Số Phận
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 241 : 1.500 Vs 25.000 (15)
“Gekkk.”
Họ từ từ ngồi dậy, ánh mắt trống rỗng nhìn xung quanh. Đám lính vừa được hồi sinh bàng hoàng nhận ra: họ đang ở giữa hàng ngũ của kẻ địch, bên cạnh những người mà họ từng chém g·iết cách đây không lâu.
Hắn à không? Thứ bám trên người của X rốt cuộc cũng hiện ra chân thân.
X đã hiểu. Từ khi bắt đầu trận chiến này, Ain đã tự kích hoạt Thần khí thứ ba trong cơ thể mình.
Nhưng Ain còn chưa dùng toàn lực. Hắn siết nắm đấm, khớp tay cứng nhô cao hơn một chút. Ain nhảy lên cao.
“Tử!”
Cả hai nhìn nhau hồi lâu. Chẳng cần nói thêm lời nào, ai cũng nhận ra X đã không còn quá nhiều thời gian.
Theo lý thông thường thì mỗi giây trôi qua trong lúc chiến đấu, thể lực sẽ giảm sút liên tục, sức t·ấn c·ông cũng sẽ giảm theo.
X gầm lên, hắn chọn một bóng hình mà hắn tin là chân thân, vồ tới t·ấn c·ông không ngừng.
X co người phòng thủ, nhưng những cú đánh đổ dồn vào cơ thể hắn đều là thật!
Một con gián cổ đại, điểm đặc biệt là nó đã đạt sức mạnh Bán Thần. Đây phải nói là ngàn năm mới sản sinh ra một con vật nhỏ bé đạt sức mạnh này.
"Bộp."
"Từ đầu…ngươi đã đánh thật hết sức chưa?"
Ain nhíu mày, bàn tay đột ngột xoay thẳng lên.
Trận chiến cuối cùng đã kết thúc.
Nhân Cường lần nữa văng ra xa, nó vẫn cố phòng thủ sau cú đá của Ain lần nữa.
Dù có chút sợ hãi trong lòng trước bộ dạng người không ra người, vật không ra vật nhưng họ vẫn chọn tin tưởng tộc trưởng.
"Long huyết."
"Thứ mày vừa chạm chỉ là tàn ảnh của tao thôi."
Nhân Cường dựa vào bản năng của côn trùng mà chống đỡ, chỉ là càng đánh nó càng nhận ra Ain có sức sống quá mãnh liệt.
Ain thở dài, hắn ngẩng mặt lên trời, ngắm nhìn bầu trời xanh.
Nhân Cường bật dậy, nó lập tức đưa tay lên trước mặt đỡ đòn.
Ain nhìn thấy cũng chẳng nói gì.
X im lặng, bởi vì câu hỏi này vừa dễ vừa khó trả lời. Ain vẫn nói tiếp:
X trợn mắt nhìn quanh. Một Ain, hai Ain, ba Ain...Cả chục Ain đang vẫn cười nhìn hắn.
Chỉ còn lại một mình Ain đứng đó.
“Thì ra cảm giác sức mạnh to lớn này là như vậy? Hỏi sao kẻ nào cũng muốn đạt được sức mạnh. Lão Vu bộ lạc Huyết Sắc khi đó có cảm giác này ư?”
Ain mỉm cười. X hoàn toàn câm lặng trước cảnh tượng trước mắt.
(*) độc giả có thể xem busou shoujo machiavellianism, bộ này cũng gọi là cổ rồi.
Nhưng thân ảnh của Ain đã không còn ở đó.
“Vậy ngươi đã từng xem thiên nhiên là kẻ mạnh nhất chưa?”
Ai nấy nhìn thấy cũng sợ hãi, họ nhao nhao chạy tới bảo vệ tộc trưởng.
Một cái đầu rùa khổng lồ che khuất nửa bầu trời, đôi mắt trầm mặc của nó nhìn xuống đám người nhỏ bé rồi phát ra những âm thanh gầm gừ khó hiểu.
Dù vậy, hắn cũng phải thừa nhận: chiêu thức này rất khó sử dụng.
Ain vội bịt tai lại, nhưng chính khoảnh khắc này Nhân Cường kịp lao đi tung ra cú đấm trời giáng vào Ain, làm hắn bay ra xa, sau đó trượt dài tới gần chân của thành viên Chấp Pháp.
