Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 86

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 86


Họ thậm chí còn không nhìn rõ người trong xe là nam hay nữ, càng không biết thứ này làm thế nào mà tạt ra.

Một đám người kinh hãi gào thét, cúi đầu nôn mửa không ngừng.

Quan trọng nhất là, sữa tươi có thể tạo một lớp màng bảo vệ trong dạ dày, giảm bớt k*ch th*ch của ớt cay đối với dạ dày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sở dĩ bữa tối ăn nhiều như vậy, chính là vì cô muốn “làm việc” vào ban đêm.

Làm việc xong, An Nam tiếp tục xem hết chương trình tạp kỹ, rồi vào bếp chuẩn bị bữa tối.

Trước đây khu thí nghiệm trồng tương đối ít, bây giờ khai phá thêm một mảnh đất mới, trồng thêm một lần, là đủ dùng và bán trong thời gian dịch bệnh.

An Nam điều khiển ô tô gầm rú lao qua, có người thấy, liền vẫy tay cầu cứu.

An Nam hừ nhẹ một tiếng, lái xe rời đi.

Ăn cơm xong, An Nam đứng tiêu hóa nửa tiếng.

Cô dứt khoát quay đầu xe, đạp ga quay trở lại.

Nhưng Sở Bội Bội đến trạm xăng dầu chắc là sẽ không tìm thấy gì cả.

Vài người vừa tức vừa ghê tởm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng cô không thể nói cho Sở Bội Bội những điều này, chỉ có thể kiến nghị:

Trước tiên chiên một miếng gà Orlean, vài lát thịt hộp, một quả trứng lòng đào.

Chạy quá nhanh, bốn cái chân vướng vào nhau, còn bị ngã đập cằm xuống đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa rồi các ngôi sao trong chương trình ăn mì cay gà tây, khiến cô thèm đến ch** n**c miếng. Buổi tối sẽ ăn món đó.

Tối nay trên đường cái không còn yên tĩnh như tối qua, đã bắt đầu có một vài người ra ngoài tìm kiếm vật tư.

“Gâu gâu gâu gâu?”

Sau khi múc mì ra bát, An Nam lại từ trong không gian lấy ra một người bạn tâm hồn của mì cay gà tây - gà rán sốt mù tạt mật ong.

“Cho tôi đi nhờ một đoạn! Nóng quá, chịu không nổi!”

Mấy người chỉ cảm thấy vô cùng hôi thối, theo bản năng đưa tay lên lau mặt, đưa lên mắt nhìn.

“A, thằng nhóc, tham lam quá đấy.”

“A!!!!”

Lần này vẫn là trồng Bản Lam Căn.

Chương 86

“Phân!! Đây là phân mà!”

“Đó là phân của Phú Quý, hỗn hợp với nước tiểu, cố ý tích trữ trong không gian, chuẩn bị lên men thành phân bón nông nghiệp.”

Phú Quý thấy mình cũng có đủ mọi thứ, hài lòng cúi đầu ăn cơm.

Món này là trước thiên tai, cô mua ở một quán gà rán rất chính gốc trên phố ăn vặt.

Vì vậy, họ không màng đến thời tiết nóng bức, tranh thủ buổi tối mát mẻ hơn một chút, nhanh chóng ra ngoài tìm đồ.

“Vậy thì vừa hay.” “Chỉ cần hắn xuống xe, trực tiếp vây lại đánh hắn một trận, rồi cướp xe!”

An Nam bị nó chọc cười thoải mái.

Chiếc Hắc Kỵ Sĩ gầm rú lao đi, rất nhanh ngay cả đèn hậu cũng không thấy.

Sở Bội Bội nghĩ một lát, gật đầu: “Vậy thì cần một cái máy bơm, nếu không thì phải dùng miệng hút. Lát nữa tớ đi hỏi Triệu Bình An một chút, chỗ anh ta cái gì cũng có.”

An Nam nhướng mày: “Kêu cái gì mà kêu, phân người làm gì sền sệt như vậy?”

Nước sôi thì nấu mì, sau bốn phút đổ nước đi, cho thêm một chút sữa tươi vào đun, sau đó cho nước sốt vào, khuấy cho sền sệt.

Câu “Ăn xong đi bộ một chút, sống đến 99” là một lời nói vớ vẩn. Vận động ngay sau khi ăn, sẽ tiêu hao khí huyết, tổn thương tì vị, không có lợi cho việc sinh hóa khí huyết và nước bọt.

Nhưng An Nam vẫn khó chịu: “Nguyền rủa xe của tôi?”

“Cái tên m.á.u lạnh vô tình, sớm muộn gì phanh cũng không ăn, xe nát người c·h·ế·t!”

“Hời cho mấy người rồi.”

“Quỷ biết sau này nhiệt độ còn sẽ tăng lên thành bộ dạng gì!”

Đương nhiên, là phiên bản không sốt.

“Đúng là anh hùng ý kiến giống nhau.”

Vừa nôn, những thứ dính trên trán và mũi lại chảy xuống miệng, càng nôn càng ghê tởm.

Năm đó lần đầu tiên ăn mì cay gà tây, cô chỉ cảm nhận được vị cay, không thấy ngon. Mãi đến khi cải tiến một chút cách làm, ăn càng lúc càng nghiện.

An Nam nhìn theo cô ta rời đi, đóng cửa về nhà, vào không gian bón phân gieo hạt.

