Sự Quyến Rũ Nam Tính
Nhất Tự Mi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 75
Chu Lăng lắc đầu:"khôngvất vả."
Hướng Nghị đầu hàng, nhấc chân bước qua.
Chậu sát là mượn từ nhà hàng xóm,khôngcó củi cũng chẳng có than, lấy ít báo cũ ra cắt rồi cắt, quăng vào bên trong làm nhiên liệu.
Tiền Gia Tô lập tức dựng thẳng chân mày, muốnnóianhnóisao thế hả, lại e ngại người ta là luật sư biện hộ choanhhọ, yên lặng nuốt cục tức trở về.
Lời đánh giá như thế làm cho Chu Lăng có hơi xấu hổ, cũng chỉ biết mỉm cười.
Vẻ mặt nhe răng phấn khích của Tiền Gia Tô bịkhôngnhìn đến, giơ hai tay lúng túng dừng ở giữakhôngtrung.
Bàcôquở trách, vừa nhanh chóng quăng thêm giấy vào trong chậu.
Ngoài miệngthìnóikhôngquan tâm, ấy vậy mà cơ thểthìlại thànhthậtquá đỗi.
Hướng Nghịkhôngcó lòng dạ nào ứng phó. Vừa lúc ông cụ nhà đối diện ra ngoài tản bộ, nghe người tanóinhìn thấy Hướng Nghị, vội vàng chạy tới.
Chu Lăng khoác cánh tay Hướng Nghị, ánh mắt thi thoảng phiêu lãng nhìn lêntrên, nhịnkhôngđược cứ nhìn cái mái tóc ngắn ngủn củaanh.
Cậu lên xe, bậtâmthanh, trong nháy mắtmộthồi tiết tấu reo hò đánh trống vang lên hỗn loạn tràn ngập cả xe, ca từ tiếnganhrất nhanh vàkhôngrõràng, nhịp trống dồn dập huyên náo, làm cho lòng người khó chịu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đến cả người tranh thủ thời gian là luật sư Lạc cũng bị vứt quamộtbên,khôngkhỏi bật cười:" Luật sư tôi đây hình nhưkhôngcòn tác dụng nữa."
Tiểu phôi thai còn chưa đủ hai tháng,đãbị ba ba lợi dụng rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tin tức về kẻ g·i·ế·t ngườithậtsựđãlan truyền từ lâu, rất nhiều ngườiđãtừng ở sau lưng hoài nghi Hướng Nghị, vậy mà cũng làm như chưa từng xảy ra cái gì, đưa ra khuôn mặt tươi cười quan tâm.
Ngay sau đó là giọngnóicủa bà nội và bàcô:" Ơ kìa, cái thằng này, cẩn thận chút nào!"
" Xui xéođia, xui xẻođi!" Tiền Gia Tô cầm nhành liễu bẻ đượctrênđườngđi, vung vẩy qua lại, hết nước rồithìlại lấy chai nước khoáng đổ lêntrên.
Vài tiếng vang bén nhọn chói tai, giống như được tạo ra do ma sát kịch liệt với nền nhà từ giày thể thao của Tiền Gia Tô.
côvà Hướng Nghị đều rấtrõràng điều mình muốn là gì, mà tính cách và suy nghĩ của hai người hoàn toàn phù hợp, sau này có lẽ đến cả cãi nhau cũng khó mà xảy ra.
Nghĩ nghĩ còn cảm thấy tuổi già có hơi nhàm chán đấy, chậc.
Chu Lăng khuyên giải vài câu, có lòng muốn dạy cậu học khôn khéo, mà trong tư tâm lạikhôngđành lòng làm mấtđicá tính của cậu, do dự mấy lần, vẫn là ngừng lạiđã. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Nhanh lên nào!" Bàcôcầmmộtcuốn vở rách, xé từng tờ xuống, ném vào trong chậu.
Edit:Michellevn
Vừađivừa kích động hát lên:"điđiđiđiđiđiađi,điđến chín tháng chín............"
đãvậy, luật sư Lạc chỉ thumộtchút phí luật sư mang tính tượng trưng, gần như làmộtsựgiúp đỡ tự nguyện.
Đầu mày Hướng Nghị giật giật.
Tiền Gia Tô vẫn tức giận:" Bọn họ quá là dối trá!"
nóivậy, lại giống như vô cùng tủi thân, mũi chua xót, nước mắt ngập tràn mi.
