Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 66: High Priestess.
"Vẫn là hơi sớm để thở phào đó, tên khốn này rất biết cách t·ấn c·ông để gây tổn thương nặng nhất cho chúng ta! Không sao chứ, Polnareff?" ông Joseph đánh giá hoàn cảnh hiện tại và hỏi.
"N-nó chui vào trong miệng của Polnareff rồi! Nó sẽ xé toạc cậu ta ra mất, phải làm thế nào đây?!"
"Nhưng mà ông Joseph này! Chúng ta có thể dùng Stand để giao tiếp ở dưới nước mà!" Kakyoin bỗng lên tiếng ngắt lời.
Nhưng đây là con đường duy nhất để giúp họ ngoi lên bờ một cách an toàn, dù có biết hay không thì cũng phải thử hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có thứ gì đó đang chui từ họng tới miệng, đó là con Stand, nó đã bị Heirophant Green khống chế và lôi ra ngoài:
"Chưa!"
"Mới vừa rồi. . . nguy hiểm thật!" Polnareff nghĩ lại mà vẫn còn sợ.
"Đáy biển đẹp quá! Nếu có thể tôi muốn được tới đây du lịch!"
"C·hết tiệt, nó đang cố chui vào trong miệng và xé nát cậu ta từ bên trong! Nguy rồi, phải rút nước trong phòng ngay!" Jotaro vừa nói vừa ra lệnh cho Bạch Kim Tinh tóm lấy con Stand.
"Chậm chạp quá đấy, các chàng trai~! Các ngươi không nhận ra rằng đất cát ở dưới biển thì cũng là khoáng chất hay sao, điều này đồng nghĩa với việc đáy biển toàn là khoáng chất!"
"Mau mau lên, đừng có lề mề!" ông Joseph đang chạy từng bước nhỏ để làm nóng cơ thể trước khi lặn, với cái cơ thể già cả đó mà không làm nóng người thi chắc ông sẽ đột quỵ ngay khi vừa tiếp xúc với nước biển.
"Hử? Nhìn kìa, đó là hầm dưới đáy biển!" Avdol vui mừng nói.
"Có vẻ như là không! High Priestess có thể biến thành vật thể kim loại hoặc thủy tinh, nhưng không thể biến thành cá, nước hay là bọt biển! Nhưng vẫn phải chú ý trong việc di chuyển, nếu nó đuổi theo thì High Priestess có thể biến thành một cái vít trên đồ của chúng ta! Cũng cần lưu ý sỏi đá khi di chuyển!" Avdol lên tiếng giải thích.
"Ờ, tôi vẫn ổn!" Polnareff bây giờ sẽ phải dùng chung bình oxy với những người khác, cả bọn không còn phát hiện được High Priestess ở gần đây thì mới ai tâm bơi men theo đáy biển để lên bờ.
"Đây là bộ điều chỉnh hô hấp, bên trong có một cái van, để bơm khí từ bình vào khi mọi người hít thở, khi thở ra thì khí sẽ đi qua đường ống bên trái, còn hít vào thì nhớ chỉnh van bên phải!"
"Giờ lại đi lặn biển à? Tôi chưa làm món này bao giờ!" Polnareff cầm lên bình oxy thì do dự nói, thì ở đây ai cũng như anh cả thôi, mọi người đều chưa có kinh nghiệm.
"Silver Chariot!" Polnareff đã lấy lại được tự do, anh ta ra lệnh cho kiếm sĩ bạc t·ấn c·ông, cả hai bên va vào nhau rồi giằng co qua lại.
"Chính xác, ta đang ở trên bãi biển, cách các người chỉ vỏn vẹn 7 mét! Nhưng High Priestess sẽ nghiền nát các ngươi! Các ngươi không có cơ hội được nhìn thấy mặt của ta đâu!"
Cạch*
"Chưa đóng khóa quần kìa!" Bất ngờ thay Kakyoin lại hiểu hết tất cả những tín hiệu đó và dịch ra làm một câu hoàn chỉnh.
"Những thứ đó sẽ đi qua đây! Người thiết kế tính hết cả rồi, anh không cần phải lo đâu! Còn nữa, cái này chắc là điều hiển nhiên rồi, nhưng ở dưới nước thì chúng ta không thể nói chuyện! Thay vào đó hãy ra ký hiệu bằng tay, cứ nhớ hai thao tác đơn giản thôi!
Cả năm người tận dụng lúc con Stand cần thời gian để nạp đ·ạ·n thêm một lần nữa, họ leo ra bên ngoài, người cuối cùng đi ra là ông Joseph, cái bọn này không biết kính lão đắc thọ là gì hay sao mà để một ông già đi cuối?
