Sủng Thiếp Ở Vương Phủ
Giả Diện Đích Thịnh Yến
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 145: Chương 142
Chỗ ngồi cao nhất có Hoằng Cảnh Đế sắc mặt trầm ngâm ở đó.
Thế này đi, Vương ái khanh, mấy nghiệt tử đó đều có phi vị không thể thay đổi, Vương gia cô nương sẽ là trắc phi.
"Nghiệt tử nhà trẫm tạo nghiệp chướng , tự làm nghiệt tự mình kết thúc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nó được Ngọc Nương nuôi tốt, tuy vóc dáng chưa cao, nhưng so với ngày xưa thì không gầy.
Nhưng ngẫm lại, hắn đem hồn thủy can thiệp hại lão Tứ không thành, những người khác không cần phải nói coi như là hoà, cũng tiêu mất buồn bực.
Làm ca ca, khi rời đi phụ vương dặn dò, muốn nó hảo hảo chiếu cố Tiểu Bảo đệ đệ, hài tử nhớ kỹ , rõ ràng xem hài đồng khác chơi đùa, trong mắt lóe khát vọng, vẫn canh giữ ở cạnh Tiểu Bảo.
Châu Châu đi lên đánh nó: "Tuyên ca ca ngươi mau buông tay, ngươi túm Nguyệt Nguyệt đau ."
Có thể tưởng tượng được Vương gia nhất định một đêm không ngủ, tỷ muội Vương Đức Phương về sau cũng không sống tốt nổi, ít nhất là Vương gia không xem các nàng như thế nào, Hoằng Cảnh Đế giải quyết xong liền âm trầm phẩy tay áo bỏ đi, Ngụy hoàng hậu dẫn Huệ vương ỉu xìu cũng rời đi . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong đó có một nữ oa oa, Tiểu Bảo nhìn chằm chằm con nhà người ta rất lâu.
Lỗ vương gia có thằng nhãi con tên là Tuyên Ca Nhi, năm nay ba tuổi, lớn lên giống cha, thể trạng cũng đôn chắc cứng cáp giống Lỗ vương.
Nàng đang cùng Châu Châu chơi đùa, nhìn là biết hai nữ oa oa không phải là lần đầu gặp .
Nghiêm túc mà nói, Hoằng Cảnh Đế mới chân chính là người thắng.
Vương gia có đạo đức gia truyền, ngươi là cựu thần, cũng xứng ."
Đặc biệt là Huệ vương cứ liên tiếp gặp chuyện không may, người sáng suốt đều có thể nhìn ra có người hết sức hãm hại.
Nàng có rất nhiều nghi vấn muốn biết, nhưng phải đem chuyện này lừa gạt đi qua mới trọng yếu.
Việc đã đến nước này, tất nhiên phải có câu trả lời thỏa đáng.
Vốn là giữa nam nữ ngươi tình ta nguyện, đặc biệt là với loại chuyện này khẳng định là nhà gái thua thiệt, hiện thời Vương các lão lại nói mát.
Chơi trong chốc lát, Tuyên Ca Nhi ném trúc mã trong tay, chạy tới đây trêu chọc hai người tiểu nữ oa.Tiểu tử này thấy Nguyệt Nguyệt trên đầu có hai bím nhỏ, liền duỗi tay túm.
ông tự xưng mình thanh lưu, không cạp váy, không kết giao quyền quý, trước là bởi vì Vương gia không muốn liên lụy vào tranh đoạt vị, lui hôn sự với thái tôn, đã có người lén lút nghị luận về thế lực Vương gia, làm việc không đủ tiêu chuẩn.
Tiểu Bảo lên trước như viên đ·ạ·n nhỏ vọt tới chỗ Tuyên Ca Nhi.
Hiện thời tốt rồi, trước đó còn bày ra tư thái giờ toàn bộ bị làm mất mặt trở về.
Cho nên ....
Bên cạnh có hai cung nữ cùng một tiểu thái giám, rất sợ hắn té .
Nếu tra được tuy rằng Vĩnh Vương làm việc thường lưu hậu thủ, nhưng không thể không đề phòng tra xét ra.
Mà Vương gia cũng sẽ bị nhạo báng, tòa nhà lung lay sắp ngã.
Cái gì cũng không cần làm, liền có thử nhi tử giúp ông làm .
Việc đã đến nước này, Vương các lão cũng chỉ có thể gượng cười tạ ân, dẫn người Vương gia nhân rời đi .
