Sổ Tay Sử Dụng Sủng Phi
Phong Hà Du Nguyệt
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 165: Điện hạ, người rốt cuộc đã là của ta
Ngụy La cảm thấy câu trả lời củahắnquá có lệ, lẩm bẩmnói: “Hài tử của Lương Ngọc Dung và Thường Dẫn đại ca mới sinh mấy hôm trước, ta muốnđithămmộtchút. Thiếp là thâncôcô, muốn đưa chút lễ ra mắt…”
Ngụy La mỉm cườinóivài câu chúc mừng, lại đưamộtcái hồng bao và khóa trường mệnh,khôngở lại bao lâu liền trở về Phủ Tĩnh Vương.
Hai tai Triệu Lưu Lykhôngkhỏi ửng hồng. Có lẽ là vì uống rượu, đêm nay Dương Chẩn đặc biệt nhiệt tình công kích, tuy trong miệng vẫn gọi “công chúa” như cũ, nhưng thái độ củahắnđối với nàng cũngkhôngquy củ như vậy.
Chương 165: Điện hạ, người rốt cuộc đã là của ta
Phòng tân hôn được bố trí vô cùng vui mừng, màn đỏ, nến đỏ, chăn đệm đỏ, đập vào mắt đều là màu đỏ tươi vui. Cho nên lúc Dương Chẩn dùng ngọc như ý đẩy khăn voan viền kim tuyến ra, mặt Triệu Lưu Ly cũng đỏ rực.
Bụng Ngụy La mới vừa sáu tháng, tròn trịa như nửa trái dưa hấu, bây giờ nàng đứng trước gương đồngđãkhôngthể nhìn thấy mũi chân mình. Nàng thường cảm giác được hài tử trong bụng cử động, có khi nó xoay người, có khi đưa tay đá chân, động tĩnh hơi lớnmộtchútsẽkhiến Ngụy La đau bụng, lòng bàn chân cũng đau tới co rút. Ngụy La thườngnóinóinghịch ngợm như vậy, tương lai sinh ra nhất định là nhi tử.
Đầu mùa hè, thời tiếtkhôngnóng bức, Ngụy La mặc xiêm y đỏ bằng gấm Tô Châu, bên dưới là váy thạch lựu thêu trăm bướm, cùng với bụng tođivào cung.
Ngụy La gật gật đầu, coi như đồng ý với những lời này.
Ngụy Lanói: “Hôm nay ngươi xuất giá, sao ta có thểkhôngtới chứ?”
Nhưng Dương Chẩnkhôngchờ được che kín môi nàng, khát vọng lại thành kính miêu tả hình dáng cánh môi nàng, đồng thời, hai bàn tay nóng rực cũng từ từ dò xétđivào trong.
Ngụy Thường Dẫn qua ôm congái, động tác thành thạomộttay nâng cổ bé,mộttay ôm lấy eo, đung đưa dỗ dành, tiểu tử quảthậtngừng khóc. Ngụy Thường Dẫn cong môi, cườinói: “Con bé rất nhát gan, chắc là sợ người lạ”.
Bây giờ Ngụy La mới bảy tháng, bụng nàng nhìn lớn, nhưng cách lúc lâm bồn còn sớm lắm. Ngụy La tức giận nhìn nàng ấymộtcái, trêu chọc: “Người tanóitân nương tử phải khóc gả, nhìn ngươi xem, vui mừng chưa kìa? Nếu để mẫu hậu trông thấy, bàsẽthương tâm đấy!”
Buổi chiều bọn họ về PhủanhQuốc Côngmộtchuyến, thân thể Lương Ngọc Dunghiệnnay quá yếu, nằmtrêngiường ở cữ. Ngụy Lanóivới nàng ấy vài lời, cũngkhôngquấy rầy nàng ấy nghỉ ngơi liền rời khỏi phòng. Lương Ngọc Dung sinh bégái, nhonhỏ, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp. Ngụy La dè dặt ôm bémộtlúc, tiểu hài tử tỉnh dậy, đôi mắt ướt át sáng ngời mở ra, miệngnhỏnhếch lên liền gào khóc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Triệu Lưu Ly nhìn bụng Ngụy La,nói: “Ngươi cũng sắp lâm bồn rồi,đira ngoài liền có nguy hiểm, ngồi trong nhàthìtốt hơn”.
“Dương Chẩn, ngươi để ta đứng lên trước…” Triệu Lưu Lynói, nàng còn chưa thay đồ đâu.
