Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46: Chương 46

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Chương 46


Con ngươi ướt nhẹp nhìn anh, như một bông hoa bị mưa làm ướt: “Được rồi, đi nhanh đi.”

Lệ Bắc Đình đưa tay cởi chiếc khóa trên áo ngực cô, nhưng lần đầu mở, không có kinh nghiệm, hai lần mò mẫm đã bị Thư Lan nắm lấy cánh tay.

Dù sao RL cũng không phải công ty gia đình, muốn làm gì thì làm.

Lệ Bắc Đình trở nên như vậy từ khi nào? aaa phải làm sao đây không cầm lòng được.

“Ừ, nhưng tôi nói cho cậu biết, ông cụ Lệ thông minh như vậy, suy nghĩ cẩn thận một chút cũng biết cậu đứng sau chuyện này, cậu không sợ sao?” Quan hệ giữa Chu Tự Bạch và Lệ Bắc Đình có thể làm cho Lệ thị sập bẫy không?

“Anh định làm gì?” Thư Lan bị anh lừa gạt, bây giờ cô phải bình tĩnh nói chuyện, nếu không sẽ rơi vào bẫy của anh.

Khách sạn không lớn bằng nhà nên ngay cả trong phòng cũng có thể nghe rõ nhạc chuông điện thoại di động.

“Em không biết anh đang nói gì.” Da mặt Thư Lan mỏng, trên mặt đã nóng bừng, đem bộ phim đang xem tắt đi.

Điện thoại vang lên, nhưng rõ ràng là Lệ Bắc Đình không muốn nghe máy, liền nghiêng người tắt máy, sau đó ôm Thư Lan về phòng.

“Thử cảm giác một chút, đúng là rất mềm.” Lệ Bắc Đình sờ sờ môi, đáy mắt hiện lên một tia cười trêu ghẹo.

Thư Lan nghĩ ông cụ đã lớn tuổi, lúc nào cũng có nhiều bệnh, lỡ như xảy ra chuyện gì thì sao chứ?

Editor: Hihi! + Beta: Mia

Nuôi dạy anh không phải là nuôi dạy cháu trai mà là đào tạo một người nối nghiệp.

Làm việc này cũng cần có hứng thú, nhưng cuộc gọi này làm mất hứng.

“Thư Lan còn chưa gặp mẹ tôi, tôi mang em ấy đến thăm, có chuyện gì không?” Lệ Bắc Đình vỗ một cái lên chân Thư Lan, Thư Lan đem chân từ đùi anh dời đi, nằm xem kịch, nhìn người đàn ông của mình đứng dậy ra ban công nghe điện thoại.

“Vậy em hôn anh một cái.” Lệ Bắc Đình nâng cằm.

“Ông nội cậu tìm đến nhà tôi, ông nội tôi vừa mới gọi điện đến, cậu đoán không sai tí nào?”

Lệ Bắc Đình cất điện thoại, hút xong điếu thuốc mới đi vào, Thư Lan từ nằm đã chuyển sang quỳ, mông nâng lên, lộ ra đường cong, ánh mắt anh nóng bừng, anh bất lực mỉm cười, thật sự không đề phòng anh chút nào, làm cho người ta vừa tức giận vừa buồn cười.

“Em a…”

“Thực hiện nghĩa vụ của người làm chồng, nộp thuế có được không?” Lệ Bắc Đình ôm người vào ngực, cắn vào tai, thì thầm.

Than ôi, đột nhiên bắt đầu đồng tình với Lệ Nam Hi ngu xuẩn kia, rơi vào tay kẻ cáo già có thể đạt được kết quả gì tốt chứ.

“Em, em mệt rồi.” Vốn dĩ Thư Lan là người chủ động, bây giờ cảm giác như không có chuyện gì, bây giờ cô như biến thành miếng thịt trên thớt, đốt nhiên bắt đầu sợ hãi.

“Anh đi nghe điện thoại đi, trễ như vậy rồi, không chừng ông nội có chuyện gấp, đừng tùy hứng.”

Ông cụ cũng không ngốc.

Giọng trầm thấp cuốn hút, giống con yêu quái ám ảnh người ta vào nửa đêm, khiến trái tim bé nhỏ của Thư Lan run lên.

“Sợ gì chứ? Ông nội chủ động để Lệ Nam Hi vào công ty, nên đoán được cục diện hôm nay, một núi không thể có hai hổ, công ty có tôi rồi giữ lại hắn làm gì?” Lệ Bắc Đình cười khinh thường, từ lúc bắt đầu anh đã không có ý định lựa gạt ông cụ.

Lệ Bắc Đình nhìn vào mắt Thư Lan, trong mắt tràn đầy d*c vọng, đuôi mắt đỏ ngầu, Thư Lan cũng đang nhìn anh, đàn ông đ ộng tình đều có bộ dạng này, như thể người ta có thể c·h·ế·t đuối trong đôi mắt anh.

