Sâu Nặng Đến Mấy Cũng Chẳng Thể Bạc Đầu
Một Đóa Chi Tử
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Chương 10
Phó Thịnh Hòa không thể mở miệng nói ra lý do nhưng anh ta biết rõ, bắt cô chịu đựng điều này chính là phản bội cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tối hôm nảy sinh ý nghĩ đó, anh ta lặng lẽ ra ban công hút thuốc suốt cả đêm, đầu lọc vương vãi đầy đất. Anh ta căm ghét bản thân bởi chính suy nghĩ ấy là sự phản bội đối với Hứa Thanh Hoan.
Cô tàn nhẫn đến thế sao!
Ý nghĩ kia cũng tan biến theo thời gian, chẳng để lại chút dấu vết nào trong cuộc đời anh ta.
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Sai ở đâu chứ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thể trạng của cô, làm sao chịu nổi?
Lúc tỉnh lại, bên cạnh là Dư Hinh, người đầy vết tích.
Điều duy nhất không bình yên chính là mẹ anh ta. Bà muốn bế cháu, liên tục gây áp lực cho anh ta. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thương mến, Vèm Chanh!
“Mẹ đã hỏi bác sĩ rồi, vết thương của Thanh Hoan không nghiêm trọng đến mức ấy, hai đứa có thể làm thụ tinh ống nghiệm…”
“Làm thụ tinh? Sinh một đứa trẻ chẳng có chút m.á.u mủ nào với cô ấy sao? Con không đồng ý!”
Sáng hôm sau, Phó Thịnh Hòa lấy lại vẻ bình thản, cuộc sống trôi qua ngày càng êm đềm hơn.
Cô không thừa nhận mối quan hệ giữa họ.
Nhưng bước qua tuổi ba mươi, nhìn những đứa trẻ đáng yêu, anh ta lại nảy sinh ý nghĩ muốn có một đứa con của riêng mình.
Anh ta từng nghĩ rằng chỉ cần cẩn thận một chút, đợi cô ta vượt qua mười tháng thai kỳ, anh ta sẽ đưa cô ta ra nước ngoài, từ đó không cho phép cô ta quay về nữa.
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Sau khi anh ta kiên quyết từ chối, mẹ anh ta cuối cùng cũng tạm thời buông tha.
Một bát canh trôi xuống, cơ thể Phó Thịnh Hòa nóng bừng. Anh ta chưa kịp nhận ra điều bất thường thì đã bị nhốt trong phòng khách.
Sai ở chỗ anh ta không đủ kiên quyết với mẹ mình. Sai ở chỗ anh ta từng đắc ý khi thấy Hứa Thanh Hoan vì mình mà cố gắng lấy lòng mẹ. Sai ở chỗ rõ ràng mẹ anh ta chưa từng chấp nhận cô nhưng anh ta lại ngây thơ tin rằng mọi chuyện đã qua rồi!
Từ đêm qua, tầm nhìn của anh ta chưa từng rõ ràng lại.
Mộ của Hứa Thanh Hoan nằm ở một nơi rất hẻo lánh.
Điều mà Phó Thịnh Hòa mong muốn chính là có một đứa con mang dòng m.á.u của mình để bù đắp tất cả những nuối tiếc trong thời thơ ấu.
Thậm chí không có lấy một tấm ảnh.
Nhưng không ngờ, cô ấy vẫn biết được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khoảnh khắc đó, Phó Thịnh Hòa cảm thấy trời đất sụp đổ. Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ phản bội Hứa Thanh Hoan, càng không ngờ rằng chính mẹ ruột lại là người đẩy anh ta vào con đường này.
Tuổi thơ của anh ta cũng bất hạnh như Hứa Thanh Hoan nhưng anh ta không nghĩ rằng sinh con cần phải cẩn trọng, rằng phải cho nó một cuộc sống tốt nhất. Dù gì anh ta cũng có đủ khả năng để cho con mình mọi thứ tốt đẹp nhất.
Mẹ anh ta nghe xong, im lặng một lúc, sau đó đích thân múc một bát canh đưa cho anh ta: “Con cũng khổ tâm rồi. Chọn một đứa trong họ Phó đi, đừng để bọn chú bác của con lên tiếng chỉ trích.”
Anh ta tự nhủ: Mày tỉnh táo lại đi, Thanh Hoan vì mày mà không thể có con. Cô ấy đã không còn người thân nào nữa, nếu mày cũng phản bội cô ấy, cô ấy sẽ ra sao đây?
Xin chào các độc giả thân yêu,
Hai năm đầu sau khi kết hôn, Phó Thịnh Hòa vẫn luôn phớt lờ lời thúc giục sinh con của mẹ mình, dù không kiên nhẫn hòa giải mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu nhưng ít nhất vẫn giữ được khoảng cách giữa hai bên, cho mình một chút bình yên.
Anh ta từng nghĩ rằng mình có thể xử lý tốt chuyện của Dư Hinh.
Trên bia mộ, chỉ khắc vỏn vẹn ba chữ Hứa Thanh Hoan, không còn gì khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quan trọng hơn cả là đứa bé đó chẳng có dòng m.á.u của cô!
“Bọn họ có tư cách gì? Họ có giúp gì cho con không?”
Chương 10: Chương 10
Trái tim Phó Thịnh Hòa như một cái lỗ hổng khổng lồ, bị cơn gió sớm mai lùa vào, mang theo nỗi hối hận khôn nguôi.
Phó Thịnh Hòa luôn thích tổng kết lại mọi chuyện, trước kia khi đối đầu với kẻ địch, đây là điều khiến anh ta tự hào. Nhưng bây giờ, anh ta căm hận khả năng phân tích của mình hơn bao giờ hết.
Anh ta biết điều nên khi về nhà ăn cơm một hôm, anh ta nói sẽ nhận nuôi một đứa trẻ bên họ ngoại. Như vậy mẹ anh ta sẽ chấp nhận.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.