"Ngươi lại không buông tay, ta cho người đi báo hoàng gia gia." Lại khiển trách hai cung nữ, "Các ngươi liền để mặc Tuyên Ca nhi gây chuyện?"
Từ hôn là vì tự vệ, biết rõ về sau muốn tranh được gió tanh mưa máu.
Sự tình phát triển thế này, Vĩnh Vương Phi lại thở phào nhẹ nhõm.
Ở đây lớn nhỏ không vượt qua bốn tuổi, nghiễm nhiên nó bự nhất.
Quan văn sở dĩ phải tích danh dự, đều là vì văn nhân phải chú ý đức hạnh, phẩm cách, đói c·h·ế·t là chuyện nhỏ, thất tiết là chuyện lớn.
Vương các lão cũng không thể bức Hoằng Cảnh Đế , chỉ có thể nói nhà mình sẽ có câu trả lời thỏa đáng.
Diễm Ca Nhi không hiểu vì sao Tiểu Bảo đệ đệ rõ ràng đang nhìn, lại nói không nhìn?
Vương các lão muốn cự tuyệt, lại bị Hoằng Cảnh Đế chế trụ , "Lẽ nào ái khanh xem thường Triệu thị hoàng tộc, ái khanh thà rằng liều mạng, tổn hại con cháu, cũng muốn chia rẽ tình nhân? Cứ như vậy đi, thời điểm cũng không còn sớm , ái khanh dẫn bọn nhỏ về đi, ngày mai trẫm hạ chỉ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trước kia một bộ dáng văn sĩ nho nhã, không giống người làm quan, mà giống như xuất sĩ đại nho.
Trước đó Vĩnh Vương Phi xông đi vào liền đánh nhau với Vĩnh Vương , Vương Thư Oanh cũng bị nàng hung hăng tát mấy bạt tay.
Đợi đến khi Châu Châu bị đẩy ngã xuống đất, mới gấp rút vội vàng tiến lên đem Châu Châu ôm lấy, lại nghe Tiểu Bảo khiển trách, bọn họ trên mặt thì cười tiến lên khuyên can, nhưng cũng chỉ qua loa cho xong.
"Cựu thần hổ thẹn!" Hành lễ xong, Vương các lão cúi đầu nói.
*
Kính An điện phân thành hai gian.
Lúc này, có người đến bẩm nói Vương các lão .
Bất quá hắn cũng không dám nói, chỉ quỳ ở đó bạt tai chính mình, bản thân nói lung tung thỉnh cầu Tấn Vương điện hạ cùng Tô trắc phi tha mạng.
Hai người tự nhiên tỉnh lại.
Đối mặt với cựu thần, Hoằng Cảnh Đế tương đối nể trọng ông, trong khoảng thời gian ngắn ông cũng không nói gì nghiêm khắc.
Gian ngoài là vài hài tử lớn hơn, như con An vương, Đại Vương, Vĩnh Vương gia khoảng bốn năm tuổi trở lên , tụ ở bên ngoài chơi, mà bên trong là trẻ con cỡ Tiểu Bảo vậy.
Hoằng Cảnh Đế phất tay, bày tỏ lui ra.
Tiểu Bảo máu xông lên đầu, vọt một cái đi lên , cũng không nhìn thấy hai bên hình thể khác biệt, đẩy Tuyên Ca Nhi.
Diễm Ca Nhi kinh ngạc , không kịp làm gì Tiểu Bảo lại lao đến.
Đời trước Tiểu Bảo khi gặp gỡ nàng là lúc nàng hào phóng, khéo léo, trầm ổn , không trẻ con thế này.
Vương các lão chỉ cần nghĩ đến những thứ này, liền đầu váng mắt hoa, hận không thể ngất đi.
Cho nên nói, quan văn khi có vị trí nhất định, cũng không phải ai cũng nguyện ý cùng hoàng thất kết thân.
Là Vĩnh Vương, là Lỗ vương, hay là Tấn Vương, hay là vài người khác ? Mỗi người đều có hiềm nghi, chỉ sợ tối hôm nay Hoằng Cảnh Đế cũng không ngủ.
Cái gọi là thanh lưu, là không a dua nịnh hót, không bấu víu, kết giao quyền quý, dám phê phán vương quyền, quan văn nếu không đeo trên người đeo nhãn hiệu thanh lưu, quả thực hỗ thẹn khi vào triều làm quan.
Vương gia không tự xưng là cao thượng, hiện thời thế cục không rõ, dứt khoát liền an ổn một nhà.
Hoằng Cảnh Đế phát giận, sau đó nên giải quyết vấn đề.