Nhiệt độ của người đàn ông cao hơn phụ nữ, da thịt ma sát vào nhau, cả người Thư Lan run rẩy, dường như có một tia sáng lóe lên trong mắt cô, không biết đêm nay thế nào.

“Vậy là được, dù sao lửa cũng không thiêu rụi được cậu, cậu lo gì chứ.” Tay Lệ Bắc Đình chống lên lan can, Ngọc Thành không sầm uất bằng Vân Thành, nhưng cảnh đêm cũng không tệ, đèn đường uốn lượn như một con rồng đang ngủ yên.

Anh thở đều: “Em thật sự muốn anh đi bắt máy? Không có chuyện gì tốt đâu, anh sợ nghe xong sẽ mất hứng.”

Lệ Bắc Đình cầm máy tính bảng trên tay cô, ném lên ghế salon.

Thư Lan cau mày, đầu óc cuối cùng cũng bắt kịp lời anh nói, thẹn quá hóa giận: “Em không có ý này.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu Tự Bạch nói chuyện với ông nội sau đó thuận tiện gọi cho Lệ Bắc Đình một cuộc điện thoại.

Hô hấp của Thư Lan dồn dập, nhịp tim đập dồn dập, bịch, bịch, bịch, một tiếng lại một tiếng, lồ ng ngực cô phập phồng, vừa nghĩ tới chuyện sẽ phát sinh, lại có chút không thở được.

Lệ Bắc Đình hít sâu một hơi, xoa xoa môi cô, ra ngoài nghe điện thoại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiểu cô nương da mặt mỏng, xấu hổ cũng không nói thẳng.

Lần đầu tiên, dù sao cũng phải để cô có ấn tượng tốt.

Mắt Lệ Bắc Đình hơi nheo lại, chú ý tới động tác của cô, đây là cô ngầm cho phép.

“Điện thoại, anh đi nghe máy đi, em thấy là ông nội gọi.” Thư Lan đẩy Lệ Bắc Đình ra, thời điểm anh ôm cô, cô nhìn thấy hai chữ ông nội nhảy lên trên màn hình.

“Lệ Nam Hi không đến cầu xin tôi, thì ai cầu xin cũng đều vô dụng.” Lệ Bắc Đình thở một hơi, làn khói dần hòa vào màn đêm: “Đánh c·h·ó thì phải đánh nó đau thì mới nhớ được.”

Nhưng cũng phải, chỉ có con trai một như cậu ta mới không phải lo gì nên có thể ra sức làm việc bên ngoài mà không lo sợ, bởi vì sớm muộn gì công ty cũng là của cậu ta, không ai có thể lấy đi, nhưng Lệ Bắc Đình thì không như vậy, nếu như không nắm chắc thì liệu công ty có thuộc về anh không.

Thật sự coi anh có khả năng tự chủ mạnh mẽ sao?

“Anh muốn làm gì?” Thư Lan phòng bị, đột nhiên biết lời anh có ý gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Anh không tin, chính là em dụ dỗ anh.” Lệ Bắc Đình cầm cổ tay cô, ánh mắt thâm thúy nhìn cô: “Em hết chưa?”

“Em mới không có, nằm có chút không thoải mái, nên em mới đổi tư thế.” Thư lan từ khi xảy ra chuyện “câu dẫn” lần trước, đời này cô cũng không muốn làm ra chuyện mất mặt như vậy nữa.

Điện thoại di động bên ngoài vẫn không ngừng reo Thư Lan mím môi, cuối cùng quỳ xuống giường hôn Lệ Bắc Đình thật sâu.

Mỗi người hãy phấn đấu hết sức trong cuộc đời này.

“Bản chất con người mà thôi,” Lệ Bắc Đình sờ sờ trên người, anh xoay người chuẩn bị đi vào, đã thấy trong tủ bên cạnh có một hộp thuốc lá mà khách sạn chuẩn bị, cầm một điếu, hút hai hơi, thở ra, cười nhẹ: “Ông của tôi và ông của cậu quan hệ bao nhiêu năm, nếu như là nhà họ Chu hợp tác, e là ông sẽ giải quyết.”

Lời nói của người đàn ông có chút tàn nhẫn, thậm chí xuyên mà điện thoại Chu Tự Bạch cũng rùng mình.

“Vận động một chút trước khi ngủ thì ngủ ngon hơn đó.”

“Phải, bên này tôi đẩy cho công ty, ông nội cũng không thể có giải pháp.”

Hơn nữa chuyện Lệ Nam Hi, rất hiển nhiên nếu anh vẫn không tỉnh lại, ông cụ sẽ từ bỏ anh, đào tạo Lệ Nam Hi.

“Ngọc Thành.”

Lệ Bắc Đình luồn tay sau cổ cô, kéo cô ngồi lên người mình, mười ngón tay đi thăm dò trong vạt áo.

Đừng thấy Lệ Bắc Đình bình thường dễ nói chuyện, chịu đựng một nhà của Lệ Kiện đã trở nên tàn nhẫn, nếu không có bọn họ đã không xảy ra việc gì.

Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của Lệ Bắc Đình vang lên, Thư Lan giật mình.

