Sư Phụ - Mãn Mục Sơn Hà Y Cựu
Mãn Mục Sơn Hà Y Cựu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1: Chương 1
Tôi thắc mắc: “Vậy đã bắt đầu luyện tập chưa?”
Giọng nói nho nhỏ của Ôn Giang Thu ngập ngừng vang lên:
Cũng làm khó cho cậu ấy, bị bắt ngủ cùng chỗ với “nữ ma đầu” này.
Ôn Giang Thu tra kiếm vào vỏ, đi tới trước mặt tôi, cúi đầu chào:
“Hôm nay cảm tạ sư phụ đã chỉ dạy. Đệ tử xin cáo lui, ngày mai sẽ tiếp tục làm phiền sư phụ.”
Ồ…
Cậu ấy muốn nói lại thôi, cuối cùng trầm mặc lắc đầu rời đi:
C·h·ế·t non!
Phim và phim truyền hình chuyển thể từ tiểu thuyết tình cờ ra mắt cùng thời điểm, diễn viên điện ảnh là thần tượng của bạn cùng phòng với tôi, còn diễn viên truyền hình là thần tượng của anh họ tôi, để không bị lạc hậu với trào lưu, tôi cũng đọc qua quyển truyện này.
Tôi xuyên thành sư phụ phản diện của nam chính.
Ví dụ như đại đệ tử Phạm Phái đã nhiều lần hãm hại Ôn Giang Thu, cũng thật sự là xuống tay muốn g·i·ế·t cậu ta, nhưng Ôn Giang Thu luôn hoá nguy thành an, thoát khỏi hiểm họa trong gang tấc.
Ôn Giang Thu không được phép chệch hướng nữa, cứ để cậu ấy phát triển theo hướng hiện tại thì sẽ không có vấn đề gì!
Nhưng tôi chọn cho Ôn Giang Thư kiếm khí và Tâm pháp đều giống con đường tu tiên chính đạo.
Cậu ấy sững sờ một lúc rồi mới từ từ đi đến chỗ tôi, kính cẩn ngồi xuống.
Ôn Giang Thu vẫn đang ngủ say.
Tôi mỉm cười nói: “Không.”
Chương 1: Chương 1
Tôi đã đọc qua truyện, tất nhiên là biết tình tiết của đoạn truyện này, là những đệ tử kia quen ương ngạnh kiêu ngạo, nhìn sư đệ mới đến không vừa mắt, nên đẩy cậu ấy xuống Hàn Đàm.
Tuy rằng đã mười ba, mười bốn tuổi ra dáng thiếu niên rồi, nhưng tôi vẫn coi cậu ấy chỉ như một đứa trẻ mà thôi, nhưng chắc chắn cậu ấy đã nghe không ít các giáo dân của cung Tân Nguyệt đồn rằng tôi tâm tính bất định, cũng nghe được các truyền thuyết huy hoàng của tôi ngày trước.
“Đệ tử sẽ xứng đáng với mong đợi của sư phụ.”
“Ngươi học thật nhanh, ta e rằng chỉ hơn một tháng nữa, vi sư cũng không còn gì để dạy cho ngươi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghiêm túc mà nói, tôi chỉ dạy được có một chút thôi mà cậu ấy học rất nhanh.
“Sao trên người lại ướt sũng như vậy?”
Cuốn truyện này rất hay và mới mẻ, có lượng độc giả lớn. Cũng nổi tiếng trên các diễn đàn truyện mạng nhiều thể loại.
Cho đến khi Tiêu Mộng Ly lên kế hoạch tấn công Tiên giới, nam chính quyết tâm đầu hàng và bước vào con đường tu tiên, bắt đầu vào mạch chính của chuyện.
Thanh kiếm của cậu ấy tên là Thanh Sách, nghe nói nó được mô phỏng theo Thanh Y Ngâm của tiền nhân Hoa Vi tiên quân mà chế tạo.
Cậu ấy rất vui mừng, đôi mắt trong veo sáng bừng lấp lánh, như không tin vào mắt mình:
Tôi lành lạnh lên tiếng:
Trước mắt bây giờ nam chính đang là một đóa hoa nhỏ trong trắng- vàng ròng 24K đáng thương, hiền lành dễ bị bắt nạt, thật sự không nên sống ở Tân Nguyệt Cung đầy ma quái này.
