Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 100: Lập Uy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100: Lập Uy


Nghe nhi nữ nói. Tiêu Bất Điềm có chút do dự, sau một lúc cuối cùng cũng quyết tâm

Đùa, Bạch Võ Nam muốn lấy mạng nàng có thể g·iết bất cứ lúc nào, ngay cả khi vừa nãy nàng cũng không có cơ hội phản kháng. Cần gì phí công như vậy.

Bên cạnh Ân Tố cũng vội vàng quỳ xuống thay gia gia cầu xin

Bạch Võ Nam ghét kẻ dám cãi lời hắn, tông môn này mình hắn độc tôn, muốn chơi phải chơi theo luật của hắn. Không chịu chim cút đi bé ơi.

Tiêu Bất Điềm nói rồi đưa ra nhẫn chữ vật cho Đinh Linh Nhi.

Bạch Võ Nam khuôn mặt tếu dung hết nhìn Tiêu Bất Điềm lại quay sang nhìn Đinh Linh Nhi.

" Không còn việc gì ngươi lui ra đi "

Chắc chắn cay vụ ngày trước tổ quây lão.

" Tiền bối, cầu ngài tha cho mẹ ta " Đinh Linh Nhi quay về hướng Bạch Võ Nam van xin.

" Hay để ra bẻ cổ ngươi trước nhỉ ? Lão Ân, sống chừng này tuổi không phải ngươi chưa từng g·iết người chứ "

" Đệ tử không dám " Ân Hoàng bất giác sợ hãi, vội vàng thu lại uy áp cứu được Tiêu Bất Điềm một mạng.

Bị nhắm tới, Tiêu Bất Điềm vận lên linh lực chống đỡ, tuy nhiên với tình hình hiện nay có vẻ không ăn thua.

Tiêu Bất Điềm khi này đã đi vào một sơn mạch vắng vẻ, tìm lấy một hang động chui vào, bày ra chút trận pháp đơn giản rồi bắt đầu điều tức chân khí.

" Cảm tạ tông chủ, tiểu nữ xin cáo lui "

Phong Vân đại lục người đáng để Ân Hoàng cho mặt mũi cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, đừng nói đến việc có thể ra lệnh Ân Hoàng.

Vẻ ngoài Tiêu Bất Điềm rất trẻ, nhìn như gái 40 nhưng sự thật vẫn là sự thật, nàng đã ngoài 500 tuổi a.

Đinh Linh Nhi bên cạnh không hiểu gì, thấy Bạch Võ Nam đột nhiên nhìn tới, khuôn mặt bất giác đỏ ửng.

" Lão Ân, hay là vị trí tông chủ này ngươi lên ngồi đi "

" Tông chủ tha mạng, gia gia cũng vì nóng lòng báo thù, không có ý gì khác "

Đinh Linh Nhi cũng trở về bế quan tu luyện, chuẩn bị cho Thế Thiên Châu đại hội sắp tới.

" Nếu có lần thứ 2....

Báo thù chắc chắn là giả. Tu tiên giới ai chẳng biết lão già này tính khí thất thường, nửa chính nửa ma. Hành sự toàn bằng tâm tình.

Bảo hắn bớt uống rượu lại, có hại cho cơ thể.

Bạch Võ Nam nghi hoặc nhìn sang.

Đinh Linh Nhi liên tục dập đầu khiến nền gạch phía dưới đã vỡ toác, trán cũng bắt đầu chảy máu

Ân Hoàng cả người run lên, vội vàng quỳ xuống dập đầu liên tục

" Hiện tại chưa phải lúc. Đợi lần tới ta sẽ gặp mặt hắn.

Ước chừng một ngày thời gian, chân khí đã quay lại thời kỳ đỉnh phong. Tu vi làn nữa trở lại Hóa Thần cửu trọng.

Ngươi chỉ là một người giữ cửa cho tông môn, không có tư cách lên tiếng thay ta quyết định "

Chạy một hơi, dùng thần thức thăm dò không thấy có ai, Tiêu Bất Điềm thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Với tình trạng hiện giờ, chỉ một kiếm của Ân Hoàng cũng khiến nàng hẹo mẹ nó luôn.

Đến khi chân khí hồi phục, Tiêu Bất Điềm mới móc ra Tả Bạch Đan, một hơi liền nuốt vào rồi uống xuống Vô Ngân Thủy.

Bạch Võ Nam khuôn mặt phát lạnh, lời nói đầy bá đạo

Tiêu Bất Điềm cũng không lo lắng đan dược có độc.

Lúc này để cho Ân Hoàng dừng tay có lẽ chỉ có Bạch Võ Nam.

" Không được nghĩ bậy, không được nghĩ bậy..." Đinh Linh Nhi liên tục tử nhủ trong lòng.

