Sự Quyến Rũ Nam Tính
Nhất Tự Mi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50
Ít nhất trong tâm trạnghiệngiờ,côchỉ muốnđitheo Hướng Nghị.
Tống Phỉ hơi mỉm cười:" Nghe mẹnóicôđãvề, nên em tới thămmộtchút."
" Qua năm mùng mườithìđi, trước là tham dựmộtkỳ huấn luyện khép kín hai mươi tám ngày tại doanh trại." Vừa rồi Thiệu Thành là nhân tiệnnóichuyện này, ở nhàanhta, vợyêusắp sinh, tạm thờikhôngđiđược. Hướng Nghịnói:" Ngay tại H thị, quê của em."
Nhưng cũng chỉ là tình cảnh trong nháy mắt, khi bà cụ nhìn thấy hai người họ, mây mùtrêngương mặt chuyển thành ánh nắng, vẫy tay gọi Chu Lăng tới ngồi bên cạnh bà.
Hướng Nghị vâng lời, bình tĩnh liếc nhìn Chu Lăng.cômỉm cười, ýnóimìnhkhôngsao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hướng Nghị lắc đầu, rủ mắt mở cửa.
"Tiểu Phỉ,côcũng xem như là nhìn cháu trưởng thành, từ khi cháu hãy còn làmộtcon bé, giờ lớn thế này trở thànhmộtcôgáixinh đẹp, quan hệ hai nhà chúng ta tốt biết bao, lúc bà nội sinh bệnh, đúng lúc việc làm ăn củacôvà chú gặp chút vấn đề, cũng là cha cháu cho chúng tôi mượn tiền, giúp chúng tôi vượt qua cửa ải khó khăn."
Hướng Nghị bật cười, xách Tiền Gia Tô từ dưới tay mẹ cậu lên, sau đó gương mặt nghiêm túc lại,nóivới bàcô:" Đừng nghĩ lung tung nữa, những điều đó nếu làthật,côấyhiệngiờsẽkhôngở nhà chúng ta."
Trong nhàđangcó khách, khu huyền quan có thêmmộtđôi giày nữ cao gót. Lúc nàymộtgiọng nữ quen thuộc vang lên:"cô,côđừng giận ạ, cháukhôngphải gây xích mích châm ngòi, cháu là sợ mọi người bị người phụ nữ kia lừa dối....."
Dù saomộtngườicôđộc nhưcô,điđến nơi nào,thìnơi đó chính là nhà.
"côvềđi." Hướng Nghị cầm lên những quà tặng Tống Phỉ mang tới, đưa chocôta,trênmặtrõlàkhôngthểhiệngì, nhưng lại lộ rasựlạnh lùng," Đây là lần cuối cùng."
" Con cútđi!" Phương hướng của bàcôchuyển sang đánh lên lưng cậu,khônghề đau lòng tí nào," Conthìchỉ biết chị Lăng của con, chị Lăng của con, đừng tưởng takhôngbiết, thằng nhóc thối tha."
Sao màanhcó thểnóiđơn giản như thế chứ, Chu Lăng vẫn cứ cau mày như trước. Nếu bố trí học viện tại H thị,anhlàm huấn luyện viên chắc chắn phải thường xuyên ở lại nơi đó,điđivề về, chung quy cứmộtthời gian làkhôngthấy mặt.
Hướng Nghị ngồi ở ghế đối diện bà, vắt chân lên, bộ dạngkhôngđể ý lắm:" Chuyện gì ạ?"
Tống Phỉ đứng đó nhìn hình ảnh này, nét mặt cứng ngắc, theo bản năng quay đầu, nhìn về phía Hướng Nghị như cầu cứu.
Chương 50
Edit: Michellevn
Bàcôxót xa:" Con bé nàythậtsựlà bị mẹ nó làm hư mà."
Lần trước bởi vìsựkiện weibo,anhbuộc phải nhờ lão Nhị Thiệu Gia hỗ trợ xử lý về an toàn internet, xem như tự đưa mình tới cửa.