Một lỗ tròn hoàn hảo xuất hiện ngay ngực hắn, máu phun ra thành dòng. N·ộ·i· ·t·ạ·n·g vỡ nát, tuôn trào xuống nền đất.
Họ là những n·gười c·hết trước khi Mũ Lạc Thần phát ra phước lành.
Ain giữ nguyên tư thế vài giây, rồi chậm rãi khép chân, hạ tay xuống theo đúng động tác "ổn định cơ thể" mà hắn từng thấy trong các bộ phim võ thuật kiếp trước.
Bàn chân trụ xoay ngang.
"Đứng trước thiên nhiên ngươi chẳng là gì. Đứng trước mặt ta ngươi cũng chẳng là gì. Vậy ngươi sẽ làm gì?"
Cả hai người đứng cạnh nhau nhìn về phía trước.
X lao tới, hắn muốn phanh thây Ain ngay tại chỗ.
Thiên nhìn người kế bên nói:
Hắn đã vận dụng trí nhớ về những bộ anime kiếp trước, nơi một nhân vật sử dụng Phi đ·ạ·n(*) một chiêu thức có nguyên lý tương tự Thốn quyền của Lý Tiểu Long.
Mất hơn 30 phút, những con rắn nước cuối cùng cũng tan biến, để lại 11.000 kẻ địch được hồi sinh.
Nó giờ đây, sức mạnh của Bán Thần cũng đã giảm sút, thể trạng của cơ thể này cũng quá kém đi, dung hợp lại cũng chẳng giúp Nhân Cường tồn tại thêm được quá lâu.
Đoàn người chậm rãi di chuyển, tù binh được áp giải đi theo.
Chỉ là Ain còn nhanh hơn, hắn tung ra một cú đá mạnh, khiến Nhân Cường đang chạy đi văng ngang ra hơn 5m, rồi lộn vài vòng trên đất.
Ain lúc này, rất vui, rất phấn khích.
X đã thua.
Nhân Cường chẳng biết.
Lần này nó muốn phản công.
Chỉ là Ain còn nhanh hơn thế.
X im lặng. Ain nhìn về trên những tán cây, X nhìn theo. Các tộc nhân nhìn theo rồi vội quỳ xuống lạy.
Tất cả lực dồn đến cánh tay.
Những cái xác tưởng chừng đ·ã c·hết bỗng cựa quậy, rồi bật dậy. Những người được hồi sinh chạm vào cơ thể mình, ngỡ ngàng đến mức không tin nổi. Rồi khi nhận ra mình vẫn còn sống, họ òa khóc, ôm chầm lấy người thân trong sự vui mừng khôn xiết.
Chương 241 : 1.500 Vs 25.000 (15)
Một lúc sau.
X cười nhẹ. Hắn biết Ain nói dối. Nhưng hắn không hận Ain. Bởi có những lúc, một lời nói dối lại tốt cho người nhận hơn một sự thật cay nghiệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
p/s : Xin chào các độc giả, cảm ơn các bác đã đọc truyện tới chương này, đầu tiên là tôi rất vui vì mình làm được một điều cố gắng cho tới tận bây giờ. Truyện được tui ấp ủ từ năm 2020 nhưng tới năm 2024 mới dám bắt đầu viết, và tới lúc này. Weo, tôi thật sự rất muốn tiếp tục nhưng vì nhiều lý do nên tui đành thông báo :
Nhưng trong tay chỉ là không khí.
Nước mắt rơi, trò chơi kết thúc.
"Xoẹt!"
Nhưng X đã không còn hình người.
cảm ơn các độc giả đã ủng hộ truyện một lần nữa.
Giọng nói vẽ bên tai khiến X giật mình, hắn quay quắt lại chộp lần nữa.
“Đỡ hắn dậy.”
Nhân Cường chạy đi.
Nhìn ánh sáng bao quanh Nhân Cường dần nhỏ dần, Ain thở dài, trò chơi chỉ mới vừa bắt đầu mà đối thủ đã kiệt sức.
Ain nhìn tộc nhân Lạc Việt, sau đó hô lớn:
Sự run rẩy lan khắp cơ thể họ.
