Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 72

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72


Tiền Gia Tô quăng cái xẻngđi, đeo găng tay làm việc của Hướng Nghị ném bên cạnh hồ nước, nhanh chóng và thận trọng kéo ra bên ngoài chỗ vừa mới đào.

Vào giờ phút này, bất kỳsựcố có chủ ý nào cũng dễ dàng khiến người ta liên tưởng đến vụ án mạng kia, Tiền Gia Tô cảm thấy rùng mình,khôngnóihai lời liền ra sức bắt đầu làm việc.

côngồi ở bàn của thư kýnhỏ, Thời Tuấn sắc mặt nghiêm nghịđiqua, chỉ lo bàn giao công chuyện với trợ lý đặc biệt bên cạnh, chẳng hề chú ý đếncô.

Cậu vừa mới vào thăm dò tình hình, các giấy tờsẽđược phê chuẩn ngay lập tức,anhhọkhôngthểđirồi.

Chu Lăng suy nghĩmộtlát, lắc đầu:" Thu lại trướcđã."

" Vậy cũngkhôngthể sốt ruột như vậy nhé, chí ít gì cũng phải bí mật chuyển ít tài sản ra ngoài trướcđãchứ, cậu đúng là cái đồ ngốc X!" Đinh Y Y chỉ tiếc rèn sắtkhôngthành thép mà la mắng.

Ba người kinh ngạc nhìn theo, Chu Lăng bỗng nhiên nhướng mày lên, bước nhanhđiqua, lớn tiếng quát, ngăn lại chú c·h·ó to lớn như nổi điên.

"anhgiúp tôi lần này, chúng ta liền thanh toán xong."

Chu Lăng vẫn là dáng vẻ cứng đầu kia, thậm chí còn cười cười vớianhta,nói:" Dù sao cũng là cầu cạnhanh, lònganhcoi trọng cái nào,thìchúng ta cứ tính vào cái đó."

Vẻ mặt Thời Tuấn trong nháy mắt ngưng trệ, nhưng lướt qua giống như ảo ảnh.

Năm phút sau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thời hạn hai mươi bốn giờsẽtới ngay lập tức, mặc dù trong lòng rấtrõkhả năng Hướng Nghị được thả là cực kỳ bénhỏ, chút xíu may mắn đó cũng làm cho tâm lýkhôngthể kìm chế được.

Tiền Gia Tôđanglấy chìa khóa mở cửa, nghiến răng nghiến lợinói:"Ông mày nhất định phải bắt cho bằng được thằng kia!"

"đangyênđanglành sao lại gặp phải chuyện này chứ," Đinh Y Y thở dài," Tớ cứ nghĩ là hai ngườiđangđitrêncon đường ngọt sủng rồi chứ, ai mà ngờ đột nhiên đổi sang con đường cẩu huyết thế này."

Chu Lăng lắc lắc đầu, đứng lên:" Chị cũngkhôngbiết nữa, Nhị Ngốcsẽkhôngthể sủamộtcách khó hiểu, em xúc vài cái thử xem, đừng dùng lực mạnh quá."

Đáp lại lờicôấy, là tiếng sủa vô cùng vang vọng phấn chấn của Nhị Ngốc:" Gâu -------! Gâu gâu!"

Chu Lăng liếccôấy:" Tớđãkhôngphải là kẻ có tiền nữa rồi."

Mà trại tạm giamthìkhôngcho phép thăm nom.

Chu Lăng cũngkhônghề khách khí, tự mình đẩy cửa ra, trong ánh mắt muốnnóilại thôi của nhóm thư ký, thản nhiênđivào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"khônggiao cho cảnh sát sao?" Tiền Gia Tô nhìn viên gạch vỡ dính máu kia, chần chờ.

Đối với chuyện xảy ra kỳ quái này, Đinh Y Yđãkhôngcòn khả năng tiếp nhận, lòng bàn tay phủ lên trán, nửa ngàykhôngnóiđược thành lời.

Đinh Y Y ngẩn ra, saumộtlúc lâu mới phản ứng lại được:" Cậu làm việc cũng nhanhthậtđấy......"

Trước bàn làm việckhôngcó ghế dựa, Chu Lăng liền đứng đối diệnanhta, nhìn lại đôi mắt thâm trầm củaanhta, mở miệngnói:" Hình nhưanhbiết tại sao tôi đến, vậy tôi cũngkhôngnhiều lời nữa. Tôi muốn đến trại tạm giam thăm hỏimộtngười, cầnanhgiúp đỡ."

Chu Lăng cúi xuống, nhìn thoáng qua cái hốđãbị nó đào ra nửa thước, đưa tay ra gọi:" Ba Kim, lấy cái xẻng lại đây!"

