Scandal Mẹ Kế Tuổi 25
Chi Thất Thất
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Chương 7
Đôi mắt phượng uy nghiêm của Phó Kim An nhìn cô chăm chú, như muốn dò xét tận đáy lòng. "Vậy chuyện thằng bé ôm em thì em giải thích thế nào?"
"Lúc nãy anh đề nghị em chuyển hành lý qua đây, có vẻ em cũng không tình nguyện cho lắm?"
"Nhưng mà lúc thấy anh về, hình như em không vui lắm thì phải. Hay là tiền anh cho em vẫn chưa đủ tiêu?"
"Ấy?" Cô ngạc nhiên nghĩ, "Sao làm cha mà lại đi ghen với cả con trai mình thế này?"
"Mình đang lảm nhảm cái gì thế này?" Cô tự trách thầm.
"Đủ! Đủ quá rồi ấy chứ, anh cho thêm nữa em vẫn tiêu hết!"
Nếu không xem cậu ta là con trai mình, làm sao cô có thể thể hiện hết giá trị bản thân để trụ lại chốn này được chứ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vào thời khắc quan trọng, cô nhanh trí lao tới ôm chầm lấy chân anh, quyết bấu víu không buông, nhất quyết không thể để mất cái công việc béo bở này được!
Cô hùng hồn khẳng định lập trường: "Em là vợ anh!"
Chương 7: Chương 7
"Vậy, sau này em với Kí Bạch..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Em quên mất em là vợ của ai rồi à?" Vừa nói, Phó Kim An vừa đứng dậy tiến về phía cô. Mỗi bước chân anh đi, một món đồ trên người anh lại được cởi ra: áo khoác ngoài, cúc tay áo sơ mi, đồng hồ đeo tay... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô chợt thấy xấu hổ, bèn nói bừa: "Em... em muốn cho con cảm nhận được hơi ấm của mẹ. Ai bảo thằng bé từ nhỏ đến lớn có biết mặt mẹ ra sao đâu chứ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ê cái này..." Cô hoảng hốt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ủa, cha này nói cái gì kỳ vậy?" Cô thầm nhủ trong lòng.
Cô giả vờ đưa tay lên lau khóe mắt, giọng điệu đầy vẻ đảm bảo: "Anh yên tâm. Con trai anh đang tuổi nổi loạn thôi, không phải vấn đề gì lớn cả. Anh cứ tập trung kiếm tiền, việc học hành của con trai cứ giao cho em. Nói sao nhỉ? Hmm... hôm nay anh giao cho em một hạt giống, ngày mai em trả lại anh cả một cánh rừng."
Xoay người lại, đôi mắt cô đã rưng rưng nước mắt. "Mặc dù em chỉ là mẹ kế thôi," cô nghẹn ngào nói, "nhưng cũng được tính là mẹ rồi mà."
"Ây da," cô thầm nghĩ, "công việc nhẹ lương cao thế này, sao tự nhiên lại thấy bất an quá vậy trời!"
"Xin thề, từ giờ trở đi em sẽ sắm vai một bà mẹ kế độc ác."
Phó Kim An sững sờ, "Em thật sự xem Kí Bạch là con trai em sao?"
Tuyệt vời! Căn biệt thự này đúng là có cả một đội ngũ nhân viên hùng hậu. Quản gia, bảo mẫu, giúp việc, người làm vườn, ai nấy đều bận rộn với công việc của mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.