Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5
Tống Tiểu Sở khóc lóc kể lể: "Thiến Thiến, em không cố ý đâu, em chỉ thấy chiếc bình hoa này đẹp, muốn cầm lên xem thôi, không ngờ không cầm chắc, nó rơi vỡ mất!"
Nhìn cảnh này, tôi sắp ói rồi, ngay khi tôi định nói gì đó thì có người kéo áo tôi.
Từ Thiến Thiến hít một hơi thật sâu, vẫn mỉm cười trước ống quay: "Chỉ là một chiếc bình hoa nhỏ không đáng giá, không sao đâu, lát nữa chị sẽ nói với anh họ một tiếng, không cần đền đâu."
Nhân viên xung quanh cười ồ lên.
Từ Thiến Thiến liếc nhìn ống quay, lúc này mấy máy quay đều lấy Từ Thiến Thiến làm trung tâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chiếc bình hoa này là do tôi và Giang Yếm mua trong một buổi đấu giá ở Vân Thành khi chúng tôi đến Vân Thành chơi.
"Nhưng mà Kiều Kiều, hôm nay em bị làm sao vậy? Sao cứ hỏi Từ Thiến Thiến có được sự đồng ý của chủ nhà khi đưa chúng ta đến ngôi nhà này chưa thế?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe vậy, Tống Tiểu Sở vô thức thở phào nhẹ nhõm, trước khi cô ta kịp mở miệng, tôi đã lên tiếng: "Cô Từ đúng là hào phóng, chiếc bình hoa thời nhà Minh này có giá hơn ba trăm vạn, đến miệng cô lại thành thứ không đáng giá, xem ra cô Từ kiếm được nhiều tiền lắm nhỉ, đến ba trăm vạn cũng không thèm để mắt?"
Từ Thiến Thiến nắm tay Tống Tiểu Sở, cười ngọt ngào: "Phòng ngủ chính hay không thì có gì quan trọng, chúng ta cần gì rạch ròi thế? Nếu em thích, cứ ở đi, đây là nhà anh họ chị, sau này chị có thể thường xuyên đến đây, căn phòng đó nhường cho em ở."
Sau khi mua về cũng không mang đi mà để trưng bày trong biệt thự ở Vân Thành này, không ngờ hôm nay lại bị Tống Tiểu Sở đập vỡ!
Bão bình luận toàn là khen ngợi tình cảm tốt đẹp của Từ Thiến Thiến và Tống Tiểu Sở.
Nhưng mà...
[Thiến Thiến thực sự là đẹp người đẹp nết, đối xử với Tiểu Sở thật tốt, hu hu.]
"Huhuhu, Thiến Thiến, chị tốt quá!"
Bọn họ bắt đầu chọn phòng, Tống Tiểu Sở nhìn trúng phòng ngủ chính của biệt thự, cũng là căn phòng đẹp nhất, cô ta nói với Từ Thiến Thiến: "Thiến Thiến, em thích căn phòng này quá, tối em muốn ngủ thử xem có thoải mái không."
"Á nhưng mà chị Thiến Thiến, như vậy không ổn lắm đâu... Đó là phòng ngủ chính, đáng lẽ phải là chị ngủ chứ."
Chỉ thấy ở đằng xa, Tống Tiểu Sở đang đứng bên một giá cao, dưới chân cô ta có một chiếc bình hoa vỡ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ Thiến Thiến cũng biến sắc, cô ta bước nhanh về phía Tống Tiểu Sở. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Biệt thự rất lớn, phòng cũng rất nhiều, sắp xếp như vậy hoàn toàn có thể ở được.
"Từ Thiến Thiến, ai cho cô tư cách nói câu này?" Tôi cười khẩy nhìn Từ Thiến Thiến: "Không được sự cho phép của chủ nhà, tự tiện dẫn người xông vào nhà người khác, có thể phải ngồi tù đấy."
[Thật ghen tị với Tiểu Sở, tôi cũng muốn trở thành bạn thân của Thiến Thiến!]
"Cô..." Tống Tiểu Sở tức đỏ cả mắt.
Nhìn thấy chiếc bình hoa vỡ, mặt tôi lập tức tối sầm lại.
Tôi quay lại nhìn, thì ra là quản lý vẫn luôn ở bên ngoài.
"Thiến Thiến, chiếc bình hoa này bao nhiêu tiền vậy... Em sẽ đền cho chị..."
Đạo diễn cau mày, nói với tôi: "Tô Kiều, vừa phải thôi, Thiến Thiến là em họ của anh Giang, người ta là họ hàng, ở nhờ một chút là chuyện bình thường, nếu cô không thoải mái, cô đi tìm một người như anh Giang làm anh họ đi, lúc đó chúng tôi sẽ đến ở cùng cô!"
Đạo diễn cũng lên tiếng: "Ừm, mỗi nghệ sĩ một phòng, nhân viên thì hai người một phòng."
Tôi vừa định mở miệng nói với chị Vưu thì nghe thấy tiếng vỡ choang.
Chương 5
Tôi lạnh lùng nhìn Từ Thiến Thiến vẫn đang giả vờ.
Nói đến nửa câu sau, chị Vưu bĩu môi: "Đúng là số hưởng!"
Tống Tiểu Sở đỏ mặt, rõ ràng là không tin: "Tô Kiều, chuyện này liên quan gì đến cô! Cô tưởng mình là ai? Mở miệng ra là bình hoa thời nhà Minh giá hơn ba trăm vạn, còn hiểu rõ hơn cả Thiến Thiến?"
[Tình bạn Khánh Sở, mãi mãi bền lâu!] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sắc mặt Từ Thiến Thiến trầm xuống, nhưng cô ta chưa kịp lên tiếng, Tống Tiểu Sở đã nổi giận trước: "Tô Kiều, cô có ý gì? Tôi đã nói với cô rồi, Thiến Thiến là em họ của anh Giang, đều là người một nhà, em họ của mình thì sao không được ở nhà anh họ? Cô không hiểu tiếng người à?"
Từ Thiến Thiến cười nói: "Nếu em thích, căn phòng này nhường cho em ở, chị ở phòng khác cũng được."
Tống Tiểu Sở vui mừng ôm lấy Từ Thiến Thiến.
Chị Vưu kéo tôi sang một bên, hạ giọng nói: "C·h·ế·t tiệt, những người này quen thói gió chiều nào theo chiều ấy, toàn là lũ nịnh hót! Nhưng mà, không ngờ Từ Thiến Thiến này lại có bản lĩnh như vậy, lại là em họ của Giang Yếm."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.