Số Phận
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 214 : Số Phận (3)
Từ khi kế hoạch bắt đầu…Trong lúc Kil vẫn đang tìm cách trao đổi với bộ lạc kia, còn ở Lạc Việt, q·uân đ·ội đã xuất phát.
Rin nhìn theo bóng lưng của Zua rồi thở dài, đóng cửa nhà lại.
Khi đi được một nửa cây cầu, một cơn gió mạnh thổi qua, cây cầu rung lắc nhẹ, vốn đã quen nên Zua lấy lại thăng bằng dễ dàng, còn hai đứa nhóc là sát thủ nên không hề hấn gì.
Bước 1: Dọn sạch địa hình
Người vừa thử độc trên cơ thể nó…Lại chính là kẻ tạo ra loại độc đó.
Zua vội đẩy Sopa cho hai đứa nhóc, còn mình tiến lên gõ cửa.
Khi ngang qua tế đàn, Sopa bất giác liếc nhìn bức tượng. Một con vật xa lạ với đôi mắt vô hồn nhưng khoảnh khắc Sopa nhìn vào nó, cô có cảm giác bị theo dõi.
10 y sĩ, 5 đầu bếp, 5 tinh sĩ.
10 y sĩ, 10 đầu bếp, 10 tinh sĩ.
Xây dựng phòng thủ:
Chương 214 : Số Phận (3)
Không ai được phép nghỉ ngơi. Mỗi phút trôi qua, kẻ địch có thể quay lại
+ Cánh số 8 – Garu chỉ huy (thủy quân chủ lực)
Đối phương không lộ diện. Chúng di chuyển nhanh như bóng ma, dùng chiến thuật du kích đánh vào điểm yếu của đội hình.
Sopa dùng tay xoa mắt, cố trấn tĩnh. Khi mở mắt ra, bức tượng vẫn đứng im như cũ.
5 y sĩ, 2 đầu bếp, 3 tinh sĩ.
300 chiến binh: 150 cận chiến, 100 xạ thủ, 40 kỵ binh.
Lực lượng 1900 tộc nhân bắt đầu di chuyển, được chia thành 9 cánh quân :
200 chiến binh: 80 cận chiến, 60 xạ thủ, 30 kỵ binh.
"Hai đứa này là S."
Zua nghe vậy, mặt tối sầm.
…
Tel cũng vội vàng hợp quân với Dio. Cánh quân số 7 cũng đã bị tập kích!
Bầy sói bao vây bốn người, ánh mắt sắc lạnh. Gần 50 con sói trưởng thành, thêm một lượng lớn sói con đang học đi săn, tất cả đều gườm gườm nhìn họ.
5 y sĩ, 5 đầu bếp, 5 tinh sĩ.
+Đào hố bẫy, dựng chướng ngại vật → hạn chế bước tiến của kẻ địch.
Dio không đáp ngay. Hắn chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn Tel.
"Độc của mình vẫn còn hơi. Nó là thật."
Dio hiểu điều đó. Nhưng để tránh quá nhiều xáo trộn, hắn cho phép mỗi người chỉ huy được chọn một số thân tín, còn lại đều là binh sĩ xa lạ.
… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Dio, cánh quân số 7 bị tập kích! Người b·ị t·hương rất nhiều!"
+Kiểm tra sông suối, loại bỏ nguy cơ bị hạ độc.
Nhưng Sopa không làm vậy, cô điềm nhiên bước đi, không chút sợ hãi.
Zua liếc mắt nhìn cô, hỏi:
Zua vội vàng đặt Sopa lên giường rồi đi ra ngoài trở về nhà của mình.
Một cây cầu cũ kỹ đã tồn tại 5 năm. Dù đã được tu sửa, nhưng nhìn kỹ vẫn thấy vài chỗ chắp vá, từng bước đi trên cầu đều vang lên tiếng "kẹt kẹt" đáng ngờ.
200 chiến binh: 100 cận chiến, 50 xạ thủ, 40 kỵ binh.
Nhưng chỉ khi đội quân ấy không phản bội.
Ain chính là người hỗ trợ cô. Bộ lạc có rất nhiều kẻ phản bội bị xử lý bí ẩn, không phải ngẫu nhiên bọn chúng chỉ đơn giản…trở thành vật thí nghiệm của Rin.
