Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 223 : Nữ Nhân Không Dễ Trêu Chọc (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 223 : Nữ Nhân Không Dễ Trêu Chọc (1)


Chúng nặng hơn. Chúng mạnh hơn. Và cặp sừng của chúng đủ sức xuyên thủng cơ thể con người như giấy.

Nhưng bò rừng không dừng lại, chúng tiếp tục đẩy về phía trước, hất văng hàng chục kẻ khác như thể chúng chỉ là cỏ rác cản đường.

Không phải tự nhiên Ain lại đặt ra điều kiện: chỉ những kẻ thắng được một con lợn rừng trưởng thành mới đủ tư cách tiến vào hệ thống sức mạnh.

Tiếng hét thảm thiết chẳng mấy động tới được không khí lúc này. Những cái xác bay v·út lên cao như cỏ rác bị cuốn đi trong cơn bão!

Chúng lao tới!

Kẻ ngã xuống nhiều không đếm xuể. Nhưng đây vẫn là chiến trường.

Ska cúi xuống, nhìn lại cơ thể đầy v·ết t·hương của mình. Hắn không biết Ain sẽ hành động thế nào, nhưng hắn hiểu một điều: mình đã thất bại.

Từ xa, một đàn chim lao đến, đậu trên tay, trên vai, thậm chí trên đầu Opf.

“ẦM! ẦM! ẦM!” Bò rừng lao tới như cơn lũ.


Họ sẽ không thất bại nữa.

Chương 223 : Nữ Nhân Không Dễ Trêu Chọc (1)

Lớn lên, các thanh niên phải chiến tay đôi với lợn trưởng thành.

Những v·ết t·hương tích tụ. Chúng phải lùi về.

Ở vòng ngoài của thành, các chiến binh vội vã vào vị trí, sẵn sàng đối mặt với kẻ thù.

Tiếng tù và rít lên xé tan buổi sáng tinh mơ.

Với kẻ địch, chúng chính là ác mộng. Còn với Lea, chúng là tai mắt.

Mùi tanh nồng xộc vào mũi. Hắn bĩnh ra quần.

Máu và n·ộ·i· ·t·ạ·n·g văng ra tung tóe. Những kẻ đứng gần đó cứng đờ. Một tên run rẩy, nhìn con bò rừng đang điên cuồng giẫm đạp, máu me chảy thành vũng trước mặt hắn.


Hắn thở dài. Rồi quay đầu, ánh mắt dừng lại ở phòng Trị liệu. Zua vẫn đang nằm đó, được giữ kín để Ry không phát hiện.

Opf bật cười hì hì.

“Không rõ. Nhưng chị từng nghe kể từ rất lâu trước đây, phụ nữ từng là những người nắm quyền trong bộ lạc và gia đình. Họ có thể làm mọi thứ. Chỉ là theo thời gian, đàn ông mới nắm giữ tất cả.”

Họ không thể nghỉ ngơi. Họ không dám nghỉ ngơi.

Ry nhìn từng khuôn mặt, đôi mắt đầy quyết tâm của các chiến binh. Sự chiến ý bừng bừng ấy chính là điều nó cần nhất lúc này.

Họ hiểu rằng tiên phong là pháo hôi. Nhưng một con pháo sang sông lại là vấn đề khác…

Kẻ địch lao tới như một cơn thủy triều. Lần này, chúng tất tay, chúng không còn lùi bước nữa.

Cô tự học. Không ai dạy cô cách chiến đấu với kiếm nhưng chẳng ai dám phủ nhận rằng, rất ít kẻ có thể đối đầu với cô trên chiến trường.

Dưới ánh lửa trại, Opf nhìn sang Lea, ánh mắt thoáng chút suy tư.

Đã có gần 30 con lợn ngã xuống. Những lỗ hổng do chúng để lại bắt đầu khiến đội quân bên trong chật vật.

Và kẻ địch đã nhận ra điều đó. Chúng cười man rợ.

Từ nhỏ, các đứa trẻ đã phải đấu với những con lợn con.


