Sổ Tay Ngự Thú Của Nữ Phụ Trong Mạt Thế
Hắc Miêu Bạch Bạch
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 109: AI CŨNG THÀNH ĐÔI
Lệ Trường Uyên và Diệp Như Hề quay lại hang động lúc nãy bọn họ ở.
Chương 109: AI CŨNG THÀNH ĐÔI
Trước khi vào lòng đất, mọi người đều là c·h·ó độc thân!
Đây là câu nói tuyệt vời nhất mà Lệ Trường Uyên từng nghe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Như Hề xấu hổ vùi đầu vào cổ anh: "Ấy, anh Lệ, bên cạnh còn có người nữa mà." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Như Hề: "Ơ, nếu không thì, chúng ta bắt đầu yêu đương luôn bây giờ đi."
Chu Vũ bị nhét đầy miệng cẩu lương, lặng lẽ quay đầu nhìn về phía cặp đôi ở cuối xuồng.
Đâu còn dáng vẻ kiệm lời như trước, thích nhưng kiên quyết không nói. Hơn nữa, Hứa Thắng Nam đã nói rõ, anh ta làm sao dám ra vẻ thấy nhưng cũng vờ như không biết gì hết nữa được?
Lệ Trường Uyên: "Vậy, Tiểu Hề, em có hiểu lầm không?"
Thật không nỡ nhìn!
Cho nên, bây giờ Hạ Minh Đông cũng mặc kệ xấu hổ hay không nữa. Chỉ cần không phải đang đánh nhau, đang bận việc, có thể rảnh ra một tay, đều phải nắm lấy Hứa Thắng Nam.
Tình cảm của cô ấy hình như cũng không sâu đậm như anh ta tưởng!
Lệ Trường Uyên mỉm cười đáp lại: "Được, tôi sẽ cố gắng."
Nói gì mà tìm người khác chứ, đều là lừa tên này thôi, không nói mấy câu k*ch th*ch anh ta, anh ta sẽ không biết trân trọng hiện tại.
Hứa Thắng Nam nói rồi, lần này cô cho anh ta uống thuốc, là muốn một câu trả lời thích đáng, cũng là muốn kết thúc mối tình đơn phương trong quá khứ của mình.
Lời tỏ tình có vẻ dịu dàng, lại ẩn chứa sự bá đạo, cô chỉ có thể yêu đương với anh, muốn yêu đương với người khác, không có cửa đâu.
Không muốn, vậy thì đổi người! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tóm lại, dù sao cũng phải nếm thử mùi vị yêu đương trước khi đối mặt với kẻ thù mạnh hơn, thực lực chưa biết, kẻo c.h.ế.t trên chiến trường rồi, cô còn chưa biết yêu đương là cảm giác gì.
Lệ Trường Uyên nhẹ nhàng xoa đầu cô gái búi tóc củ tỏi, dỗ dành cô ấy ngẩng đầu lên, trước tiên đưa tay nâng cằm cô gái, không cho cô ấy né tránh, liền bá đạo hôn xuống.
Hạ Minh Đông nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Anh có làm lỡ chính sự đâu. Hơn nữa, anh và Nam Nam đều thích nhau nhiều năm như vậy rồi, bây giờ mới đến được với nhau, thân mật một chút thì sao nào? Như vậy mới có thể bù đắp lại những ngọt ngào đã bỏ lỡ trước đó chứ!"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Bộ dáng như kiểu chỉ sợ mình không chủ động, không nhiệt tình một chút, thì vợ sắp đến tay lại bay mất.
Là dùng hành động để bày tỏ, anh ta rất coi trọng cô ấy, cũng là muốn tuyên bố chủ quyền.
Lệ Trường Uyên: "Không sao, có Chu Vũ canh chừng mà!"
Diệp Như Hề: "..."
Công việc bận rộn đến mấy, cũng không phải là không thể tranh thủ lúc rảnh rỗi, yêu đương một chút.
Hu hu, xem ra, anh Lệ sắp có chủ rồi, cô không thể tiếp tục thích anh ấy nữa.
Lệ Trường Uyên không yêu cầu Diệp Như Hề cũng phải thích anh nhiều như vậy, rất nhiều cặp đôi khi bắt đầu yêu đương, đều là một bên thích, bên kia không ghét, có thể thử yêu đương trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hứa Thắng Nam trêu chọc: "Tiểu Uyên, cậu đừng có chỉ nói mỗi chị, cậu cũng phải cố gắng lên đấy."
Nhưng anh sợ mình hành động chậm, con ếch nhỏ đã vào bát rồi lại nhảy ra ngoài mất.
Nhưng mà, bốn đồng đội của anh ta, đều thành đôi thành cặp cả rồi.
Chu Vũ: "Anh Hạ, anh và chị Thắng Nam như vậy có phải hơi quá thân mật rồi không!"
Lần này, Diệp Như Hề không nhịn được nữa, trực tiếp hỏi: "Anh Lệ, chị Thắng Nam bảo anh cố gắng cái gì vậy?"
Cô đã đoán được rồi, nhưng không ngờ, thật sự là như cô nghĩ.
Cô suýt nữa thì tưởng mình nghe nhầm.
Nhưng khi Hứa Thắng Nam thật sự nói muốn đi tìm người khác, anh ta không chịu nổi nữa.