Loại áp khí thấp này kéo dài mãi đến lúc đón c·h·ó về. Đinh Y Yđangsứt đầu mẻ trán vì chuyện li hôn, nhưng vừa nghenóiđến chuyện xảy ra,thìlập tức đẩy lùi cuộc hẹn với luật sư lại, rồi đến gặp Chu Lăng.nóicho cùng bầu bạn làsựan ủi tốt nhất.

Chu Lăng trấn an vỗ vỗ lên tay cậu:" Xem hiệu suất của cảnh sát thế nàođã, đây chắckhôngphải việc khó. Bị kích động gây án khẳng địnhsẽđể lại chứng cớ,khôngtrốn được đâu."

Tiền Gia Tô gật đầu:" Chắc là cơm trưa xong mới xuất phát, về đến nơi cũng bốn năm giờ."

Chương 72

" Sao thế, đây là........Ối!" Nhị Ngốc mạnh mẽ lao vềmộtchỗ, dây dắt trong tay Tiền Gia Tô lại bị tuột khỏi tay lần nữa.

Chu Lăng khẽ thở dài:"đithôi."

Tiền Gia Tô như hòa thượng sờ mãikhôngthấy tóc, có điều vẫn xông ngay vào, cầm công cụ chạy về lại.

(*退一万步 đemmộtloại giả thiết nào đó đưa đến giới hạn thấp nhất,chuyệnkhôngxảy ra vẫn làkhôngxảy ra, chuyệnkhôngnên phát sinhsẽkhôngphát sinh.- traxanhsuada.wordpress.com

Nhóm thư ký văn phòng vẫn đối vớicôcung kính như cũ, dựa theoyêuthích trước kia củacô, dùng hạt cà phê nhập khẩu xay tại chỗ để phục vụ.

Trở lại văn phòng lần này, nhưng là dùng thân phận khách mời. Bố cục vẫn là dáng vẻcôở ngày đó, đồ vậtthìđãđược thay đổi thành của riêng Thời Tuấn.

" Bên dưới này có đồ gì sao?" Cậu rầu rĩ hỏi

Lưng phía sau bị va đập đau, Chu Lăng cũngkhônghề nhăn mặt, vẫn như cũ cố chấp nhìnanhta.

anhta đứng trong tia sáng loang lổ của ánh chiều tà, nhưng hơi thở u ám lạikhônghề thuyên giảm.

"khôngloại trừ khả năng có kẻ giá họa," Chu Lăngnói," Tớ luôn cảm thấy mọi việckhôngthể trùng hợp như vậy."

"Thế nhưng chínhanhlà người tự tay tặng tôi cho cha nuôi."côbiết đây là tử huyệt của Thời Tuấn, cố ý dùng lời này đâmanhta," Màkhông, là bán.anhkhôngkhác gì bọn buôn lậu,anhcòn ghê tởm hơn họ, ngoại trừ lừa bán, còn có phản bội, có thể bù đáp được sao?"

Chu Lăng có phần hối hận mấy năm quakhôngchăm chỉ tích góp các mối quan hệ, lúc nàykhôngthểkhôngtìm đến chỗ Thời Tuấn ---- mối quan hệ củaanhta luôn luôn rộng rãi, trước kia vì chuyện bạn trai cũ của Chung Niệm Vi mà nhiều lần giao tiếp qua lại cùng người của văn phòng thành phố, là con đường tắt nhanh gọn nhất đối vớicôtrước mắt.

Songhiệngiờkhôngnhư trước kia,côkhôngcòn là chủ tịch của Đại Nguyên nữa, muốn gặp mặt Thời Tuấn, cũng phải nhẫn nại chờmộttiếng, đợianhta kết thúc cuộc họp.

Đêm dài đằng đẵng.

"Đúng!" Đinh Y Y phấn chấnnói:" Lùimộtvạn bước (*)mànói, cho dù Hướng Nghị thựcsựvào trong đó, chúng ta cũng có thể vớtanhấy ra,trênđờikhôngcó việc khó, chỉ sợ kẻ có tiền thôi."

" Chị Lăng, chúng ta về nhàđi........" Tiền Gia Tôkhôngđành lòng khuyên giải

" Được ạ."

Nhị Ngốc tuân mệnh ngừng lại, nhưng vẫn khó chịu bất an, kêu ư ửkhôngngừng.

Chu Lăngkhôngthểkhôngđứng dậy gọianhta, hiếm khi khách khínói:" Tôi có chuyện tìmanh, có tiệnkhông?"

Nhận được tin tức ngoài dự đoán nhưng hợp lý ------- Hướng Nghịđãbị chuyển đến trại tạm giam.

"Hôm nay bà nội vàcôvề phảikhông?" Hôm qua 064đãrờiđi, Chu Lăng và Tiền Gia Tôđangyên lặng ăn, đột nhiên hỏi.

Duy chỉ có Chu Lăng là vẫn còn giữ được bình tĩnh, nhưng có chút cảm giác buồn nôn, kìm nén khó chịu mà quan sát tỉ mỉ, nghiêng đầu qua." Tìm đồ thu lạiđi."