Mưa tên từ đâu trút xuống. Tiếng kêu thảm vang vọng trong rừng.
Thời gian hoàn thành cũng mất 3 ngày
10 y sĩ, 10 đầu bếp, 10 tinh sĩ.
Rin liếc nhìn Zua, giọng điềm tĩnh:
200 chiến binh: 140 cận chiến, 40 xạ thủ.
Zua rùng mình. “Không. Đưa về nhà Ain đi còn hơn.” Zua quyết tâm bán thằng bạn thân còn hơn là mình bị chửi.
Trước khi đi, nó liếc nhìn sang thân ảnh nằm trong góc - Ain.
"Cô ta là ai? Đưa phụ nữ về nhà là có ý gì?Không giải thích rõ thì đừng có ngủ!"
Nhưng nơi này vẫn chưa an toàn, Dio nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh.
"Không. Đi tiếp thôi."
Hắn cố gắng nở nụ cười:
+ Cánh số 5 – Ska chỉ huy
Mọi thứ tưởng chừng như diễn ra theo đúng kế hoạch của Ain.
Bỗng…Hai mắt Sopa bắt đầu xoay vòng. Mọi thứ trước mắt cô chao đảo. Ngôi sao lấp lánh…một…hai…ba…Hai chân cô lảo đảo.
Bước 2: Củng cố công sự
Sau vài giây, Rin mỉm cười nhẹ.
Đây không chỉ là một cuộc chiến, mà còn là bài kiểm tra năng lực lãnh đạo. Người giỏi không chỉ là kẻ cầm gươm mạnh nhất, mà là kẻ có thể dẫn dắt một đội quân xa lạ đến chiến thắng.
“RẦM!”
Sự việc này không phải ngẫu nhiên nhưng câu hỏi đặt ra: Ai là kẻ đã ra lệnh cho những cuộc tập kích này? Chúng là ai? Mục tiêu thực sự của chúng là gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ bên trong, một giọng nói mệt mỏi vang lên. "Ai đó?"
Nhưng…Chiến tranh chưa bao giờ dễ dàng như vậy. Giữa đường hành quân, cả hai cánh quân số 1 và số 7 đều bị tập kích!
Cặp mắt đá lạnh lẽo kia, dường như đang nhìn chằm chằm vào cô.
"C·hết tiệt! Hai đứa nó không chạy mới có chuyện. Ai bảo cô chế độc mạnh thế làm gì?"
5 y sĩ, 2 đầu bếp, 3 tinh sĩ (chuyên ca hát, kể chuyện, giải tỏa tinh thần).
Ler và Kil đứng c·hết trân. Người phụ nữ trước mặt…Không kém gì Sopa về nhan sắc, thậm chí có một khí chất hoàn toàn khác biệt. Lạnh lùng. Nguy hiểm. Cứ như thể…một con rắn đang quan sát con mồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"À…cô nàng này hơi đặc biệt. Tôi nhờ cô cho cô ấy ngủ nhờ một đêm. Sáng mai tôi sẽ đưa cô ta đi."
+Phát quang cây bụi trong bán kính 10km → không cho kẻ thù nơi ẩn náu.
+Xây lều trại, khu ăn uống, khu chữa trị.
Cả bốn người nhanh chóng bước đến trước cửa nhà Ain. Nhưng bọn họ không đơn độc.
+Dự trữ nước sạch, dùng vật liệu tự nhiên để lọc nước ngay tại chỗ.
Tel đứng thẳng, mắt r·ối l·oạn, nhưng hắn vẫn giữ vững phong thái trước người ngồi chủ tọa.
Ler nhìn Sopa chằm chằm. Người chưa từng rời khỏi hang động như cô ta hẳn phải sợ lắm. Một cây cầu ọp ẹp, một dòng sông sâu, người bình thường ít nhất cũng sẽ bám lấy lan can mà đi.
"Cộc cộc."
“Để cô ta ở đó đi.”
Zua quay lưng, đi thẳng tới nhà Ain. Ler và Kil cũng theo sau, vì học viện Sát nằm ngay phía sau nhà Ain. Hai đứa muốn chào hỏi giáo quan trước khi tiếp tục nhiệm vụ.
