Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 114: Thế Cục

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 114: Thế Cục


" Bởi Nạp Lan Đế Quốc muốn phát triển thành hoàng triều " không giấu diếm. Nạp Lan Liệt Dương nói ra tham vọng.

" Chuyện này vốn ta định diệt sạch hoàng thất các ngươi. Nhưng thấy các ngươi lần này đã có hối cải, lại cũng biết tội lỗi bản thân.

" Là Nam Cung hoàng triều " Nạp Lan Liệt Dương vội hồi đáp.

Không đợi Bạch Võ Nam lên tiếng hỏi. Đối diện đang quỳ Nạp Lan Liệt Dương cũng bắt đầu kể tội

" Phụ trách bảo hộ các ngươi là ai " Bạch Võ Nam không vội đồng ý mà hỏi lại.

Còn nếu tiếp tục phạm sai lầm, thiên đạo cũng không bảo vệ nổi các ngươi.

Xã hội không có bình đẳng. Ngay từ khi mới sinh có những kẻ đã nhận trách nhiệm cai trị kẻ yếu, tạo lên trật tự. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đây là định chém hết người trong đế triều sao ?

Ta Bạch Võ Nam ẩn thế môn Văn Lang Tông nói " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Bài Vân lục địa chẳng biết từ bao giờ được chia ra làm tứ vực. Đứng đầu mỗi vực là các Thần Địa, được gọi Vực Chủ.

" Tiền bối, ngoài việc này, tại hạ còn muốn thỉnh cầu một việc " Đột nhiên Nạp Lan Liệt Dương lần nữa lên tiếng.

Nạp Lan đế quốc thuộc Hoa Phủ, nơi đó mạnh nhất là hoàng triều cùng thánh địa "

Thiên còn có đức hiếu sinh, lần này tạm thời ghi lại để xem xét. Sau này nếu biểu hiện tốt coi như xóa bỏ.

" Đa tạ tiền bối " Nạp Lan Vô Cực mừng húm, giọng run run, xem ra quyết định đích thân xuất mã đến đây thỉnh tội không sai.

Bạch Võ Nam không muốn phá vỡ trật tự đó.

G·i·ế·t c·hết Nạp Lan gia tộc nói dễ cũng rất dễ, nhưng lại gây đến hậu họa vô cùng lớn.

Cũng may Ân Hoàng không chú ý tới điều đó, lại tiếp tục kể.

Nạp Lan Tuấn, thân là đương kim thánh thượng đế quốc không biết dạy con, để nhi tử gây sự lung tung, đáng chém.....

Ước chừng 30 phút sau hắn mới định tội xong, Bạch Võ Nam nhìn hắn như nhìn người ngoài hành tinh.

" Như tông chủ đã biết Phong Vân đại lục chúng ra hai nửa. Một bên là tiểu lục địa Thần Phong là nơi cư ngụ của yêu tộc. Một bên là tiểu lục địa Bài Vân là nơi cư ngụ của Nhân tộc....."

Tất cả cảm giác giống như vừa lượn qua quỷ môn quan một vòng.

Nếu cường giả thật sự tu tiên giới đâu quan tâm tới sinh mạng sâu kiến, loạn hay không loạn. Sống một đời khoái ý ân cừu. Có thù tất báo.

Theo Bạch Võ Nam hiểu, thông qua tiểu thuyết kiếp trước đọc. Thoát ly khỏi sự khống chế sẽ khiến mất đi quyền bảo hộ, sẽ dễ dàng dẫn đến c·hiến t·ranh bởi những ánh mắt tham lam của kẻ dòm ngó. Chưa kể đến chưa chắc hoàng triều sẽ đồng ý loại việc này.

Nạp Lan Liệt Dương ngập ngừng như muốn quỹ nghĩ. Bạch Võ Nam cũng không làm phiền. Cuối cùng giống như quyết tâm, mới lại nói ra.

Chương 114: Thế Cục

" Nói ..." Bạch Võ Nam ánh mắt nghi hoặc.

Dù Thần Địa gặp mặt cũng phải nhượng bộ mấy phần " Ân Hoàng vội nói bổ sung.

" Nạp Lan gia xin được đầu nhập làm thuộc hạ tông môn. Cầu xin tiền bối thu giữ " Nạp Lan Liệt Dương quỳ xuống khấu đầu, tư thái thả rất thấp.

Cố giấu vẻ kích động trong lòng, bằng giọng bình tĩnh nhất có thể Bạch Võ Nam mới nói ra.