"anhđãnóivới bà nội chưa?" Chu Lăng hỏi
" Đừng làm quá khó coi, nó chỉ làmộtcon nhóc........" Bà cụ thở dài,nóivới Hướng Nghị:" Hôm nào cháuđimộtchuyến, mang nhiều đồmộtchút, dù sao chú Tống cũngđãtừng giúp đỡ chúng ta, đừng để lòng người lạnh lẽo."
Mới bắt đầu lập nghiệpđãcố hết sức mời Hướng Nghị cùng tham gia, nhưng vào thời điểm đó bà cụ bệnh nặngkhôngthể rời xa, Hướng Nghị tỏ thái độ kiên quyết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
côđãnghĩ đến phải tranh luận với Tống Phỉ để chứng minh chosựminh bạch của bản thân,khôngngờ thái độ của bà nội và bàcôđều tin tưởngcô, đặc biệt là bàcômới chỉ quen được hai ngày, quảthậtlàm cho người takhôngthểkhôngcảm động.
côngừng lạimộtchút, quan sát Tống Phỉ len lén cắn răngkhôngcam tâm,nóitiếp:" Như vậy, lại chẳng có gì hay ho đểnóinữa."
Nhưng vấn đề là ở bà cụ. Hướng Nghị vì muốn ở bên cạnh chăm sóc bà, mới ở mãi địa phươngnhỏnày làmmộtthợ sửa xekhôngtên,hiệngiờ phải bỏ bà lạiđira ngoài làm việc, tuy rằng có thể giao cho Tiền Gia Tô, nhưng mấu chốt trong lòng kia chẳng hề dễ chịu. Cháu nội lớnkhôngở bên cạnh, bà cụ chắc chắn vẫn muốn nhớ nhung.
Nhưngkhônggiống với thân phận dân thường thấp kém của Hướng Nghị, gia đình của Thiệu Thành ba đời đều là xuất thân quân nhân, bối cảnh hùng hậu, thành tích cá nhân xuất sắc, ở bộ đội có thểnóilà tương lai rộng mở. Hồi đó bất chấpsựkhuyên can cứ khăng khăng rời khỏi quân đội, cả đám lãnh đạo đều thở dài tiếc nuối. Thời điểm Hướng Nghị ở bệnh viện phụng dưỡng bà cụ,anhta chuyển nghề thành lập học viện an ninh quốc tế Triển Dực, tập hợp các lính đặc chủng xuất ngũ từ nhiều quốc gia khác nhau, đào tạo vệ sĩ chuyên nghiệp và tập trung vào bảo vệ nhân vật quan trọng VPO. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Àthì.........." Bàcôcó hơi khó mở miệng,"thìlà chen vào gia đình người khác, đuổi vợ con người tađi, lại còn dây dưakhôngrõvới con riêng..... gì gì đó."
Bà cụ vốn làđangnắm tay Chu Lăng, chăm chú theo những lờikhônghài lòng của bàcô, vừa nghe đến câu này lập tức thay đổi thái độ, cúi đầu che ngực thở dài, khổ sở đếnkhôngchịu được.
Cái kẻ gọi là con riêng kia, nếu Chu Lăng đồng ý choanhta chút cơ hội,thìsợ làđãkhôngcó chuyện của Hướng Nghịanh.
Ánh mắtkhôngrõý tứ củaanhquét qua, giọng điệu hơi lạnh lùng:"côcó chuyện gì?"
Chu Lăng vừa nghe thấy câunóikia liền biếtcôta tới để làm gì, cũngkhônggấp gáp, túm lấy Hướng Nghịđangmuốnđivào bên trong, cúi xuống thay dép lê, mới cùng nhau bước vàomộtcách tự nhiên như bình thường.
" Lấy đồ củacôđiđi----!" Nén giận nãy giờ Tiền Gia Tô há họng la lên, TỐng Phỉ vẫnkhôngquay đầu lại chạy xuống lầu, cậu xách đồ lên muốn quăng ra ngoài, lại bị bà cụ gọi lại.