Chỉ còn cách cổng 50 mét! Lea cắn môi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những con bò này vẫn còn giữ bản năng hoang dã, vẫn sở hữu những cặp sừng sắc bén. Và khi được bọc thêm một lớp giáp sắt, chúng trở thành chiến xa dũng mãnh.

Opf đã thuần hóa và trang bị v·ũ k·hí cho chúng, biến chúng th·ành h·ung thần với móng vuốt bọc thép và mỏ sắc hơn dao găm.

“Aaaa!!!”

Lea vung kiếm. “XẸT!!!”

Những tảng đá, lao đá từ phía sau ném tới, đập mạnh vào chân, vào sườn của chúng.

Nhưng Opf không dừng lại ở đó.

Những kẻ may mắn sống sót…vội vã chạy tới phía trước, bởi vì…Phía sau không còn thuộc về bọn chúng nữa.

“KẺ ĐỊCH TẤN CÔNG! MAU CHUẨN BỊ!!!”

Lea siết chặt tay, ánh mắt kiên định. Họ không mạnh như những cánh quân khác. Nhưng họ có thứ mà không ai có: sự đa năng và sức mạnh của tự nhiên.

“ỰC!!!” Con bò gầm lên đau đớn.

Cầm lên đã là một vấn đề, chưa nói đến việc phải bắn liên tục. Nhiều chiến binh tay đã run rẩy. Một số người…bắt đầu gãy tay.


Tiếng la hét vang lên khắp chiến trường.

“ẦM!!!”

Bầy lợn có 300 con. Tính sơ sơ, mỗi con g·iết ít nhất 20 kẻ địch. Tức là trong vòng 5 phút vừa qua, ít nhất 600 kẻ địch đ·ã c·hết.

5 phút nữa trôi qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“ẦM! ẦM! ẦM!”


Nhưng dù con bò mạnh mẽ đến đâu… Chúng không phải bất tử. Kẻ địch vẫn đông như kiến, cứ mỗi tên ngã xuống, hàng chục tên khác thế chỗ.

Ngay khi câu lệnh vang lên.

Và trong rừng, không gian chưa bao giờ là rộng rãi cả. Kiếm của Lea chuẩn bị tung hoành.

Có lẽ hắn nên chấp nhận rằng bản thân chỉ thích hợp với khu trồng trọt.

Nếu Ain có mặt ở đây…Hắn chắc chắn sẽ ra lệnh cho nhóm Chế tác làm một hệ thống dàn phóng tự động.

So với lợn rừng, những kẻ địch bị húc bay lên có thể còn cơ hội sống, nhưng bò rừng thì khác.


“THẢ LỢN CHIẾN!!!”


tấu chương xong

Lea nhìn thoáng qua Opf, một con lợn rừng khổng lồ đang cõng cô ta trên lưng. Cô gật đầu ra hiệu.

Tại bìa rừng, Ska tập tễnh bước tới, lặng lẽ dõi theo những bóng người khuất dần sau những tán cây.

Kẻ địch bị hất tung lên không trung!

“Nhưng không ai có quyền coi thường chúng ta. Nếu tộc trưởng không có vấn đề, em nghĩ mình sẽ theo chị ra chiến trường sao? Một người không có sức mạnh như em, vốn dĩ không nên xuất hiện ở nơi này.”

Mỗi bước chạy để lại dấu hằn sâu hoắm trên nền đất. Cơn ác mộng thực sự…vừa bắt đầu.

Gần 400 con lợn rừng trưởng thành – chúng chính là lá chắn sống của cánh quân Lea.

“Chẳng phải chị nói không ai được coi thường phụ nữ sao? Em không mạnh, nhưng còn chúng nó thì sao?”

Nhưng lợn rừng trong rừng đã khó săn, thì nói gì đến lợn rừng ở Lạc Việt?

6 nỏ thần đồng loạt khai hỏa. 24 mũi tên sắt xé gió lao xuống!

