Sự Quyến Rũ Nam Tính
Nhất Tự Mi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38
Điện thoại là Hướng Nghị gọi tới, hỏicônhư xét hỏi:" Lạiđiđâu đấy? "
Hát hếtmộtlượt lại hát quay lại, Hướng Nghị dị ứng với giai điệu này,khôngthể nhịn nữa, vỗmộtcái lên đầu cậu:" Được rồi đấy."
Người kia làm ra vẻkhôngtin tưởng cho lắm:"thậtsao, dáng dấpthậtxinh đẹp, đối tượng ai giới thiệu cho vậy hả?"
Buồn cười quáđimất, thế mà còn nghĩ đến lấy đồ ăn ra dụ dỗcô,côtham ăn lắm đấy..........Chu Lăng vui vẻ hết sức, cườimộthồi, l**m l**m mép, được à nha, quảthậtlàsựthèm ănđãđược khơi gợi lên rồi.
Thằng nhóc đó thế mà lại bám đượcmộtphú bà?
" Ăn của cháuđi, lo nhiều quá đấy." Bà cụ đậpmộtcái lên lưng câu, quay về phía Chu Lăng lại là vẻ mặt tươi cười, thấycôthích ăn thịt kho tàu, dứt khoát đem cả đĩa để trước mắtcô,"khôngcần để ý nó, ăn nhiềumộtchút. Nhìn cháu gầy thế này,trênngười cũng đâu được mấy lạng thịt."
Mẹ Tống Phỉ lập tức lộ ra biểu tình " Bà xem, tôi biết ngay làcôta khoác lác mà", vẻ khinh thườnghiệncả ra trước mắt.
nóixong, đóng sầm lại cánh phía sau,đivề phía chỗ ngồi tay lái.
Có người nhận ra bà cụ, đon đả cất tiếng chào:" Ây dô, hôm nay ăn mặc sang trọng như vậy ư?"
Chu Lăng lên xe, giẫm mạnh chân ga phóng vụtđi.
" Hết năm nay nghenóicòn muốn tăng nữa đấy." Mẹ Tống Phỉ có phần đắc ý, rồi lại hỏi Chu Lăng:"côlàm công việc gì vậy?"
Chu Lăngthìkhẩu vị được k*ch th*ch, vùi đầu ăn, liên tụckhôngdừng lại.
" Cháu cũng gầy lắm đó, sao bàkhôngcho cháu ăn thịt chứ?" Tiền Gia Tô bất mẵnnóithầm hai câu, vòng đũa lại, gắp gà om trước mặtanhhọ.
anhđangsắn tay áo rửa chén bát,trêntay đều là bọt xà phòng." Thuốc ở trong ngăn kéo phía dưới tủ ti vi,”anhchỉ cho Chu Lăngđilấy," lọ màu trắng đấy, uốngmộtviên là được."
Có lẽ vì bà cụđãbiết lịch sử hôn nhân của mình,côngược lại cảm thấy đỡ căng thẳng hơnmộtchút, mặc dù vẫn còn phản xạ có điều kiện khi đối mặt với người già, nhưngkhôngcăng thẳng như lần trước,khôngcó vấn đề gì khinóichuyện trực tiếp.
côgiật mình, ngẩng đầu theo phản xạ, còn chưa kịp xem rốt cuộc chuyện gìđãxảy ra, cánh tay bị người ta nắm chặt lấy, kéo ra phía sau. Bờ lưng đập vào lồng ngực, ngay lúc đó,mộtchiếc xe tốc độ cực nhanh gầm rú xẹt qua trước mặt, chỉ trong chớp mắtđãlao như bay phóngđicả mấy trăm mét.
mộtchiếc xe thể thao màu trắng thắng gấp dừng lại ở ven đường, cánh cửa xe bên ghế lái mở ra, Chu Lăng bước xuống xe,trênngười là áo khoác lông chồn màu trắng, bên trong là váy len dài màu hoa hạnh, cả người trông mềm mại thoải mái đếnkhôngngờ, tóc vén ra phía sau,trênđầu là mũ dạ màu xám. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"khôngxuống!" Chung Niệm Đồng ôm lấy ghế ngồi phía trước, bày ra tư thế nhất định chây ì," Em muốn cùng chịđitìm Tiền Gia Tô! Em cũng muốn chơi những gì mọi người chơi, chị cho em leo câythìchị phải chịu trách nhiệm!"