Thời gian lâu dần, chắc hẳn, Diệp Như Hề cũng sẽ dần dần có tình cảm với anh.
Hứa Thắng Nam luôn mạnh mẽ thì lại hiếm khi lộ ra vẻ e thẹn, nhưng vẫn để mặc Hạ Minh Đông nắm tay.
Lệ Trường Uyên: "...?!"
Người phụ nữ này sao có thể như vậy chứ, miệng thì nói thích anh ta, nhưng đã nghĩ đến chuyện tìm người khác rồi!
Không khí·Chu Vũ: "..."
Diệp Như Hề có chút mất hồn mất vía: "Ồ, thoát ế tốt. Anh Lệ cố lên."
Nếu không phải người này lấy cô ra làm bia đỡ đ·ạ·n, hướng cô về phía mối quan hệ không chỉ là tình đồng đội thuần khiết, cô cũng sẽ không nghĩ sai, từ đó cảm thấy Lệ Trường Uyên là một đối tượng yêu đương rất tốt.
Đột nhiên, Diệp Như Hề phát hiện ra điều bất thường.
Hứa Thắng Nam đã tỏ tình với anh ta, nhưng cũng nói rõ, cô ấy không phải là nhất định phải có anh ta.
Lệ Trường Uyên dùng hai cánh tay rắn chắc ôm lấy eo thon của cô gái, dịu dàng dỗ dành: "Không sao, cứ coi bọn họ là không khí là được..."
Lần sau có người vừa mắt, cô tuyệt đối sẽ không chơi trò yêu thầm nữa, trực tiếp tiến lên hỏi có muốn hẹn hò với cô không.
Hạ Minh Đông chưa từng nghĩ đến chuyện tìm người khác, chậm chạp không dám mở lời, là vì nhiệm vụ anh ta phải làm nguy hiểm hơn, cường độ cao hơn. Anh sợ lỡ như ngày nào đó mình không thể quay về nữa, sẽ làm lỡ Hứa Thắng Nam.
Lần này, hôn đương nhiên là đôi môi hồng hào kia.
Người làm công cụ·Chu Vũ: "..."
Thấy cô ngây người nhìn mình, mãi không trả lời, Lệ Trường Uyên có chút thất vọng, nhưng vẫn dịu dàng nói: "Tất nhiên, nếu bây giờ Tiểu Hề vẫn chưa muốn yêu đương, vậy ít nhất hãy cho anh một cơ hội theo đuổi em. Đợi đến khi nào em muốn yêu đương rồi, thì nói với anh, được không?"
Trên xuồng cao tốc rời khỏi lòng đất, ánh mắt u oán của Chu Vũ, nhìn Hạ Minh Đông phía trước, vừa lái xuồng, còn vừa nắm tay bạn gái mới Hứa Thắng Nam.
Lệ Trường Uyên căng thẳng đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi: "Tiểu Hề, anh thích em. Nếu em không ghét anh, có muốn thử yêu đương với anh không?"
Đã mạt thế rồi, cũng không cần phải quá nghiêm khắc với bản thân.
Nhiệm vụ lần này thâm nhập lòng đất thám hiểm, thu thập vật tư hoàn thành rất thuận lợi, toàn bộ hành trình không gặp phải nguy hiểm gì.
Diệp Như Hề vẫn rất ngại: "Lỡ như có thủy thú tấn công, chúng ta không kịp phản ứng..."
Cô có chút không vui nói: "Anh Lệ, anh đã có người mình thích rồi, còn lấy em ra làm bia đỡ đ·ạ·n trước mặt cô Chu? Như vậy là không đúng, lỡ như cô gái anh thích hiểu lầm thì sao?"
Chu Vũ rất buồn bực.
Diệp Như Hề được Lệ Trường Uyên ôm, dang hai chân ngồi trên đùi anh.
Diệp Như Hề vừa hái được nấm dạ quang tím, "bộp", rơi xuống đất.
Đang định tiếp tục xuống dưới...
Diệp Như Hề: "...?"
C·h·ế·t rồi, vợ sắp cưới sẽ chạy theo người khác mất!
Diệp Như Hề: "Anh Lệ, em cũng thích anh."
Hơn nữa, anh họ là khúc gỗ mục như vậy mà cũng thoát ế rồi! Tại sao anh lại phải cô đơn lẻ loi chứ!
Anh ta không thể c·h·ế·t, tuyệt đối không thể c·h·ế·t.
Tranh thủ còn trẻ, cô còn có thể đổi người khác để thích!
Lệ Trường Uyên vốn định từ từ, ủ ấm nước luộc ếch.
Nếu anh ta không thích cô, không muốn yêu đương với cô, vậy thì nói rõ ra sớm một chút, để cô đổi sang nhóm khác.
Anh ta cũng thích cô ấy, nếu không sao lại luôn giữ người ta bên cạnh để ý, bảo vệ. Nhưng có quá nhiều chuyện quan trọng hơn cả tình yêu nam nữ.
Hạ Minh Đông vẫn luôn cảm thấy, là Hứa Thắng Nam thích mình nhiều hơn. Nhìn xem , cô ấy giấu cũng giấu không được.
Lệ Trường Uyên cũng không giấu diếm: "Cố gắng thoát ế."
Lệ Trường Uyên hôn lên trán Diệp Như Hề, hôn hai má, hôn chóp mũi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.