“Anh nhanh đi, không hứng thú thì đi ngủ, nói như thể em rất muốn vậy.” Thư Lan liếc anh một cái, rõ ràng là anh muốn, còn làm ra bộ dạng như cô cầu xin anh, thật không biết xấu hổ.

Một khi nghĩ đến những thứ này, lòng đau như dao cắt, nhưng lại thấy vui vẻ không giải thích được, có một vài thứ cả đời này của anh đã định là không bao giờ có được ví như tình thân.

Người đàn ông đi tới mấy bước, vỗ lên mông cô một cái, người đang bị cuốn hút bởi một bộ phim, Thư Lan ngạc nhiên, đột nhiên quay đầu ngồi xuống: “Hả, Anh làm gì vậy.?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người vợ mà anh coi như báu vật lại bị cư dân mạng mắng mỏ bấy lâu nay, ông cụ phải có trách nhiệm.

Chương 46: Chương 46

Chu Tự Bạch cúp điện thoại, cười lạnh một tiếng, Lệ Bắc Đình thật sự là một con cáo già, một nước cờ cải tử hoàn sinh.

“Anh muốn, có thể không?” Lệ Bắc Đình nghiêm túc gật đầu.

“Có thể trách anh sao? Em đang ngồi tư thế gì? Không phải đang dụ dỗ anh sao?” Lệ Bắc Đình ngồi bên cạnh cô, đặt tay lên chân cô, từ khi biết tâm tư của Thư Lan, Lệ Bắc Đình càng to gan hơn, lúc trước sợ mạo phạm người đẹp nếu người đẹp không sợ thì anh còn chịu đựng làm gì chứ?

“Anh có.” Ánh mắt Lệ Bắc Đình trở nên nóng bỏng, như có một ngọn lửa đang bùng cháy, anh thật sự đợi ngày này rất lâu rồi, đáng lẽ nên làm vào đêm tân hôn, chẳng bao lâu nữa là kỷ niệm một năm rồi.

“Đang ở đâu vậy?”

Chu Tự Bạch nhíu mày, có chút hưng phấn, trò chơi chỉ mới bắt đầu.

“Ha, cậu thoải mái quá nhỉ, công ty sắp thành một nồi cháo heo rồi.”

“Không nhận, làm đại sự trước.” Dù là ông trời đánh đến thì hôm nay anh cũng phải làm chuyện đại sự trước.

Chuyện Thư Lan bị mắng sau lần tai nạn đó, đáng lẽ nhà họ Lệ nên đứng ra làm rõ sự việc từ lâu, nhưng vì lợi ích, mà họ đã cho phép những người đó xúc phạm Thư Lan, sau khi anh tỉnh lại đã nghe được những lời nói rác rưởi đó, trong lòng rất tức giận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có lúc cũng thật buồn cười, từ nhỏ đến lớn, anh là do một tay ông nội đào tạo nên, anh tưởng rằng ông nội yêu thương anh nhưng thật ra trong lòng ông nội lợi ích của công ty lớn hơn tất cả.

Chu Tự Bạch cảm thấy ba mình coi như thức thời trong việc nuôi dưỡng nhân tình, không sinh cho cậu ta một đứa em cùng ba khác mẹ nào, không giống như Lệ Kiện, không có một chút chừng mực nào.

Thư Lan mắng anh một cái: “Lưu manh!”

Đây là lần đầu tiên cô chủ động, mấy lần trước đều hời hợt, nhưng lần này là một đòn tấn công thực sự, cô bắt chước Lệ Bắc Đình, một lúc mới rút lui.

“Được nếu cậu đã không sợ thì tôi cũng không có gì phải sợ, tôi thấy điện thoại của ông cụ nhà cậu sắp gọi tới rồi, chuẩn bị nghe máy đi.”

Hai người đang làm chuyện như vậy, lỡ như sau này ông nội xảy ra chuyện gì thì Lệ Bắc Đình nhất định sẽ hối hận.

Lệ Bắc Đình sớm đã đ ộng tình rồi, đuôi mắt hơi đỏ, có một cơn bão đang hình thành trong mắt anh, anh rút tay ra đặt dưới đầu gối Thư Lan, định sẽ bế cô vào phòng.

Không lẽ để Chu Tự Bạch đi đắc tội với cấp cao của RL sao? Không ai có đầu óc mà có thể làm việc này.

Lệ Bắc Đình cúi đầu, bắt lấy đôi môi của cô, nếu như được quyền lựa chọn, e là con trai của Chu Tự Bạch cũng đã biết chạy rồi, còn anh vẫn là một xử nam.

Có vài thời điểm, không phải lúc nào cũng tuân theo quy cũ, phụ nữ nóí một đằng làm một nẻo, anh phải chủ động thôi. Khi đầu lưỡi đưa vào khoang miệng, Thư Lan ngửi thấy mùi vị thuốc lá, cũng không quá khó ngửi, nhưng đây là lần đầu tiên cô nhận ra Lệ Bắc Đình cũng hút thuốc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Chương 46