Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 93:
"Chúng tôi sẽ làm những gì có thể!" Jotaro quay đầu đi cố gắng tráng khỏi nụ cười dịu dàng của ông già, nếu có thể. . .chắc cậu sẽ tha mạng cho hai người đó. . coi như trả ở già làng cũng những người dân ở đây vì đã cứu sống bọn họ.
Họ đã cân nhắc ý tưởng về một cuộc tấn công bất ngờ vào ban đêm.
Làm sao hai vị lại có thể trách chàng trai Absalom ấy? Nền văn minh hiện đại đã phản bội anh ta, c·ướp đi cả cha mẹ của anh ấy và gần như cả giọng nói của em gái mình! Absalom đã suy sụp về tinh thần, nhưng bằng cách này hay cách khác, anh ấy đã có thể vượt qua nhờ Dio, người giờ đã chiếm một vị trí trong trái tim anh ấy!" (nghe cứ như G.A.Y ấy nhỉ)
Cảnh quan từ cửa sổ ô tô sẽ có một số thay đổi. Và tất nhiên, sau khi vui vẻ một chút, chúng tôi sẽ yêu cầu khách của mình lên đường một chiều Chuyến đi đến Thành phố Địa ngục!" Trước tiếng cười điên cuồng của Absalom, Joseph và những người khác cảm thấy rùng mình chạy dọc sống lưng.
Trong khi đó, ông già nghịch chiếc cốc nhôm giữa hai tay, im lặng nhìn đống lửa trại.
"Dù sao thì… Tôi đang nói rằng trên thế giới này, những người phớt lờ thực tế là những người hạnh phúc nhất! Nếu anh không muốn làm hỏng những ham muốn mà anh đã nuôi dưỡng trong lòng mình, thì tốt nhất là phớt lờ thực tế và dù sao cũng hãy hạnh phúc đi!"
Vào buổi tối, Stand của Michal không thể tự thực hiện khả năng tạo ra ảo ảnh, bởi chiếc kính ở trên ngực của Stand cần phản chiếu ánh sáng của mặt trời thì mới có thể tạo ra được những ảo ảnh và hiện thực hóa chúng.
"Nhà ngươi có chắc là vậy không? Ta, một thầy bói thì sẽ không bao giờ đoán sai! Trình độ của nhà ngươi mà còn muốn đánh bại được bọn ta thì về mà luyện tập thêm 10 năm nữa!" Avdol cắt ngang lời nói của Absalom, anh chàng thầy bói người Ai Cập cười khúc khích một cách mỉa mai.
Ông già nghe thấy vậy thì thích thú, ông bật cười lên như sấm và uống một ngụm cà phê đắng chát từ chiếc cốc của mình.
Cho đến bây giờ Kakyoin vẫn còn bất tỉnh.
"Huff...!" Ông già thở dài và bắt đầu nói tiếp.
"Có một số giả thuyết cho rằng chất lỏng mà đồ dùng bằng nhôm tiết ra là một chất nguy hiểm, có thể là nguyên nhân gây ra bệnh Alzheimer!"
Hơn hết mối lo ngại của họ không phải là Satanic Coupler mà đó là những con tin mà hắn ta đang bắt giữ.
Absalom nhìn Avdol đang ho lên khù khụ sau khi lĩnh trọn cú đá trời giáng của hắn với vẻ căm ghét, nhưng Michal, yếu đuối và sợ hãi, cô gái trẻ không dám ngẩng đầu lên.
"...Nhưng dù điều đó nghe có khó tin đến nhường nào thì tôi vẫn ngưỡng mộ người đàn ông ấy, người đã cứu mạng Absalom và Michal, bất kể Dio là ai!
Đến lúc đó, câu chuyện của ông già đã kết thúc. Jotaro và Polnareff, không nói nên lời, nhìn chằm chằm vào loại thuốc lấp lánh dưới đáy cốc nhôm.
Absalom đã rất tôn trọng và kính mến với người đó và chàng trai ấy cũng đã đã khôi phục lại ánh sáng cho mình bản thân mình!
"Tôi hiểu rồi, nó không bị hỏng chỉ vậy đủ! Rốt cuộc, thì nó vẫn là của mọi người!" Polnareff nói thêm, rồi lại tiếp tục lên giọng chế giễu già làng" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay cả khi họ đã phục hồi sức mạnh thể chất và tinh thần, thì cũng chỉ có thể đạt đến sáu mươi phần trăm.