Thất công chúa Triệu Lâm Lang gả cho chất tử của bà con xa của Thụy Thân Vương Phi – Chu Vũ Nhiên, hônsựđược chuẩn bị vội vàng, tết Nguyên tiêu quakhônglâu liền thành hôn. Chu Vũ Nhiên này là thám hoa hai năm trước, bây giờđangnhậm chức ở Hộ bộ, nhân phẩm đoan chính, bộ dáng tuấn tú, lại nghenóiTriệu Lâm Lang tự mình mở miệng xin Sùng Trinh Hoàng đế, hơn nữa còn tuyên bốkhôngphải người nàykhônggả. Sùng Trinh Hoàng đế suy nghĩ hai ngày, lại hỏi thăm ý kiến của Chu Vũ Nhiên,hắntakhôngtừ chối hônsựnày, vì thế mọi việc cứ vậy định xuống.
trêngương mặt trăm ngàn nămkhôngthay đổi của Dương Chẩn cuối cùng cũng lộ ra vẻ vui mừng, gương mặt tuấn tú mỉm cười, mắt nhìn chuyên tâm, nhìn chằm chằm Triệu Lưu Ly. Cho tới khi các phúc phu nhânđangởmộtbên thúc giục bọn họ uống rượu hợp cẩn,hắnmới hoàn hồn. Vài vị phu nhânđangởmộtbên trò chuyệnnói: “Tân lang quan nhi nhìn thấy liền trợn trắng, công chúa của chúng tathậtxinh đẹp”.
Dương Chẩn cúi người xuống, gương mặt cách Triệu Lưu Ly chỉ vẻn vẹn nửa tấc.hắnlẳng lặng nhìn nàng, sau đó cúi đầu, đôi môi mỏng ấn lên cánh môi trắng mịn mềm mại của nàng, ngậm vào trong miệng,nhẹnhàng m*t hôn.
Thu ma ma cố gắng lắm mới khuyên được hai người, vội vàng trang điểm lại cho Triệu Lưu Ly, rồi dẫn nàng lên kiệu.
Vài vị phu nhânnóivài lời với Triệu Lưu Ly, nàng chỉ yên lặng ngồi, ngẫu nhiên đáp lạimộtvài câu.khônglâu sau các phụ nhân đều rờiđi, Triệu Lưu Ly lại ngồi thêmmộtlát, nha hoàn hồi môn Vân tử hỏi: “Công chúa, lúc này ngài muốn tắm rửa thay đồkhông?”
Triệu Giới đặt tay lên bụng nàng, cườinói: “Còn những xiêm y này?”
Triệu Giới cười khẽ, xoa xoa đỉnh đầu nàng: “khôngcần lo lắng, cho dù lần nàykhôngdùng được, về sau cũng dùng tới”.
Triệu Lâm Lang và Chu Vũ Nhiên thành thânkhôngbao lâu, Thụy Thân Vương Triệu Kỳ Thanh và Lục Hoàng tử Triệu Chương liên minh, lén lút lui tới, liên hiệp với các vị đại thần tố cáo Triệu Giới, ý đồ ngăn cản Sùng Trinh Hoàng đế lập Trữ. Hai người này mỗi người đều có mục đích riêng, đều nhìn chằm chằm vào ngôi vị hoàng đế như hổ nhìn mồi, bây giờ qua lại với nhau như vậy, chẳng qua cũng là vì muốn tiêu diệt kẻ địch lớn nhất là Triệu Giới mà thôi.
Cuối cùng Triệu Lưu Ly cũng có phản ứng, từ từ mở mắt, đập vào mắt là gương mặt Dương Chẩn gần trong gang tấc. Nàng cả kinh, vô thức ngửa ra sau, Dương Chẩn theo sát nàng ôm lấy eo nàng, thuận thế đè nàng lên chăn lụa thêu uyên ương đỏ thẫm.
Mấy vị đại thầnđitố cáo thấyhắnkhôngcó phản ứng gì,mộtmặtthìlo sợ bất an, nghĩ thầmkhôngbiết Triệu Giới có hậu chiêu gìkhông; mặt khác vẫnkhôngsợ c·h·ế·t mà tố tội với Sùng Trinh Hoàng đế, tâm tình vô cùng mâu thuẫn.
Triệu Lưu Ly lắc đầunói: “Ta lại chờmộtlát”. Nàng muốn chờ Dương Chẩn trở lại.
