Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 65: Chương 65
Cương ca vốn đang phẫn nộ, nhưng tiếng s.ú.n.g kia khiến gã ta bình tĩnh lại, trở nên cẩn trọng hơn.
Vậy nên, nhân lúc bọn kia bị chiếc xe rời khỏi khu trại thu hút sự chú ý, anh lừa Tiết Linh vào ghế sau rồi khóa cửa lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cơn đau xé thịt làm A Dương bừng tỉnh, mở mắt ra, hoảng sợ nhìn khuôn mặt của Châu Hồng, hét lên một tiếng: “Có zombie… A!!”
Cơ chế khóa xe này vốn chỉ ngăn người ngoài mở cửa, nhưng không cản được người bên trong.
Bình thường bọn cướp vặt chỉ có dao, anh có s.ú.n.g nên không sợ. Nhưng đám này trong tay đều cầm s.ú.n.g sáng loáng đấy?
Tiếng hét ấy vọng vào trong tòa nhà, thu hút sự chú ý của những người bên trong.
Gã ta còn chưa kịp giơ s.ú.n.g lên, trước mắt đã tối sầm lại, một bóng đen lao thẳng về phía gã ta.
Hai tên đàn em đi cùng cũng bị thu hút sự chú ý, vội vàng đi theo gã ta.
Trong đó có bốn người thuộc bang Nghĩa Sư, vừa vào chưa lâu đã có một người bị b.ắ.n c·h·ế·t.
Tiết Linh bực bội nhấn nút mở khóa cửa.
Tiết Linh nhìn sáu gã đàn ông phía đối diện, lại nhìn anh chỉ có một mình.
Đúng lúc đó, Văn Cửu Tắc đột nhiên nói với cô: “Một lát nữa trốn trong xe, đừng lên tiếng.”
Gã ta đã đủ thận trọng. Nhưng kẻ địch của gã ta còn bình tĩnh và kiên nhẫn hơn.
“Cậu trông chừng A Dương, tôi cũng đi giúp đây!” Người đàn ông nói xong liền chạy vào tòa nhà, để lại Châu Hồng đứng một mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khuôn mặt gã ta nhanh chóng tái nhợt, cơ thể co giật dữ dội.
Gã ta dẫn theo hai người còn lại, không để Văn Cửu Tắc có cơ hội chia rẽ bọn chúng, đồng thời lùng sục từng ngóc ngách trong tòa nhà. Chỉ cần có động tĩnh, lập tức nổ s·ú·n·g.
Nhưng ngay sau đó, cổ gã cũng bị xé toạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu Tiết Linh lộ diện, bọn chúng sẽ không ngần ngại ra tay với cô. Văn Cửu Tắc đã quen mạo hiểm, nhưng không muốn cô cũng phải liều mạng.
Lúc này, Tiết Linh đang ngồi ở ghế sau, chen chúc giữa một đống đồ lặt vặt mà cô tự gom góp, trong lòng đầy tức giận.
Nghĩ đến những lần hành động khó đỡ trước đây của anh, Tiết Linh càng nghĩ càng tức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chẳng bao lâu sau, Châu Hồng đã hoàn tất quá trình biến đổi.
Gã ta lảo đảo đứng dậy, theo bản năng bắt đầu tìm kiếm hơi thở của con người.
Bình thường muốn anh im miệng thì nói mãi không xong, nhưng đến lúc quan trọng cần anh nói một câu lại câm như hến, nước sôi lửa bỏng cũng không mở mồm.
Tiết Linh không thể nói, cũng không kịp viết chữ, chỉ có thể chửi thầm trong lòng.
Đám côn đồ này không chỉ g.i.ế.c người, mà còn g.i.ế.c vô số zombie, khác hẳn với những kẻ chỉ biết trốn trong góc rình rập cướp của người đi đường.
A Dương đã đau đến mức gần như ngất đi, không thể tránh né.
Nhưng bị cắn rách cổ như thế này thì cực kỳ nhanh.
Văn Cửu Tắc: “Tôi g.i.ế.c bọn chúng xong sẽ quay lại.”
Nhớ đến Châu Hồng đang ở dưới, sắc mặt gã ta khẽ biến đổi, lập tức quay người rời khỏi phòng.
Đúng lúc này, cô nhìn thấy một gã đàn ông đang lảng vảng ngoài xe.
Ngay khi ấy, gã ta nghe thấy tiếng hét “Có zombie” từ dưới lầu vọng lên.
Cơn đau dữ dội ập đến ở cổ.
