Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 257
An Hưng Nghiệp ngày hôm qua ngủ trước còn đang tức giận vì Liễu Tú Liên loạn bày mưu tính kế, lúc này còn không quên dỗi bà:
Lần gặp mặt trước với An Nam vẫn là lúc đuổi cô ra khỏi nhà, giờ đây cánh cô cứng rồi, hung hăng sát phạt trở về, bản thân hắn cũng không biết nên đối mặt với cô như thế nào.
Ngày hôm qua ba người An Hưng Nghiệp đều có tâm sự, về đến nhà không nói lời nào, lặng lẽ ngủ đi, vì vậy Vương Lệ Mai còn không biết ngày hôm qua hội nghị chủ nhà đã xảy ra chuyện gì.
Đây là nàng đang cảnh cáo bọn họ! Lần này là lấy chút phỉ thúy lặt vặt để trừng phạt, lần sau liền sẽ lấy cái đầu trên cổ của bọn họ.
Thật sự là quá quá đáng!
An Hưng Nghiệp do dự một lát, gật đầu: “Vậy tôi đi ngay.”
Từng là đóa hoa trong nhà ấm, hiện tại trông giống một cây hoa cà độc dược thần bí mà nguy hiểm.
Vương Lệ Mai vừa gào vừa dậm chân: “Các người nhanh nghĩ cách, đem lương thực tìm về cho tôi! Còn nữa, cái nhà này cũng phải khôi phục nguyên trạng! Trống rỗng như vậy, còn sống thế nào nữa?!”
Bà nắm chặt nắm tay, tay không ngừng run.
Do dự một hồi lâu, đúng lúc hắn rốt cuộc hạ quyết tâm muốn ấn chuông cửa, cửa lớn biệt thự mở ra.
An Hưng Nghiệp lập tức nhíu mày: “Các người còn chưa kết hôn, đã ở cùng nhau, ra thể thống gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Liễu Tú Liên vốn lòng tràn đầy khẩn trương và sợ hãi, nào còn có tâm tư lo cho Vương Lệ Mai?
Liễu Tú Liên cũng nói: “Có lẽ là Cố Chi Dữ thuê một đám công nhân tới làm chuyện này. Còn vì sao lại yên tĩnh như vậy thì không biết được, nói không chừng là dùng sương mù gì đó, làm chúng ta lâm vào giấc ngủ sâu…”
Từ đây, An Nam xem như chính thức ở khu biệt thự an ổn xuống.
An Hưng Nghiệp nhìn quanh bốn phía, cũng không biết nói gì cho phải.
Bất quá mặc kệ phát sinh cái gì, hiện tại đều không quan trọng, bà để ý chính là sau này nên làm cái gì bây giờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chẳng lẽ đối phương còn có thể làm đồ vật trong nhà hắn đều hư không tiêu thất?
Kể đến đây, lông tơ của Liễu Tú Liên đều dựng đứng lên.
Rất nhanh, hắn liền tới biệt thự số 14.
Trong biệt thự An gia.
Vương Lệ Mai càng là đi theo phía sau bọn họ, vừa khóc vừa mắng: “Trời ơi! Đây là ai làm cái chuyện thất đức vậy? Muốn đem chúng ta sống sờ sờ bức ch·ết sao?”
Mấy người đến tầng hầm vừa nhìn, quả nhiên, vật tư và lương thực tất cả đều không thấy, những đồ vật khác vốn có trong biệt thự cũng đều không có, thậm chí ngay cả gương phòng tập thể thao cũng không còn!
“Có ý gì? Cái này là An Nam làm? Cố tổng lại là ai?”
Hiện tại biệt thự xây thô này còn không bằng căn nhà bà ở nông thôn phong phú đâu!
An Tiểu Bắc oán hận nói: “Nhất định là Cố tổng giúp nó làm! Thái độ tối hôm qua của hắn mọi người đều thấy, đem An Nam bảo bối như cái gì ấy!”
Ai biết nàng có phải thật sự đã hạ độc thần kỳ gì đó không? Loại không xin lỗi liền trúng chiêu!
Hắn vẫn luôn tin tưởng vững chắc "thời thịnh đồ cổ, thời loạn hoàng kim". Tương lai hoàng kim nhất định sẽ trở thành đồng tiền mới trong mạt thế, những hoàng kim này chính là hy vọng nửa đời sau của hắn mà!
Chương 257
An Hưng Nghiệp thấy cô không hé răng, cũng không qua mở cửa sân, nhất thời có chút xấu hổ.
Liễu Tú Liên cùng An Hưng Nghiệp lập tức loạng choạng chạy xuống.
Lúc này, An Tiểu Bắc phụ trách điều tra tình hình khóc lóc từ tầng hầm chạy lên: “Xong rồi! Ba, mẹ, lương thực của chúng ta tất cả đều không còn!”
Trong nhà có bốn người, tháo dỡ sàn nhà, dỡ đèn treo, tháo dỡ cửa lớn động tác lớn như vậy, sao có thể một chút tiếng động cũng không có?
Khom lưng uốn gối? Hắn làm không được.