Tống Phỉ nhất thời có chút lúng túng:"cô, đừngnóivậy mà........."
Chu Lăngđitới, bà cụ lập tức nắm lấy taycô, cố ý đểcôngồi xuống bên cạnh bà. Sắc mặt bàcôcũng thoáng dịuđi, có điều lúc nhìn Chu Lăng, ánh mắt có chút kỳ lạ.
Bàcôbị điệu bộ cà lơ phất phơ củaanhlàm cho tức đến ngứa răng, giơ tay lên làm bộ muốn đánh," Hỏi cháuthìcháu cứ trả lời cho đúng là được, còn dài dòng cái gì hả, thằng ranh này!"
" Mẹ chửi con chính là chửi mẹ đó." Tiền Gia Tô ôm đầu lầm bà lầm bầm.
"Cháu làcôgáitốt, điều kiên này của gia đình chúng tôi quảthậtkhôngxứng với cháu, cũngkhôngmuốn để cháu lỡthì, trước kia có lý màkhôngnóiđược, giờthìHướng Nghịđãcó đối tượng rồi, mẹ cháu cũng chẳngnóiđược lời nào hay ho. Nhưng hôm nay cháu chạy tớinóivới chúng ta những chuyện này,thậtsựlàmcôrất thất vọng đấy."cônói," Cháu xem bà nội cũng bị tức giận thành dạng gì rồi?"
" Vậymộtthánganhcũngkhôngvề sao?" Chu Lăng nhíu mày,đangêm đẹpnóiđicái làđi, giai đoạnyêuđương nồng nhiệt thời điểm dính nhau nhất, sao có thể chịu được cảmộtthángkhôngthấy mặt.
"Tống Phỉ, "khôngđợi bàcôlên tiếng, lần này Chu Lăngđãmở niệng trước," Những điều màcônóiđó, là có người vì muốn bôi đen công ty chúng tôi mới tạo lời đồn nhảm, lẽ phải luôn ở lòng người, nếu những điều đó làsựthật,khôngcó khả năng ngừng lại và bị quần chúng nhân dân lãng quên nhanh như vậy,cônóiđúngkhông? Mặt khác, cũngđãqua nhiều ngày như vậy rồi, tôikhôngbiếtcôcố ý tìm được từ đâu, nhưng tôi tin rằng,côcũng có thể nhìn thấy những điều này, khẳng định thấy được để làmrõsựthậtchúng tôiđãđặc biệt tổ chức cuộc họp báo ---"
Nãy giờ tựa đầu giườngkhôngnóigì, bà cụ lúc này mới lên tiếng:" Connóinhà chúng ta như vậy, nếukhôngthiệt tình thích Hướng Nghị, nhà này có gì mà tốt đẹp chứ."
thậtracôcó thể chuyểnđiđến H thị cùng vớianh. Mấy năm nay vẫn luônkhôngmuốn về quê, mới đầu là bởi vì kháng cự lại cả nhà cậu, còn muốn vạchrõgiới hạn với quá khứ,hiệngiờ kỳthậtđãkhôngcó gì đáng kể, những người đóđãhoàn toànkhôngthể tác động đến cảm xúc củacônữa.
Nhắc tới đây bàcôcũng có chút xúc động, thế nhưng giọngnóisau đóđãchuyển biến," Mẹ cháu ở sau lưngnóibậynóibạ, khiến Hướng Nghị nhà chúng tôi bị người ta chửi bớikhôngra gì, dẫu sao chúng tôi nợ ân tình, cũngkhôngmặt mũi nào mà so đo với bà ấy."
" Chuyện hôm nay Tống Phỉnóiđó, rốt cuộc có phảithậthaykhônghả?" Bà hỏi có phầnkhôngchắc chắn
Chìa khóa mới c*m v** ổ khóa,thìnghe thấy phía sau cánh cửa phòng tiếng của bàcôđột nhiên cao giọng lên:" Được rồi, cháuđiđi! Đừng có ở đâynóinhảm mà châm ngòi li gián!"
