Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sự Rung Động Có Chủ Ý

Nguyệt Sơ Giảo Giảo

Chương 79: Sinh ra một đứa con bất hiếu, trả lại tự do cho cô ấy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79: Sinh ra một đứa con bất hiếu, trả lại tự do cho cô ấy


“Con điên rồi à?!

Nào ngờ thằng con bất hiếu lại lấy mấy cái đó ra để uy h**p họ.

Nói không có tình cảm là nói dối.


“Lúc ra khỏi nhà, con hứa với ba điều gì, con quên rồi sao?!”

Biết thế tao đã không thèm sinh mày!”

“Nhưng chị ấy có thể.”

Những năm gần đây, nhà họ Chung đầu tư không ít, mấy bất động sản đó đều nằm ở vị trí đắc địa, là toàn bộ con đường rút lui mà họ chuẩn bị.

“Chính hai người đã nói, chỉ cần con ngoan ngoãn ra nước ngoài, sẽ không làm khó chị nữa.”

Lại thêm việc sợ công ty phá sản, bị truy thu, nên họ cũng tính chuyển tài sản ra ngoài để “phòng thân”… nào ngờ — lại là tự tay dâng tặng người mà họ muốn tiêu diệt nhất!

Dù sao sau này toàn bộ tài sản cũng thuộc về cậu.

Con gái thì hết lần này đến lần khác gây rối.

Sau biến cố đó, hai người hoàn toàn cắt đứt liên lạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lương Gia Nhân thản nhiên đáp:

“Bà Chung!” – Lương Gia Nhân, người từ đầu đến giờ vẫn im lặng, đột nhiên đứng dậy.

Chị ấy vốn không phải chị ruột của con.

Đây là hợp đồng, con đã đem đi công chứng trên đường đến đây.”

“Lúc đó con còn nhỏ, chỉ muốn thể hiện tình cảm của mình, không ngờ lại hại chị ấy bị liên lụy.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Con nhát gan, thậm chí không dám mở miệng bênh vực chị, chỉ sợ chị bị hai người tổn thương thêm…”

Chung Minh Diệu trông đúng là không khỏe mạnh gì, có cái gì đó lành lạnh, yếu đuối và quái dị — kiểu “bệnh kiều” trong truyền thuyết.

Cậu cúi đầu cười khổ: “Chị vẫn luôn bảo vệ con, còn con thì quá yếu đuối.”

Chung Triệu Khánh vốn đã mất ngủ suốt cả tháng vì chuyện công ty, lúc này máu dồn lên não, trước mắt tối sầm.

Nếu được chọn, con cũng không muốn hai người làm cha mẹ con.”

Cô ta không phải chị em ruột của em, chị mới là chị gái ruột, là chị của em!” – Chung Minh Nguyệt vừa hoàn hồn, đã lên tiếng. – “Cô ta chỉ là một đứa con nuôi!

“Lần này… đến lượt em bảo vệ chị!”

“Không có quan hệ huyết thống thì không được gọi là người thân sao?” – Chung Minh Diệu ánh mắt kiên định –“Trong lòng em, chị ấy còn thân thiết hơn bất kỳ ai trong nhà.”

“Cho nên, chị à, chị đừng sợ nữa.”

Con thích chị ấy… thì có gì sai?”

“Đồ con bất hiếu!

Chung Minh Diệu mặt trắng bệch, dấu tay đỏ bừng in trên má.

Giọng nói của Lương Gia Nhân nhẹ nhàng nhưng từng chữ từng câu đều đầy khí thế.

“Con lại định giở trò gì nữa?!” – Chung Triệu Khánh tức đến phát điên.

Lưu Huệ An vội vàng chen vào, giọng run lên vì tức:

Hai vợ chồng nhà họ Chung đầu óc như quay cuồng.

Chung Minh Diệu là người cô nhìn mà lớn lên.

“Chung Minh Diệu!

“Là con ngây thơ.”

“Con nói bậy cái gì thế hả?

“Từ nhỏ, người ở bên cạnh em, không phải ba mẹ, cũng không phải chị, mà là chị ấy.”

“Con muốn cho chị ấy tự do.”

“Không thể nào!” – Chung Triệu Khánh lập tức từ chối.

“Chị ấy vốn không thuộc về nhà này.”

“Bà Chung, xin hãy biết giữ thể diện.”

