Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Triệu Linh Nhi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 397
Rổ nhỏ đựng đầy một rổ, trông giống như một đống kẹo nổ, lúc nào cũng chuẩn bị nhảy vào miệng để nhảy disco.
Lăng Dư buông cốc nước trong tay xuống nhìn cô bé, ánh mắt quét qua: Em nói lại xem nào?
Nói xong, cô chạy vào bếp, trước tiên đun nước dùng cá, sau đó mới bắt đầu xử lý trứng cá, hai túi trứng cá ước chừng năm sáu cân, cô cho trứng cá vào nước ấm, bỏ lớp màng bên ngoài, sau đó rửa sạch trứng cá rồi cho vào rổ nhỏ để ráo nước.
Chương 397
"Em đáng thương quá." Tiểu Ngư thở dài như một người lớn: "Giá mà em là người lớn thì anh trai không thể quản em được."
Ngọt có rất nhiều loại, đường trắng ngọt lịm, mật ong chua ngọt, đường đỏ thơm nồng, vị ngọt của cá hồi có lẽ giống như vị ngọt thanh tao nhất của hương hoa, tươi mát thơm ngon, đặc biệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lăng Dư cười khẩy nhìn cô: "Cô chắc chứ?"
Thì ra là vậy, Diệp Cửu Cửu còn tưởng hôm nay Tiểu Ngư không muốn ăn hải sản: "... Biết thời thế mới là anh hùng, nghe lời anh trai không sai."
"Hả?" Tiểu Ngư đột nhiên nảy ra một ý: "Vậy em sẽ làm chị của anh."
Diệp Cửu Cửu đặt đĩa xuống: "Vậy sao em không đến tìm chị?"
Diệp Cửu Cửu chọc vỡ mộng tưởng của cô bé: "Cho dù em là người lớn thì anh trai vẫn là anh trai, anh trai vẫn có thể quản em."
“Anh bảo em phải viết thêm mười lần." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
TBC
Sau khi ráo nước, Diệp Cửu Cửu cho trứng cá vào tủ lạnh, lát nữa sẽ rưới trực tiếp lên thịt cá hồi, đảm bảo sẽ khiến mọi người phải kinh ngạc.
Diệp Cửu Cửu lau sạch phần thịt cá hồi không được vuông vắn cắt ra, lấy một nửa cắt thành lát mỏng, cô nếm thử một miếng, thịt cá chắc nịch, mềm mại, dai ngon, nhai kỹ còn có một chút ngọt thanh nhẹ nhàng.
Xử lý xong cá hồi, Diệp Cửu Cửu nghỉ ngơi một lát rồi mở cửa hàng.
"Thật sao?" Mắt Tiểu Ngư sáng lên, nhìn trộm anh trai, cười ngây ngô.
"Nghe thấy rồi." Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Lưu nãi nãi, bà cũng biết sao?"
Lưu nãi nãi chạy đến chỗ cô: "Cửu Cửu, cháu đang nhìn gì vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chắc chứ... ?" Diệp Cửu Cửu đột nhiên bị Lăng Dư nhìn chằm chằm đến mức hơi chột dạ, cô khẽ ho một tiếng, đứng dậy đi ra ngoài: "Tôi tiếp tục xử lý trứng cá và nước dùng xương cá.'
"Đâu có, tôi đang giúp anh bồi dưỡng trợ lý trông trẻ sau này." Diệp Cửu Cửu đầy vẻ đắc ý: "Không cần cảm ơn."
Tiểu Ngư cầm một miếng cá hồi nhét vào miệng: “Anh không cho."
Lưu nãi nãi: "Cháu cũng nghe thấy họ cãi nhau sao?”
Diệp Cửu Cửu đưa cho cô bé một ý tưởng: "Có cơ hội, sau này em có thể quản con của anh trai để trả thù."
Khi mở cửa, cô phát hiện nhà hàng hải sản riêng tư bên kia đã không còn ai, nhưng khắp nơi bừa bộn cho thấy trong lúc cô bận rộn ở sân sau thì lại xảy ra một trận hỗn chiến.
Tiểu Ngư sợ đến mức không dám hé răng, cúi vai, khom lưng, nhỏ giọng hỏi Diệp Cửu Cửu: "Em không còn cơ hội nào sao?”
Diệp Cửu Cửu tránh sang một bên để Lưu nãi nãi vào: "Cháu đang nhìn cửa hàng đó." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu Ngư đang cặm cụi luyện viết chữ quay đầu nhìn anh trai, sau khi anh trai gật đầu, cô bé lập tức ném bút ký, sau đó chạy đến chỗ Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu~ Em vừa ngửi thấy mùi của nó~”" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Cửu Cửu không kìm được lại nếm thêm vài miếng, ăn xong thì bưng vào cho Lăng Dư và Tiểu Ngư đang đọc sách trong nhà: "Nghỉ một lát, ăn chút cá hồi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.