Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 68: Chương 68

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68: Chương 68


Tiết Linh cũng ngồi xuống, tìm kiếm giữa đống đá.

Tiết Linh: "..." Anh còn biết thiên thạch thật trông như thế nào nữa chứ!

Chính vì lý do này mà cô thích thiên thạch, nhưng khi lớn lên lại thấy hơi xấu hổ khi nhắc đến.

Cô chỉ thích thiên thạch hồi bé thôi, lớn lên rồi không còn hứng thú lắm nữa.

Dù sao thì, tất cả các phương thức liên lạc đều bị cắt đứt, cho đến tận ba năm sau, vẫn chưa thể khôi phục.

Có người nói mưa sao băng đã làm thay đổi từ trường Trái Đất, dẫn đến việc tín hiệu liên lạc gặp trục trặc.

Tiết Linh giơ hai viên đá cuội định ném anh, Văn Cửu Tắc lập tức giơ tay đỡ.

Trả thiên thạch về với hố thiên thạch, cô mới đẩy anh lên trên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đúng là công cốc, em đúng kiểu 'giả vờ thích rồng', gặp rồng thật lại sợ không dám lấy." Anh trêu cô.

Việc virus zombie có liên quan đến trận mưa sao băng này hay không vẫn chưa có kết luận, nhưng có một điều chắc chắn là sau trận mưa sao băng đó, hệ thống liên lạc toàn cầu hoàn toàn sụp đổ.

Hai bóng dáng, một cao một thấp, cùng ngồi xổm bên bờ hố thiên thạch, cúi đầu nhìn xuống.

Anh đặt lên tay, hỏi cô: "Một viên đủ chưa, có cần tìm thêm không?"

Trên đường từ thành phố Du đến thành phố An Khê, cô đã lạc đường mấy lần, không chỉ từng thấy hố thiên thạch mà còn từng nhìn thấy cả một hố va chạm vệ tinh nữa.

"Không muốn ngủ trong 'hố trời' này à?"

"Muốn xuống xem thử không? Biết đâu có thể tìm được thiên thạch." Anh đề nghị.

Anh chìa tay về phía Tiết Linh: "Cẩn thận, đưa tay cho tôi."

"Cũng như khi tôi mua vòng tay chiêu tài thôi, chẳng lẽ anh thật sự tin nó có thể giúp anh phát tài à?" Tiết Linh thản nhiên nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô không nói cho Văn Cửu Tắc biết, thực ra cô đã thấy mấy hố thiên thạch kiểu này không chỉ một lần.

Cũng không có gì... Chỉ là Tiết Linh lo hố thiên thạch này có phóng xạ, nếu ở lâu quá, Văn Cửu Tắc sẽ gặp vấn đề.

Anh nhớ trước đây Tiết Linh rất thích thiên thạch, thậm chí còn hào hứng mua một mặt dây chuyền thiên thạch.

Khi còn là một zombie lang thang khắp nơi hóng chuyện, Tiết Linh đã nghe không ít người bàn luận về vấn đề này.

Mặc dù zombie bùng phát trước, còn mưa sao băng xảy ra sau, nhưng người đàn ông đang khóc thét kia rõ ràng chẳng còn tâm trí để quan tâm đến mối quan hệ nhân quả nữa.

Nhưng ngay sau đó, cô lại cảm thấy có lỗi, như thể mình đang ghét bỏ bốmẹ vậy.

Văn Cửu Tắc lên trước, sau đó kéo cô lên.

Văn Cửu Tắc đã ngồi xổm xuống, bắt đầu bới đá trên mặt đất, hỏi cô: "Nhìn ra viên nào là thiên thạch không?"

Từ đó, Văn Cửu Tắc biết cô thích thiên thạch.

Trẻ con lần đầu tiếp xúc với vũ trụ, hứng thú với người ngoài hành tinh, không gian, những vì sao cũng là chuyện bình thường.

Đứa trẻ đó luôn đeo một viên thiên thạch bên mình, hóa ra cậu ta là một đứa trẻ ngoài hành tinh bị bỏ lại Trái Đất. Cuối cùng, người thân của cậu đã tìm được viên thiên thạch ấy, lái phi thuyền đến đón cậu về nhà.

Chẳng qua chỉ là gửi gắm chút tưởng tượng lãng mạn và niềm hy vọng tốt đẹp, ai mà tin là thật chứ.