Triệu Giới gật đầu,nói: “Tiếp tụcâmthầm giám thị mấy người này, bẩm báo với bản vương tất cả hành động của bọn họ”.hắnphất tay ra lệnh: “đixuốngđi”.
Ngụy Lanói: “Những xiêm y này là do Tứ bá mẫu đưa tới,nóilà tự tay bà may. Bởi vìkhôngbiết là nam hay nữ, nên mỗi cái đều may năm bộ, chàng xem, Tứ bá mẫu thêu thùa tốt hơn thiếp nhiều”.
Bọn họ chắc chắnsẽnam nữ song toàn.
Ngụy La chỉ chưa thấy qua ai thànhthậtnhư vậy, nhịnkhôngđược cười “xì”mộttiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
khônglâu sau, Trần Hoàng hậu mặcmộtthân hoa phụcđivào Thần Hoa Điện. Đồ ngoài điện đềuđãchuẩn bị xong, chỉ cần chờ công chúa xuất phát. Trong tâm Trần Hoàng hậu vô cùngkhôngnỡ, vừa nghĩ tới nữ nhi bản thân tân tân khổ khổ nuôi lớn bây giờ liền thành người nhà khác, đôi mắt bà ửng hồng, ngay trước mặt Triệu Lưu Ly mà rơi lệ. Bà khiến Triệu Lưu Ly sợ hãi, lúc nãy cònnóikhôngkhóc nỗi, bây giờ nước mắt thi nhau lăn xuống, khóc tới thiếu nữathìđau vì sóc hông.
Ngụy La vừanóivậy, Triệu Lưu Ly liền thu liễm. Nàng ấy cố làm ra vẻ nghiêm túc, nhưng khóe miệng vui vẻ đềukhôngcách nào giấu nỗi, rất nhanh liềnkhônggiả bộ được, lầm bầmnói: “Ta chỉ cần nghĩ có thể gả cho Dương Chẩn ca ca, vui mừng cònkhôngkịp, sao mà khóc được chứ!”
Sóng gió im lặng quét qua triều đình, Triệu Giới vừa vặn ở lại trong phủ làm bạn với Ngụy La, ngày trôi qua rất thanh bình.
Có lẽ vì mang thai sáu tháng, mỗi ngày nàng ngoại trừ dưỡng thai cũngkhôngcó gì làm, Ngụy La cảm thấy ngày trôi quathậtmau, chớp mắt cáiđãtới ngày thành thân của Dương Chẩn và Triệu Lưu Ly.
Chu Cảnh và Dương Hạo nhận lệnh, rời khỏi thư phòng.
Triệu Lưu Ly rũ mắt, đỏ bừng mặt mỉm cười.
Chu Cảnhnói: “Do Dương thái úy cầm đầu, còn có người của Hộ bộ”. Sau đó lạinóithêm vài cái tên, phần lớn là người ủng hộ Triệu Chương.
Vân Tử lại hỏi: “Cả ngày ngàikhôngăn gì, nô tỳđiphòng bếp lấy ít đồ lên nhé”.
Triệu Lưu Ly ngồi trong kiệu, trong tay cầm ngọc như ý, chỉ cảm thấy cỗ kiệu lung la lung laymộtlúc, qua rất lâu cuối cùng cũng dừng lại. Nàng cầmmộtđầu lụa đỏ trong tay, cùng Dương Chẩnđivào trong phủ. Dương Chẩnkhôngcó phụ mẫu, chỉ cómộtcữu gia bà con xa, hai người bái xong thiên địa, Triệu Lưu Ly liền bịmộtđám người vây quanh đưađivào động phòng.
Triệu Giới ngồi bên cạnh nàng, giơ tay ôm nàng vào lòng, hôn l*n đ*nh đầu nàng: “Đều tốt cả”.
Triệu Lưu Ly dựa vào đầu giường, từ từ nhắm mắt lại, chỉ chốc lát sau là ngủ thiếpđi. Dương Chẩn ứng phó xong với tân khách, lúc về liền thấymộtmàn như vậy. Tiểucônương mặc giá y lộng lẫy, gương mặt ngủ say yên ổn, hàng mi dài buông xuống, như hai cánh bướmđangdừng lại, cánh môi nàng khẽ nhếch, cánh mũi mấp máy, chắc hẳn là hôm nay nàng mệt c·h·ế·t rồi, ngay cảhắnđitới nàng vẫn vô tri vô giác ngủ thiếpđi.