“Có lẽ quyển tâm pháp ấy không phù hợp với ngươi, hãy thay quyển khác vậy. Đây là quyển[Ly hoa tâm kinh] ngươi hãy xem trước đi, nửa tháng sau ta sẽ bắt đầu giải thích cho ngươi.”
“Sư phụ…”
Như lời nói, cậu ấy quả thực chăm chỉ hơn trong một tháng qua, đã hợp làm một với kiếm Thanh Sách.
Đương nhiên, tôi không dám để vị đại nhân vật thống nhất tam giới này rửa chân cho mình rồi.
“Dậy rồi à? Đến đây.”
Tôi hỏi: “Tâm pháp nhập môn ngươi đã xem chưa?”
Tân Nguyệt Cung ở trong truyện cũng giống như Ma Giáo, Hợp Hoan Cung, nhưng nữ ma đầu Tiêu Mạnh Ly này sau khi tiếp nhận Tân Nguyệt Cung, làm việc không giống các cung chủ trước đây.
1
Là một người đã được xã hội chủ nghĩa hun đúc và là một thanh niên ưu tú của thế kỷ 21, tôi thực sự không thể coi rẻ tính mạng của một con người như vậy được, mà Ôn Giang Thu vẫn chưa làm gì sai cả.
Nhưng tôi phát hiện rằng có một lực lượng nào đó đang bảo vệ cậu ấy một cách vô hình, đó có lẽ là Thiên Đạo trong truyền thuyết- hào quang của nam chính chăng?
Tôi thở dài.
Hậu cung của cậu ấy sau này toàn mỹ nữ quyến rũ, tất cả các mỹ nữ đều dễ dàng đến tay.
Tôi đi ra khỏi phòng.
Các diễn viên được chọn đóng cũng đều là diễn viên nổi tiếng thế giới, vẻ ngoài oai phong và đôi lông mày rậm sắc sảo, nhưng so sánh với Ôn Giang Thu thì vẫn kém không ít…
“Đương nhiên.”
Trong nguyên tác, Ôn Giang Thư là thiên tài trong các thiên tài.
“Là bởi đệ tử và sư phụ tu luyện tâm pháp khác nhau hay sao?”
Tôi có chút đau lòng cho đứa nhỏ này, chạm khẽ vào giữa mày của Ôn Giang Thu, nhẹ giọng nói:
“Tiên Đạo.”
Trong hồ có mấy hòn đảo nhỏ cùng vách đá lởm chởm, Cung Tân Nguyệt được xây dựng trên đó.
Ngay cả động tác tra kiếm vào vỏ cũng gọn gàng, sắc nét, trôi chảy nhẹ nhàng.
Dù sao tôi cũng là Tiêu Mạnh Ly- cung chủ của Tân Nguyệt Cung, là kẻ tàn nhẫn, độc ác, vui sướng khi xem đệ tử tàn sát lẫn nhau, là yêu nữ mà phe chính phái ai cũng muốn tiêu diệt.
Cuối cùng…bị nam chính dùng một kiếm đâm c·h·ế·t.
“Không có gì, đệ tử xin cáo lui.”
“Thật lạnh, ngươi đã vất vả rồi.”
Nửa tháng sau khi bế quan xong, tôi bắt đầu chỉ dạy cho cậu ấy.
“Đệ tử không hiểu, sư phụ có thể giải thích lại không ạ?”
Cậu ta từ ngưỡng mộ Tiêu Mộng Ly dần chuyển sang ghê tởm và căm ghét.
Khí tay áo kéo lên tôi nhìn thấp thoáng thấy những vết bầm màu tím trên cánh tay.
Vì cô ta chán ghét chuyện ân ái nên cũng dẫn đến việc cô ta chán ghét nam chính.
Tác giả cho cậu ấy rất nhiều bàn tay vàng, không khác nào buff mạnh nhất thế giới.
Vật này Ôn Giang Thu có thể dùng được, vì trước sau cậy ấy cũng đi theo con đường tu tiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một mặt khác, bây giờ cậu ấy đang là bông hoa nhỏ trong trắng ngây thơ, ngay cả khi bị bọn người Phạm Phái chèn ép, bắt nạt cũng chỉ nghĩ chắc do mình đã làm sai, tự suy ngẫm bản thân cũng không oán hận mấy người đó.
