Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng
Triệu Linh Nhi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 309
Tiểu Ngư ừ một tiếng: "Ngon lắm."
Tiểu Ngư ôm sữa chua đi đến bên cạnh: "Cửu Cửu lại bắt đầu nấu ăn rồi, vất vả quá."
"Chủ quán, mấy người anh em của tôi cũng bị rụng tóc nghiêm trọng, hôm nay đến đây thử xem sao." Người đàn ông đứng đầu cười, gọi thực đơn: "Hôm nay có gì?"
"Chủ quán, chẳng lẽ cô không biết sao?" Người đàn ông đứng đầu gãi đầu: "Bây giờ tôi có cảm giác như trở về thời thanh xuân, mỗi sáng thức dậy nhìn thấy mái tóc đen nhánh thực sự rất tuyệt." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lý Lâm nhìn thực đơn: "Chúng tôi đông người, mỗi món gọi một phần, ngoài ra gọi thêm một bình nước ép dưa hấu, một bình nước ép đào."
Cá nhỏ: "Mua."
Diệp Cửu Cửu đang đánh trứng, cười nhìn cô bé: "Vậy em có muốn giúp chị không?”
"Giúp chị ra ngoài tiếp khách, có khách đến thì gọi chị hoặc anh trai em." Diệp Cửu Cửu sắp xếp cho cô bé một công việc nhẹ nhàng nhất.
Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho đối phương.
Chương 309
Vài ngày không gặp, Diệp Cửu Cửu phát hiện đầu của những người này đều đã mọc cỏ rồi: "Mọi người cấy tóc rồi sao?"
"Được.' Diệp Cửu Cửu đang định vào bếp thì lại thấy Lý Lâm dẫn đồng nghiệp vào: "Chủ quán, hai ngày không gặp như cách ba thu."
Lăng Dư: "Sắp hết rồi."
Tiểu Ngư học theo: 'Hừ hừ?"
Lăng Dư kéo cổ áo cô bé về phía sau một chút, tránh để thực khách bên ngoài đẩy cửa đụng phải cô bé.
Chuẩn bị xong vừa đúng bảy giờ kém, cô mới từ từ mở cửa bắt đầu kinh doanh, vừa mở cửa không lâu thì khách đã lần lượt vào, những người đầu tiên vào là những người trước đây đến chữa rụng tóc, bên cạnh họ còn có thêm vài vị khách lạ.
Cá nhỏ lắc đầu: "Không có."
Diệp Cửu Cửu đi giày vào, tiện tay mang rác ra ngoài đổ vào thùng rác, sau đó đi vào bếp chuẩn bị đồ ăn kèm cần dùng vào buổi tối.
Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng: "Giúp thế nào ạ?"
Một cô gái trong số đó cũng phụ họa: "Bây giờ gội đầu, chải đầu đều không rụng tóc nữa, chắc không lâu nữa là có thể trở lại như hồi đi học."
Cô bé đảo tròn đôi mắt to: "Anh mua đi."
"Vừa hay không có ai giành với anh ta. Lý Lâm dừng lại một chút: “Tôi nghe anh ta nói hôm nay có há cảo tôm? Bây giờ còn không?” "Còn." Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho Lý Lâm: "Còn bốn phần."
"Cuối tuần tôi đều bận tăng ca, thời gian trôi qua như thoi đưa." Lý Lâm vừa hoàn thành một dự án trong tay, tối nay tiện thể dẫn theo đồng nghiệp trong tổ đến đây ăn mừng, để mọi người nghỉ ngơi một đêm thật tốt, ngày mai họ lại phải bắt đầu dự án mới.
Người đàn ông: "Chúng tôi đông người, hay là gọi mỗi món một phần, nếu không đủ thì chúng tôi sẽ gọi thêm." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
TBC (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Có khoa trương vậy không?" Diệp Cửu Cửu nhớ Lý Lâm mới đến vào thứ sáu tuân trước.
Lăng Dư bị cô bé nhắc đến tiền: "Hừ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lăng Dư cong môi: "Có tiên không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Được, các anh ngồi uống trà một lát." Diệp Cửu Cửu đặt ấm trà đầy lên bàn, sau đó đi vào bếp phía sau, cô mặc tạp đề vào rồi bắt đầu nấu ăn.
"Được ạ.' Tiểu Ngư quay người chạy ra ngoài nhà hàng, đứng ở cửa an tĩnh lặng làm người chào đón khách, thấy có người đến lập tức ưỡn thẳng lưng chuẩn bị chào đón khách, nhưng thấy người bên ngoài rẽ một góc rồi đi, cô bé lại buồn bã cúi vai, uống một ngụm sữa để tự an ủi mình.
Lăng Dư mặc một bộ đồ trắng đi đến sau lưng cô bé: "Lại uống à?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.