Nhưng chúng vẫn còn quá đông. Xạ thủ mắc kẹt trong khâu nạp tên. Không giống như Ry hay Tel, cánh quân này không có ai yểm trợ.

Trên lưng chúng, các chiến binh đã sẵn sàng. Chúng cúi đầu, răng nanh sắc nhọn chĩa thẳng về phía kẻ địch! (đọc tại Nhiều Truyện.com)


Uy danh của bộ lạc không thể bị hủy hoại vì họ. Vậy nên, họ sẽ lấy lại danh dự bằng máu của kẻ thù.

Bồ câu, cú mèo, ngỗng – những sinh vật này không chỉ do thám mà còn đóng vai trò cảnh báo khi có kẻ địch xâm nhập. Nhờ chúng, việc canh gác ban đêm nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Cô quét mắt nhìn chiến trường.

Lea mỉm cười, lắc đầu.

Lea nhìn cảnh tượng đó mà chỉ im lặng.

“PHẬP!!!” Âm thanh rùng rợn vang lên, năm kẻ địch b·ị t·ông thủng bụng ngay lập tức.

Nhưng…Opf vẫn còn ở đây.

Nhưng chúng vẫn chưa hết! Chúng vẫn lao lên! Vẫn đông như kiến!

ẦM! ẦM! ẦM! Tiếng rống vang trời! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nó chỉ mong một phần cánh quân do Tel dẫn đi trước đó có thể hỗ trợ những nhóm quân khác. Nếu tất cả hợp lực lại, có lẽ lần này…

Bò rừng bắt đầu chậm lại.

“BẮN!!!”

Đao cần không gian rộng để vung mạnh. Kiếm lại tỏa sáng trong những trận chiến không gian hẹp.

Ry rời khỏi căn phòng của Ska, không ngoái đầu lại. Nó còn việc phải làm.

Lea không nao núng. Cô hét lớn:

Bởi vì, nếu không nhờ những sinh vật này, cánh quân của họ đã không thể tồn tại đến bây giờ.

Trận chiến trước là một nỗi sỉ nhục. Một vết nhơ mà họ không thể tha thứ cho chính mình.

Nhưng dù có bao nhiêu loài đi nữa, quân chủ lực ở đây vẫn luôn là lợn rừng.

“KHÔNG!!!”

Chúng mang sức mạnh, sức bền bỉ. Trong thời bình, chúng cày cấy ruộng đồng. Nhưng khi c·hiến t·ranh nổ ra, chúng trở thành những cỗ máy vận chuyển đáng sợ.

Tấm giáp thép phản chiếu ánh lửa trại, trên tay là thanh kiếm dài – một thứ v·ũ k·hí mà chỉ có Ain và cô biết sử dụng trong bộ lạc.

Không phải ngẫu nhiên mà chúng trở thành biểu tượng của bộ lạc. Mỗi con lợn trưởng thành là sản phẩm của những trận vật lộn không ngừng nghỉ với tộc nhân bộ lạc.

Lea nghiến răng. Cô không biết kẻ thù còn bao nhiêu, nhưng cô cảm nhận được áp lực đang dồn ép lên bộ lạc.

“VÙ VÙ VÙ!!!”


Lea quét mắt nhìn quanh tiền đồn – một nơi đầy rẫy những con vật mà Opf đã thuần hóa.

Lea thở hổn hển, cô không biết mình đã g·iết bao nhiêu tên. Chỉ biết rằng…Hết tên này, lại có tên khác lao tới.

36 xạ thủ đồng loạt nhả đ·ạ·n! 288 mũi tên bắn ra cùng lúc!

Hỗn loạn.

Chúng bắt đầu chạy. “ẦM! ẦM! ẦM!”


Cừu và dê cũng vậy. Bình thường, chúng kéo hàng hóa. Nhưng khi lâm trận, chúng trở thành kỵ binh xung phong, với cặp sừng được bọc thép, có thể đâm xuyên giáp của kẻ thù.

Lợn rừng xung phong!

Bò rừng, thứ từng là loài hoang dã đáng sợ, giờ đã trở thành giống bò nhà – chính xác hơn, là phiên bản mạnh mẽ hơn của bò nhà.

