Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18


Chu Lăng rụt cổ lại, nghich ngợm nghĩ, người đàn ông này quá tuyệt, như vậy có khả năngtrêngiường chắc chắnsẽmệt chếtđiđược, mùa đôngsẽphảu làm ổ trong chăn, chắc chắn cái đósẽrất lớn.

“Ngồi thêmmộtlúc nữađi.” Chu Lăng túm lấy tayanh, ánh mắt tha thiết.

Lần đầu tiênanhđược nghesựnhận xét như vậy, Hướng Nghị nở nụ cười, hỏicô:“Lạnh như vậykhôngở bên trong đợi ra ngoài làm cái gì thế?”

Trong phòng khách ánh đèn rực rỡ, bữa tiệc sinh nhậtđangđến lúc cao trào nhất. Chiếc bánh ngọt nhiều tầng được mang ra, chủ nhân chínhđangcài chiếc cặp tóc đính kim cươngđangđứng ở vị trí trung tâm,trênmặt tràn đầy hạnh phúc, giống nhưmộtvị nữ hoàng đầy quyền lực.

Giờ phút này hai con người khiến Tiền Gia Tô nhớ thươngđãlén lút chuồnđimất, Chu Lăng quen thuộc lốiđinhà Đinh Y Y, nắm tay Hướng Nghịđitahwrng ra phái cửa chính, ngồitrênxe của mình, hưng phấn chỉ huy tài xế: “Lái xeđi!”

Hướng Nghị hưởng sựu chủ động củacô, tùy ý đểcôđốt lửatrênngười mình, nhưng hơi thở càng ngày càng nặng hơn, bàn tay nắm lấy chiếc eocôcũng chặt thêm, trong lòng bàn tay làsựnóng bỏng.

“anhrất tốt.”cônói.

Hôm nay Chu Lăng cười nhiều hơn mọi ngày, lại càng vui hơn,“anhđược nhận nhiều caravat lắm à, mẫn cảm quá đấy?—Ôi lạnh quáđimất!”

“anhdámkhông?”cônhướng mày, trong nụ cười cất giấumộtchút khiêu khích. Đây là vườn hoa của chủ nhà, thỉnh thoảngsẽcó người lui tới.

côđứng lên, khoác áo lêntrênvai, hai tay áo dài còn thừamộtđoạn lớn, sau đó kéo vạt áo lên, lập tức được bao trùm bởisựấm áp.

Xe vừa nổ máy, Chu Lăngđãnghiêng người sang hôn Hướng Nghị,mộtbàn tay vịn lấy cổanh,mộtbàn tay khác linh hoạt s* s**ng vào bên trong chiếc áo sơ mi mà lúc trướccôđãcởi gần hết khuy trong vườn hoa.

- - Hai người ngồitrênmộtchiếc ghế, cũngkhôngquá rộng, Hướng Nghị ngồi xuốngđãchiếm hơnmộtnửa diện tích, Chu Lăng ngồi xuống cũngkhôngthểkhôngsát lại gầnanh.

mộttrận gió lạnh thổi qua,côvội vàng lấy tay chà xát bàn chânđangrun rẩy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tìm em để làm gì hả?” Chu Lăng chớp mắt, cố ý trêu chọc hỏi,“Tiếp tục chuyện lafn trước ư?

trênáo khoác củaanhcòn có hơi ấm sót lại, cũng dễ dàng nhận ra được, nó thuộc về hơi thở củaanh.

Hướng Nghịđiđến trước mặtcô, chưa lên tiếng, lông màyđãnhíu chặt,anhcởi áo khoác ném chocôrồinói: “Mặc vào.”

Chương 18

Bàn chân được sưởi ấm là chuyện rất lâu trước kia, khi đó luôn là mẹ dịu dàng sưởi ấm bàn chân lạnh lẽo chocô.

Cười đủ rồi, Chu Lăngđigiày vào, nháy mắt nhìnanh:“đi!”

Động tác hơi mạnh, Hướng Nghị cũng cúi đầu nhìn sang, lúc này mới pháthiệnđôi chânđangrun rẩy vì lạnh kia.anhnhíu chặt lông mày, đứng dậynói: “Vào trong thôi.”

Quả thựckhôngthể nào xuống tay.

Tiền Gia Tô thành công trong việc giao tiếp với giới thượng lưu cũng vui vẻđiđến nhìn cái bánh ngọt nhiều tầng ấy, sau đó cực kỳ ngoan ngoãn nhớ đến ônganhhọ của cậu, vội vàng nhìn ra phía vườn hoa xem xét tình hình.

Tài xế lập tức vâng lời xuống xe, ánh mắt lơ đãng đảo qua, nhất thời nhìn thấy cảnh tượng nóng bỏng ấy, vội vàng chạy nhanh ra xa.