Huống chi trong không gian của cô có 300 tấn dầu, không đáng để lại ra ngoài vất vả tìm kiếm xăng lẻ tẻ.

Vài người thấy xe quay lại, vội vàng tránh sang một bên, đề phòng bị đối phương cán qua, sau đó cảnh giác nhìn chằm chằm cửa xe.

Chỉ có cùng nhau tiến bộ, mới có thể duy trì một mối quan hệ tốt đẹp và lâu dài.

Nhưng An Nam sẽ không làm như vậy.

Chủ xe nhất định là vì bị mắng, xe lại bị ném đá, quay lại để trả thù.

Họ tức giận vô cùng, vừa nôn vừa mắng:

Số xăng và dầu diesel thu được hôm qua, đủ để nuôi sống thêm hai người như Sở Bội Bội.

“Bên cô còn có mì, sao tôi lại đơn điệu như vậy?”

An Nam sảng khoái cho thêm một chút mì sợi vào, sau đó nhìn nó đầy ẩn ý.

“Cái quái gì vậy?!”

“Người có tiền không có ai tốt cả! Xe lớn như vậy cho tôi ngồi một chút thì sao?”

Nhưng phải là phiên bản cải tiến cao cấp của cô.

Cho gà chiên cắt nhỏ và thịt hộp vào, tắt bếp. Rải rong biển vụn, thêm phô mai lát để làm tan, cuối cùng đặt trứng chiên lên trên.

Thế là xong!

Vẫn là điều khiển chiếc Hắc Kỵ Sĩ của mình, vừa nghiền vừa cán ra khỏi khu dân cư.

“Ân một hột gạo, thù một gánh gạo”, không có ai có thể mãi mãi cứu tế người khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Ăn xong mà ngồi ngay sẽ tích mỡ bụng, mà đi lại thì lại không tốt cho tì vị tiêu hóa.”

An Nam không thèm để ý, trực tiếp lái qua.

Quả nhiên, thấy An Nam không động lòng, những người này lập tức nhặt đá, vừa mắng vừa chạy nhanh vài bước, ném mạnh vào xe.

Tiếp đó nhìn An Nam, hỏi: “Nam Nam, cậu có muốn đi cùng tìm xăng không?”

Vừa ăn một miếng, lập tức lè lưỡi “Sè ha” lên, vừa lăn vừa bò chạy đi uống nước.

Phú Quý nhìn bát của chủ nhân, lại nhìn bát của mình.

Nhiệt độ tăng quá nhanh, một số người nhạy cảm đã phản ứng lại, đây là một vòng thiên tai mới.

Lại không ngờ, cửa xe không mở ra, chỉ có cửa sổ xe hạ xuống.

Còn không đợi họ phản ứng, một đống lớn chất lỏng sền sệt đổ xuống đầu, dính đầy mặt họ.

Nhưng Phú Quý thì lại bị mùi thơm làm thèm đến gào lên.

Giây phút này bạn cho họ lên xe, giây tiếp theo họ có thể đuổi bạn xuống, chiếm xe làm của riêng.

Cô đơn giản cho nốt sáu miếng gà rán còn lại vào bát của nó.

“Giúp tôi với, già rồi, đi không nổi!”

Một đám người như hổ đói rình mồi nhìn chằm chằm cửa xe.

Nửa tiếng sau, An Nam thay bộ quần áo giữ nhiệt, chuẩn bị ra ngoài tiếp tục càn quét.

An Nam: “Tớ không đi đâu, tớ đặc biệt sợ nóng. Xăng trong nhà tạm thời đủ dùng.”

Một là nguồn gốc và cách trữ xăng dầu không rõ ràng, hai là sự giúp đỡ giữa bạn bè cũng cần có giới hạn nhất định.

Nhóm người kia không giống cô, chỉ có thể đêm khuya đến vùng ngoại ô vắng người để lén lút thu gom xăng. Nhìn tư thế của họ, phỏng chừng các trạm xăng dầu trong thành phố cũng không buông tha. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vì đã cho không ít đồ ăn kèm, dung lượng dạ dày có hạn, An Nam chỉ cho thêm hai miếng gà rán.

Nếu cô cũng đi, Sở Bội Bội lại phải chia bớt một phần cho cô, số mà cô ta lấy được sẽ càng ít.

“Đồ c·h·ó ngốc! Cái gì cũng muốn nếm thử.”

Mì cay gà tây như vậy trên nền vị cay lại càng thêm vị thơm béo, ăn phong phú, dinh dưỡng cũng toàn diện hơn.

Sở Bội Bội bày tỏ sự thấu hiểu: “Vậy được, cậu mau về phòng nghỉ ngơi đi! Tớ còn dư chút chè giải nhiệt, tớ mang cho Triệu Bình An và dì Hồ.”

“Ngoài trạm xăng dầu, những chiếc ô tô vô chủ trên đường cũng có không ít xăng dầu.”

Vân Vũ

Xe bọc thép là loại chống đ·ạ·n, đá ném vào, ngay cả một vết hằn cũng không để lại.

“Mày không có đạo đức nghề nghiệp! Lại tát phân! Tao đúng là @#&%#*&!”

“Đây đều là thứ tốt đấy.”

An Nam thấy nó mãi không chịu ăn, lập tức hiểu ý nó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 86