Châu Hồng bực bội nhìn A Dương đang dần im lặng, trong lòng khó chịu. Gã ta cũng muốn đuổi theo người vừa rồi, bởi vì Cương ca tức giận đến vậy, chắc chắn đó là kẻ thù của họ.
Giọng điệu của anh nhẹ bẫng, giống như chỉ đi giải quyết nhu cầu cá nhân rồi về.
Cô còn chưa kịp tiêu hóa hết mọi chuyện, trong đầu toàn dấu chấm hỏi.
Vừa rồi, khi đám đàn ông có hình xăm đầu sư tử xuất hiện, Văn Cửu Tắc lập tức có biểu hiện khác thường. Cô còn chưa kịp hỏi rõ chuyện gì, gia đình lớn trong khu trại đã nhanh chóng rời đi.
Máu tươi phun trào, nhuộm đỏ gương mặt trắng bệch và bộ quần áo sạch sẽ của cô.
Cửa bị khóa, không mở được. Gã ta chửi thề một tiếng, dùng khẩu s.ú.n.g trong tay gõ lên cửa xe rồi ghé sát cửa sổ để nhìn vào bên trong.
Chương 65: Chương 65
Đàn ông ai mà chẳng thích khoác lác, cô hiểu mà.
Văn Cửu Tắc đã quá quen với kiểu đối đầu này, đấu trí với kẻ địch đông hơn nhiều lần, cuối cùng giải quyết toàn bộ bọn chúng.
Văn Cửu Tắc không giải thích rõ tình hình, cũng không cần cô giúp, cứ như một anh hùng đơn độc trong phim hành động, rút s.ú.n.g ra là lao vào chiến đấu.
Trước khi đi, anh còn hôn nhẹ lên trán cô, nói: “Yên tâm, không sao đâu, tôi sẽ quay lại ngay.”
Anh định làm gì?
Nhìn vũng m.á.u dưới đất, Châu Hồng cũng không biết phải xử lý vết thương của A Dương thế nào. Đột nhiên, gã ta chú ý đến chiếc xe của Văn Cửu Tắc đang đỗ bên cạnh.
Lực cắn của zombie đã tiến hóa mạnh hơn con người rất nhiều, răng cũng sắc bén hơn. Một con zombie đang giận dữ dễ dàng xé toạc cổ họng gã ta.
Thời gian để một người hoàn toàn biến thành zombie phụ thuộc vào cách bị lây nhiễm và thể chất của từng cá nhân.
Nếu may mắn g.i.ế.c được kẻ địch, gã ta không chỉ có thể hả hê khoe khoang, mà còn có cơ hội được Cương ca đề bạt lên làm phó trưởng.
Thế là cô chủ động đề nghị giúp đỡ.
Nhưng tình hình bây giờ, nếu anh muốn liều, cô cũng không thể ngồi yên nhìn.
Cô biết Văn Cửu Tắc từng kể về những lần bị hàng chục người truy sát nhưng vẫn thoát thân an toàn, nhưng chắc chắn trong câu chuyện đó có yếu tố phóng đại.
Gã ta lập tức bị Châu Hồng nhào đến cắn xé.
Mấy người kia nhìn là biết không dễ đối phó, Tiết Linh cũng phân vân không biết có nên đi theo không.
Nếu chỉ bị móng vuốt có độc của zombie cào trúng, quá trình biến đổi có thể chậm hơn.
Đúng lúc đó, ánh mắt sắc bén của Cương ca quét qua căn phòng trống, xác nhận không có ai trốn ở đây.
Tiết Linh: “?”
Gã ta lập tức nhắm vào A Dương đang r*n r* yếu ớt trên mặt đất.
Nhưng gã ta không có kinh nghiệm, đây cũng là lần đầu tiên gã ta theo ra ngoài. Cương ca là anh họ của gã ta, trước khi đi đã dặn dò, nếu gặp nguy hiểm thì đừng có xông lên.
Không biết làm vậy là xui lắm à?!
Văn Cửu Tắc từ chối, còn cười bảo: “Hôm nay tôi không ăn bám nữa, em cứ nghỉ đi.”
Đồ thần kinh!
Anh thật sự tưởng mình là nam chính phim điện ảnh à? Định diễn gì nữa đây?! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mắt gã ta lóe lên, vội bước tới kéo thử cửa xe.
Khí quản bị cắn rách, thậm chí Châu Hồng không thể phát ra âm thanh nào, chỉ có thể đổ gục xuống đất.
Tiết Linh: “?”
Không có đầu đuôi gì cả, đột nhiên lao vào c.h.é.m g·i·ế·t, quay lưng bỏ đi, còn không thèm ngoảnh lại, tưởng vậy là ngầu lắm chắc?!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.