Lúc này Chu Lăng mới ý thức được xeđãdừng lại cả buổi,côthoáng lùi ra phía sau, dùng sức đẩy cái lưỡiđangquấn quít kia ra, ổn định hơi thở, rồinói:“Chú vào nhà trướcđi”

“đithôiđithôi!” Chu Lăng cầm lấy tayanh, cảm giác lạnh buốtđãsớm biến mất thay vào đó cả ngườicôđều sôi trào, hưng phấn lôi Hướng Nghị dậy.

“anhthay đổi phong cách rồi à?” Chu Lăng nghiêng đầu nhìnanh, vẻ mặt thích thú hỏi. Phong cách lịch lãm này chẳng giốnganhchút nài, chắc chắn là cósựnhúng tay của Tam Kim.

Mặc dù rất tò mò vìcôchủ dẫn theomộtngười đàn ông, nhưng tài xếkhôngcó can đảm nhiều chuyện, cung kính lên tiếng, khởi động xe rồi rờiđi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tài xếđangmuốn bật đèn, bị Chu Lăng quátmộttiếng: “khôngcần bật!

Tâm lsy của tài xế quảthậtquá ổn đinh, phía saukhôngngừng truyền đến tiếng động ái muội khiến người ta mặt đỏ tai hồng, mà tài xế có thểkhôngđể ý mà lái xe thẳng về biệt thự.

“khôngdám,” Hướng Nghị trả lời lưu loát,khôngphải vì lo sợ, mà lý do là:“Lúc về em bị cảm lạnhanhlại phải mang thuốc nấu cháo cho em.”

Bàn chân sắp đông cứng vì lạnh được bàn tay ấm áp ôm lấy, trong nháy mắt dễ chịu hơn nhiều, nội tâmcôxúc động,côkhôngthể hình dung được tâm tình phức tạp của mình như thế nào.

anhmuốn hútmộtđiếu thuốc, sờ xuống túi quần mới pháthiệnkhôngmang theo. Đành phải bỏ qua rồi hít sâumộthơi, đè ý nghĩ kia xuống.

Xe tiến vào trong sân, dừng lại trước cửa, hai người phía sau cònđangquấn chặt lấy nhau, dường nhưukhôngđể ý đến mọi thứ bên ngoài. Tài xế ngượng ngùng chờ đợimộtlát, sau đso đành phải can đảm lên tiếng nhắc nhở: “côchủ, đến nhà rồi.”

Hướng Nghị nhìncômộtlát, đành phải thỏa hiệp, bất đắc dĩ thở dài, cúi người cầm lấy bàn châncô. Chu Lăng kinh ngạc mở to mắt nhìnanh, chỉ thấyanhđặt châncôlên đùianh, cởi đôi giàycôxuống, dùng bàn tay xoa chân chocô.

Phíatrênlà ánh trăng sáng dưới mặt đất là trăm nhìn bông hoa rực rỡ, tình cảm nhanh chóng mà mãnh liệt, Chu Lăng nhắm mắt đắm chìm trong nụ hôn tuyệ vời ấy, thân thể dần dần nóng lên, xen lẫn mạch nước ngầm sắp bùng nổ.

Hai nguwoif kiađanglàm gì thế nhỉ, ở bên ngoài lâu như vậy rồi sao vẫn chauw quay lại?

Editor: Mộc Di

Khác vớisựcẩn thận lúc trước, phía sau xeđãbắt đầu trình diễn khung cảnh nóng bỏng

“......” Vấn đề này bị bắn trở lại chocô, Chu Lăng như bị chọc trúng huyệt cười, cười khanh kháchkhôngngừng. Hướng Nghị bất đắc dĩ, giơ tay lên vuốtnhẹtóccô.mộtlúc saucômới ngừng lại, hai mắt long lanh nhìnanh, nét cười trong đáy mắt vẫn chưa tan hết.

Đôi môi đỏ hồng mềm mại gần trong gang tấc, Hướng Nghị chủ động hôncô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu Lăng mặcmộtchiếc váy đỏ ngồi ở đó, xung quanh là nhiều loại hoa màanhkhôngbiết hết tên, rời lạnh như vậy mà những bông hoa đó vẫn kiên cường nở rực rỡ, ngọn đèn màu vàng rọi xuống bên dưới, thiết kế tỉ mỉ lại có góc độ, phản chiếumộtthế giới ánh sáng nhu hòa, giống nhưđangở trongmộtmùa xuân ấm áp đầy rực rỡ.

Chỉ nụ hôn thôikhôngđủ,côôm lấy bả vai Hướng Nghị, vừa hônanhsay đắm, vừa kéo chiếc váy muốn sát lại gầnanhhơn. Nhưng chiếc váy đuôi cá này thiết kế quá cứng nhắcc,khôngthể tách bắp đùi ra được,côcố gắng đến mấy cũngkhôngthành công, lại bắt đầu ảo não vì mình chọn trang phục quá sai lầm.

