Ta Chém Gió Thành Thần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 90: Tìm Dược
Bên cạnh ước chừng thiếu nữ có chừng 20 21, quần áo bình dân nhưng lại thập phần sạch sẽ. Sau lưng còn mang một giỏ trúc nhô ra vài cây linh dược đằng sau.
Phần Viêm Sơn thuộc địa phận của Thế Thiên Châu, ngọn núi này không tính lớn " Đinh Bá Đạo giới thiệu.
Cảnh giới bây giờ chỉ có luyện khí nhất tầng a. Dùng thêm lân nữa là thành người bình thường ngay tức khắc. Đến khi đó Phản Lực cũng không dùng nổi.
Đã Bách Thảo Đường không có linh thảo hắn cần tìm thì chỉ có thể tự đi kiếm
Chẳng nhẽ tu tiên giới thật không có cây dâu.
" Có lẽ thôn dân dưới núi " thầm nghĩ trong lòng. Bạch Võ Nam thu hồi ánh mắt, không tiếp tục để ý
" Hiện tại xung quanh địa phương nào có thể tìm linh dược " Ngồi trong xe ngựa, Bạch Võ Nam cất tiếng hỏi.
" Vậy là được rồi, đưa ta đến đó " Bạch Võ Nam quyết định
" Đúng tông chủ "
" Tông chủ, ngài cần tìm kiếm linh thảo nào "
4 người cước bộ rất nhanh xuống tới chân núi.
Đinh Bá Đạo suy nghĩ một hồi cũng không nhớ ra, cuối cùng đành nói
An ủi cái là Bạch Võ Nam có thể tìm đến cây Cam Thảo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Nơi đó có linh thảo sao ? "
" Cũng không cần, bọn ta có thể ra khách điếm nghỉ lại " Bạch Võ Nam liền từ chối.
Bạch Võ Nam bắt đầu gấp.
Ân Hoàng cũng gây cho Bạch Võ Nam cảm giác nhiệt tình quá mức.
Thuận tiện có thể hỏi thôn dân dưới núi. Bọn hắn thường xuyên vào núi kiếm thảo dược, chắc hẳn biết rõ hơn chúng ta " Đinh Bá Đạo đưa ra đề nghị.
Liệu có vì thế mà nàng nổi điên
Bạch Võ Nam nghe cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện.
Không phải bản tính Bạch Võ Nam ít nói mà bởi hắn luôn mang lòng nghi ngờ từ đầu đến giờ.
" Tông chủ, sắc trời đã không còn sớm, chi bằng xuống trấn nghỉ lại một hôm.
Bên ngoài đánh xe, nghe tiếng Bạch Võ Nam hỏi, Đinh Bá Đạo như có điều suy nghĩ.
Phải mất nguyên buổi sáng Bạch Võ Nam mới đi tới nơi này.
Bạch Võ Nam cũng dự tinh nghỉ lại nơi đây, không muôn đi xa.
Dưới núi ngôi làng gần nhất là Lang Bên Trấn.
" Lão bá gọi ta không biết có việc gì " Bạch Võ Nam mang theo nghi ngờ hỏi.
Bạch Võ Nam có chút thất vọng
" Thiếu niên xin dừng bước " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông lão ước chừng 70 80 tuổi một thân trang phục giản dị quân thô áo vải.
Cứ đà này không biết đến ngày tháng năm nào mới có thể tìm ra
" Một cây nhỏ cao khoảng 1 trượng, lá có răng chưa "
" Nơi đây chính là Phần Viêm Sơn ? "
Đã hai canh giờ trôi qua, linh thảo đi qua rất nhiều, giống như Bạch Võ Nam vẫn chưa tìm tới đúng loại cần cho nên Đinh Bá Đạo lên tiếng thắc mắc.
" Hẳn là có. Tuy nhiên cũng chỉ có linh thảo cấp thấp " Đinh Bá Đạo gật đầu chắc nịch.
Đường cũng khá dễ đi
" Cây dâu " Bạch Võ Nam lạnh nhạt, hắn cũng có chút khó chịu.