Đây mới là lúc để chiếc tàu ngầm đắt tiền chuyên dành cho du lịch đại dương của mấy đại gia Ả Rập phát huy tác dụng, có một căn phòng nhỏ ở ngay lối vào, bên trong đã chuẩn bị sẵn vài bộ đồ lặn, vừa hay đủ cho cả năm người.
Con tàu đang rung lên một cách dữ dội, áp lực của nước đang đè nặng lên thân tàu, Polnareff rùng mình:
"Cứ giữ chặt như vậy, Kakyoin!" Jotaro chuẩn bị t·ấn c·ông, thế nhưng chỉ chớp mắt High Priestess biến đổi hình dạng của nó, lần này không còn là con dao hay tấm thép
"Nguy rồi!"
Một cặp mắt đỏ lừ xuất hiện ở trên van của ống thở, nó là con Stand High Priestess, thứ này đã biến thành bộ điều chỉnh hô hấp từ bao giờ?
Đó cũng vừa là lúc mũi thương một lần nữa được bắn đi thế nhưng nó chỉ đập mạnh vào cánh cửa thép dày rồi phản ngược lại, cả nhóm đã thoát khỏi con tàu ngầm.
"Đừng có hoảng loạn, Avdol! Đầu tiên phải bình tĩnh đã, trong lặn biển thì đó là điều quan trọng nhất đấy! Khi cậu đang ở dưới nước, cứ mỗi 10 mét lặn sâu xuống, áp lực lại tăng thêm 1 atmosphere, ở trên mặt biển áp suất là 1, chúng ta đang ở dưới 40 mét so với mặt biển!
Cả nhóm năm người đều bị quấn theo bởi vòi rồng, thế nhưng thứ gì tạo ra nó cơ chứ?
"Heirpophant Green!" trái lại Kakyoin không hề cảm thấy hoang mang hay sợ hãi, cậu ta bình tĩnh triệu hồi Stand của mình.
"Đúng mà nhể!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"High Priestess vẫn đang t·ấn c·ông từ phòng kế bên, hãy mau hướng dẫn chúng tôi cách lặn!" Avdol nghé tai vào cửa và nói.
"Một khẩu s·ú·n·g bắn thương, nó biến thành một khẩu s·ú·n·g bắn thương!" ông Joseph hét lên trong kinh ngạc, đó cũng là lúc mà khẩu s·ú·n·g bắn mũi thương đi.
Chương 66: High Priestess.
Nghe thấy như vậy thì ông già lẩm cẩm Joseph đơ người ra:
"Nhưng với cánh tay này thì ta không thể chuẩn bị đồ lặn cần thiết được! Giúp ta với nào, Jotaro!" ông già nhìn bàn tay trái của mình thì quay sang bảo với Jotaro.
"Chưa gì mà đã rén, những lúc như thế này thì đàn ông mới cần phải giữ bình tĩnh! Không có cánh tay giả đeo mấy thứ này khó thật! Ở đây có ai từng lặn biển chưa?" Ông Joseph mở miệng trấn an mọi người, vừa nói vừa loay hoay đeo cái bình dưỡng khí.
"Giờ là lúc thảnh thơi đấy hả? Trước khi hết dưỡng khí chúng ta phải leo lên tới bề mặt!" ông Joseph kéo Polnareff trở lại với hiện thực, thoát khỏi những mơ mộng hão huyền.
"Ngay lúc này!"
Nhưng ngay khi mọi người chuẩn bị bơi ra ngoài thì bất ngờ bỗng phát sinh:
Nhìn kỹ lại thì dính ở dưới mặt biển là một cái cánh quạt nước khổng lồ, nó đang dần dần trồi lên, một chiếc tàu ngầm không lồ ngoi lên khỏi lớp đá.
Ông Joseph vừa giải thích vừa cầm lấy cái van mở cửa và vặn nó.
"Sức mạnh của Stand tăng lên đột biến khi ở gần với người sử dụng! Nhất định. . . nhất định chủ nhân Stand đang ở gần đây!" Kakyoin vừa vùng vẫy trong xoáy nước vừa la hét.
Nước biển bắt đầu lũ lượt chảy vào trong phòng nhỏ, chúng lên rất nhanh, chẳng mấy chốc đã lên tới đầu gối, ông Joseph bắt đầu giới thiệu về chức năng của ống thở:
Kenggg, Kenggg*
"Chính xác!" hai người bắt đầu đập tay chiến thắng, đây là ngôn ngữ của những người đàn ông.
Rầm rầm*
Nó không chỉ được tạo lên bởi xác tàu mà còn phủ một lớp giáp bằng đất đá, ngoài ra một gương mặt xấu xí đang mở to đôi mắt đỏ lừ nhìn chằm chằm vào cả năm người.
Kế hoạch của ông Joseph cực kỳ đơn giản, đó chính là bơi lên trên bờ, nhưng tất nhiên họ sẽ không liều lĩnh tới độ cứ như vậy mà leo ra bên ngoài rồi bơi thẳng ra khỏi con tàu, như thế thì khác nào tìm đường c·hết?