" Vìcônhậnmộtlần cũngkhôngngại." Luật sư Lạc cười cười,"nóimộtcâu lập dị thế này, tôi vô cùng vinh hạnh, từ chỗ hai người này, tận mắt chứng kiếnsựtồn tại của tìnhyêu. Chỉ là thói đời bây giờ, tin tưởng tìnhyêutrái lạisẽbị coi là kẻ ngốc. Nếu nó tan vợ, tôi thực muốn giống như nhữngcôbétrêninternet, hét lên rằng,khôngbao giờ tin vào tìnhyêunữa, ha ha."
Dù saothìcó thể nổi tiếng haykhôngvẫn làmộtẩnsố, chơi đùa bao lâu cũng làẩnsố,côvà Hướng Nghị có thể che chở, ngay cả khikhôngche được,thìdạy bảo cũng khiến cậu trưởng thành.
" Trời cao ơi ----------!" Tiền Gia Tô cầm cuốn vở tàn phếmộtnửa lao trở về phòng.
Tất cả trình tự và thủ tục trong quá trình bảo lãnh tại ngoại, Chu Lăng đều tự thânđilàm,côđãhỏi trước rất chi tiết vàrõràng, trong tâm trí đềuđãquen thuộc từng bước.
Mấy ngày vừa mới bắt đầu bôn ba khắp nơi đó, có lẽ là bởi vì lực chú ý bị thay đổi, giảm bớtkhôngít phản ứng thai nghén. Mấy ngày nay dần ổn định lại, ngày đêm mong ngónganhtrở về, cơ thể liền bắt đầukhôngthoải mái, mỗi sáng đều buồn nôn, răng lợi đau, ** cũng đau.
Bà cụ đứng saucôấy chỉ mấy bước chân, nghe vậy ngoái đầu lại chạy mấy bước,nóivới con rểđanggiơ bật lửa ngồi chồm hổm trước cửa huyền quan:" Châmđi!"
Luật sư Lạc gật đầu thăm hỏi sơ sơ, Hướng Nghị vươn tay kéo Chu Lăng qua, ômthậtchặt, nhằm giải trừ nỗi khổ tương tư.
Ngược lại dáng vẻ Tiền Gia Tôthìhết sức kiêu ngạo, vắt vẻotrênvai là chiếc túi xách nữ màu hồng phấn,khôngbiết có phải nhớanhhọ mình quá haykhông, trong đôi mắt ngập trànsựvui vẻ.
Chu Lăng cười xìmộttiếng, nhướng nhướng mi:" Vậy tôi đây có thể cam đoan vớianh,sẽkhôngcó ngày như thế."
"khôngbiết gì hết, bài hát này gọi là 《rism》, Lauren Hillđãhát bài này khi ăn mừng ra tù sau mười ba năm, thích hợp vớianhthế còn gì!" Tiền Gia Tô dùng ánh mắt coi thường thất học mà nhìnanhkhinh bỉ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong sân vừa vang lên tiếng xe, bàcôđãchạy lại bên cửa sổ nhìn xuống, rồi lập tức quay đầu lại hô lên:" Về rồi, về rồi!"
" Á?!" Bàcôngây người, ".......Hết giấy đốt rồi, mẹ liền vào phòng con tìm được cuốn vở này, vẽ lung tung mà, mẹ tưởng conkhôngdùng nữa."
" Ầm ĩ đến cháugáimày rồi đấy."anhkéo tay Chu Lăng qua nắm lấy,nóimà cũng chẳng thèm ngẩng đầu lên.
Bà cụ vỗ chátmộtcái lên lưnganh.
"khôngphải cháuđãvề rồi đây sao." Hướng Nghị ôm bà cụnhỏbé cúi đầu lau nước mắt.
Đối với ông Hướng Nghị mới có có chút phản ứng, hàn huyên mấy câu, dắt Chu Lăngđivào hành lang.
Chương 75
" Mẹ!!!" Tiếng kêu thê lương của Tiền Gia Tô đột nhiên vang lên, nhảy vọtmộtphát ba bước tới trước mắt mẹ già nhà mình, đoạt lại cuốn vở bình thườngtrêntay bà," Đây là bản nhạc của con!!!Tự con viết đó! Sao mẹ lại xé của con rồi!!!"
"khôngcần khách sáo với tôi, phảinóilà tôi kính nểcômới đúng. Tôi có nghemộtchút về chuyện củacôtừ thầy của tôi, cảmộtgia tài kếch xùnóitừ bỏ là từ bỏ, quyết đoán như vậy, khiến cho tôi thấy mình tự ti."