Mấy thứ đó con muốn đưa cho nó?!” – Lưu Huệ An sốt sắng.

“Dù cho con bé tiếp cận là có chủ ý đi chăng nữa — thì cũng là chuyện nhà họ Hạ chúng tôi.

Cô ta lúc này cũng đã hoàn toàn mơ hồ.

“Nhà họ Hạ chúng tôi với nhà họ Chung các người xưa nay chẳng qua lại gì.”

Cậu gõ:

Lưu Huệ An vì khó mang thai, để sinh được Chung Minh Diệu đã phải chịu bao cực khổ.

Lúc này, Chung Minh Diệu từ trong túi áo lấy ra vài tờ giấy đã được gấp gọn.

“Chị bị thương ở chân, hai người giả vờ quan tâm, nên con tưởng mọi chuyện đã qua…”

Bà ta ngực phập phồng, tay siết chặt, nghiến răng nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chung Minh Diệu quay sang nhìn Chung Thư Ninh, ánh mắt sáng và kiên định:

Lúc Minh Diệu đề nghị chuyển nhượng tài sản, vợ chồng họ chẳng mấy để tâm.

Con trai thì học hành giỏi giang, thông minh từ nhỏ — nhưng lại không nghe lời!

Vì nó, con định vứt bỏ chúng ta sao?

Chiếc tách trà vỡ vụn trên mặt đất, những mảnh sứ văng tứ phía, nước trà hòa cùng lá trà tạo nên một mảng loang lổ, lạnh lẽo giữa cô và Lưu Huệ An — tựa như ranh giới không thể bước qua, một đường phân giới giữa sống và c·h·ế·t, thù và nghĩa.

Chung Thư Ninh khi ấy vẫn còn đang chìm trong cảm xúc, những lời Chung Minh Diệu nói, từng câu từng chữ đều khiến trái tim cô run rẩy.

“Trả lại tự do cho chị ấy!”

Bà ta lao tới —

“Con đã trả giá cho sự hèn nhát năm đó rồi.”

“Chị ấy xứng đáng được chọn người mình yêu, sống cuộc đời mà chị ấy muốn.”

Nhưng cậu chỉ cười nhẹ:

Chung Triệu Khánh thời gian gần đây bận bịu vì công ty, vốn định giữ lại vài bất động sản làm đường lui cho cả nhà.

Chung Minh Diệu cúi đầu cười khổ: “Con với hai người có quan hệ huyết thống, về mặt pháp luật không thể cắt đứt hoàn toàn, con sẽ mãi không thể thoát khỏi hai người.”

May mà Chung Minh Nguyệt kịp đỡ lấy: “Ba!

Nhưng khi nhìn Chung Thư Ninh, khóe môi cậu khẽ nhếch, ánh mắt như phát sáng.

Cậu chỉ mỉm cười nhàn nhạt: “Những tài sản này, con có thể không đưa cho chị ấy, nhưng con có một điều kiện.”

“Chúng concùng nhau lớn lên, là con… là con nảy sinh tình cảm không nên có với chị ấy.” – Chung Minh Diệu bật cười khe khẽ.

Chuyện này… sao lại thành ra như thế?

Nó cho mày uống thuốc mê à?

Vừa dứt lời — bốp! — Chung Triệu Khánh xông lên, tát thẳng một cái!

Một tiếng vỡ giòn vang vang lên.

“Trong mắt bà còn có nhà họ Hạ chúng tôi không?”

Con định làm gì?!” – Chung Triệu Khánh lập tức hoảng hốt.

“Dám ra tay trước mặt chúng tôi, bà không thấy quá phận rồi à?”

Chung Thư Ninh hít sâu một hơi, hơi thở nghẹn lại nơi lồng ngực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Con hy vọng… hai người sẽ chấm dứt quan hệ nhận nuôi với chị ấy.”

Lưu Huệ An dù có tức đến đâu cũng không dám động đến bà.

Giờ nghe chính miệng con trai nói ra những lời như vậy, toàn thân bà ta run lên vì sốc.

Lúc Lưu Huệ An nhào tới, cô sững người, không kịp phản ứng.

Chung Minh Diệu nhìn về phía Chung Thư Ninh, nở một nụ cười dịu dàng:

Sao mình lại sinh ra cái loại con thế này cơ chứ?

“Nhưng sao lại gọi là không nên?