Cung điện rộng rãi đèn đuốc sáng trưng.
Hạ thần thế lớn, là quân tất nhiên muốn cắt cánh đối phương, lúc trước vì thái tôn cầu hôn Vương Đức Phương cũng thế, giờ cũng thế.
"Không buông, không buông, ta không buông!" Tuyên Ca Nhi nhảy lên cười, lại đẩy Châu Châu một cái.
Ông không thể ngất, không đến tuyệt cảnh, tâm chí cùng lòng dạ phải vững vàng.
Mà theo lý thuyết, hôm nay người vô tội nhất là Tấn Vương cùng Ngọc Nương, bởi vì Tấn Vương sớm đề phòng, tất cả nhằm vào âm mưu quỷ kế, toàn bộ làm cho đối phương trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Chỉ là nháo thành dạng này, bao người suy tư.
Bất quá hắn không có có tâm tư, không có nghĩa là phía dưới bọn tử tôn cũng không có.
Tấn Vương cũng không nghĩ Hoằng Cảnh Đế sẽ dùng hình thức bề ngoài xử lý, so với việc biết rõ người sau màn là ai, Hoằng Cảnh Đế tuyệt đối không buông tha cơ hội lật đổ Vương gia.
Nói tình hình, Vương Đức Phương bị Huệ vương đè dưới thân , đầu tóc tán loạn hắn chỉ nhìn nửa bên mặt, nhận sai cũng là bình thường.
Tiểu Nguyệt Nguyệt mới hơn hai tuổi tuổi, nhưng nghiễm nhiên là tiểu mỹ nhân.
Mà cách đó không xa, tuy là đế hậu đều không đi rồi , nhưng tiệc vẫn còn tiến hành , chỉ sợ thật lâu sau mới có thể kết thúc.
Tóc Nguyệt Nguyệt còn trong tay Tuyên Ca Nhi, nó thậm chí thị lại túm hai cái.
Châu Châu bị đẩy ngã .
Chỉ cần vừa nghĩ tới nếu Tấn Vương không sớm an bài, nàng có thể sẽ gặp chuyện , tâm lập tức liền cứng rắn lên.
Bất quá có phải nói mát không, chỉ có Vương các lão cùng Hoằng Cảnh Đế hiểu.
Lỗ vương vốn là hao tổn tâm cơ, dùng loại thủ đoạn này mới được.
"Ta không xem gì cả." Tiểu Bảo nói như người lớn.
Nguyệt Nguyệt vốn hiểu chuyện ráng chịu đựng, lúc này không nhịn được , oa một tiếng khóc lên.
Đi qua sự kiện đó, nàng biết hiện tại nhân từ với người khác , là tàn nhẫn với chính mình.
Chương 145: Chương 142
Người này là ai?
Lỗ vương có chút không hài lòng, kết thúc ngắn gọn thế? Không phải nên lôi kéo một hồi, mọi người nguyên khí tổn thương nặng nề, hắn đại thắng mà về mới đúng? Lỗ vương cũng không xem nhẹ ngụ ý Hoằng Cảnh Đế , cho dù vì che lấp, Vương gia cô nương cũng phải tiến vào vương phủ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn , má phúng phính, mắt to tròn, miệng hồng hào.
Nhất là Vương gia tự xưng là thanh lưu, vì đức hạnh cao thượng có danh vọng, hấp dẫn vô số quan thanh lưu khác phụ thuộc môn đình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu hài tử đâu biết nặng nhẹ, Nguyệt Nguyệt bị lôi kéo đau nước mắt trào ra, lại không dám khóc.
Hai vợ chồng Vĩnh Vương vội vã rời đi, Lỗ vương cũng không ở lại, Ngọc Nương cùng Tấn Vương đi ra Huyết tuyết hiên, dự định đi tới Kính An điện đưa Tiểu Bảo hồi phủ.
Không lâu sau, Vương các lão bị lĩnh vào.
Ngọc Nương tâm địa mềm yếu, không nói không rằng.
Giờ nét mặt già nua, tối tăm, trầm mặc, khí thế không giận mà uy mới hiển hiện ra, nhưng lại có vài phần hổn hển.
Hiển nhiên Hoằng Cảnh Đế cùng ông ấy ý tưởng không giống nhau.
Con Ngô vương gia mới hai tuổi Dụ ca nhi, cũng ở phía sau nghiêng ngả chao đảo chạy theo.
Tấn Vương bộ dáng lạnh lùng khiến người thẩm tra thái giám kia đến cùng là ai bày mưu đặt kế tuỳ tiện bấu víu cắn xé hắn , trước mặt mọi người thẩm tra.
