Sở Thú Của Ảnh Hậu - Cẩm Chanh
Cẩm Chanh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 54
“…”
Giọng cô dịu dàng êm ái, Thời Mặc mở bừng mắt. Ánh trăng lấp lánh phủ lên trên mi mắt anh, đổ bóng rải rác lên làn da anh.
“Cô… cô nói gì cơ?” Đạo diễn Phương không dám tin vào tai mình, lại hỏi lại một lần nữa: “Tôi già rồi, tai có hơi lãng, cô nhắc lại lần nữa đi.”
Khi đang được tung hô, một số bình luận gây tranh cãi lại nổi lên.
Sau đó, ông ấy nghe thấy giọng nói dịu dàng êm ái của cô vang lên: “Lần này tôi không đi một mình, đám động vật của tôi cũng sẽ đi theo.”
Cô đang thu dọn thì Đạo diễn Phương hấp tấp chạy vào từ bên ngoài.
Không nghĩ ra tên tài khoản: [Tôi thấy vài người ở trên nói sai rồi. Trình Lạc từng đoạt giải diễn viên Kim Nhân đấy. Lúc cô ấy đóng phim thì chẳng biết Triệu Vi Ninh đang ở cái góc nào nữa.]
Soạt một tiếng, Trình Lạc kéo khóa vali lại, cô phủi tay đứng dậy nhìn ông ấy: “Còn một chuyện nữa tôi chưa nói với ông.”
Đến nước này thì còn gì để nói nữa?
Vợ cả của Mực Nước: [Tôi thật sự bị mê hoặc mất rồi!]
Thời Mặc nhắm mắt, nhưng đầu óc lại tỉnh táo hơn tất thảy.
Ban đầu việc phát sóng trực tiếp chỉ là bước đệm cho việc vận hành sở thú sau này, nào ngờ lại làm rạng danh cả ê-kíp đạo diễn. Giờ đây, việc livestream Ngôi nhà của rừng rậm trở thành nguồn thu lớn nhất của đạo diễn Phương. Nếu Trình Lạc vắng mặt thì sẽ tổn thất cả doanh thu lẫn sức hút, khán giả theo dõi cũng sẽ giảm mạnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“…”
“Tôi chỉ đang nghĩ… nếu em đi quay phim thì chắc Đạo diễn Phương sẽ tức giận lắm.”
“…?”
“Còn có…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trình Lạc nói: “Còn sao được nữa, cứ xây tiếp thôi.”
Cô nhấn vào xem, thì ra là đoạn video ghi lại cảnh thử vai lần trước. Đạo diễn đã chọn ra những ứng viên xuất sắc nhất, cắt ghép thành một video ngắn, trong đó có cô và Hứa Thiên Trạch.
“…”
“Còn có?”
Hôm nay Cẩm Chanh vẫn quyết tâm viết mười nghìn chữ: [Trời ơi! Chỉ có mỗi tôi cảm thấy Trình Lạc của bốn năm trước đã thật sự quay trở lại à! Cái thần thái trên sân khấu kia y hệt như ngày nào!]
“Còn có… tôi đang nghĩ phải làm thế nào thì em mới thật lòng thích tôi.”
“…???”
Xâm nhập trái phép: [Cũng hóng cảnh Triệu Vi Ninh “đè bẹp” luôn.]
Đừng lấy cá khô của tôi: [Này, mấy bạn fan tỉnh táo chút đi! Đừng đem mấy giải thưởng cũ ra khoe hoài! Cũng không nhìn lại xem cái giải thưởng đó đã là mấy năm trước rồi. Với lại, Trình B cũng từ giới người mẫu đi lên đấy! Tôi thấy diễn xuất cũng chẳng có gì đáng nói, đừng tâng cô ta lên tận trời nữa!]
Trình Lạc khựng lại, nhưng rất nhanh lấy lại vẻ điềm tĩnh: “Giờ tôi đã ở bên anh rồi, như vậy vẫn chưa đủ sao?”
“…”
Ông ấy kéo ghế ngồi phịch xuống, vội vàng nói: “Nếu cô đi rồi thì Ngôi nhà của rừng rậm phải làm sao?”