【Nhà họ Chung đúng là không có nổi một người ra hồn.】

Cô ta vốn chẳng có tình cảm gì với Chung Minh Diệu, nhưng không ngờ… em trai lại dám phản bội cả nhà để bảo vệ Chung Thư Ninh.

Thậm chí còn quay lưng lại, đứng về phía người ngoài.

Chung Minh Diệu cười nhạt: “Không ai cầu xin ba sinh con.

Sắc mặt ba người còn lại nhà họ Chung lập tức biến đổi!

Ba mẹ mới là người sinh ra con, con nghĩ kỹ đi!

Nhưng vợ chồng Chung không ngờ, Chung Minh Diệu lại chọn lúc này để đưa ra bản hợp đồng.

Chẳng lẽ thằng em này bị cô ta tẩy não rồi sao?

“Con có cầu xin mẹ sinh con ra đâu.”

“Thằng… thằng khốn…”

【Thằng con trai nhà họ Chung nhìn chả ra gì, em đoán nó sắp vu oan cho chị dâu.】

【Anh à, cái thằng này nhìn âm u kiểu gì ấy.】

Hạ Văn Dã tá hỏa, vội vàng thu hồi tin nhắn cuối:【Nhà họ Chung… hình như vẫn còn một người tốt!】

“Trước kia con không đủ can đảm để lên tiếng — nhưng lần này…”

“Nói là tốt bụng nhắc nhở?

Muốn đánh — nhưng lại không nỡ.

“Trước khi rời nhà, ba đã đồng ý điều kiện của con — chuyển nhượng mấy bất động sản nhà họ Chung cho con.

“Em bị điên à?

Em lại vì cô ta mà ép buộc ba mẹ?

“Phu nhân Hạ, con bé này tiếp cận Hạ Văn Lễ là có mục đích, các người đừng bị nó lừa!”

“Minh Diệu, con làm sao vậy?

Lúc này, Hạ Văn Dã đang cúi đầu gửi tin nhắn cho anh trai, báo cáo tình hình theo thói quen.

Bà ta không còn tâm trạng để tiếp tục đóng vai người mẹ “hiền từ”, lập tức quay sang nhìn chằm chằm Chung Thư Ninh, ánh mắt đầy thù hận.

Vậy mà tin còn chưa kịp tiêu hóa xong, Chung Minh Diệu đã chơi cho một cú “quay xe” ngoạn mục!

“Đồ con bất hiếu!”

“Bây giờ em không còn là đứa trẻ ngày xưa nữa, em là người trưởng thành.”

Còn chưa đến lượt nhà họ Chung chỉ tay năm ngón.”

Nghịch tử!

Ba không sao chứ!”

Hay là có mục đích riêng, trong lòng các người rõ nhất.”

Việc giao tài sản cho con trai là chuyện sớm muộn gì cũng phải làm.

“Ba mẹ mắng chị là không biết xấu hổ, gọi chị là hồ ly tinh.

Đồ nghịch tử!”

Sau khi mất Chung Minh Nguyệt, bà ta càng đặt hết tâm huyết vào đứa con trai này.

Em nghĩ cái gì vậy?”

“Chung Minh Diệu!

“Trước mặt bao nhiêu người như vậy, bà định ra tay thật sao?”

Bà bước đến bên Chung Thư Ninh, nắm lấy cổ tay cô, nhẹ nhàng kéo cô ra sau, bản thân thì chắn ngay trước mặt cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mày bị nó bỏ bùa đúng không?!”

Chương 79: Sinh ra một đứa con bất hiếu, trả lại tự do cho cô ấy

Cả nhà họ Chung hoàn toàn c·h·ế·t lặng, đến cả vợ chồng Hạ Bá Đường cũng sững người mất vài giây.

“Trong lòng con, chị ấy luôn là người tốt nhất — chị chăm sóc cho con, quan tâm con, từng chút từng chút một.”

Nhưng năm đó, cô bị cha mẹ nuôi chửi bới, còn cậu chỉ biết đứng im một chỗ, khiến cô tổn thương rất nhiều.


“Thì ra trong lòng hai người vẫn canh cánh chuyện cũ, đến mức giờ còn muốn đem chuyện đó ra, vu oan giá họa cho chị, khiến Hạ tiên sinh ghét bỏ chị ấy.”

“Choang—!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79: Sinh ra một đứa con bất hiếu, trả lại tự do cho cô ấy