Nhiều quan viên quyết định sau chuyện này có lẽ cáo lão hồi hương an hưởng thú vui tuổi già chớ làm quan kiểu này đau tim quá. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà chém rồi các ngươi lấy cái gì mà cai trị ?

Nạp Lan Liệt Dương liền đưa ra. Một loạt nhẫn trữ vật được bày trên khay, cung kính dâng lên quá đầu.

Một đất nước nếu không có những kẻ nắm trong tay quyền lực vận hành sẽ dẫn tới đại loạn, dân chúng lầm than.

Đứa nào cũng đòi thoát ly hoàng triều thì làm sao mà được.

Phải biết mất đi quyền khống chế, đồng nghĩa mất đi một số lượng cống nạp hàng năm. Có thể hoàng triều không để ý chút ít của cải bé tí tẹo đó, nhưng dễ gì để cho kẻ dưới làm loạn.

" Trâu c·h·ó vậy ? " Bạch Võ Nam trong lòng kinh ngạc. Vốn chỉ định lừa Đinh Bá Long chút nên bộc phét thành ẩn thế môn. Thật không nghĩ đến lại mang sức mạnh to lớn thế.

" Đứng lên đi "

" Haizz...." Bạch Võ Nam thở dài bất đắc dĩ. Bản thân hắn vẫn còn mang chút gì đó hơi hướng của kiếp trước.

Bạch Võ Nam hiểu ra. Nói vậy Nam cung hoàng triều là một trong những tên sừng sỏ của Hoa Phủ, có trách nhiên bảo kê đàn em như Nạp Lan đế quốc.

" Ngoài ra Nạp Lan tộc dâng lên lễ vật coi như đền bù tổn thất cho ẩn tông "

Nơi của chúng ta chính là Bộ Thiên vực.... "

Bạch Võ Nam im lặng không nói, Nạp Lan Liệt Dương trong lòng lo lắng, vội vàng nói bổ sung.

" Ừm " Bạch Võ Nam chăm chú lắng nghe.

" Tất nhiên với những tông môn ẩn thế như chúng ta là ngoại lệ, không thuộc vào phạm trù cai quản của bất cứ thế lực nào

Bạch Võ Nam có chút ngạc nhiên, đây là cúi đầu xưng thần rồi.

" Ta biết " Bạch Võ Nam làm bộ gật đầu, thật ra hắn cũng mới nghe chuyện này lần đầu, ánh mắt đầy mơ hồ.

" Cầu xin tiền bối thu giữ " Nạp Lan Tuấn cùng Nạp Lan gia cũng quỳ xuống cầu xin.

" Nạp Lan Vô Cực mạo phạm đến ẩn thế môn Văn Lang tông, đáng chém....

" Tại sao các ngươi muốn thoát ly khỏi Nạp Lan đế quốc "

Nạp Lan Kiệt thân là hộ đạo, đồng thời chuyên trách thánh thượng lại không biết khuyên răn, tội này cũng đáng chém...

......" Nạp Lan Kiệt một hơi kể ra, liệt kê tội từng người. Ngau cả bản thân cũng không bỏ xót, liệt kê luôn vào.

Ân Hoàng cũng rất hiểu ý, rất nhanh liền kể ra.

" Nam Cung hoàng triều sao ? " Bạch Võ Nam lẩm bẩm. Tất nhiên hắn chưa từng nghe qua cái tên này, ánh mắt liếc về phía Ân Hoàng cầu cứu.

" Phát tài á " Bạch Võ Nam trong lòng đại hỉ. Hắn chưa coi từng nhẫn nhưng đế quốc đưa đồ sẽ thiếu sao ? Nhỏ bé như Đinh gia cũng đã đưa ra hàng chục vạn hạ phẩm linh thạch.

" Mỗi vực được chia thành tam Phủ. Dưới mỗi phủ là gồm các đế quốc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thảo nào Nạp Lan Đế Quốc muốn hắn bảo hộ

Lời nói truyền vào trong tai, đám người cảm tưởng đức mẹ tái sinh rồi. Trong lòng điên cuồng vui mừng

Bạch Võ Nam không phải loại lương thiện gì. Dù từng sống trong thời đại pháp trị, khi sang đến thế giới này hắn thích nghi rất nhanh. Hiểu được đạo lý nắm đấm đứa nào lớn đứa đó đúng.

" Đạ tạ tiền bối không g·iết " Đám người Nạp Lan Tuấn cũng mừng thấy mẹ. Vốn tưởng chuyến đi này c·hết chắc. Không nghĩ đến còn sống sót. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 114: Thế Cục