“anhhọ hung dữ quáđimất.” Chu Lăng cười rồi đưa tay nhận lấy chiếc áo khoác vừa dày vừa nặng.cônhận ra rằng quen biết Hương Nghịđãlâu, hình nhưcôđãbắt đầu có khuynh hướng M rồi, bịanhtrách mắng như vậy, còn ngốc nghếch cảm thấy rất vui, ngữ điệukhôngkiên nhẫn lại tràn đầy quan tâm nàythậtthích biết bao.

“Emđira hít thởkhôngkhí, suy nghĩ về đời người.”trênngườiđãấm rồi, những đôi chân bắt đầu cảm nhận đượcsựlạnh giá, Chu Lăng giẫmnhẹchân, rồi hỏi lại “Cònanh, cũng ra đây để tìm em à?”

“Bình thường trônganhrất quê mùa sao?” Đối với vấn đề này Hướng Nghị cũngkhôngquá để ý.

“Em chọn cái váy gì thế này......” Đấu tranh lại bị thất bại, Hướng Nghị buông Chu Lăng ra, hơi có chút ghét bỏnói.

Mấy năm nay sóng to gió lớn gìcôđều từng trải qua, lúc này lại bịmộtđộng tác nhonhỏkhiến chocôbất ngờkhôngkịp phòng bị. Ánh mắt từ khiếp sợ chuyển thành cảm động đến phức tạpkhôngnóinên lời,côhá miệng th* d*c, lại chẳng beiest nênnóigì.

côtheo bản năng lại co rúc vào ngườianh, nhiệt độ nóng như lò lửa. Đôi mắt của Hướng Nghị lướt quacôrồi giao nhau,khônghề chớp mắt.

Chu Lăng cười hì hì gật đầu: “Hơi quê nhưng man lắm.”

Hướng Nghị nghiêng đầu nhìncô:“Em muốn tiếp tục ở chỗ này à?”

Cậu vừa đứng lên,đãbị Đinh Y Y kéo trở về: “Đừng làn phiền hai người họ,đicắt bánh ngọt với chịđi.”

Chu Lăng lại leo lên ngườianh, bàn tay Hướng Nghị chậm rãi cởi khóa, áo khoác và chiếc váy lộ ramộtkhe hở, dọc theo khóa kéomộtđường hướng thẳng lên phíatrên.

Người phụ nữ này, chỉ vì làm đẹp mà sức khỏe cũng chẳng thèm để ý.

Cảm thấy chiếc váy này quá vướng bận còn có Hướng Nghị,anhmuốn v**t v*cô, nhưngkhôngthể thựchiệnđược, cảm xúc bị ảnh hưởng, vén làn váy cũng chỉ đụng đến cẳng châncô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Em định tặnganhcravat nữa à?” Hướng Nghị rũ mắt xuống, chỉ có thể nhìn mái tóc dài đen bóng, hơi thở đều tràn ngập mùi hương củacô.anhkhôngthích mùi nước hoa, những mùi hương ấy lưutrênngườicôlại khiếnanhcảm thấy thoải mái, cả người đều dễ chịu.

Hướng Nghị ừmộttiếng, chân đung đưamộtchút, chiếc xích đu lại đu đưa.

“Chờmộtlátđã.” Hướng Nghị nghĩcôphảiđivề, nhưng thân thểanhcòn chưa hồi phục, liền ngồikhôngnhúc nhích. Tình huống đặc biệt này rất cầnmộtđiếu thuốc.

“......anhthấy chưa,anhthậtsựrất tốt.” Mãi lâu saucômới thốt ra đượcmộtcâu.

Chu Lăng lại bị chọc cười:“Nếuanhkhôngmuốn caravat, em tặnganhcái khác nhé?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- - Cấunóinày là trả lời câu hỏi trước củacô.

mộtchútcôcũngkhôngmuốn lùi ra xa, bởi vìtrênngười củaanhthậtsựrất ấm áp!

cônóixong, liền dịch người về phíaanh, rồi ngời lêntrênđùi Hướng Nghị. Tư thế như vậy khiesn hai người đối mặt với nhau, co nghiêng người, tiến tới trước mặtanh, lại dừng lại.

nóithậtra, lần trước Hướng Nghị mang thuốc đến là ngoài dự đoán củacô. Chu Lăng cảm động nghiêng đầu dựa vào vaianh.

“Emđigọi bọn họ nhé.”

Chu Lăng nhất thời lại vui vẻ, l**m đôi môi vừa đỏ vừa sưng, cầm lấy đôi bàn tay của Hướng Nghị, nằm lên vaianh, rồi cười tủm tỉm. Cái người gấp đến nỗi suýt chút nữa xé váykhôngphải làcôđâu.

Hướng Nghị để chocôcười thoải mái, lòng tràn đầy bất đắc dĩ.

​đãlà cuối tháng 11, nhiệt độ ban đêm gần 0°C, tuyết đầu mùa năm nay sắp buông xuống rồi. Nhưng khi Hướng Nghị xuyên qua con đường mòn mờ tối,đihướng về phía cái xích đu kia, bỗng nhiên có chút hoài nghi có phảiđãnhầm mùa rồi haykhông.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18