Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Chương 12
"Anh hành lý đâu hành lý đâu?" Cô cuống cuồng tìm hành lý
"Ừm" Anh chỉ ừm 1 cái rồi lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ
"Em nói em phải đi học" Cô điều chỉnh âm lượng to hơn 1 chút
"Đi thôi"
"Còn sớm ngủ thêm tí nữa" Giọng anh vẫn còn ngáy ngủ vang lên
"Sang nhật? Làm gì chứ?"
Vừa đặt lưng xuống cô đã buồn ngủ rồi, cô điều chỉnh ghế cho phù hợp rồi bắt đầu nhắm mắt vào ngủ.
"Ách....!được rồi giờ anh buông em ra em phải đi học không trễ giờ mất"
"Za mặt lạnh sao giờ cậu mới đưa em ấy đến chứ" Yoseob tiến lại vỗ vai Junhyung
"Hả là sao?" Cô nhìn anh đầy thắc mắc
"Hành lý đâu sao em không thấy"
Za cũng là lâu lắm rồi ta mới comeback trở lại ta nhớ mọi người lắm.
"Sao không thích à?" Thấy cô không lên tiếng anh nhìn chằm chằm vào cô hỏi
"Vậy sao anh chưa buông em ra?" Cô ngẩn người ra đầy thắc mắc
"Bịt khẩu trang vô đội thêm mũ nữa nếu em không muốn bị phóng viên chụp được"
Cô nhanh chóng đội mũ bịt khẩu trang rồi chạy tót lên xe chiếc xe ô tô màu đen to lớn đưa đón cô và anh về khách sạn sa hoa mà mọi người đã đặt sẵn.
"Anh....."
"Yên tâm hành lý mang xuống rồi xuống thôi xe chờ dưới kia rồi"
"Tổ chức fan metting với ở lại đó chơi"
"Sao nữa" Vẫn cái giọng đó khàn khàn vì vẫn ngáy ngủ
"Em đi ngay"
"......" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
không phải mà là em đang nghĩ sang đó nên thưởng thức món gì a" Cô nhìn sáng mắt nhìn anh
"2 giờ chiều nay khởi hành em còn không mau dậy chuẩn bị hành lý" Nhận được ánh mắt nhắc nhở của anh Hyun Ji vùng dậy như tia chớp
Sáng sớm ánh nắng len lỏi vào căn phòng rộng lớn xa hoa Hyun Ji khẽ động đậy mi mắt rồi từ từ tỉnh giấc sau 1 giấc ngủ ngon lành trong vòng tay người đàn ông mà cô yêu nhìn xuống thấy cánh tay anh đang ôm chặt lấy eo cô, cô liền nhẹ nhàng gỡ cánh tay săn chắc của anh ra để bước xuống giường nhưng mọi chuyện lại không thuận lợi theo hướng cô mong muốn khi gỡ được 1 nửa thì cánh tay săn chắc ấy lại ôm chặt lấy cô kéo cô vào lòng
Cô ngồi dậy định bước ra phòng ngoài lấy vali nhưng tự nhiên khựng lại như quên cái gì đó
"Em cuống cái gì?" Anh nhìn cô phì cười
"Za..
Junhyung ngồi bên cạnh đọc báo lúc quay sang nhìn cô thì thấy cô đã ngủ say anh liền gọi tiếp viên mang chăn mỏng đến, anh nhẹ nhàng đắp chăn cho cô điều chỉnh tư thế ngủ của cô đỡ đầu cô dựa vào vai anh để giấc ngủ của cô được ngon hơn.
"Nghỉ 1 tuần đi cùng tôi sang nhật" Anh vẫn ôm chặt lấy cô
Anh ừm cái gì chứ ừm rồi còn không buông ra để cô đi học ừm rồi sao vẫn ôm chặt (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Sao em nói nhiều thế" Junhyung hình như hơi cáu rồi
"Em...!hôm nay em phải đi học"
Nhân viên phục vụ đã đứng chờ ở đó để xách hành lý lên cho cô và anh ngoài nhân viên phục vụ ra còn có Kiwang, Dongwoon, Yoseob, Dujun và Junhye nữa mọi người đã ở đó chờ sẵn cô và anh
"Sao nữa" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nó cao chạy xa bay với Kiwang rồi"
Cô kéo tay anh đi nhanh ra khỏi máy bay bước ra ngoài là bầu không khí trong lành cô vươn vai hít thở bầu không khí trong lành đó vừa định chạy lăng xăng một chút thì bị anh kéo tay lại
"Em chỉ nói em phải đi học, chứ em không có nói tôi buông em ra"
"Junhyung......" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngủ như em người ta cuỗm hành lý từ lúc nào cũng không biết" Anh đưa tay chỉnh lại mái tóc rối của cô"
"Sáng nay Kiwang, Yoseob, Dongwoon, Dujun đi trước rồi anh ném nó qua nhà Kiwang từ hôm qua nên sáng nay nó theo Kiwang sang đó luôn rồi"
"Ừm"
"Em phải đi học" Cô lí nhí lên tiếng
"Anh"
"Bởi tớ thích" Junhyung cười vỗ vai Yoseob đáp lại
Anh đang cười với cô hả thật không tin nổi
"Thì tôi cũng đã Ừm rồi đấy thôi" Anh cau mày nhìn cô
"Ách....!em quên mất đưa cho em"
Vẫn vậy lại ừm (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"À.....vậy chúng ta là người đi sau, thôi em đi chuẩn bị"
Đúng 4 giờ chiều máy bay được hạ cánh đáp xuống sân bay Anh lay lay nhẹ gọi cô dậy lúc này cô mới dụi dụi mắt như 1 đứa trẻ từ từ tỉnh giấc cô nhìn quanh thấy mọi người đã xuống hết chỉ còn cô và anh cô cuống cuồng tìm hành lý nhưng không thấy đâu hết quay sang hỏi anh
"Vậy bao giờ chúng ta đi" Cô vẫn nằm im tại chỗ thao thao bất tuyệt
"Junhye thì sao?"
Hyun Ji nhanh tay chuẩn bị hành lý đúng 2 giờ chiều máy bay cất cánh cô được ngồi hàng ghế vip cùng anh ghế vip rất thoải mái nha thật sự rất thoải mái các dịch vụ lại cao cấp nữa thật không giống với mấy lần cô ngồi hàng ghế thường ngoài kia.
"Tùy em muốn gì cũng được đừng ăn lung tung sẽ bị đau bụng" Anh buông cô ra bắt đầu ngồi dậy
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.