Hướng Nghị phản xạ giơ tay lên, đập rớt cái móng vuốtđangôm vai Chu Lăng kia,đangđịnh đánh đầu Tiền Gia Tômộtcái, cậuđãtinh mắt nhanh chân nhảy lùi lại, hất cái túi xách lên vai, hi hi ha ha mà dẫn đầuđira cổng lớn.
Hướng Nghị có thể cảm giáccôrõràng gầyđi, xúc cảmkhôngcò mềm mại như trước và da dẻ cũngkhôngcòn hồng hào như khi đó.
Chu Lăng cười mãikhôngthôi, vuốt vuốt bụng mình.
"Vẩy có chút nướcthìsao chứ," Tiền Gia Tô ném cành liễuđirồi mà vẫn cònđanglầm bầm trong lòng," Bà ngoạinóicòn phải nhảy qua chậu than nữa đấy, nếukhôngphải sợ người ta nghi em đến phóng hỏa rồi bắt em lại,thìemđãbưng chậu than đến luôn rồi."
" Mới mấy ngày màđãgầy vậy rồi, trong đó kham khổ lắm hả?"
Luật sư Lạc cũngkhôngquấy rầy hai người họ, dặn dò mấy câu những việc chú ý, rồithìtự động rờiđi.
Hướng Nghị vừa xuấthiện, ngay lập tức thu hết phần đông ánh mắt, cầm đồ vật ra vào, mở cửa sổ ra nhìn xuống, trong tích tắc giống như ngôi sao lớn vậy đó, là trung tâm được vây quanh.
" Còn vẩy nữaanhđây tẩn mày!" Hướng Nghị lau mặt
Bên này hai người biệt ly nửa thángđangôm dính lấy nhau,nóihết những gì muốnnóitrong chốc lát, mới chầm chậm dắt díu nhauđira ngoài.
"khôngđâu, tôi biết được những cái này hoàn toàn là dựa vàosựgiao thiệp củaanh," Chu Lăngnóibằngsựchân thành," Làm phiềnanhlịch trình bận rộn còn phải mất thời gian xử lý những việcnhỏnày, tôi vô cùng cảm kích."
Hơn nửa tháng, khách quan mànóicũngkhôngtính là dài. Khoảng thời gian mới quen biết kia, hơimộttí là nửa thángmộtthángkhôngliên hệ, nhưng bây giờthìlại hoàn toànkhôngthể chịu đựng được.
Lúc tiến về phía trước nữa, Tiền Gia Tô thừa dịp luật sư Lạckhôngchú ý, len lén kéo Chu Lăng sang bên cạnh,thìthào nhắc nhở:" Gã luật sư này thần thần bí bí, chị cách xaanhtamộtchút."
Ba người dưới lầukhônghề biết gì.
Phân đoạn nhảy qua chậu than, cuối cùng vẫnkhôngthể tránh khỏi.
Tiền Gia Tôđangđứng bên cạnh xe lần sờ cái gì đó. Hướng Nghịđitới, cậu lập tức xoay người, hất thứ gì đó trong tay lên ngang trời, cả gương mặtanhnghênh đón hết lớp bọt nước.
Trong trại tạm giam ngư long hỗn tạp, Chu Lăngkhônglo lắng Hướng Nghị bị khi dễ, nhưng sợanhbị ảnh hưởng bởi môi trường tiêu cực.
Hướng Nghị kéo Chu Lăng tiến tới,đãnhìn thấy ngaymộtchậu lửa ở chính giữa huyền quan, giấyđangcháy rất nhanh, ngọn lửađangsuy yếu dần.
điđược vài bước, bỗng dưng luật sư Lạc lạinói:" Thứ lỗi cho tôi mạo muội -- nếu sau này tình cảm của hai ngườikhôngđến được tình huống như ý, xin vui lòng cho tôi biết."
Mùi vị sốngmộtngày bằngmộtnăm cũng chỉ là như vậy mà thôi.
"Vậy là rốt cuộcđãtrở về," lưng ông cụđãhơi còng, đứng bên cạnh Hướng Nghị thấp hơn rất nhiều, nhưng lại rất ra dáng trưởng bối vỗ vỗ vaianh, " Mau vềđithôi, bà nội cháu lo lắng chếtđiđược....."
anhđau lòng, nhưng còn chưa kịpnóigì, ở bên cạnh vươn ramộtđôi tay, nhốtanhvà Chu Lăng lại, vỗ vỗ hai cái.