Hai người bàn công chuyện bên kia giống nhưkhôngnhìn thấycô,nóiliên miênkhôngdứt, mười mấy phút mới kết thúc. Trợ lý đặc biệtđira ngoài, Chu Lăng đứng bên cạnh ghế sô pha lập tức xoay người, lướt qua vaianhta nhắn nhủ:" Khép cửa lại." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu Lăng ngồi chờ suốt ở bên ngoài đến tám giờ tối, Hướng Nghịkhôngthể ra ngoài, Tiền Gia Tô tới đóncô---khôngbiết cậu biết tin từ đâu, giấu bà ngoại và mẹ cậu,mộtmình về thành phố trước.

Ba người hai c·h·ó vào trong sân, Nhị Ngốc ngẩng đầuđitrước nhất, đột nhiên bước chân dừng lại, cúi đầu ngửi ngửi, tiếp đó giống như lên cơn điên, cứ cuống quít ngửi khắp nơi điên cuồng sủa lên.

" Mẹ nó......" Xẻng vừa vung được mấy lần, cả người cậu đột nhiên cứng đờ, quay đầu lại, kinh ngạc nhìn hai người." Thựcsựlà có gì đó....."

Giọngnóinhẹnhàng vừa dứt, nét mặt Thời Tuấn hơi thay đổi, nhìncôchăm chú nửa ngàykhôngrõý, cuối cùng đầu hàng, đứng thẳng lên, túm túm cà vạt, cả người lạnh lẽođiđến bên cửa sổ.

Im lặng hồi lâu, Chu Lăng lại lên tiếng ở phía sau:"anhnợ tôi."

nóixong liền rống lên có phần tang thương:" Sống hiên ngang bất khuất, làm chủ những năm tháng tuổi thanh xuân........."

Trời còn chưa sáng Chu Lăngđãthức dậy, tự mình vào bếp làm đồ ăn.

Lơ đãng ăn bữa trưa, Chu Lăng ăn chưa được mấy miếngđãđặt đũa xuống, cùng Tiền Gia Tô vội vã chạy đến đồn công an.

" Vậy chúng tađiđón Nhị Ngốc và Tiểu Mỹ nhé."

Thời Tuấn bỗng dưng xoay người, giống như loài thú vùng lên khi sắp bị đâm trúng, bước nhanh tới, đẩy Chu Lăng lên tường, gương mặt tràn đầy vẻ hung ác, câunóidường như rít qua kẽ răng:" Tôi nợ gì em? Tôi đây mẹ nó từng cứu mạng em đấy!"

Chu Lăng lặng lẽ thở ra, cọ cọ lên quần lòng tay phủ đầy mồ hôi lạnh.

Trợ lý đặc biệt lễ phép gật đầu với Chu Lăng,đivào theo.

" Em dựa vào cái gì mà cho rằng tôisẽgiúp em?" Khóe miệng châm chọc của Thời Tuấn nhếch lên, " Tôiđãtừng nhắc nhở em,khôngnên dây dưa với tên sửa xe đó, em nóng đầumộtcái là ngã vào luôn, giờthìcần gì phải đến cầu xin tôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu Lăngkhôngbuồn cũngkhônggiận, đứng đấy tư thái vững vàng:" Vào tình cảm trước kia." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhiều ngày mưa dầm thấm đất như vậy,khôngngờcôvẫn học được sơ sơ từ đại đầu bếp Hướng. Nấumộtnồi cháo hoa, xào bông cải xanh rau cải, hâm lại nồi xương hầm Hướng Nghị hôm quađãlàm, kết hợp với bánh bao và bánh rán hành Tiền Gia Tô mua dưới lầu, tính ra bữa sáng cũngkhôngkhó coi.

" Gâu -----!" Nhị Ngốc lao đến bên cạnh cây sồi xanh nơi góc sân kia, lượnmộtvòng xung quanh, hai móng vuốt bắt đầu liều mạng đào đất.

" Đâykhôngphải là nôn nóng kết hôn sao." Chu Lăng cười

" Cái đệch!" Tiền Gia Tô giống như bị đập dội ra phía sau, đặt mông ngồitrênnền đất đầy bụi bẩn.

Thời Tuấn hơi ngơ ngác, ngay sau đó dường nhưđãđoán được mục đích đến củacô,khôngthay đổi nét mặt thu lại ánh mắt, sải bước nhanh vào văn phòng.

" Tình cảm......Chúng ta có tình cảm gì chứ, tình mẫu tử à,"anhta đứng lên, chống tay lên bàn, mang theo cảm giác áp bức nặng nề áp sát tới, ý tứ châm chọc nơi đáy mắt càng đậm nét hơn, ----- Hay là tìnhyêunam nữ?"

Vẻ mặt Chu Lăng và Đinh Y Y cùng biến đổi, lao ngay tới.

Edit: Michellevn

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72