" Cũng chưa biết, trong môn có việc ta cần trở về, nhưng sẽ sớm quay trở lại..."

Ngay lúc Tiêu Bất Điềm sắp không gắng gượng nổi, Bạch Võ Nam đột nhiên lên tiếng.

Ngay khi Bạch Võ Nam vừa dứt lời, Ân Hoàng đã liền lên tiếng " Khoan đã ......"

Tiêu Bất Điềm cảm thấy may mắn khi có Bạch Võ Nam ở đây, nếu không e rằng đã bị Ân Hoàng bóp c·hết.

Nàng không biết Ân Hoàng là ai, đến mức khiến mẫu thân sợ hãi như vậy chắc chắn không phải kẻ tầm thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 100: Lập Uy

" Thôi xong...." Tiêu Bất Điềm thầm than.

" Còn không mau lui ra " Bạch Võ Nam lúc này mới hướng về Tiêu Bất Điềm nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cái này ngươi cầm, bên trong có đan dược đủ dùng một thời gian, còn có một bản thân pháp, ta đã chú giải rất rõ ràng. Ngươi theo đó luyện "

Mẫu thân ngươi không định gặp phụ thân sao ? Phụ thân cũng rất nhớ người a "

Không thể không thán phục võ giả của tu tiên giới, gu mặn chát.

Đinh Linh Nhi cũng theo đó mà lặng lẽ thối lui bên cạnh.

" Tông chủ, nàng là ma đạo người, để ta diệt sát báo thù cho các huynh đệ chính đạo "

" Đừng mà...." Trên khuôn mặt lăn ra những giọt nước mắt.

" Tông chủ tha tội, tông chủ tha tội "

Rời khỏi Đinh gia, Tiêu Bất Điềm một bên phi hành thần tốc, trong lòng còn co chút lo lắng Ân Hoàng đuổi theo

Tâm tư Đinh Linh Nhi làm sao Tieu Bất Điềm không hiểu, nàng muốn thử coi nhi nữ có thể nhịn tới bao giờ. Ai ngờ lại nhịn thật đến tận hôm nay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Đa tạ mẫu thân " Đinh Linh Nhi nhoẻn cười.

Đối diện Tiêu Bất Điềm cắn răng chống đỡ, nàng muốn rời khỏi đây, lại bị khí tức Ân Hoàng khóa chặt, chỉ cần dám động chắc chắn lão già này sẽ vung kiếm.

Nói rồi Ân Hoàng đột ngột tỏa ra uy áp về phía Tiêu Bất Điềm.

" Chà, thằng cha Đinh Linh Nhi cũng ăn mặn gớm " Bạch Võ Nam thầm suy nghĩ trong lòng.

Đinh Linh Nhi thần sắc đại hỉ, thân pháp mẫu thân nàng thèm nhỏ dãi đã lâu, muốn học mà ngại không dám mở miệng.

Khí tức cũng không ngừng kéo lên cao, linh lực trong cơ thể không ngừng xao động

.....C·hết

" Vậy được.

Xem ra Kiếm Thánh cũng rất biết nghe lời nha

Nhớ đến lời nói Bạch Võ Nam vừa rồi. Đinh Linh Nhi cũng yên tâm, nói vậy là trong vòng một năm mẫu thân hẳn sẽ quay lại.

Chính Ma đại chiến kéo dài 500 năm đến nay cũng đã qua nói vậy tức là Tiêu Bất Điềm đã ngoài 500 tuổi.

" Mẫu thân, ngươi đi chừng nào trở lại ? " Bên cạnh Đinh Linh Nhi khuôn mặt không nỡ rời xa.

" Hừ...." Ân Hoàng không để ý tới lời van xin, uy áp tăng mạnh.

Anh yếu nhưng anh có hệ thống. Các chú làm gì được a. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Ta nói để nàng lui ra, ngươi không nghe rõ sao ? "

Thầm hứa trong lòng dù có c·hết cũng phải lết xác đến thước hiện nốt 2 điều kiện, không thì Bà La Môn nguy rồi.

" Nhưng....." Ngay khi Ân Hoàng vừa muốn nói điều gì Bạch Võ Nam liền đã cắt lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không tiếp tục trò chuyện, Tiêu Bất Điềm cả người liền tiêu thất.

" Cầu tiền bối tha mạng...." Đinh Linh Nhi vội vàng quỳ xuống van cầu khi thấy mẫu thân chịu khổ.

Thấy Ân Hoàng không nói gì còn tăng lực, Đinh Linh Nhi sợ hãi

Tiêu Bất Điềm yên tâm nhắm mắt cảm thụ. Trong cơ thể một cỗ dược lực không lồ đang không ngừng lan tràn, ám thương không ngừng được chữa trị

" Đứa nhỏ ngốc ". Tiêu Bất Điềm cũng nở nụ cười mắng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 100: Lập Uy