Bọn họ vẫn bị dính chặt lấy thân tàu, cơ thể bị siết chặt bằng những xúc tu kim loại, nhưng nhờ sự "Tử tế" của Absalom mà tay phải của họ vẫn còn được tự do.
. . . . . .
Joestar và những người khác mới là mối lo lắng chính của họ và cách duy nhất để giải cứu cả nhóm đó là chiến thắng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vậy thì đây là gì? Có lẽ đây không phải là một dụng cụ hiện đại sao?"
Michal co rúm người lại, sợ hãi trước cái nhìn dữ dội của Joseph.
Một ngoại hình vỏ tàu hào nhoáng được sơn lên bóng nhậy, bây giờ trong nó thật tuyệt đẹp. Ngoại hình của con tàu phù hợp với sở thích thẩm mỹ của Absalom.
"Ta đã quyết định sẽ để các người sống cho đến ngày mai!" Absalom lại nói.
"Không phải là tôi là một người cổ hủ và muốn từ bỏ sự tiến bộ, tôi chỉ có cảm giác rằng mọi người đang bị đầu độc bởi nó!
"Alzheimer ư? Tôi chưa từng nghe nói đến loại bệnh nào có cái tên như thế này! Nhưng loại thuốc tôi bắt các cậu uống cũng có tác dụng với các bệnh lạ!" Già làng nói với giọng quả quyết.
"Hmm...!" Tha mạng cho một kẻ đang cố g·i·ế·t mình không phải là một ý tưởng tuyệt vời, điều này khiến cho cả hai khó chịu.
"Tôi cũng ước mình cũng có thể tin điều đó!" Polnareff trả lời, ngâm nga.
Và ngay lúc này, Michal, sợ hãi, đưa cho họ một miếng pho mát và một bát nước, cô vẫn còn sợ hãi trước cảnh tượng mà mình nhìn thấy ở trong đầu của cậu thanh niên người Nhật đó, dù chỉ là vài hình ảnh đứt đoạn, nhưng chúng cũng đủ kinh khủng đối với một thiếu nữ 16 tuổi.
Không có bất kỳ ảo ảnh nào ở đường chân trời và do đó, thậm chí Stand của cô ấy lúc này không còn khả năng chiến đấu.
Ánh sáng nhẹ nhàng nhuộm lên cơ thể họ như những tấm chăn mỏng của mẹ thiên nhiên, không gian yên lặng chỉ nghe được tiếng hít thở đều và nhẹ của hai người.
"Nhờ có các ngươi, Satanic Coupler đã được hồi sinh trong hình dạng tuyệt vời, hiện thân cho một mô hình mới và hiện đại nhất!" Absalom kêu lên, ngạo mạn quay sang Joseph, Kakyoin và Avdol.
Jotaro và Polnareff dần ngủ thiếp đi trong một nhà kho cũ bằng gạch thô, say mê dưới bầu trời đầy sao xâm chiếm nơi này qua một vết nứt trên mái nhà.
Ánh lửa đỏ rực mà những người dân làng cùng hai vị khách đến từ bên ngoài phản lại những cái bóng của họ, chúng bập bùng như đang nhảy múa, không khí trở nên yên tĩnh đến lạ lùng.
Sáu mươi phần trăm là khả năng để có thể đánh bại Satanic Coupler, trong tình trạng này của họ, dù có nói là đã hồi phục nhưng những vết thương vẫn còn đeo bám trên cơ thể.
Vào khoảnh khắc đó, cái lúc mà Polnareff, Jotaro cũng Iggy vẫn còn đang nói chuyện vời già làng thì Absalom và Michal đang ẩn núp ở phía Bắc ốc đảo, và Satanic Coupler đang hoàn thành quá trình biến đổi thứ n của nó.
Michal cố gắng xâm nhập sâu hơn nhưng có thứ gì đó đã cản cô lại, đó là một bức tường bằng ngọc lục bảo nguyên chất, cho tới khi tỉnh lại cô đã thấy anh trai của mình ở ngay bên cạnh.
"Ờ thì, thực ra nó không gỉ, không thể vỡ, và cũng tiện dụng nữa, nhưng tôi không nghĩ chiếc cốc này là hiện thân của mặt xấu nhất của nền văn minh!"
Tôi nghĩ rằng chỉ những ai phớt lờ nền văn minh mới có thể hạnh phúc, và thảm kịch của Absalom là bằng chứng cho điều đó!"