Nó trông vừa khác cũng vừa giống với cái mà cả bọn bỏ lại, giống về thiết kế và màu sơn, nhưng khác ở vài chỗ đó chính là con tàu này có kích cỡ to gấp đôi.
Stand của Kakyoin hóa thành một sợi dây rồi chui thẳng vào mũi của Polnareff:
"Hự. . . ằng ặc. . .!" Polnareff ôm lấy cái ống trợ thở của anh ta, ngửa bụng như cá c·hết và dãy dụa, mọi người đang không hiểu chuyện gì vừa xảy ra thì câu trả lời đã xuất hiện.
"Chúng ta đang bị kẻ địch t·ấn c·ông và có thể bị g·iết bất cứ lúc nào, đừng có mà nhảm nhí nữa, mau đi thôi! Căn phòng này sẽ sớm ngập nước thôi, mau đeo kính bảo hộ và bộ điều chỉnh hô hấp vào!"
Ông Joseph thấy vậy thì lấy dụng cụ chuyên nghiệp ra để kiểm tra:
Bất giác, nước biển đã dâng tới cổ của mọi người, ai nấy đều tự giác mang đủ mọi thứ, họ chỉ đợi tới khi ông Joseph mở cửa và bơi ra khỏi tàu.
Đúng lúc này thị một giọng nói ngọt ngào vang lên từ khuôn mặt dữ tợn trên mũi của con tàu:
Không lâu lắm ngay khi tầm nhìn của cả bọn bị nhấn chìm trong nước, ông Joseph nhanh chóng vặn chốt rồi mở cửa, ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài giúp cả nhóm xác định phương hướng mà chui ra khỏi tàu.
Polnareff rất nhanh đã bị cảnh đẹp này hớp hồn, anh ta quên luôn cả việc mình suýt thì bỏ mạng tại con tàu ngầm:
"Cũng thế!"
"Thế còn nước bọt thì sao? Điều gì sẽ xảy ra nếu khạc nhổ hoặc đờm ra trong nước?" Polnareff hỏi.
"Độ sâu hiện tại là 7 mét, cuối cùng thì cúng ta cũng tới được Ai Cập! Bơi dọc theo những tảng đá này lên tới bề mặt!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chúng ta đang ở vùng bờ biển của Ai Cập, vì vậy ta chỉ cần đi dọc theo đáy biển, vậy giờ. . .!"
Vậy có nghĩa là áp lực đã lên tới 5 Atmosphere, nếu cố ngoi lên lúc này thì phổi và mạch máu của chúng ta sẽ vỡ ra, nên phải từ từ để có thời gian chuyển trạng thái! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nani?!"
Ông Joseph trông thấy vậy thì tức giận mắng:
"Tự làm đi, ông già!" Rất dứt khoát, đó là câu trả lời của Jotaro. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Gì chứ tín hiệu tay thì tôi cũng biết vài cái đấy!" Polnareff tự tin nói rồi bắt đầu làm trò con bò với mấy ký hiệu kỳ lạ.
"Không, nó đang thu dây lại để bắn thêm một lần nữa!"
Khi mọi thứ đều ổn thì làm hình Ok, tình thế không ổn thì cụp ngón tay xuống như thế này!" ông Joseph nhắc nhở.
"Ta sẽ để nước tràn vào trước! Chúng ta cần làm quen với áp suất để không gặp khó khăn khi lặn!"
Thế nhưng nó đã đi trước cậu một bước, High Priestess chụi tọt vào trong miệng của Polnareff.
Nếu không có nguy cơ ở trước mắt thì phải công nhận biển ở đây thực sự rất đẹp, nơi mà cả nhóm bơi qua mọc đầy những rạn san hô đỏ rực cùng với nhiều loại cá sặc sỡ màu sắc.
Nhưng ngay khi họ định áp sát tới mấy tảng đá ngầm thì nước biển mắt đầu xôn xao, từng luồng từng luồng bọt nước xuất hiện một cách dày đặc, cuối cùng thì nó hình thành một cái vòi rồng ở dưới biển.
Không còn nghi ngờ gì, nó chính là Stand High Priestess, nhưng không phải ban nãy nó nhỏ lắm sao? Nhưng bây giờ sao lại to lớn và trở nên khổng lồ như vậy?
"Nó không đuổi theo chứ?"
"Tôi tóm được nó trước khi nó chui xuống cổ họng của anh ta rồi! Giờ chỉ việc ép nó ra thôi!" Kakyoin lẩm bẩm, thế rồi cổ họng của Polnareff bỗng phồng lên.
"Không ổn rồi, mau lên, leo ra ngoài nhanh lên!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.