Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 26: Ngươi bị thương?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Ngươi bị thương?


An Nam đột nhiên cảm thấy tận thế này, cũng không có gì khác biệt so với trước. Ăn ngon uống tốt, lại còn có Phú Quý cún cưng ngoan ngoãn.

"Có phải trên núi bị thương mà mình không để ý không?"

Tinh thần lực ngày càng tốt.

Mặc dù trên núi cũng không thiếu ăn, nhưng dù sao hoàn cảnh sơ sài, còn phải đề phòng dã thú mọi lúc. Không như ở nhà, môi trường an toàn, ăn uống yên tâm lại thoải mái.

Cô đau lòng ôm Phú Quý, từ đầu đến chân cẩn thận kiểm tra, nhưng không phát hiện ra vết thương nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong nồi không bỏ lẩu gia vị, chỉ có hành lá và gừng. Lẩu nhúng thịt, ăn chính là hương vị nguyên bản.

Điểm khác biệt là, Phú Quý thật sự đang ngủ, còn An Nam thì đang dùng ý thức để sắp xếp vật tư trong không gian.

"Hóa ra c·h·ó cũng sẽ vì đến kì mà tâm trạng không tốt, ăn uống không phấn chấn."

Người bên ngoài đều đói đến da bọc xương, bản thân cô bây giờ mặt mũi hồng hào, thật sự không thích hợp xuất hiện ở nơi đông người.

Những tòa nhà này hầu hết là nơi làm việc, cũng không có nhiều đồ ăn, chỉ đơn giản là chút đồ ăn vặt và mì tôm của dân văn phòng.

Vật tư chất thành núi trong không gian, cũng cần cô từ từ sắp xếp lại.

Chương 26: Ngươi bị thương?

Nghĩ rằng có lẽ là vì mấy ngày trước nó lỡ rơi xuống nước khi đánh nhau, sau đó lại bị lạnh trên núi, nên mới khó chịu như vậy.

Cô gắp một đũa thịt dê run rẩy, cho vào chén bọc đầy nước chấm, nhét vào miệng.

"Ừm, lần này đúng rồi!"

Rất nhiều người thể chất yếu, uống xong bị đau bụng, trong nhà lại không có đủ thuốc...

Bây giờ nghĩ lại, nước bọt đều sắp chảy ra! Thật muốn xuyên không về quá khứ, mắng bản thân đã lãng phí đồ ăn, sau đó ăn hết số đồ ăn thừa đó.

Khác với sự thoải mái của An Nam trên tầng 14, các hàng xóm ở dưới tầng lại đang khốn khổ chia nhau đồ ăn.

Cả nhà ngồi trước bàn ăn, đặt phần lương thực của ngày hôm nay lên bàn. Mỗi người một phần bánh quy khô hoặc bánh mì hết hạn, nhét vào miệng.

Cô ôm Phú Quý, dùng khăn lông nhẹ nhàng lau giúp nó, sau đó cho nó mặc tã giấy, khoác thêm chiếc áo ấm áp, rồi thay cho nó một cái ổ sạch sẽ.

Nhìn vẻ mặt nó buồn bã, An Nam cảm thán:

Hôm nay không biết sao, ăn bánh quy, lại dường như nghe thấy mùi thịt dê xiên.

Vừa ăn thịt dê, vừa cho vào nồi một đĩa lòng bò.

Con bé này lại đang đến kì "đèn đỏ"!

Cuối cùng còn cho vào nồi một ít bột cán tay, làm thành một bát mì nước thịt dê.

Vật tư trên mặt nước còn lại không nhiều, vật tư dưới nước không có thiết bị lặn thì không lấy được.

Phú Quý dường như hiểu lời cô nói, đứng lên ăn một cách chậm rãi.

Sử dụng ý thức cũng sẽ mệt, ban đầu cô dùng một lúc là kiệt sức, đầu óc choáng váng, bây giờ đã có thể sử dụng ý thức để dọn dẹp đồ vật trong không gian trong thời gian dài.

Cảm thấy chỉ ăn đồ mặn quá ngấy, cô lại cho vào nồi một chút rau xanh, đậu phụ đông, để ăn cùng.

An Nam nhìn vết m.á.u trong ổ, nhất thời vô cùng lo lắng.

An Nam nâng m.ô.n.g nhỏ của Phú Quý lên xem.

Bên trong cho thêm táo đỏ bổ máu, cà rốt k*ch th*ch tiêu hóa, đương quy bổ m.á.u giảm đau, ích mẫu hoạt huyết hóa ứ và củ mài bổ khí.

Khoảng thời gian rất dài sau đó, An Nam đều không ra ngoài nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho dù có người biết lặn tự do, liều mạng vớt được lương thực bị ngâm nước lên cũng không ăn được.

Một là Phú Quý đang trong kì "đèn đỏ", sức khỏe yếu. Hai là cô tạm thời cũng không có gì cần tích trữ.

Thịt dê trong không gian nhiều đến ăn không hết, An Nam hào phóng dùng máy thái thịt thái hai đĩa thịt cuộn lớn.

Sắp xếp xong xuôi đồ vật trong không gian, An Nam liền bắt đầu xử lý số thịt chưa phân giải xong trước đó.