" Cũng không có vấn đề gì lớn, thấy ngươi định xuống núi, vừa hay ta cùng cháu gái cũng cùng đường. Có thể kết bạn mà đi "
Bạch Võ Nam vẫn cảnh giác âm thầm vận lên Phản Lực. Đinh Bá Đạo đã xác nhận qua chỉ là người bình thương nhưng ai đoán được chữ ngờ. Loại việc này truyện viết nhiều.
Có lẽ do hoàn cảnh đặc biệt Phần Viêm Son lại là nơi khá lý tưởng cho việc sinh trưởng linh dược. Có thể nói là nhiều. Tuy chỉ là linh dược cấp thấp nhưng bá tánh bình dân sao mà nhiều, nhu cầu dùng cũng là rất lớn.
Nhà rộng rài cũng chỉ có hai ông cháu nên cũng không cần ngại "
Đạt được xác nhận của Đinh Bá Đạo, Bạch Võ Nam thở phào một hơi. Mặc dù bản thân không sợ đối phương thậm chí có thể loại dụng hệ thống diệt sát bất cứ ai nhưng hắn không muốn lãng phí. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Phần Viêm Sơn " Bạch Võ Nam lẩm bẩm. Lại một địa điểm hắn không biết.
Thu nhập chính của hai người cũng dựa vào nghề hái Linh Dược rồi mang lên thị trấn.
Chương 90: Tìm Dược
" Ra vậy." Bạch Võ Nam hiểu ra. Sau đó cũng đồng ý để 2 người nhập đoàn.
Đáng buồn là tìm thêm mấy canh giờ, hai người lại không tìm thấy cây dâu nào.
" Lão bá gọi ta " Bạch Võ Nam ngạc nhiên quay lại.
Đạt được xác nhận, Bạch Võ Nam cũng không suy nghĩ nhiều, nhảy xuống xe. Hai người bắt đầu lên núi.
Như vậy sẽ chậm trễ thời gian trị thương cho Tiêu Bất Điềm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đinh Bá Đạo liền chuyển hướng xe ngựa, hướng ngoại thành đi tới.
Ân Hoàng lên tiếng ngay khi Bạch Võ Nam định từ biệt.
Bạch Võ Nam vừa đi vừa tìm kiếm.
Ban đầu cũng là một số người vô tình đi núi phát hiện điều này, tin tức linh thông nhanh chóng lan truyền, nhiều người tụ tập về nơi đây. Qua nhiều thế hệ, hình thành lên những ngôi làng dưới chân núi.
Hai ngươi tìm có lẽ sẽ nhanh hơn cho nên Bạch Võ Nam tả sơ qua cho Đinh Bá Đạo biết.
" Không cần lo lắng. Lão hủ chỉ là người bình thường " Ông lão vẫn cười hiền hòa mà nói.
Đinh Bá Đạo cùng Ân Tố cũng chỉ im lặng theo sau không nói gì.
" Võ Nam, nếu chưa có chỗ ở có thể ghé nhà lão.
Cha Ân Tố trong một lần cùng vợ lên núi hái thuốc chẳng may g·ặp n·ạn, chỉ còn hai ông cháu nương tựa vào nhau sống qua ngày.
Giọng ông lão đột ngột vang lên lúc này khiến Bạch Võ Nam lần nữa chú ý.
" Ta tuy không chủ tu đan đạo, nhưng cũng coi như từng trải. Linh dược cơ bản ta đều biết tên. Chưa từng nghe qua Cây Dâu "
" Tông chủ, hay thử đến Phần Viêm Sơn "
" Cũng chỉ còn cách đó " Bạch Võ Nam thở dài. Mong sao ngày mai có thể tìm đến.
" Được tông chủ " Đinh Bá Đạo ầm thầm ghi nhớ lại, bắt đầu để ý.
" Không gọi ngươi chẳng nhẽ lại gọi lão đầu bên cạnh ngươi là thiếu niên " Ông lão cười lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Đúng tông chủ.
Ngay khi định xuống núi, xa xa bóng dáng hai người xuất hiện khiến Bạch Võ Nam chú ý.
Đinh Bá Đạo ánh mắt cảnh giác nhìn đối phương.
" A, vậy được " Ân Hoàng cũng không có níu kéo. 2 nhóm người lần nữa tách ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.