Kéo Hướng Nghị vòng ra phía trước ghế sô pha, vừa kiểm tra, vừa đỏ con mắt." Làm ta sợ c·h·ế·t được! Cảmộtđám màkhôngcó đứa nào khiến người ta bớt lo được!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hướng Nghị và Chu Lăng ngồi ghế phía sau, vươn người qua cài dây an toàn chocôxong, lúc này mới cau mày giục Tiền Gia Tô:" Tắtđi."
" Mấy ngày này vất vả hả?" Hướng Nghị căn bảnkhôngquan tâm đến cậu,mộtkhắc cũngkhôngnỡ rời mắt khỏi Chu Lăng, ngón tay cáinhẹnhàng v**t v*trêngương mặtcô, giọngnóidịu dàngkhôngtưởng nổi.
Tiếng loạt soạt vang lên khẽ khàng, ngọn lửanhỏđược châm vào trong chậu sắt cũ, nhìn thấy ánh lửa dần dần nhen nhóm lên.
" Tốt rồi tốt rồi!" Bà nội thở ra như trút được gánh nặng, vội vã đón họ vào trong.
" Mau nhảy quađi!" Bà nội ở bên trong hô lên.
thậtđúng làđãlàmmộtchậu than, cũngkhôngbiết từ đâu mà làm ra nữa. Chu Lăng cười rút tay ra khỏi lòng bàn tay Hướng Nghị, men theo bờ tường màđivào.
Tính tình cậu vẫn đơn thuần như trước, có lẽ cũng có kiêu ngạo nhonhỏvà đôi khi tham lam ích kỷ, nhưng bản chấtthìvẫn là lương thiện. Cậu thựcsựkhôngthể hiểu nổi lòng người hiểm ác,hiệngiờ nửa bàn chânđãbước vào giới giải trí thế lực còn hung ác hơn, về sau này chỉ sợ rằng dễ dàng bị té ngã.
Chu Lăngthìdođãcó đoán trước, nên kịp thời núp sau lưnganh, lúc này mới cười hì hì xuấthiện.
" Ôi đệt ------!" Phía trước đột nhiên có tiếng hét khiến Chu Lăng bay luôn những suy nghĩ,côgiật mình, ngẩng phắt đầu lên, Hướng Nghị phía sau phản ứng cực nhanh sải bước đến, ômcôbảo vệ trong ngực.
đãđổi lại quần áo của mình, cạo tóc rất ngắn, chuẩn kiểu đầu cải tạo lao động, nhưng lúc bước về phía họthìvẫn hăng hái như trước.
" Cái thằng Trần Hỷ kia thế mà làm ra loại chuyện này, g·i·ế·t người còn vu oan,thậtsựlàkhôngsợ thiên lôi đánh xuống mà!"
..........
TứcthìTiền Gia Tô ngoái đầu ra sau, dòm dòm cái bụng Chu Lăng, nhanh nhẹn đổi sang loại nhạcnhẹthư giãn. Nổ máy xe, gật gật gù gù, nghiêm túcnói:" Chúng ta phải chú ý dưỡng thai."
Chu Lăng buồn cườikhôngchịu được, gõmộtcái lên trán cậu: "Cấmnóibừa, người ta giúp chúng ta nhiều lắm đấy."
" Lòng người chính là như vậy,khôngcó gì đáng tức giận cả, dù saothìhọ cũngkhôngthậtsựxúc phạm tới chúng ta."
" Sao vậy?"
" Phụcthậtsựđó, giống như họkhôngphải là cái đám người lúc đầu bỏ đá xuống giếng ấy." TGt nhìnkhôngnổi mặt mũimộtsố người nào đó, hết kiên nhẫn cắm đầuđiđằng trước.
Nhất thời Chu Lăngkhônghiểu ý tứ của luật sư Lạc, chỉnóitrêu đùa:" Sao hả, luật sư Lạc cũng nhận vụ kiện ly hôn sao?"
Tiền Gia Tô lén lút nhìnanh, lầm bà lầm bầm ném cành liễu vào trong thùng rác.
May mà trạng thái của Hướng Nghịkhôngtệ.
" Nó mà người gì, giống y chang cái thằng c·h·ế·t kia thôi, đều là cái loại chẳng ra gì!"
Tiền Gia Tô giốngmộtthằng emnhỏtrung thành, chuyển động phía saucô,sựtình vừa có chút gì đóthìlập tức giành lấy để mình làm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.