Văn tử can gián, võ c·h·ế·t trận, nói là quan văn cùng võ quan cảnh giới tối cao, võ quan lấy c·h·ế·t trận nơi chiến trường làm vinh quang, quan văn lấy việc bảo vệ xã tắc, dám cùng vương quyền đấu tranh, khi quân không minh là lúc họ không tiếc mất mạng đại giá tiến hành khuyên can, coi đó là cao nhất của vinh quang.
Chỉ là trầm trầm thở dài một hơi: "Nghiệt tử làm bậy!"
Cung nữ , thái giám người người đều là nhân tinh, thấy Tuyên Ca Nhi trêu chọc không phải là hoàng tôn, hoàng tôn nữ, cũng không tiến lên ngăn lại.
Kỳ thật Vương các lão nghĩ, loại tử tôn có thể thiếu một vài cái, hiện thời đã không phải là tiếc không bỏ được.
Vương Thư Oanh đã không ra hình người , trên mặt sưng đỏ, Vĩnh Vương cũng bị cào quá trời.
Thật vất vả đem Vĩnh Vương Phi kéo ra, một đôi cẩu nam nữ cũng chật vật.
Đến cùng cũng không phải là hoàng tôn, cũng không phải là hoàng tôn nữ, các nàng không để tâm , cũng không muốn gây chuyện.
Đương nhiên, sự tình chắc chắn không kết thúc vậy , Hoằng Cảnh Đế tuy mặt ngoài không tra ra gì, nhưng sau lưng sao có thể không tra.
Tuyên Ca Nhi trước đến giờ là tiểu bá vương, chưa thấy ai dám đẩy nó , nó ném tóc Nguyệt Nguyệt, đẩy Tiểu Bảo ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thái giám tuổi không lớn lắm, khoảng mười bảy, mười tám tuổi, bộ dáng sớm bị hù dọa nước mắt nước mũi tràn lan, khi đó hắn kinh hãi nhận sai.
Nó dẫn con An vương gia là Hạo ca nhi, Đại Vương gia là Hàm ca nhi, gào thét cùng đi, cả phòng chạy trước.
Đích xác không phải là Tiểu Bảo háo sắc, nhỏ liền biết ham nữ oa oa, mà nữ oa oa này là thái tử phi kiếp trước của nó - - Tôn Nguyệt nhi.
"Là cựu thần gia không giáo d·ụ·c tôn nữ thật tốt, cựu thần sẽ đem hai đứa đại nghịch bất đạo này lĩnh về, nhất định cho bệ hạ một công đạo."
Vĩnh Vương Phi khóc như mít ướt, bình thường quen nhìn nàng mọi việc thuận lợi, khéo léo, bộ dáng như thế thật là làm cho không quen.
Ông còn một con đường có thể đi, đó là mang hai đứa về nhà , xem như không phát sinh chuyện gì.
Vĩnh Vương mặt trắng bệch, chán nản quỳ ở đó.
Vì đánh vỡ lời đồn đãi này và không muốn xen vào ông cắn răng thuyết phục lão thái bà, định đem tôn nữ gả ra ngoài.
Hắn đã sáu mươi tuổi, râu tóc xám trắng, hai gò má gầy gò.
Thể trạng vậy đập tới, tiểu oa nhi chịu đựng không nổi, Tuyên Ca Nhi bị ngã trên mặt đất, phản ứng không kịp nữa, liền bị đánh hai quyền vào đầu.
Tình cảnh huyên náo , người không liên quan bị Ngụy hoàng hậu cho lui xuống.
Vương gia nữ nhi cuối cùng bị chia cắt , ai cũng không tiện nghi ai.
"Tiểu Bảo đệ đệ, ngươi đang nhìn cái gì?" Diễm Ca Nhi duỗi ngón tay đẩy Tiểu Bảo.
Không cần chờ đến ngày mai, Vương các lão có thể tưởng tượng được danh dự Vương gia sẽ thấp thế nào.
Tiểu Bảo bị đẩy lảo đảo biết mình không địch lại, liền kêu Diễm Ca Nhi: "Ngươi còn đứng làm gì, nó bắt nạt Châu Châu, đánh nó!"
Tác giả có lời muốn nói: vương các lão kỳ thật không có cái kia tâm tư, nhiều nhất chính là Hoằng Cảnh Đế lúc trước cầu hôn, hắn gặp thái tôn là ván đã đóng thuyền đại vị người thừa kế, thuận thế làm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.