ cũng đếch phải Ân Hoàng luyện. Cho nên cũng không cần thắc mắc.
" Vâng tông chủ "
Ân Hoàng đem mọi việc kể lại, bắt đầu từ lúc Bạch Võ Nam muốn luyện dược cho đến khi Ân Tố bước vào.
Mang theo tò mò, Đinh Bá Đạo cũng theo sau Bạch Võ Nam tiến về nhà bếp.
" Tiểu hữu, không biết khi luyện chế xong có thể cho lão một viên "
Đinh Bá Đạo nghiêm trang canh gác ngoài cửa, thần thức tỏa ra. Dù cỏ lay kiến động cũng không thoát được.
" Bá Đạo, canh gác ngoài cửa không cho ai tiến vào " Tiếng Bạch Võ Nam ra lệnh sau khi tiến vào bếp.
" Tiểu hữu, không biết có cần thêm gì để luyện chế đan dược " Ân Hoàng nhiệt tình lên tiếng hỏi.
Giống như Ân Hoàng, Ân Tố cũng thật không nghĩ đến đan dược trước đây từng như thế. Không phân đẳng cấp.
Vốn định còn muốn hỏi thêm nhưng liếc sang Đinh Bá Đạo đang nhín hắn bằng ánh mắt khinh thường nên lại thôi.
Ân Hoàng thần sắc đại hỉ " Không biết Võ Nam tiểu hữu dự tính khi nào luyện chế "
" À mà khoan, nói vậy năm nay Bạch Võ Nam này bao nhiêu tuổi " Ân Tố thầm nghĩ trong lòng.
" Nồi.....nồi sao ? " Ân Hoàng sợ nghe nhầm, vội vàng xác định lại.
Thoạt nhìn cứ tưởng hắn trẻ tuổi, thật ra lại là lão quái vật sống từ thời xa xưa.
Bạch Võ Nam một bên thao tác, một bên nhớ lại quá trình sắc thuốc kiếp trước từng làm.
Chương 94: Luyện Chế
Nhìn trong khay đám dẽ cây, Ân Hoàng quay hướng Bạch Võ Nam vẻ mặt cầu xin.
" Tố, đi chuẩn bị đi "
Tiếp theo cho Tang Bạch Bì cùng Địa Cốt Bì tiến hành đun.
Còn lại một mình, Bạch Võ Nam bắt đầu tiến hành.
" Gia gia, nãy giờ các ngươi nói chuyện gì vậy ? "
" Đúng, là nồi đó " Bạch Võ Nam nhắc lại.
Dùng nồi luyện đan đây là lần đầu tiên Ân Hoàng nghe thấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phòng bếp nhà Ân Hoàng tương đối đầy đủ xong nồi củi lửa, lại khá ngăn nắp.
Dị hỏa cũng vậy
" Cũng không còn sớm, ta xin phép trước " Bạch Võ Nam đứng dậy dự tính rời khỏi.
Ông cháu nhà Ân Hoàng thì mặt ngơ luôn rồi. Đây là muốn dùng nồi luyện đan.
Hắn cũng có thể mang đi kể với hàng xóm.
Ân Tố bước vào trong tay còn bưng một khay nhỏ. Trên khay nằm một nhúm dễ cây dâu cùng câu kỷ tử.
Ân Hoàng cảm giác bản thân giống như vừa từ nông thôn lên Kinh Thành.
Rốt cuộc các ngươi Văn Lang tông kì hoa tới mức độ nào.
Tính đến lúc này mọi việc cũng khá thuận lợi, chỉ còn chờ cạn bớt nước sau cho thêm nắm gạo là hoàn thành.
Đôi mắt hắn như vô hồn, đầu ốc lâm vào tràm tư suy nghĩ. Giống như những lời Bạch Võ Nam vừa nói mở ra cho hắn một chân trời mới.
Ngoài nồi còn cần thêm củi lửa để sắc thuốc, mang vô phòng đốt lửa thật cũng không tiện. Bạch Võ Nam quyết định mang hẳn xuống bếp cho uy tín.
Nàng cũng rất chờ mong viên đan dược của Bạch Võ Nam cho.
Đinh Bá Đạo một bên cũng im lặng. Không phải hắn không bất ngờ mà ở tông môn lâu, nghe tông chủ nói mãi hắn đâm ra cũng chai lì cảm xúc.
Ân Hoàng cứ thế mải mê suy nghĩ cho đến khi giọng nói Ân Tố đánh thức hắn.
Tất nhiên việc bị dọa sợ Ân Hoàng cũng không nói ra, nhưng cũng đủ khiến Ân Tố há hốc cả mồm.
Đan sư thường có yêu cầu khắt khe về đan lô cùng dị hỏa trong quá trình luyện đan. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Sáng....sáng...mai " Ân Hoàng lắp bắp không lên lời lẽ .
" Được, việc nhỏ như con tắc kè "Bạch Võ Nam sảng khoái đáp ứng.
Tối nay hắn đã nghe đến đủ loại chuyện kì hoa ra, điều Ân Hoàng quan tâm vây giờ là thành phẩm.
Ân Hoàng vốn muốn xem quá trình luyện đan, nhưng bị Bạch Võ Nam từ chối đuổi đi.
Nghe cuộc nói chuyện Ân Tố hoàn toàn không hiểu gì. Nhịn không được thắc mắc lên tiếng hỏi.
Nàng còn cẩn thận mang rửa sạch, tránh không đẹp mắt, lại nói nàng không biết lễ nghi.
Ân Hoàng giờ đã không còn sức mà kinh ngạc nữa rồi. Giờ Bạch Võ Nam có muốn lên nóc nhà ngồi dỡ ngói ra luyện đan thì cũng kệ cha hắn.
Đan sư luyện đan thường dùng đan lô. Mà Bạch Võ Nam không có loại vật đó. Hắn cũng lười đi kiếm. Chế tác phương thuốc đơn giản thôi mà đâu cần phiền phức vậy.
Quá trình luyện đan kiêng kị nhất có người đứng cạnh làm.phân tâm. Điều này Ân Hoàng biết rõ cho nên cũng không phàn nàn.
Thôi được rồi, Văn Lang tông các ngươi nắm đấm lớn các ngươi lời nói là đúng.
Bạch Võ Nam nghĩ nghĩ một lúc " làm phiền Ân lão cho ta mượn một cái nồi để luyện chế đan dược " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Ngay tối nay, ừm chắc tầm sáng mai là xong " Bạch Võ Nam suy tính.
Lượng thông tin cung cấp quá mức kinh khủng. Ân Hoàng nhất thời không giám kết luận thật giả. Chỉ có thể điều tra thêm
Bạch Võ Nam nói xong im lặng uống rượu, để mặc kệ Ân Hoàng suy nghĩ. Hắn biết mỗi lần hắn chém xong đôi phương thường sẽ hoang mang hoài nghi nhân sinh.
" gia gia, có chuyện gì sao ? "
À quên luyện đan "
" Được, để ta dẫn đường " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Mà thôi, cũng không cần phiền phức, để ta tự mình xuống bếp nấu....
Đinh Bá Đạo cũng rất hồ nghi loại việc này. Vốn đã quá quen với lời nói của Bạch Võ Nam nhưng lần này cũng khiến hắn không tưởng tượng được.
Đầu tiên kiếm nồi đặt lên bếp, cho nước rồi tiến hành nổi lửa.
Đan lô phẩm chất càng cao càng yêu câu trình độ luyện đan của đan sư phải tương ứng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.