#Trình Lạc thử vai#
Trong ảnh đầu tiên, cô đứng giữa rừng trúc mờ sương, ngẩng đầu uống rượu, mái tóc dài xõa tung phía sau. Trong vẻ bất phàm xuất chúng lại có nét phóng khoáng thoát tục. Ở tấm thứ hai, cô mặc một bộ xiêm y đỏ rực như lửa, ánh mắt lạnh lẽo, đuôi mày như ẩn chứa nét mê hoặc, thể hiện trọn vẹn vẻ ngang tàng dịu dàng của Đông Phương. Trong tấm cuối cùng, cô khoác chiến bào màu đen, đứng thẳng người, sau lưng là thần long cuộn mình, đôi mắt ngạo nghễ nhìn xuống thế gian.
Trình Lạc trầm ngâm trong giây lát: “Cũng có lý.”
Đạo diễn Phương giận đến mức mặt đỏ gay: “Tôi không đồng ý với kế hoạch này! Tôi không đồng ý!”
Thật ra thì hôm nay Cẩm Chanh không muốn cập nhật: [Tôi là fan cũ của Trình Lạc, từng rời fandom… không hiểu sao xem đoạn thử vai này lại muốn khóc.]
Trình Lạc lặng lẽ bước đến không một tiếng động. Trong màn đêm, giọng cô dịu dàng trầm thấp: “Anh vẫn chưa ngủ à?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vài ngày sau, loạt ảnh tạo hình chính thức của bộ phim “Thiên Hạ Quy Nhất” được công bố chính thức.
Thấy cô đồng ý thản nhiên như không, Đạo diễn Phương lại thở dài não nề, ông ấy quay người đi thông báo với tổ kỹ thuật chuẩn bị cho buổi phát sóng sắp tới.
Chương 54
“…”
Anh kéo chăn lên người, trở mình nằm nghiêng, khép mắt lại, không nói thêm lời nào nữa.
Website chính thức của đoàn phim đồng loạt đăng ba bức ảnh tạo hình của Trình Lạc.
Một cộng một bằng em yêu anh: [Tôi luôn tin Trình Lạc là một diễn viên có khí phách. Trước đây vì đàn ông mà sa sút, thật đáng tiếc biết bao. Giờ khí phách ấy đã quay lại rồi, từ tận đáy lòng, tôi thấy rất vui mừng.]
Đạo diễn Phương mừng rỡ: “Vậy là cô sẽ ở lại à?”
“Ừ, được.”
Thôi được rồi, Thời Mặc vốn dĩ chẳng đáng tin, ngay từ đầu ông ấy cũng chẳng trông mong gì vào anh. Nếu như Thời Mặc đáng để dựa vào thì việc gì ông ấy lại đến thẳng đây tìm đến Trình Lạc chứ không phải chạy đến thương lượng với Thời Mặc chứ.
Trăng đêm nay thật đẹp: [Đùa à? Triệu Vi Ninh vốn là người mẫu, lấy gì mà đè bẹp Trình Lạc?]
Hai người đứng cạnh nhau, sự đối lập càng nổi bật rõ rệt.
Đạo diễn Phương thỏa hiệp: “Vậy cô livestream nói với khán giả một tiếng đi, cứ bảo là tạm thời ngừng phát sóng sở thú. Nếu để cô nói thì khán giả còn dễ chấp nhận.”
Những người hâm mộ cũ vốn đã ít mà còn bị đè bẹp dưới tảng đá của Trình Lạc nay đồng loạt nổi dậy.
Thế nhưng chỉ một ngày sau, những ai từng chế giễu rằng Trình Lạc sẽ bị Triệu Vi Ninh đè bẹp đều đồng loạt bị vả mặt.
Chỉ một đoạn video ngắn đã đủ để người xem cảm nhận lại thực lực không thể phủ nhận của Trình Lạc. Dù có ai muốn bôi nhọ cô cũng không thể tiếp tục lấy cớ giành vai này nữa, bởi mọi người đều thử vai công khai, hơn nữa còn có cả lão Giang – nhân vật có tiếng nói nhất trong giới đang ngồi tại hiện trường, gian lận là điều không thể.