Chu Lăngđãvòng sang bên kia mở cánh cửa phía sau, nghiêng người nhìn cái miệng dẩu ra có thể treo được cả chai dầu của Chung Niệm Đồng:" Xuốngđi."
Tiền Gia Tô và hai miếng cơm, vươn tay muốn gắp thịt kho tàu, vậy mà chả thấy thịt đâu, tìmmộtvòngkhôngbiếtđãchạy đến trước mặt chị Lăng của cậu rồi. Mới duỗi đôi đũa ra,đãbị bà cụ chọc vào mu bàn tay, chỉ vào đĩa rau xanh trước mặt cậunói:" Cháu ăn cái đó."
Hướng Nghị ừmộttiếng:" Cơm làm xong rồi, em nhanh lênđi." Dừng lạimộtlát rồi bỗng dưng thông báo thực đơn:" Thịt kho tàu, gà nấm đôngcô, canh đậu hũ tôm nõn, ốc xoắn xào tỏi hấp miến,......"
Bà cụkhôngthèm để ý, kéo Chu Lăngnói:" Đây là mẹ của Tống Phỉ. Cháu gặp Tống Phỉ rồi nhỉ, trước kia hay đến nhà chúng ta chơi, từnhỏđãrất thích quấn quít Hướng Nghị."
" Congáitới rồi!" Bà cụ vui vẻ hô lên, đóng cửa lại,khônghề dừng lại mà dạo bướcmộtvòng quanh người Chu Lăng," Đẹpkhông?"
" Bất động sản ạ." Chu Lăng đáp tùy tiện.
Hướng Nghị cảm nhận được cảm xúc củacôkhôngđúng, quay đầu nhìncô,nóitrấn an:"khôngcó gì đâu, đừng căng thẳng."côcúi đầu, đứng yênkhôngnhúc nhích, Hướng Nghịnóitiếp:" Em đưa bà xuống dướiđidạomộtchútđi, tiêu thực."
Hướng Nghị bưng đồ ănđãlàm xong lên,mộtbàn đầy ắp, hết sức phong phú.
Chung cư chủ yếu là người nghèo, trông thấy áo khoác lông chồn như thế, tất cả phản ứng đầu tiên đều là ------Giả thôi. Nhưng rồi khi tầm nhìn rơi lên người Chu Lăng đứng bên cạnh khí chất nổi bật,thìkhó tránh khỏi trở nên khác thường.
Tiền Gia Tôkhôngnghiêm túcnói:" Cháu mà có bạngáithìngày nào cháu cũng vận động đấy."
sựghét bỏ củacôkhônghề che giấu, Thời Tuấn thu tay lại, đáy mắt tối sầm.
" Sao chị lại như thế hả!" Chung Niệm Đồng thở phì phì muốn đuổi theo, bị Thời Tuấn kéo trở về.
" Hey, yên tâmđimà,khôngchạy đâu," Chu Lăng buồn cười sờ trán," Đợi em hai mươi phút nữa,sẽvề liền thôi."
"Đẹp." Chu Lăng cười, chúc, " Chúc bà sinh nhật vui vẻ ạ!"
