Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 58

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58


Bà căn dặn trong lo lắng:" Hai ngày này Tiểu Mỹ có hơi nóng, cho nó uống nhiều nướcmộtchút; Mùng 6 là tiêm phòng bệnh cho Nhị Ngốc,côđừng quên nhé."

Chu Lăng gật đầu, đợianhxoay ngườithìtừ phía sau xỏ tay vào túi áoanh, tì trán lên lưnganh, làm cái đuôi tò tò theo sauanh.

Chu Lăng bị l**m đến cười khanh kháchkhôngngừng, ầm ĩ đượcmộtlúc, ngồi dậy, ôm lấy hai chú c·h·ó, có phầnkhôngnỡ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Cứ kệ nó trướcđã." Chu Lăngnói, " chúng ta vẫn còn chuyện nghiêm túc đó."

Suy nghĩmộtchútthìbiết ngay chuyện này tám phần là từ Tống Phỉ mà ra.

Quảthậthôm nay gió rất lớn, tóccôbị thổi bay tứ tung, mũiđãửng hồng, Hướng Nghị cũngkhôngquấn khăn quàng cổ gì cả, kéo khóa xuốngđangđịnh cởi áo lông ra chocô, Chu Lăng đậpmộtcái lên tayanh:"anhmuốn c·h·ế·t hả?"

Ông Nguyênđirồi,côHi Mạnđirồi, Thời tiên sinh cũngđãchuyển ra ngoài,hiệngiờ, cả cảcôchủ cũngkhôngthường xuyên trở về.

"anhbị gió thổimộtchút cũngkhônghề gì."

Bà cụ vui vẻ hớn hởđitới, tay thúc lên lưng cậu:" Lái xe lái xe."

Hướng Nghịđangđịnh đưa tay mở cửa xe,thìthình lình từ khe hở kia thò ramộtcái mõm dài, vì quá hẹp,khôngthò đầu ra được, ngốc xoay xở hết cách bị kẹt tại chỗ đó, nhe răng gầmnhẹnhư uy h**p vớianh.

mộttay Hướng Nghị vơcônàng lên kẹp trong cánh tay, tay kiathìdắt Nhị Ngốc, đưa hai con c·h·ó vào trong nhà mới.

Bởi vì trận bệnh này, mấy ngày sau đócôchỉ có thể nằmtrêngiường nghỉ ngơi, hạng mục cuối cùng xử lý trước khi từ chức, rốt cuộc vẫnkhôngthể hoàn thànhmộtcách nghiêm túc.

Chu Lăng vừa vào phòng là thấy ngaymộtmàn này, nhức đầu mà che che con mắt lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Về mà. Chịđilấy chút đồđã,sẽvề nhanh thôi." Chu Lăngđitới, vỗ vỗ quả đầu vàng có chút lộn xộn của cậu," Yên tâmđi, chịkhôngchạy đâu, hành lý của em vẫntrênxe chị đó."

Dì Thu há hốc miệng, đứng ở cửakhôngbiết làm sao. Chu Lăng nén xuống chút áy náy kia,nóivới bà:" Tôi mang chúng nó qua bên đó nuôi vài ngày trước, nếu chúngkhôngthích nghi đượcthìsẽgửi lại chocô."

Phốnhỏđều là người quen, mỗi lần xảy ra mâu thuẫn đều kêu Hướng Nghị đến khuyên can, có lẽ thấyanhvóc dáng đô con,đãtừngđilính, ít gìthìcũng có chút ảnh hưởng.

Ý tưởng lái tàu hỏa nàykhôngtệ, Tiền Gia Tô quay đầu lại nhìn hai vị phu nhân khác, chỉ huy ngay:" Bà ngoại, bà cũng ra phía sau cháu, cháu chắn cho bà; Mẹ, mẹ quađicùng bađinhé."

Hướng Nghị cùngcôở lại khách sạn, cũng chưađiđược chỗ nào cả, ngày cuối cùng cơ thể Chu Lăng khôi phục kha khá,thìcùnganhra biển chơimộtchuyến.

" Em muốn ngồi xe chị Lăng!" Kháng nghị của Tiền Gia Tôkhôngđược chú ý, bịanhmạnh mẽ nhét vào chỗ ngồi phía sau, mắt nhìn thấy bà ngoãi và ba mẹ đều bị Hướng Nghị sắp xếp lên chiếc xe này, cậu vịn cửa xe gào lên với Chu Lăng," Chị Lăng, chịkhôngcùng mọi người về nhà sao?"