Rin nhìn theo bóng lưng hai thằng nhóc, bật cười:
Cô liếc nhìn Kil, nhàn nhã nói:
10 y sĩ, 3 đầu bếp, 2 tinh sĩ.
Bước 3: Đảm bảo nguồn nước
Tốt nhất…đừng động vào gì cả. Cô cứng đờ, bước đi như một cái xác không hồn.
Kil đông cứng tại chỗ, cả người lạnh toát. Nó nghe hết cuộc nói chuyện vừa rồi, nhưng vẫn không ngờ cô gái xinh đẹp này lại là Rin – kẻ đáng sợ nhất trong bộ lạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Zua đổ mồ hôi hột. Áp lực này…Y như bị Ain hỏi cung vậy.
Nhưng sự thật không phải vậy. Bên trong Sopa là một cơn s·óng t·hần.
Dù sao tộc trưởng cũng có Rin bên cạnh, cô ta giỏi dùng độc, sức chiến đấu không hề kém ai. Nếu Sopa có ý định á·m s·át, Ain còn sống hay không chưa biết, nhưng Sopa chắc chắn c·hết trước.
Ler và Kil đứng im, mắt đảo liên tục. Bọn nhóc hiểu tập tính của sói, nếu chúng t·ấn c·ông, mọi thứ sẽ kết thúc ngay tại đây.
Zua cau mày khó hiểu, nhưng không hỏi thêm.
Nhưng…cả hai đều có vấn đề.
"Nhớ tắm rửa sạch sẽ đi. Không thì c·hết đó."
Kil vội vàng gật đầu như gà mổ thóc. “Phải tắm ngay!”
(“Nhưng Ain cũng có vợ mà Zua ơi!” tác giả said)
Tất nhiên, hắn chỉ dám chửi thầm.
Nhưng Sopa thì sao?
…
Cô ả này cao quá, còn bọn nó quá thấp. Dìu thì không nổi.
Rin chỉ vào chỗ giường của Ain rồi nói :
Hắn vội đáp: "Rin, là tôi. Zua đây."
+Dựng tháp canh → luôn có người giá·m s·át 24/24.
Cả bốn người bước lên cây cầu gỗ bắc qua con sông rộng 10 mét.
Zua thở dài nhẹ nhõm. Rin vẫn chưa ngủ. May thật.
10 y sĩ, 5 đầu bếp, 5 tinh sĩ.
Chiến trường hỗn loạn! Người b·ị t·hương vô số.
Kil cứng đờ, cảm giác như bị mãnh thú đánh hơi con mồi.
Alpha và Beta đã quen mùi của Zua từ lâu, nên chúng không cảnh giác hắn. Hai nhóc tuy lạ, nhưng trên người vẫn có mùi của bộ lạc, không đủ để làm bầy sói phản ứng mạnh nhưng Sopa là người ngoài.
Không ai biết độc của Rin có thể bám lâu đến mức nào. Ler và Kil không chần chừ nữa, hai đứa vội vàng chào Rin rồi phóng như bay về phía học viện.
Sopa cần một chỗ ở tạm thời, và hắn chỉ có hai nơi để đưa cô nàng này tới: nhà của hắn hoặc nhà của tộc trưởng.
+ Cánh số 9 – Kai chỉ huy
+ Cánh số 4 – Pu chỉ huy
Sopa lắc đầu, giọng điềm tĩnh:
Cánh cửa hé mở, đôi mắt sắc bén của Rin nhìn hắn, rồi đảo một vòng ra phía sau. Sau vài giây đánh giá, cửa mới mở rộng ra.
200 chiến binh: 170 cận chiến, 15 xạ thủ, 10 kỵ binh.
+ Cánh số 3 – Mit chỉ huy
Thành ra cảnh tượng bây giờ là kéo lê cô đi trên cầu. Zua nhìn thấy, mặt tối sầm, hắn thở dài, đi lại dìu cô đi.
Dio nheo mắt, bóng tối trong tâm trí hắn càng lúc càng sâu. Trận chiến này, còn nguy hiểm hơn nhiều so với những gì họ đã tưởng.