Tôi: “.....”
Đầu tiên cô ấy ra tay tàn nhẫn, không kiêng nể gì, kiêu căng, ngông cuồng, ngạo nghễ không hề có điểm nào ôn nhu giống phụ nữ.
Thật lòng mà nói, Ôn Giang Thu hiếu thuận nghe lời, rất dễ nuôi.
“Đa tạ sư phụ.”
Đẹp không tỳ vết, cơ duyên một đống, em út, hậu cung hàng đàn.
Hả? Không giống nguyên tác thì phải?
Tôi không kế thừa ký ức của Tiêu Mộng Ly nên không biết cô ấy đoạt nó từ vị chân tu nào chứ đừng nói là biết người ấy còn sống hay đã c·h·ế·t.
*Lô đỉnh: Cách gọi này thường dùng để chỉ nữ (nam) tu sĩ có thể chất tốt, phù hợp với việc song tu, khiến đối phương tăng tu vi nhanh chóng. Song tu là gì chắc ai cũng biết rồi.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, còn có thể cứu được…
Chức năng duy nhất của quyển sách nhỏ đấy là sau khi các người nhập tâm, sẽ có một định vị chú và một định thân chú quấn thân, phòng ngừa các ngươi chạy trốn.
“Đại….” Ôn Giang Thu muốn nói nhưng lại thôi: “Là lúc đi lấy nước bị ngã để lại.”
Dùng Thần Mộc thượng cổ làm vỏ, vỏ kiếm màu xanh lơ, kiếm khí lạnh lùng, trong trẻo như hàn thuỷ, là một thanh kiếm sắc bén.
Tiêu Mộng Ly đẩy hết đám đệ tử vào động Vạn Xà, để rắn độc cắn toàn bộ họ.
Đôi khi chỉ là cách vận khí hoặc một chiêu thức kiếm thuật đơn giản, tôi cũng phải giảng giải nhiều lần cậu ấy mới hiểu được.
Vì thế tôi đưa nó cho Ôn Giang Thu.
Đây là một quyển truyện tu tiên, nam chính Ôn Giang Thu, là nhân vật chính có bàn tay vàng xuyên suốt câu chuyện.
Trong “Tiên Đạo” lúc đầu nam chính bị ngược đãi, nhưng sau đó đã quay trở lại và thành đệ tử của Nguyên Sương - tiên nhân đầu tiên của nhân giới, cuối cùng thống nhất tam giới.
Khi tôi thức dậy vào ngày hôm sau, trời phủ đầy sương mù.
Ôn Giang Thu dừng lại.
Hàng mi của Ôn Giang Thu run rẩy như cánh bướm, trong mắt mang theo một tầng hơi nước, cậu ấy im lặng một lát, mím môi:
Cô ấy có vẻ đẹp không kém bất kỳ ai trong tuyển tập hậu cung của nam chính.
Chẳng qua do Ôn Giang Thu thực sự tiếp thu quá nhanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Giang Thu, ngươi ở cung Tân Nguyệt bao lâu rồi?”
Lúc này, Ôn Giang Thu nhìn như mới mười ba, mười bốn tuổi, gương mặt tuấn tú trắng nõn, đặc biệt là đôi mắt, phảng phất như những ngôi sao trời sáng lấp lánh, mũi cao môi mỏng, nhưng tóc ướt dầm dề, ngày mùa đông mà nửa người trên ướt đẫm.
Lòng tôi như bị bóp nghẽn nghiêm trọng hơn khi nhìn nam chính đáng thương đang bê nước rửa chân cho mình.
Đột nhiên, tiếng của Ôn Giang Thu vang lên phía sau: “Sư phụ?”
Tôi luôn cảm thấy chỉ số IQ của mình đang bị tụt giảm, có một ngày bản thân cũng phải cảm thán:
“Chuẩn bị đi động Vạn Xà.”
Cung Tân Nguyệt toạ lạc trong Liệt ngục, bốn phía xung quanh đều là lửa đỏ, chỉ có một đầm nước hình trăng lưỡi liềm ở ngay chính giữa.