Tóm lại làkhôngcó biệt thự thoải mái ở, sống trong căn phòng lớn, được dì THu quan tâm chăm sóc, mỗi ngày đều có người chơi cùng. Nhưng sớm muộn gìcôcũng phải rời khỏi chỗ này,khôngnỡ để hai con c·h·ó ở lại.

Chu Lăng đáp lời, ẵm Pomeranian lên xe, còn Nhị Ngốcthìcho rằng được ra ngoài chơi, hí hửng tự mình leo lên xe. Dì Thu nhìn theo lưu luyếnkhôngrời, Chu Lăngkhôngquay đầu lại, lái xe ra khỏi khoảng sân quen thuộc --- Nơi này từng đượccôcoi là "ngôi nhà" trongmộtthời gian ngắn.

Trong chuyến chở về,khôngngồi cùng chuyến bay với nhóm người Thời Tuấn nữa, máy bay hạ cánh, nghênh đón mọi người làkhôngkhí còn lạnh hơn mấy độ so với lúcđi. Lúc ra khỏi sân bayđilấy xe, Tiền Gia Tô buột miệng:" Mợ nó, lạnh quá!"

Bà nội và bàcôsợ lạnh,đãbao bọc trong áo lông và quấn cổ kín kẽ từ lâu, Chu Lăngthìlại ăn mặc đến là thời trang, bên trong áo khoác chỉ có đúngmộtcái áo sơ mi, hiệu quả chống lạnh tạm được.côbị gió thổi phải rụt rụt cổ lại,thìnghe thấy giọng Hướng Nghị từ đằng trước truyền tới:" Lạnh hả?"

mộtmàn này lăn qua lộn lại xong, quay về khách sạn, bà cụrõràng vẫn còn trong trạng thái kích động, mặc dù cố gắng kiểm soát biểuhiệncủa mình, nhưng vẫnkhônggiấu đượcsựtiếc nuối trong mắt. Chu Lăngthìbị lại tiêu chảy, cơ thểkhôngthoải mái, trong lòng cũng có chút áy náy.

Chu Lăng nghiến răng uy h**p:"anhdám cởimộtcái emsẽlập tức cởi hai cái!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc này Hướng Nghị mới thu tay lại, để mặc Chu Lăng kéo khóa áo lên lại cho xong." Emđiphía sauanh, đểanhchắn gió cho em."

anhxuống xe,đithẳng vào trong đám người, lúc lách qua được mấy ngườithìbịmộtmộtgiọng nữ khóc nức nở kêu tên:"anhNghị!"

" Tới đây!" Tiền Gia Tô hô lên, sống lưng thẳng tắp như người đàn ông đứng ra làm nơi tránh gió cho bà cụnhỏbé gầy gò.

Edit: Michellevn

đãmộtthời giankhôngtrở về, dì Thu vừa nghe tiếng xe liền chạy ra, kinh ngạc vui mừngnói:"côđãvề rồi?đãăn cơm chưa ạ? Có đóikhông? Tôiđilàm ngay đây ạ."

Ngườicôluôn nghĩ tớiđãchờ ở cửa, Chu Lăng dừng xe trước mặt,khôngxuống xe, chỉ hạ cửa kính xe chỗ ngồi phía sau xuống khoảngmộtnắm tay.

trênđường kết hôn gặp phải loại chuyện này, ai mà còn tâm trạng tốt lên được, Hướng Nghị cau mày, ngừng xe lại, căn dặn Chu Lăng:" Em đợi ởtrênxe."

" Emđãsốt ruột như vậythìchúng ta nhanh chóngđithôi."

Ở bên tronganhcũng chỉ mặc mỗi cái áo lông cừu, cởi ra rồikhôngphảisẽbị đóng băng thành tượng luôn ấy chứ.

"......A? " Dì Thu sửng sốt, nét mặt lộ ra vẻ thất vọng.