Màu đồng tử đen tuyền chuyển thành xanh lam hồng ảo.
Ain bình thản đứng dậy, hắn lau đi v·ết m·áu khóe miệng, Ain bẻ khớp cổ mình, tiếng kêu ‘rắc rắc’ vang lên.
X đau đớn, nhưng vẫn cố hỏi:
Chiêu thức mà Ain vừa tung ra, thực chất chỉ là bình phong để che mắt tộc nhân.
Ain hít sâu, thở ra một hơi chậm rãi.
Hắn nhìn X, thấy trên khóe miệng kẻ đó vẫn còn vương nụ cười.
Ain chẳng rõ vì sao X lại để con gián này bám trên người, hắn cũng chẳng quan tâm nữa.
Hai thành viên Chấp Pháp chạy lại.
Ain là người lên tiếng hỏi trước nhưng X còn đáp nhanh hơn.
Ain bước tới, nhìn xuống cơ thể rũ rượi, gương mặt vặn vẹo thiếu sức sống, xen lẫn giữa X và loài gián.
Ngay tức khắc, bàn tay khổng lồ của Nhân Cường (X và Gián Bán Thần) đã đấm ngay vị trí đó.
X thảm rồi!
Các tộc nhân bộ lạc Lạc Việt đang thu dọn chiến trường, bộn bề cảm xúc, một số phải lục tung xác kẻ thù cả mấy lớp mới tìm thấy xác người thân.
X được đỡ dậy, hắn xua tay, không cần người vịn lại, hắn tự đứng, hắn có niềm kiêu ngạo riêng mình.
"Rồi."
Nhưng dòng nước ấy không thấm xuống đất mà dường như hóa thành những con rắn nước, uốn lượn, len lỏi qua cơ thể tộc nhân, sau đó tiếp cận những xác c·hết của kẻ thù.
Cái đầu rùa khổng lồ vẫn lơ lửng trên bầu trời, đôi mắt thần thánh của nó nhìn xuống.
"AAARRGGH!"
Đồng thời, các khối cơ trên cơ thể Ain siết chặt, xoắn lại như một lò xo bị nén cực hạn rồi bùng nổ.
Ain nhìn vào đôi tay của mình, hắn mỉm cười.
Lại là tàn ảnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng X không cam tâm, hắn là người được chọn, tại sao hắn lại chịu như thế này?
Không ai bảo ai, tất cả đều cúi rạp xuống, thành kính cầu nguyện, hy vọng được thứ tha.
"Bốp!"
Tim của X nổ tung.
Lão Quy lập tức há miệng, phun ra một dòng nước.
"Cái quái gì đây?!"
“Mượn sức trả sức, ngươi từng hối hận khi dám vay mượn sức mạnh của Thần chưa?”
"Tại sao những tàn ảnh này lại mang sát thương?!"
Nhưng Ain bây giờ vẫn như bắt đầu cuộc chiến? Do đâu?
Tất cả đều nằm trong kế hoạch của Ain và Lão Quy.
“Ngươi có bao giờ hối hận khi phản bội bộ lạc không?”
Ain liếc nhìn Thần hộ mệnh của bộ lạc rồi gật đầu.
Bỗng Ain giơ tay, chộp chặt không khí trước mặt.
Nó thuần túy dựa vào lực p·hát n·ổ trong khoảnh khắc ngắn ngủi nếu kiểm soát không tốt, kẻ sử dụng có thể tự g·iết chính mình trước khi kịp đánh bại đối thủ.
Tiếng động làm Ain chú ý tới, hắn dùng Vu lực, thấy sự sống của cả hai dưới đất sắp cạn.
Mùi tử khí lan tỏa.
Những cơ thể tưởng như đ·ã c·hết bỗng nhiên cử động.
"TRỞ VỀ BỘ LẠC!"
“Không.”
"Mày nghĩ trò mèo này hù được tao à?!"
Uhm, tui biết nên nói gì nhỉ? có lẽ là hơi hụt hẫng khi đứa con tinh thần không đi đúng như dự định, phải tạm dừng sớm.
"Bặp!"
Ain chỉ lặng lẽ thở dài.
X chấn động, hắn lắp bắp:
X chộp lấy thân ảnh trước mặt, nhưng cái hắn bắt được chỉ là hư ảnh. Hắn loạng choạng, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng Ain đã bắt gọn.