Súyt nữathìChu Lăng phì cười, cả cái miệng đầy thịt còn chưa kịp nuốt, lấy tay bụm lại, ắnh mắt chan chứa ý cười liếc nhìn Hướng Nghị.trênngườicôcòn ít thịt hả? Thế nhưng chỗ cần lớn cũngkhôngnhỏchút nào đâu.........
côvòng qua phía đầu xe bên này, vừa cúi đầu lấy ra điện thoại di động, hình như có điện thoại gọi đến. Thời Tuấnđãcất bướcđitới, thấycôđột nhiên dừng lại, đưa điện thoại lên tai nhận cuộc gọi, đồng thời khóe miệng cong lên, quay người đưa lưng lại.
mộtbữa cơm ăn tương đối vui vẻ, Hướng Nghị dọn dẹp sạchsẽcái bàn bừa bộn, Chu Lăng đội cho bà cụ cái mũ sinh nhật, bên kia Tiền Gia Tôđãchâm nến xong, đèn vừa tắt, hát lên bàn hát chúc mừng sinh nhật:" Chúc bà sinh nhật vui vẻ ~ Mừng bà sinh nhật vui vẻ ~"
"khôngcó gì đâu ạ," Chu Lăng địnhnóicon vốn nhiều tiền mà, thế nhưng đến bên miệng lại biến thành:" Quần áo con nhiều mà."
" Hello."mộttay Chu Lăng chống lên mui xe, cười hi hi vào điện thoại.
Sắc mặt mẹ Tống Phỉ nhìnkhôngtốt lắm, bĩu môi. Người bên cạnh bà ta lập tức hòa hoãnnói:" Đều là chuyện ngàynhỏthôi, giờ Tiểu Phỉ tương lai rộng mở,đanglàm việc ở ngân hàng, tiền lương được cả vạn ấy chứ hả?"
Chu Lăngkhôngnhìn bà ta, nghĩ nghĩ, quay đầu, chỉ vào chiếc xe của mình ở dưới lầu,nói:" Dù saomộttháng đổimộtxe thể thao cũngkhôngcó vấn đề gì."
Bà ngoại cònkhôngrụt rè bằng cậu, vừa mang quần áo về nhà bà cụđãhết sức vui sướng mà thay luôn,nóilà muốn để cháu dâu của bà tới cho người ta xem. Cái áo khoác lông này vốn dĩ bà e ngại sang trọng quý pháikhôngtình nguyện mặc, nhưng Tiền Gia Tô vừanóihôm nay chị Lăng cũng mặc loại này, bà cụ lập tức phủ lên ngay.
Chuyện mẹ củacôta Tiền Gia Tô cũngđãnhắc quamộtchút, Chu Lăng nhìn bà ta, mỉm cười:" Xin chào."
Chung cư cao cấp thuộc khu vực trung tâm thành phố và môi trường cực tốt, đoạn đường từ trung tâm thương mại chạy đến cũng chỉ hơn mười phút. Chu Lăng chạy xe đến cổng lớn bên ngoài chung cư, Thời Tuấnđãđứng chờ bên cạnh xe của mình.
Lúc Chu Lăng bị bà cụ kéo vào trong nhà, nghe thấy bàthìthào: " Sau này đừng mua quần áo cho ta nữa, mua nhiều cũng có mặc được hết đâu. Cháu để tiền lại mà mua quần áo cho mình ấy, đừng mua đồ cho bà nội nữa."
Chu Lăng vẫn cúi đầu,đira ngoài.
Lời này là cố ýnóicho mẹ của Tống Phỉ nghe. Quan hệ hai nhà vốn dĩkhôngtồi, mấy năm này lại vì chuyện ồn ào của hai đứa trẻ màkhôngvui vẻ lắm. Mẹ Tống Phỉ gặp ai cũng than phiền Hướng Nghị sửa xekhôngcó tương lai, cứ quấn lấy congáinhà họkhôngtha, có cảmộtthời gian hai nhàkhôngqua lại vì chuyện này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Ai vậy nhỉ?" Ánh mắt mọi người đều lướttrênngười Chu Lăng, có người tò mò hỏi.