Dì Thu mặc dùkhôngnỡ, nhưng cũngkhôngcó tư cách gì mànói, chạy vào và lấy ra rất nhiều thứ: Nguyênmộttúi thức ăn nhập khẩu cho c·h·ó chưa mở, đồ ăn ăn vặt hai con thích ăn, mấy món đồ chơiyêuthích nhất, có cả chén bát chuyên dụng mới tinh chưa dùng đến, đây là Chu Lăng đặt làm, khắc tên phân biệt Nhị Ngốc và Thiếu Nữ đẹp.

côtrở về để lấy quyển sổ hộ khẩu, rồi mang thêm ít quần áo theo mùa. Hôm naykhôngphải đến thu dọn hành lý, nhưng có lẽ biết thời khắc đósẽkhôngcòn xa, tâm trạng Chu Lăng có vài phần phức tạp.

Phòng chứa đồ còn chưa kịp thu xếp, Hướng Nghị dắt c·h·ó vào trong phòng trước, Nhị Ngốc nhảy ngay lên giường, ngửi tới ngửi lui, dường như đánh hơi được mùi vị của chủ nhân, nhe răng cắn cắn chăn mềm, điên cuồng lăn lộn.

Chu Lăng vừa thấyanhđến, con mắt liềnkhôngtự giác cong cong lên," Vẫn ổn, chút xíu lên xesẽkhônglạnh nữa." Giọngnóitrong khinóicũng có chút run run.

Hướng Nghị đập lên lưng nó hai cai, NHị Ngốc dừng lại sủa vớianhmộttiếng rồi lại tiếp tục lăn lộn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Để hành lý lên xe,côkhôngvội vãđiliền, mà xoay quađiphòng thú cưng.

Chu Lăng xem đủ trò hay rồithìcười hạ cửa kình xe xuống, Hướng Nghị đưa tay vào trong, cầm sợi dây của Nhị Ngôc lên, lúc này mới cẩn thận mở cửa xe. Mới chỉ vừa hé ramộtchút, Nhị Ngốcđãbướng bỉnh lách chui ra, giương họng tru tréo vớianhhai tiếng, vừa chồm người lên lao về pháianh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cái nhà này,đãtừng có lúc rất náo nhiệt, vợ chồng hòa thuận,mộtcặp traigáisống trong những năm thanh xuân đẹp nhất đời người, ngườimộtnhà đều được xưng tụng mỹ mãn. Về sau trải qua nhiều biến cố, từng người từng người đều rađi, chỉ còn lạimộtmìnhcôchủ, ngôi nhà to lớn vậy mà trống trải, thoáng cáiđãqua mấy năm.

Biệt thự.

" Đừng làm." Chu Lăng gọi bà lại," Tôi còn phảiđira ngoài liền giờ,khôngăn ở nhà đâu."

Hướng Nghị khẽ cười, dùng tay ấn cái mõm của nó vào trong.

Chu Lăng vẫy vẫy tay, xoay người lên chiếc xe kia của mình.

khôngchần chờ quá lâu,côlấy hai cái vòng cổ lại mang cho từng con xong, nắm sợi dây dẫn hai con c·h·ó ra ngoài. Sớm muộn gì cũng phải rời khỏi nơi này, nếu trong ngôi nhà này có thứ gìcômuốn mangđinhất,thìđó chính là hai chú c·h·ó này.

trênđườngđiđều là tưởng tượng về các loại ngọt ngào sau khi kết hôn, sinh hoạtkhôngxấu hổkhôngngượng ngùng, vừa đến đoạn giao lộ ngã tư,khôngrẽ vào tiểu khu, mà chạy thẳng xe đến phòng làm việc.

Ba bận như thế, cuối cùng Hướng Nghị cũng phải đầu hàng:" Cần phải mua cho nómộtcái ổ thôi."

Nhị Ngốc bị khiêu khích, móng vuốt đặt lên cửa xe, lại dùng sức thò cái mõm ra bên ngoài.

Ở nhà này dì Thu còn dành thời gian nhiều hơncô, tình cảm đối với Thời Tuấn sâu nặng hơn cả đối vớicô, chẳng bao lâu nữa nếu bà ấy biết Thời Tuấnsẽquay về nơi này, chắc là bà ấysẽvui mừng lắm.

côgọi điện thoại đề cập với Hướng Nghị trước, Hướng Nghị cũng đồng ý luôn, vấn đề duy nhất là hai người đềukhôngtới thường xuyên,khôngai quan tâm tới hai con c·h·ó ở đó. Qua năm Hướng Nghị phải xuất phátđiH thị, bình thườngcôkhôngcó việc gì, ngược lại có thểđiqua nhìn ngó.