Ý tưởng này chỉ tồn tại được vài ngày trước khi tôi bị vả mặt.
Nói thì là huấn luyện nhưng thực chất muốn chọn ra Cổ Vương mạnh nhất.
Dĩ nhiên là chỉ có nam chính còn sống sót, còn lại tất cả đều bỏ mạng, c·h·ế·t thảm.
Sau khi Ôn Giang Thu rời đi, tôi v**t v* vết chém trên thanh kiếm gỗ của mình, vết kiếm khắc sâu vào gỗ ba phần. Quả thật đã tiến bộ rất nhiều.
Khi em họ của tôi mười bốn tuổi, trông còn có da có thịt hơn cậu ấy.
Một tia sáng xuất hiện nơi đầu ngón tay, bao bọc toàn thân của Ôn Giang Thu, pháp thuật này trong nháy mắt hấp thụ toàn bộ nước trên người cậu ấy.
Tôi vội đuổi cậu ấy đi: “Ngươi về nghỉ ngơi đi.”
Lúc đó, cậu ấy đang luyện kiếm, nghe xong hoang mang, dừng tay lại hỏi:
Bởi vì tôi phát hiện ra rằng kể từ ngày đó, Ôn Giang Thư ….bắt đầu học kém đi.
Chỉ nghĩ lại thôi cũng làm cho người ta sợ hãi.
Tôi không đánh thức cậu ấy, choàng áo vào rồi đi tắm rửa qua loa.
Đôi mắt phượng, lông mày lá liễu, làn da trắng trẻo, đôi môi anh đào đỏ rực rỡ, khiến người ta không thể rời mắt.
Vừa thấy đã biết giả vờ ngủ rồi.
Tôi nhìn Ôn Giang Thu đứng cách mình không xa, khẽ mỉm cười:
Tôi nhủ thầm: Sao có thể tiến triển được, tất cả chỉ để lừa gạt mọi người mà thôi.
“Bảo ngươi ngủ thì ngủ đi, nói nhiều làm gì. Trước đi rửa mặt rồi mới quay về nhắm mắt ngủ, tuổi nhỏ mà sao nhiều lời vậy.”
Tôi lấy nó ra và nói:
Đây đương nhiên không phải là lời nói thật.
Tôi: “....”
Mà tôi- người sư phụ này cũng ngầm đồng ý.
Trong vài ngày qua, tôi vừa bắt đầu đọc những quyển sách tu tiên đơn giản cơ bản nhất, cũng vừa tìm cách về nhà.
Tôi so sánh vẻ đẹp hoang dã và độc đoán của nam diễn viên đóng vai nam chính đóng với vẻ ngoài lễ độ và ngoan ngoan của cậu bé vừa rồi, quả thật có chút rùng mình.
Tôi: “....”
Tôi nghĩ chắc đứa trẻ này còn có chuyện muốn nói, nên chỉ vào chiếc ghế gỗ nói:
Vì vậy tôi đành phải không trâu bắt c·h·ó đi cày, tự mình nuôi dưỡng đứa trẻ này vậy.
Tôi vừa nghĩ vừa nhìn sang người bên cạnh, khuôn mặt của Ôn Giang Thu góc cạnh thanh tuấn tinh xảo, lông mi dài run rẩy, ánh nến yêu ớt cách đó không xa hắt lên khuôn mặt mong manh, đôi môi mỏng mím chặt có chút tái nhợt.
Cậu ấy nói đúng, Tiêu Mộng Ly tu luyện ma pháp, tuy rằng là nhân giới nhập ma nhưng ma khí ngưng tụ tràn ngập trong cơ thể, cũng không khác những kẻ sinh ra tại ma tộc là mấy.
Có lần Ôn Giang Thu bị Phạm Phái xuống vực sâu, nhưng sau đó cậu ấy trèo lên được, thậm chí còn hái được ít cỏ Đoạn Hồn.
Đây cũng là lý do, lúc nam chính thăng cấp làm ngựa giống trong truyện, Tiêu Mạnh Ly là một tu sĩ diễm lệ lại không được nam chính nạp vào hậu cung, bởi thất sự trong những đoạn văn trước, thù hận đã kết quá sâu giữa hai người, hơn nữa, cô ta thực lực quá mạnh, thích hợp làm Boss lớn hơn, làm nữ nhân ở hậu cung thì thật lãng phí.