Từ đằng xa, 300 con lợn rừng khổng lồ mang giáp sắt lao thẳng về phía trước!

“Tuuuuuu!!!”

Nhóm xạ thủ trên tháp canh đã bắt đầu đuối sức. Nỏ thần đúng là cơn ác mộng…Nhưng nó cũng là một gánh nặng, mỗi cây nỏ thần nặng gần 10kg.

Opf vỗ nhẹ vào con lợn.

Một tên địch c·hết ngay lập tức, cú chém nhanh và dứt khoát đến mức một phần đầu của hắn chưa kịp rời khỏi cổ. Cơ thể đổ gục xuống, máu và dịch trắng tràn ra từ vết cắt.

Nhưng Ain không có ở đây. Lea biết rằng…Nếu không có kỳ tích, bộ lạc sẽ thất thế.

Cô vươn tay ra phía trước.

Kẻ địch trông thấy cảnh tượng này mà vẫn không sợ hãi, chúng không có đường lui!


“ẦM!” Một con bò rừng dẫm mạnh xuống! “BẸP!!!”

Từ sau những tháp canh, những bước chân nặng nề vang lên. Chục con bò rừng xuất hiện! Mắt chúng đỏ ngầu như máu. Chân dẫm mạnh xuống đất, bụi bay mù mịt!

Mục tiêu duy nhất của chúng: XÓA SẠCH CÁI GAI NÀY!

“HỰC!!!!” Tiếng rống vang lên như sấm!

Bên ngoài, những chiến binh của cánh quân số 7 và 2 đã tập hợp đầy đủ – đúng hơn, là một phần cánh quân số 7 và một phần cánh quân số 5.

Opf im lặng. Lea ngước nhìn bầu trời, chậm rãi nói:

Kẻ địch gục xuống như rạ. Ít nhất 250 kẻ đ·ã c·hết trong đợt bắn đầu tiên.

“VÙ VÙ VÙ!!!”


Dưới đất.

Và kẻ địch vẫn chưa dừng lại.

Trên tháp canh.

Nhưng… Cánh quân của Lea đâu dễ dàng bỏ qua.

Lea siết chặt chuôi kiếm.

Bầy lợn cũng cảm nhận được. Chúng bắt đầu rút dần về phía cổng thành, chỉ còn cách 50 mét…

Chúng nghĩ rằng đây chính là cơ hội!

Nếu có thêm máy bắn đá…Nếu có thêm pháo…Chắc chắn Lạc Việt sẽ không lâm vào tình thế này!

Trước cổng tiền đồn, Lea đứng đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Và trên bầu trời, là đội quân ác mộng.

Việc chỉ huy một cánh quân trong c·hiến t·ranh…quả thật quá sức với hắn.

Chỉ cần Opf vẫn còn ở đây, chỉ cần những con thú này vẫn còn sống...Cánh quân của họ sẽ không thua.

Những người b·ị t·hương quá nặng thì không thể tham chiến, nhưng những kẻ còn có thể cầm v·ũ k·hí thì dù băng bó đầy mình cũng đã sẵn sàng.

Những con đại bàng cỡ nhỏ, chim ưng, chim cắt, và một con cú mèo đại bàng khổng lồ – tất cả đều là sát thủ bầu trời.

Tất cả 300 con lợn ngay lập tức hưởng ứng! Chúng tăng tốc đột ngột!

“HỠI TOÀN QUÂN! ĐÃ ĐẾN LÚC QUÉT SẠCH CHÚNG RỒI!!!”

“Lea, chị nghĩ mấy tên kia nghĩ gì về chúng ta?”

Kẻ địch hiểu điều đó. Chúng cực kỳ muốn tiêu diệt đàn lợn rừng này.

Đao và kiếm có vẻ giống nhau, nhưng chúng khác biệt hoàn toàn trong cách sử dụng.



Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 223 : Nữ Nhân Không Dễ Trêu Chọc (1)