Vương Lệ Mai càng nghĩ càng bực mình, hai mắt trợn ngược, thế nhưng trực tiếp hôn mê bất tỉnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
An Hưng Nghiệp vội vàng chạy lại đỡ lấy bà: “Mẹ! Mẹ sao thế?!”
Liễu Tú Liên không yên tâm dặn dò một tiếng: “Quan trọng nhất là, xem thái độ của nó thế nào, có muốn tiếp tục ra tay với chúng ta không?”
An Tiểu Bắc cũng vừa khóc vừa nói: “Đúng vậy! Nếu là trộm bình thường, nhiều lắm là dọn vật tư đi, ai lại tháo nhà ra chứ!
“Bà coi nó là tiên nữ, có phép thuật à? Có thể thần không biết quỷ không hay ẩn vào nhà của chúng ta, đem trong nhà tháo dỡ thành cái dạng này?”
Chỉ có Vương Lệ Mai không hiểu ra sao. Bà vừa vỗ đùi, khóc vì lương thực và vật tư của mình, vừa hỏi:
Liễu Tú Liên trước tiên từ trong kinh hãi bình tĩnh lại, sắc mặt xanh mét nói: “Đây là An Nam làm phải không?”
An Nam phảng phất là nghe thấy lời gì buồn cười, cười nhạo một tiếng:
“Mẹ chỉ là sốt ruột, một lát sẽ tỉnh. Hiện tại việc cấp bách là nhanh chóng khôi phục lại hiện trạng trong nhà! Nơi này giao cho tôi, ông mau đi chỗ An Nam tìm nó nói chuyện cho đàng hoàng.”
Liễu Tú Liên nghiến răng: “Vậy ông nói đi! Sẽ là ai làm? Đừng nói với tôi là ma quỷ quậy phá!”
Chuyện này quả thực quá không thể tưởng tượng!
An Hưng Nghiệp có chút do dự: “An Nam một cô gái, sao có thể làm được…”
An Hưng Nghiệp sải bước rời đi: “Biết rồi.”
An Nam không nhanh không chậm từ bên trong đi ra. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó thét to với Liễu Tú Liên và An Tiểu Bắc: “Đứng ở đó làm gì? Còn không mau tới giúp!”
Vì thế có một số người nhát gan, lại cẩn thận, liền thật sự nghiêm túc chắp tay trước ngực, đối với bầu trời xin lỗi vong linh Thích Thư Lan.
Nếu căn nhà có thể bị An Nam lặng yên không một tiếng động tháo dỡ thành như vậy, nói lên mạng nhỏ của một nhà bọn họ cũng đều nằm trong tay người ta.
“Ông lấy thân phận gì, nói những lời này với tôi?”
Có người không tin, mặt đen lại đem tờ giấy ném xuống, nhưng cũng đã hạ quyết tâm, sau này sẽ không chọc vào An Nam kia nữa.
An Hưng Nghiệp sửng sốt một chút: “Sao cô biết bên ngoài có người?”
Có chút khẩn trương đi đi lại lại bên ngoài một lát, lại chậm chạp không gọi người.
Mặc kệ nàng là dựa vào chính mình, hay là dựa vào Cố Chi Dữ, tóm lại người ta có thể thần không biết quỷ không hay đi vào nhà bọn họ, ai còn dám đắc tội nàng?
An Hưng Nghiệp xông tới phòng chứa đồ, phát hiện những bảo bối hoàng kim của hắn cũng đều không có, tức khắc không hề hình tượng mà gào lên.
Nhưng mọi chuyện luôn phải giải quyết. Bà đi qua đỡ lấy bà lão, nói với An Hưng Nghiệp:
“Cái gì?!”
Hắn tinh tế đánh giá An Nam một phen.
Cô thay đổi rất lớn, tuy rằng ngũ quan vẫn là ngũ quan đó, nhưng khí chất toàn thân trở nên hoàn toàn khác trước.
Các chủ nhà nhìn “bịa đặt” và “vong linh” trên tờ giấy, trong lòng đều rõ ràng, cái này tuyệt đối là An Nam làm.
Nàng mới hưởng thụ hơn hai năm sung sướng, cũng không thể lập tức trở lại trước giải phóng!
Bởi vì phương thức An Nam vào cửa thật sự là huyền huyễn, cho nên rất nhiều người đối với “kiến nghị” trên tờ giấy cũng không dám coi thường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hiện tại đừng nói hy vọng nửa đời sau, bọn họ ngay cả cơm no bụng hôm nay cũng không có.
Vạn nhất cô làm khó dễ hắn, hắn phải làm sao ứng phó?
Vân Vũ
An Nam không để lại dấu vết liếc mắt nhìn camera giám sát kín đáo, không nói gì.
Bất quá, hiển nhiên không phải tất cả mọi người đều thức thời như vậy.
Lời nói lạnh nhạt? Hắn không dám.
Liễu Tú Liên tức giận đến cả người đều run rẩy: “Cái này tuyệt đối là An Nam làm!”
Hắn hơi hé miệng, đang muốn nói gì, liền thấy Cố Chi Dữ cũng từ biệt thự sau lưng cô đi ra.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.