" Này này này, hai người đủ rồi đó nha!"đangtranh chấp, bị Tiền Gia Tô tức giận quátmộttiếng," Thời gian này cũng đủ đểđitớitrênxe rồi đó!"

Chu Lăng vui vẻ:" Phải phải phải, em sốt ruột."

Ừ nhỉ, còn có chuyện nghiêm túc, sổ hộ khẩuđãnằm ngay trong túi áo khoác rồi nè. Hướng Nghị cam chịu đặt Pomeranian lên giường, xoay người kéo Chu Lăng ra ngoài.

Hướng Nghị dừng bước lại, xoay người, thấy Tống Phỉđangđược hai bà thím khuyên giải an ủi.côta lập tức tiến tới túm lấy tay áo Hướng Nghị, nước mắt càng rơi dầm dề:"anhNghị......"

Pomeranianđiđến bên ghế,khôngdám nhảy xuống, cũngkhôngkêu, chỉ nhìnanhbằng đôi mắt đen, cái đuôi lúc lắc, chờanhnhìn đến mình.

Chương 58

Ba đoàn tàu hỏađitới đích, nhóm lao động chuyển hành lý gần đâyđãnặng hơn rất nhiều lên xe. Tiền Gia Tô làm xong việc,đangvui vẻ chuồn lên xe của Chu Lăng,đãbị Hướng Nghị túm cổ áo lôi trở về:" Mày ngồi xe này."

trênmặt đất có hai ngườiđangquấn lấy nhau,mộttrong đó là Trần Hỷ, lúc nàyđangở vào tình trạng thua trận,đangbị tên kia giáng xuống mặt những cú đấm liên tiếp. Kẻ cưỡitrênngười Trần Hỷ kia, đầu tóc cạo thànhmộtbông hoa lớn, Hướng Nghị cũng nhận rahắnta, là côn đồ lưu manh có tiếng ở gần đó, biệt danhanhHoa, giỏi nhất trong việc trộm cắp, còn làmộtkẻ d·â·m tà bại hoại, nổi danh với đủ trò lưu manh.

Hướng Nghịkhôngnóigì, sải bước nhanh tới, nắm đấm vung lên, tung ramộtcước mạnh mẽ đầy uy lực khiến choanhHoa lộn nhàotrênmặt đất.

Lúc này Tiền Gia Tô mới yên tâm:" Vậy chị về sớm chút nha."

Nhà của Hướng Nghịnhỏ, chỉ nuôi Pomeranianthìvẫn tạm được, thêmmộtcon Husky ồn ào nữa,thìkhôngthể nuôi nổi nữa rồi. Sân chỗ phòng làm việcthìxem ra còn có thể, bên trong vẫn còn gian trữ đồ nhonhỏ, có thể thu xếp làm phòng thú cưng cho hai con.

Chu Lăng nhìn bà, cuối cùng cũngkhôngnóigì, chỉ vỗ nhènhẹlên vai bà.

Hướng Nghị đẩy hai va ly hành lý,điphía trước, nghe vậy lập tức quay đầu lại, ánh mắt bỏ qua gương mặt Tiền Gia Tô,khônghề dừng lại, vụt qua đầu cậu hướng về phía ba người phụ nữđicùng nhau ở cuối cùng.

khôngcòn tài sản thừa kế kếch xù người người ngưỡng mộ,thìcôvẫn còn tài sảnnhỏbé của riêng mình, có thể muamộtcăn hộ, cũngkhôngcần lớn quá, hai trăm mét vuông là đủ, nuôi c·h·ó xem ra vẫn dư dật, sau này có connhỏcũngkhôngphải chen chúc, chỉ làkhôngbiết Hướng Nghị có muốn dọn ra ngoài sống cùngcôhaykhông.

Rất lâu rồikhôngnhìn thấy chủ nhân, husky vừa trông thấy Chu Lăng liền nhào tới, đècôxuống đất l**mmộttrận. Pomeranian vẫn luôn ngoan hiền chạy luẩn quẩn vòng quanh Chu Lăng, cũng cào quần áocô, dí sát lại l**m mặtcô, trong miệng phát ra tiếng ư ử tủi thân.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58