(*)Xét hỏi: nguyên văn là “tra cương” ( 查岗), cáchnóidùng cho cặpyêunhau, tra hỏi đườngđinước bước của ngườiyêuđể phòng ngừa ngoại tình.
Bà cụ chỉ là ăn nhiều quá,khôngcó gì đáng ngại, lúc xuống lầu còn ngược lại an ủi Chu Lăng.trênsânđangcó hàng xóm tán gẫu, trông thấy hai người mặc áo khoác lông chồn bước ra từ hành lang bụi bẩn, ăn ý ngừng lại.
côtừ đầu tới chân, áo nón và giày nhìn ra đều là hàng hiệu cao cấp,khônghề giống giả tí nào.mộtphụ nữ xinh đẹp vừa có tiền như vậy, hiển nhiênkhôngphải người của tiểu khu chỗ họ.
Chương 38
Tiền Gia Tô bên cạnh nhìn thấy vậy chép miệng:" Hôm nay chị mang theo hai cái dạ dày hả, sao mà ăn nhiều như vậy chứ?"
Chu Lăng cười,nóibiết rồi, vừa cúp điện thoạithìđột nhiên phía sau vang lên tiếng hônhỏ:" Cẩn thận ----------!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Edit: Michellevn
Chu Lăng khẽ nhướng mày, thu nhập của công tymộttháng bao nhiêu,côquảthậtlàkhôngbiết.
Mẹ Tống Phỉ tức khắc ngẩn người ra, vừa rồi bọn họ mới bình luận về chiếc xe đó, ít nhất phài là 7 con số ấy chứ. Mấy tháng này thường xuyên nhìn thấy xe thể thao chạy vào trong tiểu khu, mọi người đều lénnóicó phải congáinhà ai bám được người có tiền haykhông,thìra là Hướng Nghị đó hả?
Bánh ngọtkhôngđường, bà cụ chỉ ănmộtmiếngnhỏ,khôngbao lâu dạ dày liền cảm thấy khó chịu. Chu Lăngđangthảo luận với Tiền Gia Tô về mùi vị bánh ngọt, hốt hoảng, vội vàng chạy tới phòng bếp gọi Hướng Nghị.
Phải mất vài giây mới phản ứng lại được, hai chân Chu Lăng trụ vững lại, lập tức hất người phía sau ra, cau mày phủi phủi chỗ quần áođãbịanhta túm.
Giây tiếp theo, cửa được mở từ bên trong, là bà cụ ởtrênlầu nghe được tiếng xe, chạy ra đón người. Bà cười tủm tỉm đứng ở cửa, cơ thể gầy gò được bao phủ bởimộtchiếc áo khoác lông tương tự như của Chu Lăng, bên trong cũng là bộ quần áo cottoncômới mua cho. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bà cụ vui cười hớn hở hỏi:" Có phải nên ước nguyệnkhông?" Nhận được câu trả lời thuyết phục, liền khom người, hai mắt lấp lánh nhìn bánh ngọtnói:" Ước muốn sang năm có thể được ẵm bồng chắt trai lớn!"
"Cháu gầy là bởi vì yếu ớt, chứ bộ ăn ít thịt sao?" Bà cụkhônglưu tìnhnói," Suốt ngày thức đêm,khôngthìco quắptrêngiường nghịch di động, cũngkhôngchịu vận động. Cháu xemanhcháu kìa, ngủ sớm dậy sớm, mỗi ngày rèn luyện, thân thể tốt bao nhiêu."
" Ây dô, sao bà lạinóithẳng ra như thế, ngay trước mặt congáinhà người ta, xấu hổ quáđimất ha ha ha ha ha!" Tiền Gia Tô ngồi luôn xuống đất cườikhôngngừng lại được.
Chu Lăng hơi hơi nghiêng đầu, tủm tỉm cười nhìn hai người kẻ xướng người họa, nghe hỏi vậy bình thản thờ ơ trả lời:" Tôi tự mình mở công ty."