May mắn là hắn vẫn đứng vững.
Ain ngoắc tay.
X vẫn im lặng. Ain bật cười.
Ấy vậy mà Ain vẫn sung sức như mãnh hổ. Mỗi cú đấm đều vẫn giữ nguyên sức nặng như chưa bắt đầu chiến đấu.
“Thần hộ mệnh???”
Tất cả tàn ảnh lao về phía X.
Cả X và Ain đều biết mượn sức mạnh ngoại lai sẽ trả giá như thế nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bịch.”
"Binh!"
Nhưng Ain đã biến mất rồi, chỉ còn khoảng không lẳng lặng. Nhân Cường ngạc nhiên nhưng nó chẳng ngồi im.
Ain do dự một giây rồi lạnh lùng đáp:
Tàn ảnh Ain văng ra xa, chân thân bị đẩy về sau ba mươi mét. Hắn dùng bàn tay của mình chà xuống đất để hãm lại dừng lại, ngước lên nhìn X.
Ain đứng yên, chờ đợi, cho đến khi cái xác tan biến hoàn toàn trong gió, mới quay lưng rời đi.
Làm người đứng đầu, không phải lúc nào cũng có thể máu lạnh, nhưng nếu mềm lòng một cách ngu ngốc, kết cục sẽ chỉ là một cái bẫy c·hết người.
"BÙM!!!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng Ain không lo thì X chẳng còn nguy hiểm gì.
Ain bước đến trước mặt X.
Chỉ khác là Ain đã truyền vào đó Vu lực và Thần lực.
Cú đấm ghim thẳng xuống đỉnh đầu X. Một cái đấm mang theo tiếng gầm rống của tử thần.
Đúng vậy, Nhân Cường đã dần trở lại nhân dạng con người, không còn là hình dạng loài gián.
Giao tranh nãy giờ, Nhân Cường chẳng phải chịu đòn không công, nó cũng âm thầm tiêm vào cơ thể Ain một lượng độc tố, đúng là phải tới bây giờ Ain đã phải chịu ảnh hưởng c·hất đ·ộc rồi mới đúng?
X muốn một lần nữa t·ấn c·ông Ain.
Họ sợ hãi, theo bản năng tập hợp lại, co cụm thành một nhóm. Rồi họ ngước lên.
Vì vậy nếu bạn yêu thích cảnh chiến đấu có lẽ chờ truyện số 2 hoặc 3 là hợp lý, còn từ chương sau tui sẽ giải quyết tất cả vướng mắc còn sót lại trong truyện. Trong phát thảo thì tui còn rất nhiều cảnh để khai thác tiếp tới hơn 500c nhưng đã nói vì nhiều lý do (mà chính là vì nghèo) nên đành gác bỏ.
Nhân Cường ngạc nhiên, nó đưa cái miệng hôi hám của mình trước mặt Ain:
Cơ thể X đổ sập.
Chỉ có sức mạnh của Thần mới g·iết được một Bán Thần.
Truyện sẽ không còn tập trung vào chiến đấu nữa, mà đi tiếp định hướng ban đầu là tâm lí nhân vật, không đồng nghĩa là tui end tại đây, như đã úp mở rất nhiều tui còn 3 truyện nữa đang chờ viết cốt truyện, đây chỉ là tiền đề cho truyện sau.
X bắt đầu bị động, hắn thật sự đang bị đè bẹp. Ain không để hắn nghĩ ngợi.
Cánh tay khẳng khiu giơ lên cao vài giây rồi bất lực rơi xuống.
Hắn lặng lẽ nhìn t·hi t·hể của X, nó đang mục rữa từng chút một.
“Gekkkkk.”
Bàn chân trụ thẳng về phía X, bàn tay hắn đặt ngang tim của X và con gián Bán Thần bám trên cơ thể. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những con rắn nước chậm rãi xâm nhập vào từng t·hi t·hể, lặng lẽ tìm kiếm. Sau khi chọn được mục tiêu phù hợp, chúng tách ra một phần nhỏ, chui sâu vào cơ thể.
Bán Thần hắn đã gặp nhiều, chiến đấu với Bán Thần hắn đã trải qua. Lần này có lẽ gì mới?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.