Buổi đêm ở Ngôi nhà của rừng rậm yên tĩnh đến mức tưởng như thời gian cũng ngừng trôi, mọi vật lặng thinh, chỉ còn lại tiếng hô hấp khẽ khàng của anh.
Ngay lúc ấy, từng bước chân khe khẽ vang lên từ tầng trên. Anh khẽ mở mắt, lờ mờ thấy một bóng dáng mảnh mai đang tiến về phía mình.
Khi cô thổi còi gọi bầy trăm chim kéo đến, khán giả đang xem đều sững người.
Từ ngày ông ấy tham gia xây dựng Ngôi nhà của rừng rậm tới giờ, tóc bạc đã mọc thêm không biết bao nhiêu, cũng trải qua không biết bao nhiêu thăng trầm.
Đừng gõ lung tung nữa: [Bỗng nhiên nhớ tới bài đăng Weibo trước của cô ấy: “Tôi đã trở lại rồi.”] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Theo hợp đồng, thời gian khởi quay chính thức của “Thiên Hạ Quy Nhất” là ngày 1 tháng 8, địa điểm ở phim trường Thiên Hằng.
Ban đầu họ từng hứa như đinh đóng cột là sẽ livestream đến khi dự án xây dựng hoàn thành. Bây giờ mới nửa năm trôi qua mà đã định ngừng phát sóng, chẳng khác nào bôi tro trát trấu lên mặt Đạo diễn Phương sao!
Dừng livestream?
Hội fan Triệu Vi Ninh: [Cố lên Ninh Ninh! Chúng em mãi mãi là fan cuồng của chị! (^▽^)]
“Vai tôi nhận lần này là người có thể ra lệnh cho muôn thú, vậy nên tôi định sẽ đưa cả đám Miên Miên, Dương Dương và những con khác theo vào đoàn phim. Sau khi quay xong thì sẽ đưa chúng nó dạo quanh Long Thành một vòng. Tôi từng hứa với Tiểu Thanh Long là sẽ xây dựng một sở thú di động. Hiện giờ thời gian gấp rút nên không thể làm kịp, tôi đành phải tạm dời kế hoạch lại sau.”
Nghĩ đến cái nết của Thời Mặc, Đạo diễn Phương thở dài một hơi thật mạnh.
“Có vấn đề gì à?”
Ngã rồi phải hôn mới đứng dậy được: [Là một fan cuồng của Hứa Thiên Trạch, giờ phút này tôi lại thấy Trình Lạc hợp vai hơn cả idol nhà mình.]
Cùng lúc đó, cô cũng phát hiện tên mình bất ngờ lọt vào hot search.
Cô nghiêng đầu liếc nhìn ông ấy, giọng thản nhiên: “Sao mà vội vàng thế, nhà ông xảy ra chuyện gì à?”
“Chuyện gì cô cứ nói đi, tôi chịu được.”
Giờ là 11 giờ đêm: [Triệu Vi Ninh thật sự đẹp điên luôn ấy.]
Sau khi được xử lý hậu kỳ, Triệu Vi Ninh trong trang phục cổ trang cũng toát lên thần thái rất gì và này nọ. Đôi mắt sâu thẳm cùng gương mặt tinh xảo giúp cô ta thu hút được không ít khán giả trung lập, nhiều người nhận định cô ta chính là vị quận chúa Ninh Ngọc thông minh, sắc sảo như trong tưởng tượng.
“Vấn đề lớn ấy chứ!”
Trình Lạc mãi mãi tỏa sáng: [Ha ha, cứ chờ đấy mà xem.]
“…”
Dưới phần bình luận trên Weibo, không khí đã hoàn toàn thay đổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“…”
Buổi livestream được chuẩn bị rất nhanh. Ngay khi máy quay vừa bật, khán giả đã nhìn thấy Trình Lạc – người đã lâu không xuất hiện,đang ngồi trên ghế sofa.
Thời Mặc thở dài một hơi: “Được rồi, ngủ thôi.”
Nghe thế, Trình Lạc nghiêng đầu nhìn ông ấy, hai người nhất thời rơi vào bầu không khí im lặng kỳ lạ.