Gió trên núi đang mạnh dần lên, khiến bộ quần áo đỏ của tôi tung bay phấp phới.
Ôn Giang Thu có chút sững sờ, một lúc sau mới lên tiếng:
“Ngủ đi, ngủ ngon nhé.” Tôi chỉnh lại góc chăn cho Ôn Giang Thu, sau đó búng tay tắt nến: “Mơ giấc mơ đẹp.”
Tôi đi lấy hòm thuốc bôi cho cậu ấy, cuối cùng mới vỗ vỗ xuống giường nói:
Tôi ngay lập tức nhớ đến tên nhóc này- ở cùng với đại đồ đệ độc ác của Tiêu Mạnh Ly- thường xuyên bị hắn đánh đập và bắt làm việc vất vả.
Nhìn tình huống này có lẽ do sự thờ ơ của Tiêu Mạnh Ly với Ôn Giang Thư lúc trước tạo thành, cậu ấy thậm chí còn không dám nói ra sự thật.
“Nước rửa chân của người đây ạ…”
Ôn Giang Thu thậm chí bây giờ còn chưa trưởng thành.
Tôi chỉ có thể búng tay cái nữa, nhanh cho cậu ấy đi vào giấc ngủ.
Thật khó có thể tưởng tượng vài năm nữa, lúc trưởng thành sẽ đẹp đến mức độ như thế nào.
Về việc cần phải làm gì trong nửa tháng này- tất nhiên, giáo viên là tôi phải kiểm tra và làm quen trước với các thiết lập của cơ thể này, khuôn khổ của các cõi, linh lực của sức mạnh tinh thần và linh lực ma thuật phân chia ra sao rồi….!
“Ngồi xuống đi, ngươi có lời gì muốn nói với vi sư ư?”
Những ngày gần đây tôi cũng tu luyện tâm pháp chính đạo, không phải ma pháp tà đạo.
Cậu ấy không nghĩ tới tôi lại hỏi han như vậy, khuôn mặt có chút uỷ khuất nhìn về phía tôi:
Đêm qua, tôi đã dùng thần thức quét quanh Bách Bảo các của Tiêu Đại ma đầu và cung Tân Nguyệt này một vòng, tôi đã thấy rất nhiều thứ hay ho, thậm chí cả tâm pháp cướp được khi g·i·ế·t người của chính đạo.
Bởi vậy Ôn Giang Thu so với bất kỳ đệ tử nào cũng bị hành hạ khổ sở hơn, bị hại thành người ngốc đã đành, thậm chí còn có thể nguy hiểm hơn- bị chặt tay chân.
3
Tôi mỉm cười đưa kiếm cho cậu ấy.
Tôi quay đầu lại.
Tôi thở dài, xoa xoa cái đầu đang đau đến không thể chịu được, hỏi:
Cậu ấy chần chừ không muốn đi.
5
Cuối cùng trong ngàn vạn chọn lựa, cô ta chọn nam chính Ôn Giang Thu nhìn ngoan ngoãn, nghe lời.
Nhưng khi nhìn thấy hình ảnh ấy trong gương, tôi vẫn sững sờ trong giây lát.
Mà tôi, là vai ác phản diện chính, lúc nam chính còn nhỏ thì ngược đãi người ta, nhận làm đồ đệ chẳng qua vì muốn cướp cơ duyên, ghen ghét thiên phú của anh ta, thậm chí còn muốn đem anh ta làm lô đỉnh* để chính mình hấp thụ.
Lúc này nam chính mới được sư phụ nhặt về, chuẩn bị sau khi cậu ấy lớn lên sẽ bị biến thành lô đỉnh, lúc còn nhỏ thì việc nặng nào cũng tới tay, ngoài ra còn bị đồng môn ức h**p, khinh rẻ, nhục nhã.
“Đệ tử đã xem.” Ôn Giang Thu có chút xấu hổ, cắn môi trả lời:
Ôn Giang Thu dường như đang suy ngẫm gì đó, thấy thời gian sắp hết, dùng trường kiếm của mình biểu diễn một đường đẹp mắt rồi tra kiếm vào vỏ.
