[Sư-Yết] Tôi Yêu Em
_3012_
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 29: Trò chơi
-Thiên Yết à!Anh không nhớ gì hết!Mà chỉ cần yêu em thôi!Vì chúng ta sẽ là vợ chồng trong tương lai mà!
-Tình cờ thôi!Tôi không ngờ cô lại làm vậy? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 29: Trò chơi
Sư Tử nhếch mép rồi xoay lưng bỏ đi!Song Ngư vẫn rất bình tĩnh nhẹ nhàng nói:
-Nếu biết như vậy thì cô nói vậy thì được lợi ích gì chứ?
Song Ngư giơ bàn tay lên chỉ vào ngón áp út đang sáng lấp lánh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Uhm...nếu cô nghe rồi thì tôi khỏi giải thích,tôi yêu đơn phương Thiên Yết lâu lắm rồi nhưng anh ấy lại hướng về cô,trái tim vô cảm của anh ấy vì cô mà tan chảy,trong mắt lúc nào chỉ có hình ảnh của cô.Tất cả,tất cả đều khắc tên Sư Tử.Vậy mà... cô lại phản bội lại tình cảm ấy,khiến cho anh ấy đau khổ.Tôi vô cực ghét cô!
-Uhm...anh yêu em! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thiên Yết bất giác cảm thấy có chút kì lạ,dù không nhớ gì nhưng cậu có thể cảm nhận được không một chút ấm áp khi ở cạnh Song Ngư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Vậy chúng ta chơi một trò chơi đi?Coi ai sẽ có được anh ấy! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên ngoài phòng bệnh, một thân ảnh cô độc đứng bên ngoài, tay cầm túi đồ ăn nhưng lại rớt hết xuống đất.
'Cạch'
'Bịch'
-Được thôi!Chơi thì chơi!
-Đúng vậy...nhìn này đây là chiếc nhẫn mà anh đã cầu hôn em!
Sư Tử bên ngoài đã nghe hết mọi chuyện,ban đầu khá là bất ngờ.Không ngờ Song Ngư lại lợi dụng điều đó để đạt được tình cảm của Thiên Yết! Khốn nạn thật!
Đang mông lung suy nghĩ thì cửa chợt mở, Song Ngư gương mặt đắc ý nhìn cô
P/s:Chap này sẽ vô cùng nhàm nha!Xl mấy bợn nhìu lắm, mấy chap sau sẽ kịch tính hơn ạ!
-Nghe lén là sở thích của cô sao?
-Nhưng hiện tại anh ấy đang mất trí nhớ,đã quên hết mọi thứ rồi!Cho nên đây là cơ hội để tôi bắt đầu một tình yêu đẹp với Thiên Yết!Hahaha...
Đôi lông mày thanh tú khẽ nhăn lại.Cmn, cô ta vừa nói cái quái gì thế!Vợ sắp cưới hả?Nhẫn à?Đừng làm tôi cười chứ!Khốn kiếp....
Song Ngư nhào tới ôm chặt Thiên Yết,nứơc mắt tuôn trào.Thiên Yết khó hiểu nhưng cũng vòng tay ôm Song Ngư.Thấy cô khóc nhiều như vậy,chắc những lời cô nói là sự thật,bất giác nhẹ nhàng thốt lên:
-Hoang tưởng... ê,Sư Tử tôi còn sống sờ sờ ra đây này, đừng có mà mơ Thiên Yết là của cô!Nghe nè,THIÊN YẾT LÀ CỦA TÔI,KHÔNG PHẢI CỦA CÔ.NHỚ ĐÓ!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.