Chỉ có Zua là cười khổ, vì hắn biết bầy sói đang cảnh giác điều gì. Không phải hắn. Không phải hai đứa nhóc, mà là Sopa.
+ Cánh số 1 – Dio chỉ huy
Rin khẽ nhíu mày. Cô không hỏi thêm, chỉ lẳng lặng bước đến trước mặt Kil. Bất ngờ, cô cúi xuống, hít một hơi thật sâu ngay trên người thằng nhóc.
Cánh quân số 1 (Dio) và số 7 (Tel) cùng tiến về hướng Tây. Mỗi cánh quân đều có nhiệm vụ riêng.
"Có chuyện gì? Hai đứa nhóc này là ai? Cô gái kia là ai?"
…
+Lập tường phòng thủ → dù chỉ là tạm thời, nhưng cũng phải đủ chắc chắn để cầm cự.
+ Cánh số 2 – Ry chỉ huy
200 chiến binh: 170 cận chiến, 10 xạ thủ, 5 kỵ binh.
Ba người bước vào trong nhà của Ain.
Giọng báo cáo vang vọng trong lều chỉ huy.
Những c·ái c·hết không rõ nguyên nhân trong bộ lạc…Đến giờ vẫn chưa có lời giải thích.
"Không lẽ cô ta gan đến mức này?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
200 chiến binh: 160 cận chiến, 30 xạ thủ.
bất cứ lúc nào.
+ Cánh số 6 – Lea chỉ huy (cánh quân toàn nữ)
Cả hai đều hiểu lý do của tình trạng này.
"Hai đứa này mà là S? Nhát c·hết vậy."
"Có chuyện gì sao?"
200 chiến binh: 130 cận chiến, 30 xạ thủ, 20 kỵ binh.
Dio dẫn quân rút về một vùng đất trống, nơi nằm giữa Lạc Việt và mục tiêu. Thiên nhiên cũng không hoàn toàn quay lưng với họ. Một ngọn núi nhỏ che chắn một bên. Một con sông nhỏ cung cấp nguồn nước.
Nói rồi, hắn tiến lại gần Rin, thì thầm:
Ở chiến trường, cấp bậc cũ không còn quan trọng nữa. Dù ở bộ lạc là tiểu đội trưởng, thì giờ đây cũng phải nghe lệnh cấp trên tuyệt đối.
Kil và Ler tá hỏa, vội chạy lên đỡ cô. Hai đứa thở dài, nhưng ngay sau đó lại nhìn nhau khổ sở.
Dio siết chặt thanh đao, ánh mắt lóe lên sự quyết đoán. Hắn không thể liều lĩnh phản công trong vô vọng. Lựa chọn duy nhất: Lập tiền đồn phòng thủ!
Hắn biết Rin tự trách mình vì đã chế ra loại độc quá kém trong cuộc chiến hai năm trước, khiến nhiều tộc nhân m·ất m·ạng. Nên từ đó, cô lao vào nghiên cứu, cố tạo ra độc dược mạnh hơn, nguy hiểm hơn.
Tấu chương xong.
Nhưng để tránh gây hiểu lầm trước mặt tộc nhân, hắn cẩn thận tránh đụng chạm những chỗ không cần thiết.
Zua đứng trước một lựa chọn khó khăn.
200 chiến binh: 180 chuyên thủy chiến.
+ Cánh số 7 – Tel chỉ huy
Cô sợ, rất sợ là đằng khác. Cô sợ cây cầu sập, sợ mình rơi xuống sông. Sợ nếu bám vào lan can, nó gãy ra thì sao?
Nếu đưa về nhà mình, vợ hắn sẽ tra khảo đến khi nào trời sáng. Hắn không muốn bị dằn vặt hay nghe những câu như:
…
Toán quân dò đường trở về nhưng gần như toàn bộ b·ị t·hương. Những chiến binh tựa vào nhau, cơ thể đẫm máu. Nhưng may mắn không ai c·hết. Dio không tỏ ra nhẹ nhõm. Hắn biết, đây chỉ mới là khởi đầu.
+Phá bỏ tất cả cây cối gần doanh trại → tránh kẻ địch ẩn nấp hoặc phóng hỏa t·ấn c·ông.
Ler nhíu mày.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.