Triệu Giới ngồi trong thư phòngmộtlát rồi đứng dậyđivề phòng. Tiết trờiđangdần ấm lên, cây cỏ trong viện nở hoa khiến hương thơm tỏa ra lay động lòng người. Lúc Triệu Giới về phòng liền thấy Ngụy Lađangngồitrêngiường, ởtrênbànnhỏsơn son khảm trai có bày ra vài món xiêm y của tiểu hài tử. Tay trái Ngụy La cầm vòng cổ bằng vàng hình ngũ phúc tương dư, tay phải cầmmộtcái khóa trường mệnh màu bạc điểm xanh hình kỳ lân, muốn xem xét tỉ mỉ, thấy Triệu Giới từ bên ngoàiđivào liền giơ món đồtrêntay lên hỏi: “Đại ca ca, chàng thấy cái nào tốt hơn?”
Ba ngày trước Lương Ngọc Dung lâm bồn, sinh ramộttiểu nữ oa. Ngụy La nghĩ tới hai ngày nay Lương Ngọc Dung hẳn vô cùng suy yếu nên chờ qua hai ngày, hôm nay nàng mới địnhđithăm.
Uống rượu hợp cẩn xong, Dương Chẩnđira ngoài tiếp đãi tân khách.
Cuối năm, bố cụctrêntriều xoay chuyển.
Lúcnóilời này,trênmặt Ngụy Thường Dẫn tràn đầy niềm vui sướng vì được làm phụ thân.
*** *** ***
Tâm tư Triệu Kỳ Thanh rấtrõràng, từ lúc Sùng Trinh Hoàng đế ngồi lên vương vị, trong lòng ông takhôngcam tâm chút nào.đãnhiều năm như vậy,thậtvất vả mới đợi đượcmộtthời cơ tốt, tất nhiênkhôngthể bỏ qua. Triệu Kỳ Thanh chưa bao giờ để Triệu Chương vào mắt, chờ ông ta giải quyết Triệu Giới xong, đối phó với Triệu Chương chẳng cần bao nhiêu sức, tùy ý tìmmộttội danh là có thể xửhắnta, đến lúc đó, toàn bộ Đại Lương này đều là thiên hạ của ông ta.
Dương Chẩn kề vào tai nàng, hơi thởhắnmang theo mùi rượu, giọngnóitrầm thấp: “Công chúa, cuối cùng nàng cũng là của ta”.
Triệu Giới cong khóe miệng: “Tạm thời yên lặng theo dõi tình hình”.nóixong, ngón tay đeo nhẫn phỉ thúy củahắnkhẽ động, dặn dò: “Thượng tấu tố cáo bản vương có những đại thần nào?”
Có lẽ làđãqua cơn đói, lúc này Triệu Lưu Ly cũngkhôngthấy quá đói. Nàng lắc lắc đầunói: “khôngcần”.
Nàng tới Thần hoa Điện, Triệu Lưu Lyđangngồi trước gương đồng khắc song loan quấn hoa điểu, mũ phượng khăn hỉ quàng vai, tóc đen môi đỏ, mọi thứđãđược chuẩn bị thỏa đáng. Thấy Ngụy Lađivào, Triệu Lưu Ly thậm chí còn trừng mắt nhìn, đôi mắt cười cong cong: “Hoàng tẩu, muội còn nghĩ tẩukhôngtới”.
Chu Cảnh và Dương Hạo đứng sóng vai, cung kính hỏi: “Vương gia, bây giờ chúng ta nên làm gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên này, Triệu Giới ngồi trong thư phòng, nghe Chu Cảnh thuật lại những chuyện phát sinh gần đây, hai tay để ở trước người, đôi mắt đenkhôngchút gợn sóng,mộthồi lâu sau đôi môi mỏng củahắnkhẽ cong thành nụ cười, suy nghĩ gì đó rồinói: “Lão hồ ly này cũng muốn chiamộtchén súp, có muốn cũng phải xem bản vương có đồng ý haykhôngđã”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Edit: tart-trung
Beta: gaubokki
Vân Tử chỉ đành thôi.
Dương Chẩnđiđón dâu sớmđãđợi ngoài cung, chờ kiệu được khiêng ra, diễn tấu sáo và trống liền cất lênđivề hướng Dương phủ. Dương phủ tọa lạc ở Tây Nam kinh thành, từ hoàng cung tới Dương phủ cơ hồ phảiđimộtnửa vòng Thịnh kinh thành. Dân chúng hai bên đường rối rít xem náo nhiệt, vị công chúa Sùng Trinh Hoàng đế sủng ái nhất xuất giá, mọi người đều cao hứngđixem. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.