Chu Lăngđanggấp trở về ăn cơm,khôngcó thời gian lề mề vớicôta, cứ thế mà túm lấy cổ tay trắng nõn mảnh dẻ, cứng rắn lôi người xuống. Chung Niệm Đồng nhíu mày kêu lên đau đớn, Chu Lăng cũngkhôngthèm để ý, cứ thế đẩy đến bên cạnh Thời Tuấn:" Em vợ củaanhthìanhtự xem mà lo liệuđi."
Nhìn bà cụ uống thuốc xong, Chu Lăng lạiđitới phòng bếp, yên lặng đứng phía sauanh.
Đầu dây bên kia Hướng Nghị cười khẽ cười, sau cùng lại dặn dòcô:" Lái xe chậm chút."
" Mười lăm phút,khôngthể nhanh hơn được nữa đâu!"
Động tác ba người dừng lại, đồng loạt nhìn cậu, bà cụ sững ngườimộtlát mới phản ứng lại kịp, đánh hai cái lên lưng cậu, vừa cố gắng kìm nén nụ cười:"nóigì vậy hả, nhóc lưu manh!"
" Ây dô, vậy chắc là kiếm được nhiều tiền lắm hả,mộttháng có thể kiếm được bao nhiêu thế?"
Tiền Gia Tô thò đầu ra ngoài cửa ngắm nghía, nhìn thấy hai người mặc đồ giống nhau, nhe răng ra cười vui vẻ.
Chu Lăng theo bản năng đưa mắt nhìn Hướng Nghị, đúng lúc gặp ánh mắtanhcũngđangnhìn mình, đáy mắt sâu thẳm phản chiếu ánh sáng lấp lánh của ngọn nến.
Con mắt mẹ Tống Phỉ hơi có phẩn mở to ra, nhưng có vẻ cũngkhôngtincôcó thể mở được công ty tử tế gì."thậtá, công ty làm gì vậy?"
" Này khónóilắm ạ."
Bà cụ liếc mắt nhìn đối phương, cười ha ha, cố ý giới thiệu vềcô:" Đây là bạngáiHướng Nghị nhà chúng tôi, hôm nay tới mừng sinh nhật tôi đấy!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
khôngmay làtrênđường lại gặpmộtđoạn tắc đường, tới tiểu khu Hướng Dươngđãquá thời gian mười phút. Chu Lăng dừng xe lại trong sân, gần như chạy chầm chậm lên đến lầu ba.
Mẹ Tống Phỉ và bạn tốt liếc mắt nhìn nhau, ngầm hiểu lẫn nhau ---- Chắc chắn là khoác lác,mộtcôgáituổi còn trẻ như vậy, có thể làm được bất động sản sao?
Khóe miệng Hướng Nghị khẽ cong lên,khôngnóigì, tay ở dưới bàn lén nhéomộtcái lên eocô.
Tống Phỉ.......Chu Lăng vẫn có chút ấn tượng,khôngphải chính là người thích Hướng Nghị kia sao,côgáinhỏrất hay chạy đến phòng làm việc đó à. Thời điểm lần đầu tiên gặp mặt, còn muốn dùng điệu bộ bà chủ lấn ápcô, Chu Lăng cũngkhôngkhách sáo, xemcôta như bảo mẫu mà saicôta mang nhođirửa.
Chiếc xe kia giá trị xa xỉ, cũngkhôngbiết là nhị thế tổ nhà nào bão xetrênđường lớn.
Đến trước cửa ngừng lại, hổn hển giơ tay lên, lại do dự chớp chớp mắt,khônggõ được.
Bà cụ ănmộtchén trứng chưng sữa bò, đồ ăn cũng nếm mấy miếng, rồi uống thêmmộtchút canh,thìkhôngăn được gì nữa, thời gian còn lại vẫn luôn cười tủm tỉm nhìn Chu Lăng ăn, gắp đồ ăn chocô.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.