Hương vị lập tức bùng nổ trong khoang miệng, An Nam ăn với vẻ mặt hưởng thụ.

"Ôi, đều đói đến sinh ra ảo giác rồi."

"C·h·ó ngoan, bổ sung chút dinh dưỡng và năng lượng, sẽ không khó chịu nữa đâu."

"Cũng không biết họ muốn làm gì..."

...

Cách xử lý của các loại s·ú·c· ·v·ậ·t khác nhau cũng khác nhau, may mà trước đây cô đã tải xuống gần như tất cả các loại kiến thức vụn vặt trong mọi lĩnh vực, có thể dựa vào hướng dẫn để xử lý từng chút một trong bếp.

Số người c.h.ế.t bắt đầu dần tăng lên. Trước đây xác c.h.ế.t trôi trên nước chủ yếu là do bị nước lũ nhấn chìm khi tìm vật tư, bây giờ rất nhiều đều là c.h.ế.t đói sau đó bị người khác ném xuống nước.

Vì hệ thống thoát nước không hoạt động, bồn cầu không sử dụng được, mọi người trực tiếp ném chất thải và rác sinh hoạt xuống nước lũ.

Đang còn nghi ngờ, An Nam đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay nóng lên, cúi đầu xem, một giọt m.á.u rơi xuống tay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bên ngoài vẫn mỗi ngày có người ra vào để tìm đồ ăn.

Trong phòng nóng hổi, hương thơm lan tỏa khắp nơi.

An Nam là lần đầu tiên thấy nó ăn thùy mị như vậy. Trước đây mỗi lần ăn cơm đều ăn ngấu nghiến, "hự hự" như một chú heo con.

Không giống như các quán lẩu, thịt ở dưới lót một lớp đá hoặc rau. Hai đĩa thịt dê này của cô là thịt thật sự.

Mệt mỏi thì xem những bộ phim truyền hình đã tải xuống, cùng chú c·h·ó tận hưởng mỹ thực.

Vân Vũ

Mọi người đói bụng, ngày càng tuyệt vọng.

Người ra ngoài tìm vật tư ít dần, những kẻ cướp bóc hung hãn ngày càng nhiều.

Một ngày chỉ có thể ăn một bữa như vậy, lại chỉ no được năm phần.

Khi đó trong nhà nấu cơm thịnh soạn, đồ ăn thừa ăn không hết đều đổ đi. Đến quán lẩu ăn, mỗi lần đi, còn thừa rất nhiều thịt và rau chưa nhúng.

Cô vào bếp, nấu cho Phú Quý một bát cháo kê ấm dạ dày.

Ăn xong một cách trân trọng, lại nhặt từng mẩu vụn rơi trên bàn ăn, nửa điểm cũng không được lãng phí.

Nhưng Phú Quý vẻ mặt ỉu xìu, trông rất không thoải mái.

An Nam nhai một miếng thịt dê lớn, cảm thấy vẫn chưa đủ hợp khẩu vị.

Cuộc sống cứ thế trôi đi trong bầu không khí hài hòa tốt đẹp.

Khác với môi trường sống thoải mái của cô, tình hình bên ngoài lại ngày càng căng thẳng.

Cuối cùng khuấy một chút thịt dê xé, đặt trước mặt Phú Quý.

Lượng người đông mà đồ ăn ít, mấy ngày nay đã bị mọi người cướp sạch.

Cô nhìn vào chén gia vị, cho thêm một miếng đậu phụ hồng, nửa muỗng hoa hẹ vào tương vừng và sa tế.

Hôm nay, An Nam đang ôm Phú Quý xem phim, bên ngoài cầu thang đột nhiên truyền đến một trận gõ bồn.

Nhưng vì nước máy ngừng cung cấp, mọi người muốn uống nước, chỉ có thể lọc nước lũ, sau đó đun sôi để uống.

Nhất thời trong nước bốc mùi hôi thối nồng nặc.

Trong lúc sinh mạng không ngừng bị đe dọa, mặt tối của nhân tính, lại một lần nữa lộ ra.

Khuấy đều rồi dùng đũa chấm thử một miếng.

"Quả nhiên, 'dì cả' bình đẳng hành hạ mọi phụ nữ!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bế tắc được giải quyết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mấy ngày nay luôn đi săn trên núi, quả thật cần ăn nhiều một chút để bồi bổ cơ thể.

Tóm lại, môi trường sống của mọi người vô cùng tồi tệ.

"C·h·ó cũng có kì nghỉ này sao?" "Không bị thương là tốt rồi." An Nam yên tâm, tìm kiếm trong không gian, quả nhiên ở khu đồ dùng thú cưng của thành phố Sơn, tìm thấy tã giấy cho c·h·ó.

Mọi người không khỏi nhớ lại những ngày tháng tốt đẹp trước kia.

An Nam thấy nó có thể ăn, yên tâm, bản thân cũng trở lại bàn ăn.

Còn ở 1402, một người một c·h·ó đều nằm trên giường nhắm mắt.

"Hàng xóm ơi, họp! Tập trung ở 1302!"

An Nam nghĩ nghĩ, không ra cửa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 26: Ngươi bị thương?