Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Chương 20

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Chương 20


Cậu thiếu niên năm ấy chỉ cười hiền, xoa đầu cô, rồi nhẹ nhàng đáp: "Không đâu bé ngốc ạ, lớn lên chúng ta sẽ có gia đình riêng của mình thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 20: Chương 20

Lúc anh rời đi, anh dịu dàng an ủi cô: "Bé con ngoan, đừng khóc nhé. Lớn lên anh nhất định sẽ quay trở lại tìm em."

Anh chỉ nhìn cô cười, nụ cười ngốc nghếch, hiền lành.

Cô nắm chặt lấy vạt áo anh, lắc đầu quầy quậy: "Em chỉ muốn ở bên cạnh anh thôi mà."

Anh chỉ cười, gật đầu đồng ý: "Ừ, được thôi."

Anh quay sang cầu xin bố mẹ: "Bố mẹ ơi, có thể mang cả em ấy đi cùng chúng ta được không ạ?"

Dĩ nhiên, câu trả lời mà cả hai nhận được chỉ là một tiếng "Không!" lạnh lùng, dứt khoát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Năm cô lên năm tuổi, cô từng ngây ngô hỏi anh: "Anh An An, chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau, không bao giờ rời xa chứ?"

Ngày cô mới được đưa đến cô nhi viện, chỉ là một đứa trẻ sơ sinh vừa lọt lòng mẹ được vài ngày. Cô bị bỏ rơi khi còn đỏ hỏn. Chính anh là người đã thay tã lót cho cô mỗi ngày, bón từng thìa sữa cho cô ăn, dịu dàng hát ru cô ngủ. Cô cứ thế lớn lên từng ngày, trở thành một cái đuôi nhỏ bé, lẽo đẽo theo sau anh không rời.

Ông cụ cười hiền, đáp: "Nếu hai người kết hôn với nhau, họ sẽ tạo nên một gia đình."

Thế là cô chạy đi tìm giám đốc cô nhi viện, líu lo hỏi ông: "Thưa giám đốc, làm sao để có thể cùng một người trở thành gia đình, ngày ngày đều được nhìn thấy nhau ạ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng chẳng bao lâu sau đó, bố mẹ ruột của anh tìm đến cô nhi viện, đón anh về nhà. Ngày anh chia tay cô nhi viện, cô nắm c.h.ặ.t t.a.y anh, nước mắt lã chã rơi, nghẹn ngào hỏi: "Anh An An ơi, anh có thể không đi được không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô cứ đứng ngây ngốc ở cổng viện, gào khóc gọi tên anh, nước mắt tuôn rơi lã chã, lăn dài trên đôi má bầu bĩnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Chương 20