2
Vì vậy khi tiểu thuyết này được chuyển thể thành phim truyền hình và điện ảnh có rất nhiều khán giả nam, và khán giả nữ cũng bị thu hút bởi thần tượng của mình ở trong đấy, dẫn đến câu chuyện này hot chưa từng thấy, tất cả mọi người đều biết đến.
Cậu ây thật sự rất đẹp, nếu không cũng không thể hấp dẫn nhiều cô gái khác nhau như vậy.
“Nhưng đệ tử ng.u d.ốt, ba tháng nay vẫn chưa thông thạo.”
4 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sắc mặt tôi tối sầm lại, lên tiếng: “Đứng lại.”
Không, trước đó cậu ấy đã học rất nhanh, hay do trình độ giảng dạy của tôi bị giảm sút?
“Thưa sư phụ, con sinh ra đã ở nơi đây.”
Ôn Giang Thu không dám cãi lời, chờ cậu ấy về bên cạnh tôi nằm ngủ, lúc ấy tôi mới có thời gian rầu rĩ suy nghĩ.
Tôi đang băn khoăn xem có nên tiêu diệt nam chính ngay từ trong trứng nước trước hay không- bởi nếu tôi ở đây vĩnh viễn không tìm được cách xuyên về thì nam chính là mối đe dọa lớn nhất đối với tôi.
“Sư phụ, cái này người cho con sao?”
Tôi cảm thấy thật tồi tệ.
Đại khái có vài mốc thời gian, khoảng ba tháng sau, nam chính và một nhóm đệ tử mới bị Tiêu Mộng Ly dẫn đến động Vạn Xà để huấn luyện.
Cậu ấy ngượng ngùng sờ đầu gãi tai nói:
Tôi: “.....”
Nhìn mà xem, với tiến độ này, rất nhanh tu luyện thành tiên, sau đó thống nhất tam giới, như vậy công đức của tôi đã trọn vẹn nhiệm vụ hoàn thành!
Tôi nhanh chóng lục lọi một chút nội dung trong ký ức.
Tôi cũng đang do dự, xem đối phó với nam chính Ôn Giang Thu như thế nào?
Đây là hào quang nam chính sao? Xin lỗi làm phiền rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếp theo, cô ấy tu luyện đồng công môn pháp, có nhu cầu thải bổ rất cao, nhưng bản thân tâm lý của cô ta vẫn luôn bài xích kháng cự, cũng chưa bao giờ làm chuyện ân ái nam nữ.
“Tối nay ngươi có thể ngủ ở đây.”
Khuôn mặt này quá nguy hiểm cho những ai đứng cạnh mà không đủ sức kháng cự.
Hai mắt Ôn Giang Thu sáng lên, hai tay cầm tâm kinh nói:
Dù sao tìm trong kho vài ngày, cũng chỉ thấy thanh kiếm này phù hợp với Ôn Giang Thu nhất mà thôi.
“Đệ tử về phòng nghỉ ngơi là được, không dám làm phiền đến sư phụ ạ.”
Cậu ấy rất trân trọng nói:
Đây cũng là sự khởi đầu cho sự hắc hoá của nam chính.
Tôi bước đến bên người cậu ấy, vén tay áo lên hỏi: “Vết tích này là ai làm?”
Gió sớm thổi qua, tôi ngồi khoanh chân trên vách đá, đọc nhanh lại cuốn tiểu thuyết mà tôi đã đọc từ ba tháng trước____
Khi phát hiện Ôn Giang Thu có tài năng thiên phú, cô ấy muốn cho nam chính dùng thuốc biến cậu ta thành kẻ ngốc, thành lô đỉnh biết nghe lời, cùng cô ấy song tu, thải bổ.
“Đa tạ sư phụ.”
Trong chuyện, kẻ đứng đầu phe phản diện không được nhắc đến nhiều lắm, 80% chỉ miêu tả sự độc ác và vẻ quyến rũ của cô ấy với bộ quần áo đỏ cùng mái tóc đen.
“Đệ tử vấp ngã nên nước trong chậu rửa đổ lên người ạ.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.