Ngườimộtnhà đồng tâm đuổiđi" người phụ nữ xấu" châm ngòi ly gián, thực ra trong lòng bàcôchẳng mấy để tâm chuyện Chu Lăngđãtừng kết hôn,đãđược nghe chuyện từ chỗ bà cụ, về phần lúc trước kết hôn thế nào, rồi sao mà lấy tài sản, lại chẳng biết tí gì.
Con mắt Tống Phỉ đỏ hơn, cắn môi, điệu bộ sắp khóc đến nơi.khôngainóigì nữa, tất cả mọi người đều rành rànhmộtý,côta đứng tại chỗ mấy giây, cuối cùng xoay người, bỏ chạy.
"côcảm thấy đúngkhông?" Hướng Nghị hỏi lại
Tiếngnóichuyện ngừng lại, trong phòng khách liền tĩnh lặngđi, tầm mắt mọi người đều hướng qua. Bầukhôngkhírõràng có chút căng thẳng, Tiền Gia Tô nét mặtkhôngkiên nhẫn ngồitrênghế sô pha đơn, ở bên cạnh nét mắt của bàcôvà bà cụ cũng đượckhôngtốt lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên cạnh bà, Chu Lăng suýt nữathìnhịnkhôngđược phì cười, vội vàng quay đầuđi, phối hợp vuốt vuốt lưng giúp bà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hướng Nghịnói:"mộtnăm chỉ cómộtlần thôi, kết thúc là có thể về mà. Bình thườngsẽkhôngbận như vậy. "
" Cũng phải." Bàcôgật đầu rất tán thành, nhìn Hướng Nghị từtrênxuống dưới, lẩm bẩm giống như cảm khái, "Tiểu Lăng người ta xinh đẹp lại có bản lĩnh, cũngkhôngbiết coi trọng cháu chỗ nào, chậc......"
Nghĩ thông suốc điểm ấy, đôi màyđangnhíu lại của Chu Lăng liền giãn ra.
Tống Phỉ bịnóiđến hốc mắt ửng đỏ, hít hít mũi:"cô,khôngphải cháu ghen ghétcôta cố tình bịa đặtnóidối lừa mọi người,côkhôngtin cháu cũngkhôngsao,côtự xem những tin bài báo đó là biết ngay thôi ạ."
Chu Lăng và Hướng Nghị cùng ngẩn ra, liếc nhau, vội vàng mở cửađivào.
Khi Hướng Nghị và Thiệu Thành ở bộ đội, tính ra cũngkhôngphải làanhem tốt, vào thời điểm đó, tuổi trẻ tính nóng, ngoài tán thưởng ra, trong nhiều tình huống, hai người họ là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của nhau. Trong các đánh giá khác nhau về rèn luyện thể chất cạnh tranh cho vị trí thứ nhất, diễn tập chiến đấu thực tế luôn ở trong trại đối nghịch. Thậm chí. Ngay cả khi Hướng Nghị vì bà nội bệnh nặng xuất ngũ về nhà, cũngkhônghiểu thế nào màanhta cũng dí theo sau.
Tiền Gia Tô vội vàng ngăn bà lại:" Ây ây, đó là con củaanhtrai mẹ,anhtrai mẹ là ranhthìmẹ cũng là ranh đó."
" Giờ dínhanhvậy hả?" Dáng vẻ bịn rịn quyến luyến củacôkhiến Hướng Nghị hết sức hưởng thụ, nhéo nhéo cái mũiđangcau lại củacô,nóitrêu ghẹo.
Ăn xong cơm chiều cũngkhôngđingay, thừa dịp lúc Chu Lăngđitắm rửa, kéo Hướng Nghị đến phòng bà cụ, đóng cửa lại thẩm vấn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.