Dù sao nữ chính cũng sắp đi rồi, còn chuyện gì tồi tệ hơn nữa chứ?
Đạo diễn Phương ôm ngực, kiên nhẫn chờ cô lên tiếng.
Trình Lạc là diễn viên trời sinh, hình ảnh của cô trên màn ảnh còn cuốn hút hơn cả đời thực, người ta chẳng thể nào rời mắt.
“Thời Mặc cũng sẽ không đồng ý đâu!”
Vợ nhỏ của Mực Nước: [Bạn ở trên không cô đơn đâu, tôi cũng mê đắm luôn rồi!]
fgrefaedevdssvf: [Tôi cũng vậy… tự nhiên muốn khóc quá.]
“Chỉ có mỗi đạo diễn Phương thôi à?”
Trình Lạc không có thời gian để chần chừ, cô lập tức bắt tay vào việc thu dọn hành lý. Lần này đi chắc cũng phải mất nửa năm.
Rõ ràng chỉ là vài tấm ảnh chụp thôi nhưng đã đủ khiến người xem cảm nhận được sự áp bách ập vào mặt.
Nữ thần Cẩm Chanh của tôi: [Bro ở trên ơi đừng có đi vội! Cho bé xin link bài đó đi!]
“Ý tôi là, nếu nữ chính là cô đi mất rồi thì khán giả còn xem gì nữa?”
Tính thời gian thì chính là thứ Hai tuần sau.
Sáng hôm sau, Thời Mặc rời đi từ sớm, còn Trình Lạc thì nhận được kịch bản hoàn chỉnh từ Ngụy Trì.
Đậu phụ ngon quá đi: [Đừng ai làm phiền, để yên cho tôi thưởng thức vẻ đẹp khuynh thành của chồng tôi đi.]
Ai ngờ cô nói tiếp: “Dù sao chiến dịch quảng bá cho Ngôi nhà của rừng rậm cũng đã đạt hiệu quả rồi, chi bằng dừng livestream luôn đi.”
Bốn chữ sáng rực chiếm trọn trang chủ.
“…”
Trình Lạc mãi mãi tỏa sáng: [Aaaaaa! Nữ vương của tôi đã trở lại thật rồi!]
…
Khán giả còn ở lại đến giờ là vì mấy con vật đáng yêu kia. Nếu ngay cả động vật cũng bị đưa đi hết thì người xem còn xem cái khỉ gì nữa? À, chỉ còn xem cây búa, xem công nhân cầm búa gõ lên dây thép thôi! Khi ấy không cần ông ấy đóng cửa, cấp trên cũng sẽ yên cầu bọn họ dừng lại.
Đạo diễn Phương chạy nhanh đến nỗi cả người ướt mồ hôi, thở hổn hển: “Cô… cô thật sự muốn gia nhập đoàn phim “Thiên Hạ Quy Nhất” đó sao?”
Trình Lạc vẫn bình thản: “Chuyện này cũng không cần sự đồng ý của ông.”
Trình Lạc đứng dậy, chậm rãi quay lại tầng trên. Đêm nay trôi qua yên bình, nhưng lại âm ỉ những bất an.
Trình B qua đời: [Một bà cô như Trình Lạc mà cũng dám kết hợp diễn với Triệu Vi Ninh à? Chờ xem bị đè bẹp đi.]
Gà rán không tồn tại: [Trước kia chẳng phải có một bài đăng mấy chục trang phân tích chi tiết việc Trình Lạc bị đổi hồn à, tôi từng nghĩ đó là bịa, nhưng giờ tự nhiên tôi bắt đầu tin rồi.]
“Không được…” Đạo diễn Phương khổ sở cầu xin: “Thật sự không thể dừng được. Cô không biết đấy thôi, mấy ngày cô không lên sóng, khán giả chỉ thấy cảnh động vật chuyển gạch chuyển gỗ, xem mãi cũng chán rồi, lượng người xem tụt thảm hại. Nếu cô còn đi nửa năm không về nữa thì tôi thấy chẳng bằng tắt livestream đi cho xong.”
“Trình Lạc!!!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.