Trong khi đó, Jotaro và Polnareff đang tập trung vào chiến lược tốt nhất để hạ gục Absalom một lần và mãi mãi và giải cứu Joseph cùng những người khác, những người vẫn còn trong vòng vây của hắn.
"Việc cố gắng ám sát Lãnh chúa Dio vĩ đại là một hành động cực kỳ ngu ngốc! Ngày mai ta sẽ g·i·ế·t hết tất cả những kẻ văn minh thối nát các ngươi! Để tỏ lòng biết ơn Lãnh chúa Dio, và thay mặt cho Michal và ta!" Absalom lại nói với cái giọng lạnh lẽo như băng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy nhiên, chỉ cần nhìn nhau là hiểu, họ quyết định rời khỏi làng vào sáng ngày hôm sau, sau một đêm nghỉ ngơi ngon giấc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tất nhiên, những người đàn ông văn minh như các cậu không đánh giá cao sa mạc và chắc chắn không so sánh ốc đảo với thành phố, nhưng ngôi làng này và người dân của nó, theo cách riêng của họ, không muốn những cơn gió hiện đại thổi đến đây!
Chương 93:
Cô gái nghe thấy vậy định nói gì đó, nhưng rồi cô ấy cúi mặt xuống, chán nản.
"Vậy thì, nó có thể là bất cứ điều gì?" Polnareff nói với vẻ thích thú, khiến bản thân thoải mái. Ông già hướng ánh mắt về phía Jotaro. Sau đó, để lộ một nụ cười trìu mến, anh siết chặt tay mình.
"Im lặng! Michal là em gái của ta! Michal và ta, chúng ta là một!" Absalom tức tối sút một cú thật mạnh cắm vào hông của Avdol.
(được chế tạo cùng năm 1988 khớp với thời gian mà cả nhóm lên đường đến sa mạc, dù nó sẽ chênh lệch nhau một chút!)
"Absalom đã thay đổi! Tôi không biết liệu anh ấy có vui lòng khi gặp những người văn minh như các bạn không, ngay cả khi các bạn là bạn của anh ấy! Dù có chuyện gì xảy ra, tôi cầu xin các bạn hãy tha thứ cho anh ấy, hãy làm điều đó vì tôi!"
Kim loại bao phủ xung quanh con tàu cùng với Hình dạng khí động học của nó trông giống với loại TGV-A, tàu hỏa tốc độ cao của SNCF (công ty đường sắt quốc gia Pháp) đã đạt kỷ lục thế giới về tốc độ vào ngày 9 tháng 5 năm 1990, tốc độ của con quái vật này có thể đạt đến 515,3 km/giờ.
"Bài phát biểu hay đấy!" Polnareff nói, giơ chiếc cốc nhôm ra trước mắt ông già.
Người mang cái tên Dio ấy đã trở thành chỗ dựa của Absalom!
Trên thực tế, những chiếc sừng cưa nhô ra từ buồng lái và những chiếc gai sắc nhọn mọc ra từ đoàn tàu ở đây và đó vẫn còn nguyên vẹn. Absalom rên rỉ với vẻ hài lòng
"Các người định làm gì với bọn ta vậy?" Ông Joseph nhìn chằm chằm hai người rồi quát lớn, khí thế của ông ta trông thật uy nghiêm mặc dù trong hoàn cảnh bị khống chế nhưng nó vẫn là một cái gì đấy thách thức.
(TGV Atlantique (TGV-A) là một loại tàu cao tốc được SNCF sử dụng tại Pháp ; chúng được Alstom chế tạo từ năm 1988 đến năm 1992 và là thế hệ tàu TGV thứ hai, tiếp theo sau các đoàn tàu TGV Sud-Est!)
"Ngày mai, ta đang nghĩ đến việc cho các ngươi chứng kiến Satanic Coupler sẽ tra tấn Jotaro và Polnareff cho đến c·h·ế·t! Một chuyến đi tàu hỏa để đánh dấu sự kết thúc cuộc đời của chúng!
"Ngươi đang cố ám chỉ điều gì?" Avdol nhăn nhó hỏi.
"Có thể điều đó là đúng đối với ngươi, nhưng nhìn lại đi cô gái bên cạnh ngươi, Michal, trông không có vẻ gì là quá háo hức với sự kiện ngày mai! Ít nhất, đây là những gì mắt của ta đã nhìn thấy!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.