Tiết Linh đáp: "Nó là giả mà, thiên thạch thật đâu có rẻ như vậy."

Lúc này đây, khi Văn Cửu Tắc nhất quyết phải tìm được một viên thiên thạch thật rồi mới chịu đi, Tiết Linh bắt đầu hối hận vì ngày trước đã cố tỏ ra sâu sắc làm gì!

Văn Cửu Tắc giẫm lên vách nghiêng của hố thiên thạch, trượt xuống, đá vụn và cát bên dưới cũng lả tả rơi theo.

Tiết Linh khi đó còn nhỏ, không tránh khỏi có đôi chút mơ mộng, nghĩ rằng có khi nào mình cũng là một đứa trẻ ngoài hành tinh, và một ngày nào đó, người thân của cô sẽ tìm đến, đưa cô về nhà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiện thể, cô còn mua cho anh một chiếc vòng bạc cầu "sức khỏe dồi dào", nhưng đương nhiên Văn Cửu Tắc c.h.ế.t cũng không chịu đeo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nhìn đi, hai viên này của em không phải thiên thạch." Anh khinh bỉ đá cô nhặt được.

Văn Cửu Tắc thắc mắc: "Sao gấp vậy?"

Thật ra cô không định tìm thiên thạch, chỉ muốn nhặt vài viên đá đẹp đẹp là được.

Tiết Linh thấy hơi phiền phức. Kiểu hố này thật ra cứ lăn thẳng xuống là nhanh nhất, cô từng làm vậy rồi, dù sao cũng chẳng đau chẳng bị thương.

Anh vốn đã chẳng bình thường lắm rồi, lỡ bị phóng xạ ảnh hưởng, trở nên kỳ dị hơn thì sao!

"Ục ục." Văn Cửu Tắc nhặt một viên đá nhỏ, ném xuống vũng nước bên trong hố.

Nếu bây giờ mở radio trên xe, vẫn chỉ là một màn tĩnh lặng.

Khi Văn Cửu Tắc hỏi vì sao cô thích thiên thạch, cô giả vờ ra vẻ lãng mạn, còn kể anh nghe về sự hình thành của những vì sao, nói rằng vì vũ trụ rất đẹp, nên cô mới thích thiên thạch.

Sau đó, vì một số tin đồn trên mạng bảo rằng "thiên thạch gây ung thư", Tiết Linh đành đau lòng cất mặt dây chuyền đi, đổi sang đeo vòng tay "cầu thi cử thuận lợi" mua từ chùa.

"Biết giả mà em vẫn mua?" Văn Cửu Tắc khó hiểu.

Anh nhìn nó cả buổi, cảm thấy chẳng khác gì viên đá ven đường, bèn hỏi: "Em có nghĩ cái này là thiên thạch giả không?"

Nhưng Văn Cửu Tắc đang mở tay chờ cô, nên cô đành chậm rãi làm theo ý anh.

"Em gấp vậy làm gì, tôi còn định tối nay cùng em cắm trại ở đây mà."

Chương 68: Chương 68

Thôi được rồi, vậy là đủ rồi, đi thôi.

Cô cầm hai viên đá cuội trắng, kéo áo anh, giục anh đi.

Văn Cửu Tắc để mặc cô kéo căng áo mình, nhưng vẫn không nhúc nhích, tiếp tục bới đá. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vì khi ấy cô đang đau đầu với kỳ thi, ngày nào cũng thức đến nửa đêm để ôn bài.

Tiết Linh nhận viên thiên thạch từ tay anh, đặt lại chỗ cũ rồi vùi xuống.

Tiết Linh thầm nghĩ, cô đâu phải chưa từng ngủ trong mấy cái hố thiên thạch thế này.

Xuống đến đáy hố, đứng bên cạnh vũng nước nhỏ.

Nghe thấy áo mình phát ra tiếng rách nhẹ, Văn Cửu Tắc đứng dậy: "Được rồi, đi thôi."

Miễn đi.

Vậy nên, cô đã từng nghiêm túc suy nghĩ - nếu cha mẹ ngoài hành tinh đến tìm, liệu cô có nên rời xa mẹ ruột của mình không.

Khi còn nhỏ, Tiết Linh từng xem một bộ phim hoạt hình về một đứa trẻ mồ côi đi tìm người thân.

Tiết Linh ngẩng đầu nhìn trời, trên cao xanh thăm thẳm, thời tiết rất đẹp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 68: Chương 68